Dương Trạm : "Huống chi, nếu làm vậy, chẳng phải khiến tôi, người đại diện, thành trò hề à?"
Đường Thuấn liếc anh một cái, "Dương Trạm à, dù sao thì tôi không thể làm người bảo lãnh cho anh được, anh cứ tìm cách khác đi."
Dương Trạm đặt cốc rượu xuống, "Anh là một con cáo già, lúc nào có lợi là anh nhảy vào đầu tiên, nhưng lúc này lại nhát gan thế, anh chắc chắn là Bạch Tử không giành được giải Tân binh rồi hả?"
Đường Thuấn: "Tôi có nói vậy đâu, ê ê ê, đừng có gán ghép tôi với những lời vu khống đó."
Dương Trạm : "Thế này đi! Tôi không bắt anh làm người bảo lãnh miễn phí đâu, nếu lần này Bạch Tử thật sự nhận giải, tài nguyên của cô ấy sẽ lên một tầm cao mới, lúc đó, chị lớn của Siêu Nhiên sẽ là sự thật."
"Nếu cô ấy không giành giải, bất kỳ điều kiện nào anh muốn, đội ngũ chúng tôi chắc chắn sẽ hợp tác."
Đường Thuấn cười lớn, "Anh thật sự tự tin vào Bạch Tử như vậy sao?"
Dương Trạm : "Vậy anh nghĩ Sở Ngọc Đường có thể giành được giải à?"
Đường Thuấn lắc lắc ly rượu, ánh mắt sâu thẳm nhìn vào rượu trong ly, "Cái này thật sự không chắc đâu, tôi nghe nói gần đây có ai đó đã làm mai cho cô ấy, cô ấy đã quen được một ông ba nuôi khá ổn đấy."
Ông ba nuôi?
Hahaha, thật là chuyện lạ.
Trong giới giải trí, không có chỗ dựa thì phải tìm cho mình một chỗ dựa, điều này chẳng có gì kỳ lạ cả.
Dương Trạm : "Tôi không quan tâm đến những chuyện khác, mối quan hệ giữa chúng ta mấy năm nay rồi, cậu chỉ cần nói rõ xem lần này có giúp tôi hay không thôi."
Đường Thuấn do dự, không quyết.
Nhưng cuối cùng, anh vẫn quyết định giúp Dương Trạm một lần.
Tuy nhiên, điều kiện trao đổi mà Dương Trạm đã nói trước đó, đương nhiên anh cũng yêu cầu nhận lại.
...
Ngày hôm sau, Dương Trạm gặp Dư Thiền trong thang máy công ty.
Dư Thiền và Dương Trạm đều là hai "hộ pháp" của công ty Giải Trí Siêu Nhiên , đều là những nhà quản lý vàng.
Điểm khác biệt duy nhất là Dương Trạm đến sau.
Dư Thiền làm quản lý lâu hơn, có thâm niên sâu rộng, và cũng sớm chuyển từ công việc làm thuê thành một trong những người chia cổ tức hàng năm của công ty con.
Cô biết nhiều tin tức nội bộ hơn Dương Trạm .
Dư Thiền là quản lý của Hoàng Tôn Thừa .
Hoàng Tôn Thừa là một ca sĩ nổi tiếng trong làng nhạc, có uy tín lớn.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Trong chương trình âm nhạc mà Vương Bá Uy tham gia, Hoàng Tôn Thừa là giám khảo, điều này chứng tỏ vị trí của anh.
Dư Thiền không thường xuyên đến công ty, khi Dương Trạm mới vào nghề, cô từng giúp đỡ anh, coi như là ân nhân của Dương Trạm . Vì vậy, mỗi năm vào dịp Tết Nguyên đán, Dương Trạm đều gửi quà cho cô.
Hôm nay, hai người tình cờ gặp nhau trong thang máy.
Dương Trạm chủ động chào hỏi: "Chị Thiền."
Dư Thiền để tóc ngắn gọn gàng, đang xem điện thoại. Nghe thấy tiếng, cô ngẩng đầu nhìn Dương Trạm , mỉm cười ngạc nhiên: "Chào Tiểu Dương, thật trùng hợp, sáng nay lại gặp nhau trong thang máy."
Dương Trạm : " Vâng, đúng là trùng hợp, chị Thiền hôm nay đến công ty có việc gì không?"
