Cung thành Hải đô, tại một vị trí góc tường đối diện với Hổ Phách thôn, TươngLa Sách đứng chắp tay sau lưng, lẳng lặng nhìn Hổ Phách thôn, nhìn qua có vẻbình tĩnh, thực ra trong lòng không bình tĩnh chút nào, lão ta không còn tâm tìnhchơi đùa với sở thích của mình, mà chỉ đứng ngây người tại trong một góc này.Thông tin lão ta chờ đợi đã lâu cuối cùng cũng tới, đầu lĩnh phụ trách truy tunglướt đến, hạ xuống bên cạnh lão ta, chắp tay hành lễ, “Đảo chủ.”Tương La Sách đơn giản, rõ ràng nói: “Báo cáo đi.”Đầu lĩnh truy tung đáp:“Sau khi rời khỏi nơi này, mục tiêu hành động kín đáo, đi theo con đường hẻolánh nhằm che giấu hành tung, sau đó trốn vào trong biển rời đi. Theo đườngthủy đi đến ‘Vọng hải lâu’ nơi bờ biển phía Tây. Sau khi trồi lên mặt nước, mụctiêu nhảy vào một phòng ăn riêng hướng ra biển. Khi chúng ta xác định đượctình hình trong nhà hàng thì phát hiện mục tiêu đã biến mất.”“Đã biến mất?” Đang chăm chú lắng nghe, Tương La Sách nghi hoặc, chậm rãiquay đầu lại, trong mắt lộ ra vẻ hung dữ, “Ta đã nói rồi, để mất dấu mục tiêu thìphải thế nào?”Đầu lĩnh truy tung sợ hãi đáp: “Đảo chủ bớt giận, chuyện này có nguyên nhân,chúng ta hoài nghi mục tiêu vẫn chưa biến mất, chỉ là đã dịch dung thành ngườikhác, chúng ta cũng đã khóa chặt mục tiêu, nhưng tình huống có chút quỷ dị,thực sự rất khó hiểu, cho nên đặc biệt tới đây thỉnh sự sáng suốt của đảo chủ.”“Quỷ dị?” Tương La Sách nghi hoặc, “Quỷ dị như thế nào?”Đầu lĩnh truy tung nói: “Sau khi phát hiện mục tiêu tiến vào phòng ăn riêng đó,chúng ta trước tiên can thiệp vào ‘Vọng hải lâu’. Lúc đó, mục tiêu vẫn chưa rakhỏi phòng ăn riêng, nhân viên phục vụ phòng ăn đó cũng có thể chứng minhđiều này. Sau đó chúng ta đã xác nhận được lai lịch của thực khách trong cănphòng đó, không phải ai khác, chính là nhóm người vị Thám Hoa lang nổi danhkhắp thiên hạ kia.”“Thám Hoa lang?” Tương La Sách sửng sốt, hiển nhiên rất bất ngờ, tại sao lạiliên lụy tới người này.“Vâng, chính là người được xưng là tài tử đệ nhất thiên hạ đó.”“Nói tiếp đi.”“Vâng. Chúng ta đã nhiều lần xác nhận với nhà hàng, nhóm người Thám Hoalang gồm hơn mười người đặt hai phòng riêng liền nhau. Khi bọn hắn ra vàođều không có nữ tử xinh đẹp đó, điều này giải thích cho lí do vì sao không thấymục tiêu ra khỏi phòng ăn riêng. Ngoài ra, căn cứ vào thời gian nhóm ngườiThám Hoa lang vào nhà hàng rồi rời đi, trùng hợp với thời gian mục tiêu tới HổPhách thôn hành động.”“Ý của ngươi là nói, nhóm người Thám Hoa lang cố ý yểm trợ cho mục tiêu?”