Con Đường Bá Chủ

Chương 3117: CHỈ CÒN LÃNH TUYỆT



“Ngươi là Huyết Di?”

Lạc Nam nghiêm nghị hỏi, trong lòng vẫn còn hoài nghi.

Năm đó khi còn ở Việt Long Tinh Cầu, vì những ân oán chồng chất khó hoà giải với Huyết Giới, hắn đã mở ra Không Đạo Na Di, tiếp dẫn 27 tấm Cực Bạo Tiên Phù trong trận chiến với Lâm Tích đưa vào Huyết Giới, muốn đem thế giới tàn ác này huỷ diệt sạch sẽ.

Mà Huyết Di khi đó chính là một nữ thiên kiêu tại Huyết Giới, lẽ ra không thể thoát khỏi cái chết sau vụ nổ từ Cực Bạo Tiên Phù mới đúng.

Thế mà hôm nay hắn nhìn thấy Huyết Di ở đây, còn trở thành Thần Đạo Cảnh, làm sao có thể không cảm thấy hoang đường?

“Chẳng lẽ nàng ta vốn là cường giả của Đạo Giới, năm đó ở Huyết Giới hoá phàm?” Trong đầu Lạc Nam hiện ra một suy nghĩ.

Nhưng rất nhanh hắn lại tự phủ định giả thuyết này, bởi lẽ nếu như hoá phàm...Huyết Di sẽ phải là một phàm nhân mới đúng, trong khi năm đó nàng ta là nữ tu sĩ, hơn nữa còn đem lòng ưa thích đại nhi tử của Huyết Hoàng, bị đối phương xem thường tình cảm.

Một nhân vật tự mình hoá phàm, chắc chắn sẽ không rơi vào hoàn cảnh như vậy.

Trong khi hắn suy tư, Lãnh Tuyệt đã hờ hững đáp:

“Huyết Di đã chết, thế gian này chỉ có Lãnh Tuyệt.”

So với Lạc Nam kinh ngạc, Lãnh Tuyệt mới là kẻ càng kinh dị từ rất lâu rồi...

Từ khi biết đến tin tức của Lạc Nam, những thành tựu khủng bố như Bách Đạo Quán Quân của hắn...

Nàng không thể tin nổi một thiếu niên thiên tài năm đó ở hạ giới xa xôi lại có được thành tựu như vậy qua từng năm tháng, toả sáng ở bất cứ đâu hắn đến, hơn nữa ngay cả vị trí Yểm Thiếu của Yểm Ma Điện cũng là do hắn ngồi.

Nếu không phải bản thân vô dục vô cảm, có lẽ Lãnh Tuyệt đã nhiều lần trợn mắt há hốc mồm.

“Câm miệng!”

Tang Liệt thấy hai kẻ này còn dám tán gẫu, không xem mình ra gì càng thêm căm tức, một tay bóp cổ Lãnh Tuyệt siết chặt quát:

“Mau thả ta ra! Bằng không hậu quả tự chịu.”

“Ngu xuẩn...” Lạc Nam khinh miệt nhìn Tang Liệt:

“Bên trong Bất Hủ Bá Thế của ta, ngươi cũng dám nắm giữ con tin?”

Một cái bóng khổng lồ bao phủ Tang Liệt từ phía sau.

Vạn Cổ Bá Tướng chẳng biết từ bao giờ đã sừng sững xuất hiện, một tay điểm xuống.

“Độc Đoán Vạn Cổ!”

Thiên hạ như bàn cờ, một đầu ngón tay hạ xuống định giang sơn, độc đoán vạn cổ.

Trước đầu ngón tay của Vạn Cổ Bá Tướng, Tang Liệt như quân cờ nằm trên bàn cờ, tuỳ ý người đánh cờ chưởng khống, toàn thân bị ép đến mức ngạt thở, lặng yên bất động.

Lãnh Tuyệt cảm nhận được Tang Liệt đã hoàn toàn bị khống chế, nhanh trí vung chuỷ thủ chặt đứt cánh tay của đối phương, thành công thoát khốn.

Độc Đoán Vạn Cổ chính thức điểm xuống.

PHỐC!

Máu tươi phun trào, Tang Liệt như gặp phải trọng kích ngã quỵ xuống.

Lạc Nam hiện ra trước mặt hắn, Bất Hủ Thần Văn liên kết thành tầng tầng lớp lớp xiềng xích xuyên thủng cơ thể của đối phương, phong toả đan điền.

“Mạng của ngươi sẽ do ba vị Đạo Chủ định đoạt.” Lạc Nam hờ hững nói.

Kẻ phản đồ nên mang về Độ Đạo Môn xử lý.

