Cùng lúc mời khách vào trong, An Di và Tô Thu Tử ở trong phòng cũng đượcmời, là được mời đi ra ngoài.Nhìn cửa phòng đóng kín lại, hai người nhìn nhau tán thán, An Di cúi đầu lẩmbẩm: “So với mấy người bên cạnh hắn, chúng ta vẫn không được tín nhiệm.”Tô Thu Tử: “Cứ từ từ, cứ từ từ.”Gã không nôn nóng, hơn nữa vẫn còn có chút kích động, tri kỷ khó cầu a.Bên trong phòng, nhìn thấy bộ dạng cải trang của Chu Xá Linh, Dữu Khánhthoáng chút sửng sốt, suýt chút nữa đã không nhận ra gã ta, hắn không khỏi hỏi:“Chu huynh làm sao phải ăn mặc trang điểm như vậy?”Chu Xá Linh: “Những thứ ngươi muốn đó, há là người bình thường có thể cóđược?”Ngụ ý là, ta làm như vậy cũng vì bất đắc dĩ.Đồng thời gã nhìn nhìn những người khác ở trong phòng, có vẻ rất lo lắng.Dữu Khánh trấn an: “Không cần lo lắng, đây đều là tâm phúc của ta, cuộc nóichuyện của chúng ta sẽ không tiết lộ ra ngoài.” Hắn đưa tay mời đối phươngngồi xuống, sau đó hỏi: “Đồ đâu?”Chu Xá Linh: “Ngay cả đi gặp ngươi ta cũng phải dùng bộ dáng như vậy, ta làmsao dám dễ dàng mang đồ theo ở trên người, nhưng ngươi cứ yên tâm, đã chuẩnbị đầy đủ cả rồi.”Dữu Khánh xác nhận: “Một trăm viên?”Chu Xá Linh gật đầu, “Không nhiều hơn cũng không ít hơn viên nào. Ngươi đãchuẩn bị tiền xong chưa?”Dữu Khánh: “Tiền không thành vấn đề, ngươi để cho ta xem hàng, ta liền chongươi thấy tiền. Khi nào giao dịch?”Chu Xá Linh: “Đương nhiên là càng sớm càng tốt. Phía tây Tri Hải các, trênbiển có một đảo san hô vòng cách đây ước chừng tám mươi dặm, ngươi hỏithăm bất kỳ ai đều biết. Sẩm tối hôm nay, chúng ta giao dịch tại trên đảo san hôvòng đó, thế nào?”Dữu Khánh liếc nhìn sang Trùng Nhi một cái, phát hiện thấy quả nhiên giốngnhư Trùng Nhi tình cờ nghe được, muốn dụ hắn ra ngoài biển, hắn liền giả vờkhông hiểu, “Sao phải chạy xa tám mươi dặm ngoài biển để giao dịch làm gì?Trực tiếp giao dịch tại đây luôn không tốt hơn sao? Một tay giao tiền, một taygiao hàng, thoải mái hơn nhiều.”Chu Xá Linh: “Số lượng ngươi cần quá lớn, không phải ta có thể lấy được, thựcra người có hàng là người khác, hắn không muốn công khai, chưa đến lúc giaodịch, hắn sẽ không giao hàng cho ta. Giao dịch cách xa nơi này cũng là để choổn thỏa.”Dữu Khánh: “Các ngươi không phải là muốn hắc ăn hắc chứ?”Chu Xá Linh: “Ngân phiếu tại trên tay ngươi, tình huống không đúng, ngươi cóthể thi pháp hủy hoại ngân phiếu bất cứ lúc nào, có gì phải sợ?”Dữu Khánh trong lòng mắng thầm, các ngươi đâu phải nhằm vào ngân phiếu gìđó, rõ ràng là nằm vào mạng của ta nha.Nhưng sau khi nghĩ lại, đó dù sao cũng là hai ba tỷ, hắn lập tức đưa ra lời cảnhcáo: “Được, có thể giao dịch theo như lời ngươi nói, nhưng ta cảnh cáo trước,nếu như ta không nhìn thấy số linh đan đó, ngươi cũng đừng hòng nhìn thấyngân phiếu.”“Ta cũng vậy.” Chu Xá Linh đứng lên, “Vậy thì cứ quyết định như thế đi?”Mục Ngạo Thiết đột nhiên lên tiếng nhắc nhở, “Tối nay người còn có tiệc chiêuđãi.”Dữu Khánh chợt nhớ tới lời mời của Tương Hải Hoa, lập tức nói với Chu XáLinh: “Tối nay ta còn có chút việc, thời gian có thể muộn hơn một chút, dời đếnnửa đêm đi, thế nào?”Chu Xá Linh suy nghĩ một chút, “Được, vậy thì nửa đêm.”Dứt lời xoay người rời đi. Sau khi ra khỏi cửa, trên mặt gã ta lộ ra vẻ nhẹ nhõmnhư trút được gánh nặng, đồng thời