“Đúng vậy, đây là phán đoán của chúng ta. Mục tiêu không thể đột nhiên biếnmất. Sau khi chúng ta kiểm tra và loại trừ tất cả các loại khả năng trong toàn bộ‘Vọng hải lâu’, cuối cùng hoài nghi mục tiêu là do một người nào đó trongnhóm người Thám Hoa cải trang. Trên đường bọn hắn trở về Tri Hải các, ngườicủa chúng ta đã nhiều lần đi ngược lại đối mặt với bọn hắn, khi quan sát ở gần,chúng ta thực sự phát hiện thấy một người trông tương tự như mục tiêu, nhưngrất quái lạ, đó lại là một nam nhân.”“Nam nhân?”“Đúng vậy, hơn nữa đó còn là một nam nhân có dung mạo rất dễ nhìn, chính làvị người làm tuấn tú của Đào Hoa cư. Vì thế, vừa rồi ta đã cố ý đến Hổ Pháchthôn một chuyến, tìm hai người lúc trước kiểm tra giới tính của mục tiêu. Cả haiđều khẳng định rằng mục tiêu được kiểm tra lúc trước chắc chắn là nữ nhân, cảhai đều có thi pháp kiểm tra thân thể, đều cam đoan tuyệt đối không sai.Dựa theo đặc điểm hình dạng nữ tính của mục tiêu mà họ cung cấp, đem sosánh với đối tượng bị tình nghi, một tình huống kỳ lạ xảy ra, rõ ràng đã khóachặt được mục tiêu, nhưng hình như lại xuất hiện sai lầm, đối tượng tình nghikhông có lỗ đeo khuyên tai, và lại có trái táo cổ. Tại trên đường đi, thừa dịp quachỗ đông người, chúng ta còn cố ý dàn cảnh va chạm với đối tượng, lợi dụng cơhội đó để kiểm tra đặc thù giới tính của đối tượng. Tóm lại, mục tiêu đến HổPhách thôn khẳng định là nữ nhân, còn đối tượng tình nghi khẳng định là namnhân. Trong lúc nhất thời, chúng ta cũng không biết vấn đề nằm ở đâu.”Tương La Sách vẻ mặt thất thần, lẩm bẩm nói: “Tẫn mẫu công, nàng ta thật sựđã trở về…”“Cái gì?” Đầu lĩnh truy tung nghe không rõ, hỏi ngược lại.Tương La Sách xua tay, “Không có việc gì, ngươi tiếp tục nói những gì pháthiện được đi.”“Vâng. Còn có một điểm, chúng ta phát hiện thấy mục tiêu có mối quan hệ cựckỳ thân thiết với vị Thám Hoa lang kia, đều là nam nhân mà trên đường đi, haingười cứ ôm ôm kéo kéo…”“Cái gì?” Tương La Sách thất thanh cắt đứt, “Ngươi nói bọn hắn ôm nhau?”Đầu lĩnh truy tung không biết vì sao lão ta thốt lên ngạc nhiên như vậy, thoángsửng sốt rồi đáp: “Đúng vậy, ôm ôm kéo kéo ngay trước mắt mọi người, có thểnhận ra được, quan hệ rất thân mật. Hai bọn hắn kề vai sát cánh suốt đường đi,bên cười bên nói trở về Tri Hải các. Tình hình đại khái là như vậy. Để ta triệutập các nhân viên theo dõi khác tìm hiểu quá trình chi tiết.”Khóe miệng Tương La Sách kịch liệt co giật một cái, phất tay nói: “Đi gọi ĐạiSiêu tới đây.”“Vâng.” Đầu lĩnh truy tung nhận lệnh rời đi, trực tiếp từ trên đầu tường nhảyxuống.Tương La Sách thì chắp tay sau lưng đi tới đi lui trên tường thành, bước chânrất nhanh, có vẻ nỗi lòng cực kỳ không bình tĩnh.Người được gọi là “Đại Siêu” chính là gã đầu lĩnh bảo vệ Hổ Phách thôn, gã ởcách đây không xa, chẳng mấy chốc đã cùng người đi báo tin song song bay lêntường thành.