“Phi!” Tang Liệt hướng hắn phun một ngụm nước bọt, nở nụ cười oán độc:

“Nội tình của Minh Chủ không phải thứ mà ngươi có thể tưởng tượng được, rồi ngươi sẽ hối hận vì đã dám chống lại...”

“Dù hắn có là Siêu Thần Cảnh ta cũng giết.” Lạc Nam cười nhạt.

“Ngươi...” Tang Liệt cả người không rét mà run, ánh mắt như gặp quỷ nhìn lấy Lạc Nam:

“Ngươi...ngươi vậy mà biết đến cảnh giới đó?”

Hắn thật sự sợ rồi, ngay cả Siêu Thần Cảnh cũng không đủ uy hiếp Lạc Nam sao?

XOẸT!

Lạc Nam lười nói nhảm, Ám Nhiên Chuỷ Thủ vung ra cắt đứt đầu lưỡi Tang Liệt, dùng Thần Độc ngăn chặn miệng vết thương không cho tự chữa lành khiến hắn kêu la như heo bị thọc tiết.

Nhận ra vài vị Thi Thần vẫn còn hoạt động, Lạc Nam vuốt vuốt cằm, ánh mắt ngưng tụ.

Bất Hủ Thần Hồn như hai luồng sáng vàng bắn ra, xuyên vào trong mắt Tang Liệt.

“AAAAA...”

Tang Liệt gào thét thảm thiết, linh hồn tổn thương thảm trọng, triệt để ngất đi.

Quả nhiên khi Tang Liệt vừa mất ý thức, những vị Thần Thi rốt cuộc tự động dừng lại trận chiến, quay trở về bên trong quan tài.

Đám Khôi Lỗi cũng đứng im như pho tượng.

Về phần Hỗn Kỵ Quân vẫn đang bị Lạc Sương trấn áp, thu vào trong Thống Quân Chiến Đồ tiến hành tẩy não.

“Hứ, còn đánh chưa đã ghiền.” Chúng nữ nhao nhao ném ánh mắt bất mãn đến Lạc Nam.

“Haha, cho các nàng đánh là muốn xem tiến bộ của các nàng.” Lạc Nam thoải mái cười:

“Hiện tại đã biết lão bà và nữ nhi của mình lợi hại, đâu còn cần đánh nữa?”

Mặc dù nói thế, nhưng chỉ có Vạn Yêu Chi Chủ, Loạn Phàm và Lão Vực Thần là còn trụ vững...bảy vị Thi Thần khác hầu hết đã bị chúng nữ liên thủ đánh bại.

Bất Hủ Bá Thế giải trừ, Lạc Nam sử dụng Bá Đạo Quy Tắc chiếm quyền điều khiển Thế Giới Trong Gương.

Ý niệm vừa động, một cánh cửa hiện ra.

Hắn xách theo Tang Liệt, ung dung bước ra ngoài.

Từng bóng hình xinh đẹp cũng lần lượt rời khỏi...ánh mắt của các nàng đều tò mò nhìn về phía Lãnh Tuyệt, không biết quan hệ của Lạc Nam với nữ nhân này là như thế nào.

Lãnh Tuyệt đeo mặt nạ lên, một lần nữa che đậy dung mạo.

Lạc Nam nhịn không được hiếu kỳ, nghiêm túc nói:

“Ta lấy thân phận Yểm Thiếu ra lệnh, ngươi hãy kể lại kinh lịch của mình từ thời điểm ta rời Huyết Giới đến ngày hôm nay!”

Lãnh Tuyệt gật đầu, thanh âm trầm thấp khó phân nam nữ mở miệng:

“Từ thời điểm nhi tử được sủng ái nhất của mình là Huyết Quân chết đi, Huyết Hoàng đem mọi tội trạng giáng lên đầu ta và gia tộc của ta, dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất là Vạn Kiến Phệ Thân hành quyết.”

“Tộc nhân đem mọi oán hận trút hết vào ta.”

“Phụ mẫu ta, thân nhân của ta dùng ánh mắt căm thù nhìn ta, nguyền rủa ta bằng những ngôn từ ác liệt nhất.”

“Ta đã chấp nhận buông bỏ tất cả, tuyệt vọng nhận lấy tất cả...”

“Nhưng ngay vào thời khắc cuối cùng đó, Điện Chủ đã vung tay cứu vớt ta, mang ta về Yểm Ma Điện.”

Lạc Nam nghe vậy giật mình: “Điện Chủ? Điện Chủ vì sao có mặt ở nơi đó?”

