Trong lời nói mơ hồ bộc lộ sự tức giận, quả thực là không thể vui nổi, từ khi lầntrước dặn dò tên này về sau phải làm thế nào, một loạt chuyện đã xảy ra, tên nàylại không thông báo cho ông ta một chuyện nào, nhân viên liên lạc sắp xếp chobên này cũng không phát huy ra được tác dụng một lần nào, cho đến khi vừa rồiphát hiện ra người của Bàng Vô Tranh móc nối với bên này. Không biết đượctình hình, ông ta quả thực là không nhịn được nữa, vì vậy lại lần nữa hạ thấpthân phận, đích thân chạy đến đây một chuyến.“A?” Dữu Khánh nhanh chóng dùng hai tay dâng thiệp mời lên, “Thật sự khôngcó chuyện gì, chỉ là phái người đến đây đưa thiệp mời. Mấy chuyện nhỏ nhặtnày làm sao dám phiền đến tiền bối.”Mông Phá nhận lấy thiệp mời, lần lượt mở ra xem từng tấm một, sau đó suynghĩ một lúc rồi hỏi: “Vì sao lại mở tiệc chiêu đãi các ngươi?”Dữu Khánh giang hai tay ra, “Ta cũng không biết a! Ta còn muốn tận mắt gặpngười ta để xem là có chuyện gì.”Mông Phá: “Tên nghĩa tử của Lý Trừng Hổ bị tập kích trên đường đến chỗTương La Sách dự tiệc, đó là chuyện gì vậy?”Dữu Khánh lại lần nữa giang hai tay, “Chuyện đó thì ta lại càng không biết,hoàn toàn không hiểu ra sao cả. Thậm chí ta còn đi tìm Hướng Lan Huyên đểhỏi thăm, nàng ta cũng không rõ vụ tập kích đó rốt cuộc là chuyện gì.”Mông Phá hừ lạnh một tiếng, “Ngươi và Hướng Lan Huyên kia qua lại với nhauthực là thân thiết nha.”Dữu Khánh thở vắn than dài nói: “Lời này a, đại nhân vật các ngài thế nào lạinói chuyện đều cùng một kiểu chứ. Hướng Lan Huyên cũng nói như vậy, nàngnói ta qua lại rất gần với ngươi.”Khóe miệng Mông Phá giật giật, nhận ra được việc mình chạy đến đây nóichuyện riêng đã bị Hướng Lan Huyên phát hiện, ông ta lại thay đổi chủ đề câuchuyện, “Sau khi ngươi và Thanh Nha đi một chuyến đến kiểm tra chỗ khoanthăm dò đáy biển đó, Thanh Nha liền ngừng công việc khoan thăm dò lại, xảy rachuyện gì vậy?”Nếu bên này đã không chủ động báo tin, nếu ông ta đã đích thân đến đây, đươngnhiên phải thuận tiện hỏi thăm một số nghi vấn.Dữu Khánh thành thật giải thích, “Nơi đó có một di tích viễn cổ bị chìm, ta nghingờ ở đó có manh mối về lối vào tiên phủ. Nếu ngày mai thời tiết trên biểnkhông có vấn đề, ta dự định đi điều tra kỹ càng một chuyến. Hai ngày nay đanglên kế hoạch cho việc này.”Mông Phá đột nhiên híp mắt, chỉ thẳng vào điểm mấu chốt, “Nơi Thanh Nhakhoan thăm dò có liên quan đến tiên phủ? Hắn cũng đang tìm kiếm tiên phủ?”Dữu Khánh: “Ừ, nhưng hắn không biết mình đang tìm tiên phủ, hắn cho rằngmình đang tìm kho báu của Hổ Phách tộc.”Lời này có lý, Mông Phá suy nghĩ một chút, sau đó hỏi: “Có ý gì?”“Cũng không có gì, khi đến Hổ Phách thôn dạo chơi một vòng, từ chỗ Hổ pháchnữ ta nghe được một câu chuyện về di tích dưới đáy biển. Ta nghi ngờ nơi đó cóliên quan đến tiên phủ, nhưng mà không biết vị trí cụ thể. Ta muốn đi tìm xemsao, nhưng mấy người chúng ta bị người theo dõi sát sao, không tiện đi tìm. Tamuốn tìm người hỗ trợ, đúng lúc Thanh Nha tiếp cận ta tự tìm phiền phức, taliền không khách khí, dựng ra một câu chuyện về kho báu của Hổ Phách tộc…”Dữu Khánh kể lại đại khái có biên có chỉnh về việc lừa bịp Thanh Nha.Nói chung chính là nói ra những gì có thể nói, lược bỏ những gì không thể nói.Chỉ chuyện này thôi đã đủ khiến cho Mông Phá sửng sốt, đầu tiên là cảm thấyquá trình tìm kiếm tiên phủ của hắn có vẻ quá nhẹ nhàng, không giống bọn họphải hưng sư động chúng nhưng vẫn luôn không có kết quả gì, ngoài ra chính làsố phận của Thanh Nha, thực sự thú vị đáng giá để cho ông ta đi tưởng tượng.Tuy nhiên, ông ta cũng không để ý đến số phận của Thanh Nha, ngược lại, ôngta rất tán đồng với hiệu suất làm việc như vậy, ông ta gật đầu tán thưởng,“Không hổ là Thám Hoa lang, quả nhiên là hữu dũng hữu mưu. Ngày mai đithăm dò, có nắm chặt tìm được không?”Dữu Khánh lại giang hai tay, “Tiền bối, chuyện này làm sao có thể nắm chắcđược, chỉ có thể nói là đi thử vận may mà thôi.”