“Đảo chủ.” Đầu lĩnh bảo vệ hành lễ.Tương La Sách: “Ta hỏi ngươi, lần trước Hải Hoa mang mấy người đến HổPhách thôn du ngoạn, trong đó có một tiểu tử rất tuấn tú, ngươi có ấn tượng haykhông?”Đầu lĩnh bảo vệ mặc dù có chút không rõ vì sao lão ta lại hỏi vấn đề này, nhưngcũng không suy nghĩ nhiều gật đầu đáp: “Nhớ rõ, tiểu tử tuấn tú như vậy quảthực hiếm thấy, ta có ấn tượng.”Tương La Sách: “Lần trước hắn đến đây du ngoạn có điều gì đặc biệt haykhông?”Đầu lĩnh bảo vệ: “Điểm đặc biệt? Nếu nói có điều gì đặc biệt, đó chính là hắntuổi còn trẻ nhưng lại thích nữ nhân lớn tuổi. À đúng rồi, nữ nhân hắn đến thămchính là căn nhà mà nữ khách hôm nay có tới.” Thấy bộ dạng quả nhiên là thếcủa Tương La Sách, gã không khỏi ngẩn ra hỏi: “Đảo chủ, có vấn đề gì haysao?”“Không có việc gì, ngươi về trước đi.” Tương La Sách phất tay.Thủ lĩnh hộ vệ lộ vẻ nghi hoặc, nhưng vẫn nhận lệnh lui ra ngoài.Tiếp theo, Tương La Sách lại hạ lệnh với một người khác: “Ngươi đến Tri Hảicác một chuyến, gọi Hải Hoa đến đây, ngay lập tức!”“Vâng.” Đầu lĩnh truy tung cũng nhận lệnh rời đi.Về phần Tương La Sách thì phi thân bay lên, trực tiếp bay thẳng về chỗ sâutrong hậu cung, bước nhanh vào thư phòng, nhấc bút suy nghĩ một lúc, sau đóviết xuống một phong mật tín, niêm phong lại, giao cho người hỏa tốc chuyểnđến kinh thành Ân quốc.Làm xong việc này, lão ta mới đi đến khu đình viện chế tạo đồ chơi kia, sắc mặtnghiêm trọng mà đi vào trong căn phòng đang đặt mẫu vật con cá lớn, chậm rãiđi lui đi tới ở trong đó.Không biết loanh quanh trầm tư bao lâu, chợt có tiếng bước chân làm xáo trộnsuy nghĩ của lão ta, lão ta ngước mắt nhìn lên, không phải ai khác, chính là nữnhi Tương Hải Hoa đã tới.Tương Hải Hoa có chút quái lạ, vừa đến nơi liền hỏi: “Cha, cha không phảikhông biết con đang có việc, có chuyện gì mà gọi con đến đây gấp như vậy?”Tương La Sách đè đè tay xuống, “Con tạm dừng chuyện bên đó lại đi.”Tương Hải Hoa kinh ngạc, “Không theo dõi tên Hoắc Lãng của Tĩnh Viễnthuyền hành nữa sao?”Tương La Sách: “Ta đang nói về chuyện Thám Hoa lang và Triêu Dương côngchúa. Việc này tạm dừng lại đã, có tiếp tục hay không hãy chờ ta thông báo. Nóichung, trước tiên tạm gác lại đã.”Tương Hải Hoa trợn tròn mắt, “Cha, Triêu Dương công chúa đang rất sốt ruộtmuốn động phòng a, còn gấp gáp thúc giục con. Con đã có hẹn với Thám Hoalang đêm nay. Ngài cũng giục con xúc tiến nhanh chóng hết sức có thể, bây giờđột nhiên dừng lại là sao? Con phải giải thích với Triêu Dương công chúa thếnào bây giờ?”“Có gì mà không giải thích được, chút chuyện vặt vãnh như vậy còn cần hỏi tasao? Con tự nghĩ biện pháp đi.”