Dư Thiền : "À, tôi đến để ký hợp đồng."
Dương Trạm gật đầu, không hỏi thêm.
Cửa thang máy đóng lại, từ từ đi lên.
Dư Thiền bận trả lời tin nhắn, không nói thêm gì với Dương Trạm .
Đột nhiên, Dương Trạm nhớ ra một việc, mở miệng hỏi: "Chị Thiền, tôi có thể hỏi chị một chút thông tin không?"
Dư Thiền : "Ừ? Cậu nói đi."
Dương Trạm : "Chị Thiền, chị có biết Vương Nhất Cầm quen với những tiền bối nào trong giới không? Tôi nghe nói cô ấy đã giới thiệu một người ba nuôi cho Sở Ngọc Đường ?"
Hôm qua, Dương Trạm nhận được tin từ Đường Thuấn , đang lo không biết hỏi ai.
Hôm nay lại tình cờ gặp Dư Thiền , không hỏi thì uổng.
Dư Thiền : "Vương Nhất Cầm? Để tôi nghĩ xem…"
"Hình như cô ấy có liên quan đến phó giám đốc của đài Tranh Đài ? Hê hê, tôi không rõ lắm."
Dư Thiền trả lời có vẻ như nói đùa, nhưng cũng đã chỉ ra một hướng cho Dương Trạm .
Vì cô ấy có thể nói ra, thì câu trả lời có lẽ đã khá chính xác.
"Cảm ơn chị Thiền."
"Không có gì, tôi cũng chỉ đoán mò thôi mà."
" Ting....—"
Cửa thang máy mở, Dư Thiền nhìn một chút rồi nói với Dương Trạm : " Đến tầng của tôi rồi, tôi đi trước, tiểu Dương lần sau cùng đi ăn nhé, tạm biệt."
"Được rồi, chị Thiền, chúng ta hẹn lần sau nhé."
Dư Thiền rời đi, Dương Trạm lại trở về với vẻ mặt nghiêm túc, lập tức lấy điện thoại ra tìm người điều tra.
Kết quả, không tìm thì thôi, nhưng tìm được thật sự có thông tin.
Sở Ngọc Đường quả thật có quan hệ rất gần gũi với người của đài Tranh Đài , tối qua họ còn cùng nhau ăn cơm.
Tranh Đài chuẩn bị làm một chương trình du lịch mới tên là "Nhật kí du lịch trên nhà di động ", nhóm của Sở Ngọc Đường đang đàm phán, có vẻ như đã gần như chắc chắn.
Chỉ là vẫn chưa rõ, Sở Ngọc Đường sẽ là khách mời thường xuyên hay chỉ xuất hiện định kỳ.
...
Chiều hôm đó.
Một số thương hiệu đã gửi váy đến công ty.
Bạch Tử vừa chọn váy, vừa nghe Dương Trạm nói những điều mà anh đã điều tra được.
Phiền Hoa ngạc nhiên, "Tham gia chương trình giải trí có độ phủ sóng cao, cũng dễ dàng thu hút fan. Lộ trình mà Vương Nhất Cầm vạch ra cho cô ấy khá ổn, chỉ là cái ông ba nuôi này... tsk tsk..."
Dương Trạm : "Đừng coi thường ông ba nuôi này! Nếu đúng là phó trưởng đài, thì rất có thể sẽ ảnh hưởng đến giải thưởng tân binh."
Anh nhìn về phía Bạch Tử, "Người đẹp , trang sức đã mượn được rồi, nhưng phải đợi đến ngày trao giải, người mang đến mới an tâm."
Trang sức cao cấp khi vận chuyển không an toàn.
Phải là người trực tiếp mang đến, sau đó lại mang về bằng tay người đó.
Hơn nữa, phía thương hiệu còn phải cử vệ sĩ đi cùng mới yên tâm.
Trước đây từng xảy ra sự cố tại một sự kiện, trang sức cao cấp bị mất, thùng đựng trang sức cũng bị mất, vô cùng náo loạn!
Ai cũng không muốn xảy ra chuyện như vậy, vì thế phải đảm bảo an toàn.
Bạch Tử gật đầu.
Phiền Hoa : " Bạch Tử, cô nghĩ sao về chuyện Sở Ngọc Đường tìm ba nuôi?"
Bạch Tử: "Chờ xem."
Phiền Hoa : "…" Cô quả thật rất hài hước.