có chút hưng phấn.Lúc trước, khi Hoắc Lãng tìm đến gã ta, y nói rằng đã điều tra gốc gác củanhững người này, bọn hắn thuộc loại nhà giàu địa phương, người ngốc tiềnnhiều, mấu chốt là thực lực không được tốt lắm, chính là một con dê béo, muốnkiếm lấy mấy trăm triệu cùng nhau chia đều. Lúc đó, thông tin này đã khiến chogã động tâm vô cùng vì nợ nần chồng chất, kết quả đâu chỉ là mấy trăm triệu,người ta có thể một lần bỏ ra đến hai ba tỷ a!Nếu thực lực đã không được tốt lắm, tại sao lại không ăn miếng thịt mỡ nàychứ? Hoắc Lãng rút lui cũng phù hợp ý gã, không cần phải chia đôi, tất cả đềulà của mình, chỉ cần lấy được khoản tiền đó, gã không chỉ có thể trả hết tất cảcác khoản nợ bên ngoài, mà khoản tiền dư còn lại có thể cho gã tiêu xài thoảimái.Gã không có về phòng của mình, mà trực tiếp rời khỏi Tri Hải các.Ở trong phòng, Dữu Khánh cũng rất hưng phấn, hắn là người tài cao gan lớn,bây giờ đã có thực lực, hoàn toàn không sợ mấy trò hắc ăn hắc gì đó, ngược lạicòn muốn chủ động đi gây chuyện.Sau một lúc đi qua đi lại trước cửa sổ, hắn dần dần bình tĩnh lại, miệng lẩm bẩmnói: “Nếu là muốn tới ám sát ta, đối phương hẳn phải biết rõ ta là ai, nhưng vẫndám làm trò này, sức nặng của hậu thủ e rằng có thề đè người.”Mục Ngạo Thiết biết rõ hắn mới là người muốn hắc ăn hắc nhất, cất lời khuyênnhủ: “Làm sao có thể dễ dàng lấy ra một trăm viên Nghiễm Linh đan như thế,hay là quên việc này đi, không cần phải mạo hiểm như vậy, hiện tại chúng ta đãcó đủ nhiều việc rồi.”Một bên là tìm kiếm Cự Linh phủ, một bên lại có người tìm cách ám sát, bâygiờ còn muốn nhân cơ hội kiếm lấy Nghiễm Linh đan, chỉ nghĩ tới thôi y đãthấy phiền phức.Dữu Khánh lắc đầu, “Không chỉ là chuyện Nghiễm Linh đan, người ta muốngiết ngươi, một mực trốn không phải là biện pháp.”Bách Lý Tâm cũng nhắc nhở: “Người ta đến có chuẩn bị, minh thương dễ tránh,ám tiễn khó phòng, ta có thể thông báo tình hình cho người phía sau ta, nhưngta đoán chừng ở bên này hắn cũng không có bao nhiêu lực lượng cường đại đểđiều động.”Dữu Khánh: “Ngoại trừ một vài thế lực lớn kia, ta không tin còn có kẻ nào tạiHổ Phách hải có thể đấu lại cha con Tương thị, nếu thật sự là những thế lực lớnđó muốn giết ta, cần gì phải phiền toái như thế.”Mấy người nhìn nhau, đã hiểu rồi, vị này hẳn phải là muốn lôi kéo Tương HảiHoa tham gia hỗ trợ.Màn đêm buông xuống, khắp bầu trời đầy sao lấp lánh, trên hải đảo phồn hoarực rỡ ánh đèn.Nơi Tương Hải Hoa mở tiệc chiêu đãi ở rất cao, tại trên sân thượng tầng caonhất Tri Hải các, ánh đèn sáng rực, gió đêm như mơ, từ trên cao nhìn ra xa, ánhđèn trên các đảo đều dưới ánh sao của dải ngân hà.Quy cách của buổi tiệc rất cao, nhưng lại có rất ít người dự tiệc, chỉ có haingười Lý Triêu Dương và Dữu Khánh được mời, còn những người khác bêncạnh hai người, không nói có tư cách tham dự hay không, dù sao không nằmtrong danh sách được Tương Hải Hoa mời.Không nói đến khung cảnh xa hoa tao nhã, trên sân thượng rộng lớn lại chỉ cóba người dùng bữa. Ba người ngồi vây quanh một chiếc bàn tròn nhỏ, trên bànbày đầy rượu và thức ăn, rượu ngon và món ngon chỉ là gia vị để mấy người nóicười mà thôi.Tối nay, Lý Triêu Dương đổi sang trang phục nữ nhân, không biết có phải nhờcó hoàn cảnh phụ trợ hay không, trông nàng ta