“Không phải, vì sao a? Dù sao cũng phải có lí do gì chứ? Vội vội vàng vànggiục đi sớm làm gì, chân bước đến cửa đột nhiên gọi dừng lại, chuyện gì vậychứ?”“Khi cần con biết tự nhiên sẽ nói cho con biết, chuyện con không nên biết thìkhông nên hỏi nhiều. Đúng rồi, tên nhân viên tuấn tú bên cạnh Thám Hoa langkia, chính là tên nhân viên Đào Hoa cư đó, con biết hắn chứ?”“Biết, tên là Lâm Long gì đó, ngoại hình quả thực rất dễ nhìn, nếu là nữ nhân,có lẽ đều không nhịn được nhìn hắn mấy lần.”“Đúng rồi, chính là tên Lâm Long đó. Con hãy nhớ kỹ, quan tâm tới hắn mộtchút, đặc biệt là sự an toàn của hắn. Hắn ở chỗ của con, con cần phải chú ýnhiều hơn, tuyệt đối đừng để cho hắn xảy ra chuyện gì, đây là mục đích ta gọicon tới căn dặn trực tiếp.”Tương Hải Hoa thoáng sửng sốt, ánh mắt lại lấp lóe một hồi, rồi nghi hoặc hỏi:“Cha, con đã bị cha làm cho bối rối rồi, chỉ là một tên nhân viên mà thôi, có cầnnhư vậy không? Con thừa nhận tướng mạo của hắn rất khiến nữ nhân động tâm,nhưng thân phận và địa vị của hắn rõ ràng ra đó, nếu cần bảo vệ cũng phải làbảo vệ Thám Hoa lang a. Chẳng lẽ hắn được nữ nhân quyền thế nào đó nhìntrúng rồi ư?”Tương La Sách có phần không vui nhấc tay chọc chọc vào trán cô ta, răn dạy:“Nói lung tung gì vậy. Ta nói con nha, trong đầu ngoại trừ chuyện trai gái ra còncó thể suy nghĩ chuyện khác hay không hả? Hải Hoa, con hãy nghe cho kỹ đây,hoặc là ta nói thẳng với con như vậy đi, nếu như Triêu Dương công chúa và hắncùng lúc gặp phải nguy hiểm gì đó, nếu như chỉ có thể cứu được một người, vậythì nhất định phải là hắn, con có hiểu được ý của ta không?”Những lời này vừa được nói ra, thực sự đã khiến cho Tương Hải Hoa phải háhốc mồm, có chuyện gì vậy chứ, Triêu Dương công chúa không chỉ là nữ nhicủa hoàng đế Ân quốc, mà còn là nữ nhi của sư muội Địa sư, có thể tưởngtượng được thân phận và địa vị của nàng ta tôn quý như thế nào, lập tức nghihoặc hỏi: “Cha, tên Lâm Long này đến cùng là ai vậy? Lẽ nào còn cao quý hơncả Triêu Dương công chúa hay sao? Nếu có người như vậy, con làm sao có khảnăng chưa từng nghe nói tới.”Tương La Sách nghiêm túc nói: “Hải Hoa, có một số việc được quyết địnhkhông phải dựa trên thân phận và địa vị cao thấp, mà là lập trường, đứng ở lậptrường nào sẽ suy nghĩ vì lập trường đó. Thay đổi lập trường tới lui là điều tốikỵ, cuối cùng sẽ khiến người ta không còn chỗ đứng, thậm chí là chết không cóchỗ chôn.”Lập trường? Tương Hải Hoa chỉ biết phụ thân là người của Lý Trừng Hổ, vì vậythử hỏi: “Chuyện này có liên quan với Đoan thân vương phải không?”Tương La Sách phất tay đuổi khách, “Được rồi, đến lúc con nên biết tự nhiên sẽcho con biết. Nhớ kỹ lời ta dặn. Về đi.”Tương Hải Hoa chỉ có thể rời đi với một bụng nghi vấn…