Huyết Giới dù mạnh hơn Việt Long Tinh nhưng cũng là một hạ giới cấp thấp, với thân phận của Yểm Ma Điện Chủ đâu có lý do gì...

“Năm đó Điện Chủ vừa kết thúc hoá phàm, đang trở về Đạo Giới.” Lãnh Tuyệt đáp.

Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ...

Từ thời điểm đó đến nay đã qua không ít năm tháng...

Với thiên phú của Yểm Ma Điện Chủ, khoảng thời gian ra tay cứu Huyết Di vừa thành Thần Đạo, sau từng ấy thời gian lại đột phá đến Thần Đạo Viên Mãn cũng không phải chuyện gì khó hiểu.

Thời gian Yểm Ma Điện Chủ đột phá từ Thần Đạo Sơ Kỳ đến Thần Đạo Viên Mãn bằng với quảng thời gian Lạc Nam gần thống nhất Việt Long Tinh, rồi một đường leo đến tận Nguyên Giới...

Lạc Nam dùng Yểm Thiếu Chi Liên bắt đầu liên lạc.

Rất nhanh, một thanh âm chế nhạo trêu tức truyền ra:

“Hân hạnh được gặp Phá Đạo Minh Chủ.”

“Khụ.” Lạc Nam ho khan một tiếng, vuốt vuốt mũi cười hỏi:

“Đường đường là Yểm Ma Điện Chủ, vì sao lại hảo tâm cứu mạng một sinh linh yếu ớt ở hạ giới, còn mang về làm người đứng đầu Yểm Ma Tử Sĩ?”

“Ngươi nói Lãnh Tuyệt à?” Yểm Ma Điện Chủ lười biếng hỏi.

“Không sai, ta xem như đối với quá khứ của nàng ta có chút nhận thức.” Lạc Nam nói.

“Tình nhân cũ?” Yểm Ma Điện Chủ lên tiếng.

“Tầm bậy, có thù cũ.” Lạc Nam vuốt vuốt mũi.

“Vậy thì ngươi yên tâm đi, Lãnh Tuyệt hiện tại chỉ như một cổ máy trung thành, sẽ không làm ảnh hưởng đến tâm trạng của ngươi.” Yểm Ma Điện Chủ giải thích:

“Năm đó ta vừa trở thành Điện Chủ, có khá nhiều người không chịu phục tùng, trong đó có cả tên thống lĩnh của Yểm Ma Tử Sĩ.”

“Ta đã chính tay trừ khử hắn, sau đó muốn tìm người thay thế hắn trong thời gian ngắn.”

“Vừa lúc kết thúc hoá phàm cảm nhận được một cổ tuyệt vọng đến tận cùng, sẵn sàng từ bỏ mọi thứ trên thế gian...rất thích hợp để tu luyện Tán Tình Hồn Kinh do ta sáng tạo, nên mới mang trở về bồi dưỡng, làm thuộc hạ trung thành tiếp quản Yểm Ma Tử Sĩ.”

“Tán Tình Hồn Kinh?” Lạc Nam nhíu mày, hắn cũng đã tiếp nhận truyền thừa của Yểm Ma Điện nhưng không biết môn công pháp này, quả nhiên là hàng độc quyền do Điện Chủ sáng tạo nên không có trong truyền thừa.

“Cũng chẳng có gì cao siêu, Tán Tình Hồn Kinh chính là công pháp tẩu tán tình cảm, cảm xúc như hỉ, nộ, ái, ố, cảm kích, yêu thương, hối hận...các loại bên trong linh hồn, tán đi càng nhiều, Hồn Lực càng nhanh, tu luyện một ngày bằng người khác khổ tu hàng vạn năm.” Yểm Ma Điện Chủ đắc ý nói:

“Nhìn Lãnh Tuyệt hiện nay là hiểu, y đã không còn tình cảm của một con người, thay vào đó là một cổ máy chỉ biết giết người, tiến bộ rất nhanh.”

“Thậm chí không cần Hoá Phàm, bởi vì thế gian này đã chẳng còn thứ gì có thể dao động đến tâm của Lãnh Tuyệt, tâm kiếp đối với nàng ta là vô dụng, một đường hấp thụ tài nguyên, tiêu tán cảm xúc, xông thẳng đến Thần Đạo.”

“Mà Tán Tình Hồn Kinh còn mang đến niềm vui ngoài ý muốn cho ta, bởi vì khi đã không còn bất cứ dao động cảm xúc nào, nàng chẳng khác một con rối không có sự sống, cực kỳ khó cảm ứng được, vượt cấp theo dõi, ám sát mục tiêu là chuyện vô cùng dễ dàng.”

