Lizard tư tế dẫn đầu niệm chú, vài chiếc răng nanh được rải trên mặt đất.
“Ra đi, Dragontooth Warrior!!!”
Phước lành đặc hữu của Lizard tư tế, thông qua vật dẫn triệu hồi linh hồn của những chiến binh tộc Lizard, hình thành chiến sĩ khô lâu, có trí tuệ và hành động năng lực không thấp. Sức chiến đấu chẳng hề kém hơn bình thường mạo hiểm giả cấp Bronze.
Alan cũng hơi tới gần quan sát một chút.
“Ngô, tứ chi thon dài, cường tráng hữu lực, tốc độ hẳn là rất nhanh. Quả là một nhân tài!”
Tiếp đó,
Hắn lấy ra từ tinh thần không gian một cái thùng thật to, bên trong chứa đầy thuốc nổ và dầu, đưa cho Dragontooth Warrior ôm lấy, còn tri kỷ đưa kèm một bó đuốc. Này quả thật giống như là...
Phiên bản dị giới đánh bom tự sát.
“Nhờ ngươi cả đấy, huynh đệ!” Vỗ vỗ bả vai của tên chiến sĩ khô lâu , nụ cười của Alan giờ phút này là như thế ấm áp, nhưng không hiểu sao lại làm cho bên cạnh đoàn người cảm thấy sống lưng lạnh sưu sưu.
“Ooaanh.....”
Không được bao lâu, một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất ẩn ẩn có hơi rung động. Một kiến trúc nhìn có vẻ cũ kỹ hoàn toàn sụp đổ, tiếng la hét thảm của lũ Goblin vang lên chốc lát lại im bặt.
“Ha ha.” Dwarf pháp sư và Lizard tư tế thật sự cảm thấy khá... thú vị.
“Lại tới... ” Nữ cung thủ tộc High-Elf trợn trắng mắt nhìn về phía Alan.
Lúc trước đi cùng Goblin Slayer nàng đã cảm thấy có hơi khó chịu, làm cuộc thám hiểm mà nàng luôn ao ước có họa phong thay đổi không nói, còn chuyên môn phá hoại môi trường, phá hoại di tích.
Nhưng khi tham gia cùng Alan, thiếu nữ mới hoàn toàn hiểu được thế nào mới chân chính là kỹ thuật ‘khắc kim’.
Trái ngược với nàng, Goblin Slayer thì lại có ý kiến khác:
“Cách này... hiệu suất rất cao, lại an toàn. ”
Vẫn là như cũ nhận xét đúng trọng tâm, Goblin Slayer càng ngày càng cảm thấy mình quyết định đi cùng Alan là sáng suốt.
...
Từ lúc kết thúc lễ hội thu hoạch đã qua ròng rã gần 1 năm, Goblin Slayer cuối cùng vẫn là nhận lời vào nhóm, cùng Alan tham gia hành trình trở thành tác gia vĩ đại.
Tham gia thì săn giết Goblin càng hiệu suất, hơn nữa tương lai sẽ có càng nhiều Goblin bị người xử lý. Còn lý do gì để từ chối sao? Hắn tuy đối với Goblin tồn tại cố chấp, nhưng cũng không phải cổ hủ.
Còn về việc không tham dự, cùng lắm chỉ cung cấp tư liệu về Goblin, ngồi mát ăn bát vàng?
Goblin Slayer không có suy nghĩ này.
Trải qua nhiều lần nhiệm vụ tiếp xúc, hắn đã xác nhận là Alan đối với Goblin tuy chán ghét, nhưng lại không có dường nào thù hận mãnh liệt.
Thế nên, nếu mình không tham dự, lại tự dưng muốn cho nhóm người của Alan chậm trễ hành trình, để nhận lấy tất cả ủy thác về Goblin gặp được. Lúc sau còn phải bỏ ra thù lao khổng lồ treo thưởng Goblin, điều này làm sao có thể.
Được rồi, Goblin Slayer là hoàn toàn không thể nào biết được lời hứa của Alan với Thánh nữ điện hạ.
Tuy thực tế dù có biết, thì lấy tính cách của hắn cũng không thích chiếm tiện nghi của người khác, dù được lợi trong chuyện này mục tiêu chủ yếu không phải bản thân Goblin Slayer, mà là phần lớn dân chúng và mạo hiểm giả.
...
Gia hỏa khó giải quyết nhất cũng đồng ý, những người khác tất nhiên cũng gia nhập.
Goblin Slayer, Dwarf pháp sư, Lizard tư tế, Elf nữ cung thủ, và quen thuộc thiếu nữ tư tế Lily, tất cả đều theo Alan rong ruổi ở khắp mọi nơi thành trấn, cũng như tự nhiên hoang dã.
Vấn đề quan trọng nhất khi sinh tồn trong dã ngoại, ngoài thực lực, thì đó chính là thức ăn.