có vẻ ưu nhã và mỹ lệ, đôi mắtcười lên như hình trăng khuyết.Tiệc chiêu đãi lần này cũng khiến Dữu Khánh có cảm giác thụ sủng nhược kinh,chỉ vì Tương Hải Hoa và Lý Triêu Dương hạ phong thái xuống rất thấp, liêntiếp chủ động mời rượu, mà hắn cũng có ý kết giao với hai người, cho nên quảthực uống không ít.Sau một hồi ăn uống, nhìn thấy Dữu Khánh vẫn đàm tiếu tự nhiên, ánh mắtTương Hải Hoa có chút quái lạ, trên mặt Lý Triêu Dương cũng dần dần lộ ra vẻnghi hoặc.Trong bữa ăn, hai nữ nhân kiếm cớ đi ra ngoài, vừa quẹo vào trong lầu các, LýTriêu Dương lập tức lôi kéo Tương Hải Hoa, hỏi: “Ngươi xác định đã bỏ thuốcvào trong rượu của hắn chứ?”Tương Hải Hoa cười khổ, “Chắc hẳn không có vấn đề gì.”Lý Triêu Dương: “Hắn đã uống lâu như vậy, uống nhiều như vậy, mà không cómột chút phản ứng nào, như vậy còn có thể nói là không có vấn đề sao?”Tương Hải Hoa: “Ta cũng rất ngạc nhiên, còn ám chỉ cho người đi thử thuốc,người phía dưới đã ám chỉ báo cáo kết quả cho ta, dược hiệu khẳng định rấtmãnh liệt, không có vấn đề gì.”“Vậy thì quái lạ.” Lý Triêu Dương suy nghĩ một chút, tay áo vung lên, “Đi thôi,tăng thêm liều lượng. Đưa ta đến đó, ta muốn đích thân nhìn quá trình bỏthuốc.”“Ách…” Tương Hải Hoa nghẹn ngào không nói nên lời, rất muốn nói, ngươiđường đường là công chúa, làm việc này đã không thích hợp rồi? Còn chưa kịpphản ứng lại, cô ta đã bị Lý Triêu Dương túm lấy cánh tay kéo đi, lảo đảo mộtcái.Cô ta cũng không còn cách nào khác, đành phải đưa nàng ta đến chỗ chuẩn bịrượu và thức ăn, sai người bỏ thuốc vào trong rượu ngay trước mặt nàng ta.“Bỏ vào nhiều một chút, nhiều thêm chút nữa đi…” Lý Triêu Dương khôngngừng thúc giục người bỏ thuốc vào.Nhưng sau khi đã đổ vào kha khá, người kia dừng tay lại và nói với Tương HảiHoa: “Lão bản nương, đây chính là xuân dược mãnh liệt nhất, như vậy là đủ rồi,cũng đã quá nhiều rồi.”“Tránh sang một bên đi.” Lý Triêu Dương bực mình trước sự không nghe lờicủa người này, nàng ta trực tiếp giật lấy lọ thuốc, tự mình ra tay, cứ thế mà dốchết cả lọ thuốc bột vào trong bình rượu.Hạ nhân đang ở bên làm việc nhìn sững sờ, “Cái này, cái này, cái này, cái nàycòn có thể uống được sao?”Tương Hải Hoa cũng nhìn sửng sốt, phát hiện vị công chúa này thật là dữ dội.Cô ta vốn định âm thầm hạ dược, không muốn để cho vị công chúa này biết, làđịnh để cho cả hai bên nam nữ đều uống thuốc vào, sau đó phát hiện thấy vịcông chúa này “Sảng khoái” không phải bình thường, là cô ta suy nghĩ quánhiều, vì vậy để bớt việc, cô ta liền dứt khoát cùng bàn mưu tính kế với vị côngchúa này.Bây giờ nhìn lại, một số lo lắng lúc trước là hoàn toàn không cần thiết, đụng tớimột đối tác đám làm dám chịu như thế, hôm nay vị Thám Hoa lang kia sợ rằngkhó tránh khỏi tai kiếp rồi!Hiện tại cô ta thực sự vô cùng lo lắng, không biết thân thể vị Thám Hoa lang đócó thể chịu nổi lượng thuốc này hay không.Vấn đề là, hạ dược điên cuồng như thế, rượu này còn có thể uống được sao? Sẽkhông khiến người uống vào chết ngay tại chỗ đi?Cô ta coi như đã được lĩnh giáo sự điêu ngoa của vị công chúa này.Lấy một chiếc đũa nhúng vào trong bình rượu, khuấy thật nhanh một hồi, sau đóLý Triêu Dương thuận tay ném chiếc đũa đi, cảnh cáo hạ nhân: “Lát nữa nhớđưa bình rượu này cho hắn, nghe rõ không?”Hạ nhân nhìn về phía Tương Hải Hoa, thấy cô ta bất đắc dĩ gật gật đầu, vì vậycũng gật đầu đáp, “Vâng.”