Đối với điều này, Mông Phá cũng có thể hiểu được, ông ta ừ một tiếng, “Cứthoải mái làm đi, nếu như gặp phải phiền toái gì đó, Ty Nam phủ sẽ không ngồixem.”Sự không vui lúc đầu tới đây đã bay lên chín tầng trời.Nói xong, ông ta định rời đi, về chuẩn bị một số bố trí trước cho chuyện ngàymai, đến lúc đó khi tên này vừa có hành động, có thể tưởng tượng được độngtác của các phương sẽ như thế nào.Nhưng Dữu Khánh đã gọi ông ta lại, “Tiền bối, có một chuyện cần ngài hỗ trợ.”Vừa mới xoay người, Mông Phá quay đầu lại hỏi: “Có chuyện gì?”Dữu Khánh: “Ta muốn có thông tin về tất cả các cao thủ cảnh giới Cao Huyềnđã biến mất trong vòng một trăm năm nay, kể cả tử vong.” Tiếp theo hắn nhấnmạnh lại một lần nữa, “Trong vòng một trăm năm, cần nhanh một chút.”Hiện tại đã có người đưa tới cửa, hắn cũng lười làm phiền người khác, việcnhanh chóng hết sức đã không quan trọng nữa, nhưng hắn không thể để chongười khác cũng thấy không quan trọng.Mông Phá tò mò hỏi: “Ngươi muốn mấy thứ đó làm gì?”Dữu Khánh: “Nghe nói kẻ tập kích Lâm Long trên đường dự tiệc là cao thủ CaoHuyền, Hướng Lan Huyên cũng không biết được là ai, ta muốn lọc lại thông tinxem sao.”Mông Phá tức thì nảy sinh hứng thú, “Tìm kiếm chọn lọc thông tin từ nhữngCao Huyền đã mất tích sao? Có phải ngươi đã có ý nghĩ gì hay không? Khôngngại nói ra nghe một chút.”Dữu Khánh: “Quả thực là có một chút ý nghĩ mông lung, nhưng lúc này vẫnchưa rõ ràng, cần phải nhìn xem thông tin liên quan rồi mới có thể xác định.Làm phiền tiền bối giúp ta có được thông tin liên quan trước, có phát hiện gì tasẽ lập tức báo cho tiền bối.”Trong lòng hắn thì đang âm thầm mắng vốn Trùng Nhi và tiểu sư thúc, đưa rayêu cầu đương nhiên đơn giản, hắn là người chấp hành thì cần phải nghĩ cáchgiải quyết.“Trong vòng một canh giờ sẽ gửi cho ngươi thông tin liên quan.”Mông Phá nói xong liền xoay người rời đi, dứt khoát và quyết đoán, đối với đầuóc của vị tài tử đệ nhất thiên hạ này, ông ta có cực lớn mong đợi, một số sự thậtđã chứng minh vị đại tài tử này thực sự rất có năng lực.Mà Mông Phá quả nhiên cũng rất giữ lời, nói trong vòng một canh giờ chính làtrong vòng một canh giờ, đối với đại đa số người, việc này cần tốn rất nhiềucông sức, với ông ta quả nhiên đã cho người đưa tới trong vòng một canh giờ.Sau khi cầm lấy thông tin liên quan ở trong tay, Dữu Khánh tặc lưỡi cảm thán,“Có thế lực lớn thật là tốt a! Thông tin như vậy nói lấy ra là lập tức có thể lấyra, thật đơn giản và nhanh chóng.”Sau khi lật xem qua, hắn phát hiện thấy trong vòng một trăm năm này chỉ cómười bốn vị cao thủ Cao Huyền bị biến mất, ở trong này bao gồm cả Xích Lancác chủ và Trì Bích Dao đã chết.Những người khác cũng chuyền tay nhau nhìn xem. Mục Ngạo Thiết khôngkhỏi hỏi, “Thứ này dùng để làm gì?”Nam Trúc vỗ lên cánh tay y, rút tập thông tin ra khỏi tay y, đưa cho Trùng Nhi,“Sao chép lại một bản gửi về nhà đi.”Mục Ngạo Thiết cũng không tiếp tục hỏi nhiều.Trùng Nhi ừm một tiếng, nhận lấy, chạy đến một bên sao chép lại một bản, saukhi xong việc thì trở về phòng mình, lấy chiếc chuông nhỏ kia ra, len lén rungvang.