Dương Trạm có vẻ lo lắng, "Giải thưởng tân binh lần này thật sự có chút bất ngờ, ông ba nuôi không phải chỉ là nói suông."
Nghe giọng điệu của Đường Thuấn hôm qua, có vẻ anh khá ủng hộ Sở Ngọc Đường , nếu không đã không do dự như vậy.
Vương Nhất Cầm quả thật rất có thủ đoạn, có lẽ cô cũng muốn dựa vào Sở Ngọc Đường để lên làm quản lý vàng rồi.
Bạch Tử không thấy bất ngờ nếu "Truyền Thuyết Thám Tử Mù " đoạt giải.
Vì theo ký ức từ kiếp trước, nếu "Truyền Thuyết Thám Tử Mù " không đoạt giải tân binh, cũng chắc chắn sẽ giành giải đạo diễn xuất sắc hoặc biên kịch xuất sắc.
Nếu không, hồi đó Bạch Tử cũng sẽ không chọn "Truyền Thuyết Thám Tử Mù " làm bộ phim ra mắt .
Nếu không có "Cô Lâm Từ ", "Truyền Thuyết Thám Tử Mù " là lựa chọn tốt nhất của Bạch Tử.
Nhưng khi có "Cô Lâm Từ ", Bạch Tử đã dồn hết vào đó.
Còn việc có được giải thưởng hay không, Bạch Tử cũng không biết, tất cả chỉ đành nghe theo số phận.
Nói đi thì cũng phải nói lại, người lo lắng nhất khi Sở Ngọc Đường lên cao không phải là Bạch Tử, mà là Trầm Thanh Thanh .
Bởi vì Trầm Thanh Thanh cùng thời với Sở Ngọc Đường , hai nhóm đội ngũ cạnh tranh rất gay gắt.
Trước đây, đội ngũ của Trầm Thanh Thanh đã mua bài báo tạo dựng dư luận, nói Sở Ngọc Đường diễn xuất kém, đã kết thù.
Bạch Tử: " Anh Dương, truyền tin về chuyện Sở Ngọc Đường tham gia chương trình giải trí đi, tự khắc sẽ có người giúp chúng ta làm việc."
Dương Trạm suy nghĩ một lát, "Cô nói đội ngũ của Trầm Thanh Thanh ?"
Phiền Hoa : "Hiện tại độ hot của Trầm Thanh Thanh cũng rất cao, có tin đồn cô ấy là bạn gái của Tạ Bắc Mạc đó."
Dương Trạm cười nhạt, "Toàn là chiêu trò thôi, bọn họ cùng công ty mà, cần phải lăng xê tân binh, đội ngũ của Tạ Bắc Mạc sẽ không ra mặt đính chính đâu."
"Người đẹp nói đúng, truyền tin ra ngoài, để bọn họ tự cắn nhau."
Bạch Tử mỉm cười, "Anh Dương , nếu em không đoạt giải, anh còn mất công mượn trang sức cho em, liệu có khiến anh mất mặt không?"
Dương Trạm : "Chậc, có gì đâu, dù không đoạt giải, em đi thảm đỏ cũng có thể gây ấn tượng, chỉ là tôi đã hứa với Đường Thuấn , nếu chúng ta không đoạt giải, nửa năm sau phải nghe theo kế hoạch của anh ta."
Các lịch trình của Bạch Tử đều do Dương Trạm phụ trách.
Dương Trạm vì giá trị thương mại của Bạch Tử và để duy trì vị thế của cô, đã từ chối nhiều hợp đồng quảng cáo không tốt.
Mặc dù những hợp đồng này chất lượng không cao, nhưng giá cả thường rất cao.
Bạch Tử tự định vị mình là diễn viên.
Nhưng với công ty mà nói, dù cô có là ngôi sao lớn đến đâu, cũng chỉ là một "sản phẩm".
Nếu không bán "sản phẩm" thì công ty không có lợi.
Chỉ khi bản thân có thực lực tuyệt đối, mới có quyền nói.
Muốn hưởng lợi từ công ty, thì cũng phải trả giá xứng đáng.
Trước đây, Dương Trạm luôn bảo vệ và lựa chọn cẩn thận, nếu lần này Bạch Tử không đoạt giải, anh cũng chỉ có thể nghe theo công ty thôi.
Đây là một giao dịch công bằng.