Chúng nữ ở bên cạnh nghe mà rùng mình, dùng ánh mắt đồng cảm nhìn lấy Lãnh Tuyệt.

Phải trải qua những gì mới có thể tu luyện loại công pháp như vậy một cách thuận buồm xuôi gió?

“Thứ công pháp này cũng sáng tạo ra được, ngươi đúng là nữ nhân điên.” Lạc Nam muốn nâng lên ngón tay giữa trước mặt Yểm Ma Điện Chủ.

“Ngươi thì biết cái gì? Tán Tình Hồn Kinh ngay cả ta thử tu luyện cũng thất bại, thế nhưng Lãnh Tuyệt lại thành công.” Yểm Ma Điện Chủ hừ một tiếng:

“Điều này chứng tỏ dù sống tiếp với đầy đủ tình cảm thì tâm của nàng ta cũng như đã chết mà thôi, vậy tại sao không nhân cơ hội đó có được lực lượng cường đại?”

Lạc Nam nghẹn lời, không biết cách phản bác.

Hắn không thể phủ nhận lời của Yểm Ma Điện Chủ rất có lý...

Hơn nữa nếu Yểm Ma Điện Chủ không ra tay cứu mạng, Huyết Di có lẽ đã chôn cùng Huyết Giới dưới thủ đoạn của hắn.

“Ngươi cảm thấy thế nào? Làm một công cụ, cổ máy ổn sao?” Lạc Nam hỏi Lãnh Tuyệt.

“Cống hiến cho điện chủ, cho Yểm Ma Điện đến chết chính là mục tiêu tối thượng của ta.” Lãnh Tuyệt nghiêm nghị đáp.

Lạc Nam âm thầm thở dài, Lãnh Tuyệt không có bất cứ quan hệ nào với hắn...

Nếu như nàng là Kiếm Vô Uyên, hắn sẽ không để nàng lựa chọn kết cục như vậy.

Nhưng đây là Huyết Di, mặc dù hắn có phần thương hại, nhưng hắn cũng không rảnh xen vào lựa chọn của người ta làm gì...

Nghĩ đến đây, Lạc Nam đưa tay đặt lên đỉnh đầu Lãnh Tuyệt.

Bất Hủ Thần Hồn tinh khiết cuồn cuộn tiến vào, trợ giúp chữa trị linh hồn cũng như cứu lấy Tru Huyết Yểm Ma.

Lãnh Tuyệt vẫn đứng im bất động không nói tiếng nào, đúng như lời của Yểm Ma Điện Chủ, nàng ta hiện tại chẳng khác nào con rối sống trong hình hài con người.

“Tốt lắm, lần này ngươi hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, ban thưởng 10 vạn Điểm Cống Hiến.” Lạc Nam phất tay nói:

“Khi nào có việc cần, bổn thiếu sẽ hạ lệnh.”

“Tuân mệnh!” Lãnh Tuyệt gật đầu, thân ảnh chậm rãi hoá thành huyết hồn tan biến.

“Không có cảm xúc, như một cổ máy vô hồn...chẳng trách ngay cả Tang Liệt là Thần Đạo Viên Mãn cũng bị theo dõi.” Lạc Nam nhếch miệng.

Ngươi sẽ sinh ra cảm ứng với một tảng đá ven đường sao? Câu trả lời hiển nhiên là không...

“Nữ nhân này cũng thật đáng thương a.” Ngân Trinh cảm thán một tiếng, cùng là thành viên của Yểm Ma Điện...nhưng nàng lại đang rất hạnh phúc bên cạnh công tử của mình.

So với Lãnh Tuyệt, cuộc sống của nàng quả thật chính là thiên đường.

Chúng nữ nhoẻn miệng cười hạnh phúc nhìn Lạc Nam.

Trong số các nàng không ít người gặp khốn cảnh chẳng khác nào Lãnh Tuyệt trong quá khứ...

Có người sắp tử vong chỉ còn một hơi thở yếu ớt, có người bị diệt tộc, có người bị thân nhân phản bội, cũng có người phải gánh tiếng xấu nhiều năm...

Nhưng nhờ gặp được người nam nhân này, đem lòng yêu hắn mà số phận của các nàng đã hoàn toàn thay đổi.

Hắn chính là vầng mặt trời soi sáng trong cuộc đời u tối của các nàng.

Chỉ là phần ánh sáng đó không thể chiếu đến vị trí của Lãnh Tuyệt.

Cảm nhận được tình ý của các nữ nhân, Lạc Nam tự hào cười to:

“Lần này đại thắng...theo ta trở về ăn mừng!”

...

Chúc cả nhà chiều vui vẻ <3

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.