Mục ngạo thiết vội vàng rời đi, đến thông báo cho hướng Lan huyên. Chỉ chốclát sau, liền thấy hướng Lan huyên đi tới. Chuyện gì? Hướng Lan huyên khônghề, tỏ ra lịch sử khi nói lời chào hỏi Dữu Khánh. Dữu Khánh xoè bàn tay ra chonàng nhìn thấy đầu to, nhỏ rộng thông báo, hoắc lãng đã tìm được cây châm, nóilà đang để ở chỗ người đứng tối hôm qua. Nhìn thấy đầu to đã quay lại, hướngLan huyên có phần kinh ngạc, tìm được nhanh như vậy ư.mong phá nó không sai, nó được ném ở dưới cây cột đó. Dữu Khánh, nếu đãtìm được, vậy chúng ta hãy nhanh chóng đi lấy nó về đi. Nghe Hắn nói như vậy,hướng lan huyền chóp chóp mắt rồi như không tán đồng lồi của Hắn, nói, khôngcần, chỉ là một cây châm cải tóc mà thôi. Đã ngâm trong nước biển lâu như vậy,chất độc ở trên đó chỉ sợ không còn bao nhiêu hiệu quả, hơn nữa bây giờ cũngkhông dùng đến. Chờ khi có cơ hội thuận tiện thì ghé lấy.không cần phải đặc biệt đi một chuyến. Dũ khánh ngập ngừng như muốn nói rồilại thôi, rất nhanh chuyển sang nghiêm túc nói, đúng vậy, chỉ là một cây châmcài tóc, quả thực không cần Đại Hành Tẩu phải đích thân đi một chuyến. Vậyđi, Đại Hành Tẩu nói cho ta biết nó ở đâu, để ta nói A-Lang Đại Cô đi mộtchuyến là được. Ô, hướng lan huyên ô một tiếng đầy ẩn ý, áp sát mặt mình đếngần mặt hán, hỏi với kiểu chơi đùa, nếu biết nó ở đâu.Có phải sẽ bỏ qua ta để tự đi lấy hay không hả? Dữu Khánh bị ép phải hơi ngửangười ra sau, mặt không đổi sắc tim không loạn, nghiêm túc nói, cần phải vậysao? Chỉ là một cây châm mà thôi. Nói cũng đúng. Hướng lan huyên xoayngười lại bỏ qua cho hắn, dơ tay vén tóc, nói, lúc trước bị vân côn đánh, toàn bộđồ trang sức trên đầu đều mất hết, tóc tai bù sù, rất cần một cây châm cải tóc.Dữu Khánh sững sờ nhìn nàng.Rất muốn hỏi xem nàng có ý gì. Hướng lan huyên quay lại cười ngọt ngào,đúng lúc định đến bờ biển quan sát tình hình phía bên vân Côn, ta sẽ tiện đườngghé lấy. Rước lời liền cầm lấy đầu to trong tay hắn, lóe lên rời đi. Dữu Khánhvẫy tay ra hiệu dừng lại, động tác cứng lại đó, không thể kéo người quay lại.Mục ngạo thiết đang hóng gió ở cách đó không xa chú ý thấy liền lập tức đi đến,nhỏ rộng hỏi, sao rồi. Dữu Khánh từ từ bỏ cánh tay đang dơ lên xuống,có phần chán nản, lúc trước nàng ta đã nghi ngờ nguồn gốc của cây chầm đó.Nữ nhân này tinh minh như quỷ, sợ là không thể gạt được nữa. Mà thôi, trướctiên lấy đồ về đã, vẫn tốt hơn là bị mất. Ở một phía khác, Phượng Quan Vân rờikhỏi thân cây đang nấp, luôn trở về bên cạnh Long Hành Vân, ở đó có cả MôngPhá. Mông Phá và Long Hành Vân sóng vai ngồi cạnh nhau dưới đất. Bây giờ,Mông Phá và ba người Sích Lan các này tương đối thân cận với nhau.có vẻ như đã tụ tập với nhau thành một nhóm. Hướng Lan huyên lại rời đi rồi,không biết là đi đâu. Phượng quan vân nửa ngồi phía