Thời đại này, bị lạc giữa hoang dã thường chắc chắn là phải toi mạng, dù không bị ma vật làm thịt, cũng sẽ đói chết, ăn bậy bạ rất dễ ngộ độc, hoặc nhiễm phải bệnh dịch thì càng nguy hiểm hơn.
Cho nên, hầu hết mọi mạo hiểm giả khi nhắc tới tự nhiên hoang dã, đều tâm tồn lấy một tia kính sợ. Tồn tại một thời gian dài nơi hoang dã chỉ để quan sát và thu thập thông tin, không phải ai cũng muốn đi làm.
Đương nhiên,
Đối với người sở hữu không gian trữ vật như Alan, đủ cho đoàn người ăn thoải mái cả tháng, thì những tình huống đó không thể nào xảy ra. Đây cũng là nơi phát ra tự tin lớn nhất khi tham gia vào hành trình lần này.
Đoàn người đi tới từng mạo hiểm giả phân hội tại các thành trấn khác nhau, dựa trên một danh sách ma vật cơ bản đã chuẩn bị, hỏi thăm đủ loại người, sưu tầm tư liệu về ma vật.
Tiếc là, chút thông tin từ người khác lấy được cũng chỉ chiếm thiểu số, rời rạc không đầy đủ. Nhóm người của Alan thường xuyên phải sinh hoạt tại nơi hoang dã.
Phác họa hình đáng, theo dõi ma vật tập tính sinh hoạt, chiến đấu thử nghiệm để phân tích ra điểm mạnh điểm yếu, ước lượng đánh giá độ nguy hiểm, thậm chí còn phải ‘mổ xẻ’ khí quan... chứ không đơn giản như một kiếm lên chặt là xong việc.
Cũng may, Alan từ Goblin Slayer, tên chuyên nghiệp sát Goblin này, học được kỹ năng giải phẫu, nghe nói đây là hắn được một đại pháp sư tóc vàng nào đó dạy dỗ. Tuy trước giờ toàn là dùng để phanh thây lũ Goblin.
【 Giải phẫu cơ thể lv2】 Mở tiệm bán thịt heo là dư xài, đảm bảo dễ dàng tách được phần thịt nạc và phần mỡ.
【 Thực vật học lv2】 Thông qua quan sát hình dáng, màu sắc, mùi vị, và môi trường sống mà phân loại thực vật. Ra ngoài ít nhất biết được cái nào là không ăn được. Phối hợp nhiều loại thảo dược làm ra phương thuốc cầm máu, trị bệnh, thậm chí tạo độc dược.
【 Độc tố miễn dịch lv1】 Cái này là phải nói đến việc cứ bị lão Dwarf pháp sư gạ gẫm uống liệt tửu của người lùn. Alan thật bất ngờ rượu của Dwarf còn có dạng này công năng.
... Còn nhiều kỹ năng trọng yếu khác nữa, Alan đúng là học tập được khá nhiều.
Còn bất ngờ hơn, trong hành trình, Đoàn người của Alan còn theo Lizard tư tế may mắn gặp được một con cự long chân chính, kẻ thu thập tri thức và người chứng kiến lịch sử.
Sau đó... Alan vẫn còn nhớ như in.
Dưới uy áp về tinh thần như hình thành thực chất, đoàn người đột nhiên cảm thấy hô hấp có vẻ khó khăn. Goblin Slayer lại không kịp chờ đợi mà tới một câu:
“Làm sao để giết Goblin?”
Đổi lấy Alan một trận im lặng, cự long tiếng gầm cũng hơi khựng lại.
Tuy quá trình có chút khúc chiết, nhưng sau khi hắn lấy ra một núi nhỏ... phô mai, thì cự long mới tỏ ra rất dễ nói chuyện... Đây cũng là Lizard tư tế, tên chắt trai này đề nghị.
“Goblin? Ai lại để ý đến cái ma vật nhỏ yếu đó?” Cự long vừa nhai phô mai, vừa lớn giọng trả lời.
Kết quả kia cũng không ngoài dự đoán.
Hỏi hắn tư liệu về ma vật siêu cấp, tri thức ma pháp cao cấp, hay bí văn lịch sử thì còn được. Chứ về mấy cái ma vật nhỏ yếu trong danh sách.. Dù có là champion, một cái hắt hơi là tiêu diệt thì cự long đâu có rảnh để ý a...
Alan thậm chí hoài nghi, con cự long kia, tuy không dám nói có thể đánh bại ma vương, nhưng tùy tiện một cái tát chụp chết một tên ma vương thống lĩnh hoàn toàn là không thành vấn đề...
Dũng giả đoàn đội cũng chưa chắc thắng được tên gia hỏa này, kẻ mà sở hữu lực lượng cường đại, lại trải qua biết bao năm tháng lắng đọng, cất chứa đủ loại tri thức ma pháp và thần bí.
“Thế giới này cũng thật không đơn giản. Đi lặng lẽ viết sách kiếm lấy 【Vận Mệnh Năng Lượng】 vẫn là ổn nhất. ” Alan thật sự cảm thấy quyết định của mình quá ư là sáng suốt.