“Đi, quay lại đi.” Lý Triêu Dương lại kéo Tương Hải Hoa trở về bàn tiệc sânthượng, ngồi xuống, người trước yên tâm cười hì hì vui vẻ, đôi mắt vẫn nhưtrước hơi chút là lại cười thành hình trăng khuyết, người sau thì lòng tràn đầy losợ bất an, thật sự lo lắng bình rượu đó sẽ khiến người uống xảy ra chuyện.Lại một hồi mời rượu, bình rượu đã cạn, Lý Triêu Dương chủ động gọi to, “Lênrượu.”Rượu rất nhanh được mang đến, những bình rượu cạn trước mặt mọi ngườiđược lấy đi, thay vào bình mới.Rót xong một chén rượu mới, Dữu Khánh bỗng nhiên a một tiếng, “Rượu nàyhình như có vẻ hơi sền sệt.”Tương Hải Hoa nghe vậy rịn mồ hôi, có thể không sền sệt được sao, thêm mộtchút nữa thì đã thành hồ rồi.Lý Triêu Dương mặt không đổi sắc tim không nhảy, cười ha hả nói: “Không hổlà Thám Hoa lang, có ánh mắt. Đây chính là hảo tửu ngon nhất Tri Hải các, vừarối ra phải phí một phen miệng lưỡi mới khiến lão bản nương lấy ra.”“Đúng vậy, đúng vậy.” Tương Hải Hoa chột dạ ứng đối.Dữu Khánh không hề nghi ngờ có cạm bẫy, nếu bên này muốn làm thịt hắncũng không cần phải bày trò trong món ăn đồ uống, cho nên hắn cũng nảy sinhít nhiều lòng hiếu kỳ, muốn tìm kiếm cái lạ, “Vậy ta phải nếm thử mới được.”Hắn lập tức nâng chén ngửi ngửi, trong mùi rượu sảng khoái rõ ràng xen lẫnmột mùi khác khó tả, hắn liền nhấp một ngụm.Còn chưa kịp tinh tế thưởng thức, gương mặt hắn đã nhăn cả lại, suýt chút nữathì trực tiếp nhổ ra, nhưng nhìn thấy hai nữ nhân đang nhìn mình chằm chằm,hắn không tiện nhổ ra, nếu thật sự nhổ ra, chẳng phải là nói rõ rượu của người takhông ngon, cho nên hắn cố gắng nuốt xuống, sau đáo nhanh chóng nhấc đũagắp mấy miếng thức ăn cho vào trong miệng để khử vị.Thấy hắn đã uống cạn, Lý Triêu Dương nở nụ cười, rất hài lòng.Sau khi trong miệng bình thường trở lại, Dữu Khánh cười khan nói: “Loại rượunày có điểm quái lạ, vị vừa chua vừa chát, lần đầu tiên ta uống loại rượu có vịnhư vậy.”Lý Triêu Dương lập tức nhấc chén rượu lên nói: “Đó là điểm kỳ lạ của loại rượunày, lúc đầu vừa mới uống thì cay đắng, tiếp tục uống thì ngọt miệng dễ chịu,cuối cùng thì dư vị kéo dài vô tận, có thể khiến người uống lâng lâng ngây ngất.Loại rượu này tên là ‘Thành tiên’, uống loại rượu này giống như quá trình tuhành của một người. Mặt khác, uống nhiều rượu này rất có ích lợi cho tu hành.Đa số người muốn uống cũng không được uống.”Tương Hải Hoa là thật sự phục vị công chúa đại nhân này, cô ta vội vàng nhấcđũa lên gắp đồ ăn thưởng thức, để phân tán sự chú ý của mình, cô ta sợ mìnhnghe lời nàng ta nói, lỡ không nhịn được vô tình lộ ra kẽ hở.“Thành tiên?” Dữu Khánh ngẩn người, nhấc chén rượu lên nhìn rồi lại ngửi, hắnđúng là lần đầu tiên nghe thấy tên loại rượu này, cũng là lần đầu tiên nghe nóitới loại rượu này. Xem ra những thứ mà đám người thân phận địa vị cao cao tạithượng này hưởng thụ thật sự không phải người bình thường có thể tưởng tượngra.“Nào, chúng ta cảm tạ hảo tửu của lão bản nương, cạn nào!” Lý Triêu Dương lạinâng chén mời rượu.Tự nhiên là phải cảm tạ, Dữu Khánh cũng nâng chén lên, hắn quả thực muốnthử xem quá trình thay đổi khẩu vị của loại rượu thần kỳ này, vì vậy ngửa caođầu uống một hơi cạn sạch.