sau lòng hành vân, nhỏdọng báo. Mong phá cười haha, có nhìn thấy không, có chuyện gì đều tránhchúng ta. Hiện tại tiềm rằng mọi người đều cùng một nhóm, nhưng rõ ràng vẫncó sự khác biệt trong ngoài, căn bản không coi chúng. Ta là người mình, nếuthật sự có chuyện gì xảy ra, hậu quả khó liệu A.Lão ta hất hất cằm về phía con vượng lớn có vẻ đang ngủ say ở cách không xa,bây giờ ô ô ngây dại như vậy, Long Hành Vân, chỉ dựa vào người. Người cảmthấy người có thực lực mở miệng yêu cầu hướng Lan Huynh nói ra sự thật vềcái chết của mẫu thân xích Lan của người không? Long Hành Vân nhét khóemiệng, ông thực sự là vì muốn tốt cho ta sao? Chẳng phải là thấy ở trong đámngười mình thế đơn lực bạc nên muốn chúng ta làm quân tốt cho ông sao?Lý lẽ này gã được Hoàng Tu Hùng và Phượng Quan Vân nhắc nhở cho lúctrước, nói rằng mông phá tiếp cận bọn họ với ý đồ không tốt, nhắc gã đừng đểmông phá lợi dụng. Mông phá khịt mũi, người tuyệt đối đừng nên tìm hướnglan huyên dò hỏi sự thật. Việc nàng ta nói dối về chuyện trong chư yêu chi cảnhđã bị người biết, người cảm thấy nàng ta còn có thể để cho các người sống sótrời đi sao, để cho các người ra ngoài tố cáo với đinh giáp thanh hay sao. Khôngcần ta nhiều lời.Chắc hẳn các người cũng đã nghe nói về sự độc ác tàn nhẫn của hướng Lanhuyên, một nữ nhân có thể ngồi vững vị trí đó giữa đám đàn ông tất nhiênkhông phải là loại hiền lành. Thứ cho ta nói thẳng, các người đã là người sắpchết. Vừa nghe nói lời này, ba người Long Hành Vân đều lập tức cảm thấy tâmtình nặng nề, sắc mặt không quá tốt. Còn mong phá thì ở đó nghiêng đầu quansát, mục đích của lão ta chính là tập hợp đội ngũ cho mình, không để mình thếđơn lực bạc.Lão ta tìm kiếm vết nước trên vỏ trứng, người đi người lại, cuối cùng ngắmchúng ba người bọn họ. Không còn cách nào, hiện tại lão ta không biết đượccòn có bao nhiêu người Ti Nam phủ tiến vào đây chưa bị xa lưới, cho dù có.Trong lúc nhất thời lão ta cũng không thể liên lạc được, mà chỉ có một mình làrất khó làm việc, không có tay mắt thì làm được việc gì bây giờ. Huống ChiHoàng Tu Hùng và Phượng Quan Vân đều có tu vi Thượng huyền, hơn nữathực lực của họ trong số Thượng huyền cũng không kém.Về phần Long Hành Vân, lão ta chừng mắt bởi vì lão ta quá rõ gã ta là như thếnào, nhưng chỉ có lôi kéo được Long Hành Vân mới có thể giữ được hai ngườihoàng, phượng. Thực ra, lão ta rất muốn lôi kéo nhóm người Giữ Khánh, dù saonữ nhân thần bí bên cạnh Giữ Khánh rõ ràng là một tu sĩ cao huyền. Ban đầulão ta cho rằng Giữ Khánh có thể gần gũi với lão ta hơn, dù sao cũng có mốiquan hệ với Trung Nhược Thần.nhưng không biết vị thám hoa lang đó bị hướng lan huyên cho uống loại thuốcmeji, vậy mà không thể tách ra khỏi nữ nhân đó, luôn giữ thái độ lập lờ nướcđôi đối với lời lão ta nói. