Anh Chiêu cực kỳ khâm phục trước sự nhanh trí của mình.
Chiếc thắt lưng bịt mắt được nàng lấy ra từ trong túi Càn Khôn. Mặc dù chắc chắn Hạ Lan Tiêu sẽ không vô cớ giật thắt lưng xuống nhưng nàng vẫn gia cố một tầng phép thuật khi buộc bịt mắt cho hắn, đảm bảo nó sẽ không rơi xuống khi hai người kịch liệt.
Tơ lụa màu đỏ che khuất gò má của thiếu niên, đẹp đến nao lòng.
Hắn là người rất khó đỏ mặt, dù Thái Sơn có sụp đổ thì hắn vẫn bình tĩnh kiểm soát rất tốt, thi thoảng ánh mắt mới lộ vẻ yếu đuối mờ nhạt. Có điều bây giờ cặp mắt đó đã bị che kín khiến hai gò má trông có vẻ lạnh lùng hơn.
Thế nhưng tai thì đỏ bừng như sắp rỉ máu.
Nửa thân trên gầy guộc hơi hé mở vì bị Anh Chiêu cố ý giật ra, khung xương thẳng và rộng, được bao phủ bởi một lớp cơ bắp cân xứng, từng khối cơ đều cân đối vừa đủ, kết cấu mướt rượt và đẹp mắt. Tám múi cơ bụng xếp ngay ngắn ở vòng eo nhỏ hẹp, một giọt mồ hôi từ đó lăn xuống cho đến khi biến mất trong quần.
Đũng quần bị chống lên cao như túp lều nhỏ, dương vật to dài như gậy sắt, quần lót mỏng dánh không thể che hết được. Xem ra hắn không chỉ có thiên phú ở việc tu hành mà còn có năng lực giường chiếu đáng tự hào, không biết sẽ kéo dài trong bao lâu.
Quái lạ, nàng che miệng mình, lặng lẽ nuốt nước bọt, đồng thời còn cảm thấy cực kỳ khó tin với suy nghĩ đói khát trong đầu mình.
Anh Chiêu bèn nhìn Hạ Lan Tiêu đang lẳng lặng ngồi trước mặt, không nhịn được duỗi tay sờ lên ngực hắn, quả nhiên chẳng khác chạm vào ngọc thạch chút nào. Bộ ngực của hắn cứ phập phồng lên xuống phối hợp với tiếng thở dốc dồn dập khiến nàng miệng đắng lưỡi khô.
Anh Chiêu nghiêng người, đặt một nụ hôn xuống môi hắn như khen ngợi. Lúc nàng định rời đi thì bị hắn giữ eo lại, đôi môi trở nên óng ánh đỏ bừng vì nụ hôn vừa rồi bỗng mở ra và ậm ừ hỏi nhỏ: “Đây là phần thưởng cho ta sao?”
Bàn tay siết chặt eo nàng nóng đến đáng sợ, dù nó chưa có hành động tiếp theo nhưng cũng không cho phép nàng lui lại.
Có lẽ bóng tối tạm thời đã tiếp thêm lòng can đảm cho Hạ Lan Tiêu, hắn cưỡng chế nâng nàng lên để nàng ngồi vững trên người mình, nơi riêng tư của hai người kề sát với nhau qua lớp vải khiến cả hai đồng loạt run lên.
Hình như nơi nào đó của hắn đã lớn hơn trước, nơi giữa chân sưng to và cứng đến nổi khiến Anh Chiêu khó chịu.
Nàng ỷ vào việc Hạ Lan Tiêu không nhìn thấy gì bèn ngồi bằng tư thế dạng hai chân ra, vừa vuốt ve cơ bắp trước ngực hắn vừa trả lời: “Đúng vậy, đó là phần thường.”
Còn nhiều phần thưởng hơn nữa.
Tay nàng mò mẫm từ ngực xuống dưới, đầu ngón tay lướt qua cơ bụng trơn nhẵn vì rịn ra mồ hôi khiến trái tim chàng trai loạn nhịp, tám cơ bụng ngay ngắn phập phồng lên xuống theo từng nhịp thở của hắn. Nàng mân mê nơi đó chốc lát, cho đến khi hắn không nhịn được khẽ thở dốc một tiếng mới hài lòng cởi quần của hắn xuống.
Dương vật khổng lồ đáng sợ nóng nảy bật ra và đâm thẳng vào bụng nàng, không hiểu sao kết cấu dương vật của hắn cũng cân đối. Một gậy thịt dài và to, một vài mạch máu nổi lên trên làn da đỏ hỏn và nhảy loạn xạ, quy đầu trên đỉnh to tròn y như một quả đào.
Bản thể của hắn là đào tinh à? Anh Chiêu buồn bực nghĩ thầm, vịn lên bờ vai của hắn rồi ngồi xuống.
Nàng muốn tìm một tư thế thích hợp để cởi quần áo nhưng không ngờ vừa mới ngồi xuống thì chàng thiếu niên bị bịt mắt bỗng nâng eo mình lên.
Hắn lần mò di chuyển eo theo bản năng của mình, nào ngờ âm đế ẩn nấp trong khe thịt của nàng sưng lên vì bị va chạm, chất lỏng sềnh sệch chảy ra khỏi miệng huyệt, thịt non hết đóng rồi mở mút lấy hắn qua lớp vải.
Khoái cảm dày đặc từ đó bùng lên khiến Anh Chiêu cảm tưởng như gân cốt toàn thân đều nhũn ra, vật vã trên bờ vai của hắn và thở dốc. Nửa đầu vai của nàng lộ ra dưới lớp vải nửa hở, thiếu niên như sói đói tìm thấy thịt, há miệng in một nụ hôn sâu xuống đầu vai của nàng.
Sau đó xuống ngực, chiếc lưỡi nóng bỏng uốn lượn lướt xuống, lớp áo cuối cùng trên người nàng cũng đã bị hắn kéo xuống gần hết. Hạ Lan Tiêu vùi đầu vào ngực Anh Chiêu, há miệng ngậm lấy một nhũ hoa ngứa ngáy, ra sức mút lấy như muốn nuốt cả bầu ngực vào trong miệng.
“Làm thế này phải không?” Hắn ậm ừ hỏi nàng, nóng lòng muốn biết mình đã làm đúng hay chưa.
“Ưm… A…” Eo bị siết quá chặt, Anh Chiêu chỉ có thể ngẩng đầu phát ra tiếng thở dốc khe khẽ, phần thân trên ưỡn ra một vòng cung cực kỳ mê hoặc: “Tiếp tục…”
Thiếu niên được cổ vũ nên ra sức liếm mút, mặc dù hai mắt bị bịt kín nhưng không hề ảnh hưởng đến việc hắn ngửi thấy hương thơm trên hai gò bồng.
Dáng người của Anh Chiêu khá cao, chân cao tay dài cầm kiếm thì toát lên khí thế hùng hồn những khi nằm trong lòng thiếu niên lại nhỏ nhắn làm sao. Tư thế quan âm ngồi trên hoa sen khiến Hạ Lan Tiêu hơi mỏi vì phải cúi đầu, hắn dứt khoát kéo nàng ngồi yên trên bụng mình, sau đó tập trung liếm mút hai bầu ngực đẫy đà của nàng.
Đầu lưỡi ướt át vòng quanh hai nhũ hoa, đầu vú bị mút cương lên và run rẩy, sưng to đỏ bừng trên bầu ngực trắng nõn nà như tuyết.
Anh Chiêu nhắm mắt lại, đôi chân quấn chặt lấy người của Hạ Lan tiêu, mở rộng nơi riêng tư rồi cọ sát trên bụng hắn qua lớp quần lót. Lớp vải ướt đẫm mật ngọt kẹt lại giữa hai hoa môi béo mập, khoái cảm hết lần này đến lần khác cứ lan ra khắp người.
Nàng khó chịu cuộn ngón chân lên, cong lưng rồi cắn vào tai Hạ Lan Tiêu, lập tức phát ra tiếng rên rỉ như ai đó than khóc.
Thiếu niên chưa trải sự đời, hơn nữa còn bị bịt mắt nên tưởng là mình hút quá mạnh, lập tức luống cuống tay chân ôm mặt của nàng: “Sao thế? Sao thế? Ta làm nàng đau ư?”
Hắn vừa định thốt ra hai chữ “sư phụ” thì Anh Chiêu đã lắc đầu nguầy nguậy trong lòng bàn tay hắn.
“Ta không sao.” Nàng áp gương mặt nóng bừng lại gần hắn: “Ta chỉ… Thoải mái quá thôi.”
“Vậy thì tốt…” Hạ Lan Tiêu yên tâm, hắn hạ thấp đầu xuống rồi nhẹ nhàng cọ vào bên cổ của nàng: “Thế ta có thể hôn những chỗ khác được không?”
Anh Chiêu thấy hắn nghiêm túc hỏi những lời không đứng đắn kiểu này mà mặt không thay đổi thì cạn lời, lập tức muốn giật dây bịt mắt của hắn xuống xem hiện giờ hắn đang cất giấu cảm xúc gì trong đôi mắt đó.
Nàng vốn cho rằng mình hiểu rất rõ người đồ đệ này nhưng bây giờ thì không. Có lẽ kể từ khi nàng bắt gặp ảo giác của hắn và quyết tâm mây mưa với người xa lạ như nàng một lần, nàng đã không còn nhìn thấu hắn nữa.
Có lẽ từ trước đến giờ nàng quá để ý bản thân nên sau khi biết hắn không có uy hiếp đến mình, nàng đã nuôi thả hắn, không hề nghiêm túc tìm hiểu con người hắn.
Thiếu niên rất kiên nhẫn, không nhận được câu trả lời chắc chắn của nàng thì không làm tiếp, có điều hắn lại bắt đầu mò mẫm thịt mềm sau tai nàng, môi mấp máy liếm cắn.
Đúng là một thằng nhóc chuyên giày vò người ta.
Anh Chiêu không làm gì được Hạ Lan Tiêu bèn nắm vai người ta rồi đẩy người ta ngã ra giường, chống hai chân dậy rồi cởi sạch y phục trên người mình. Kế tiếp nàng bò lên đầu hắn, tách hai chân ra quỳ gối hai bên đầu hắn, nhắm tiểu huyệt ướt đẫm ngay mặt Hạ Lan Tiêu rồi hạ người xuống mới hỏi: “Ngươi muốn hôn nơi này đúng không?”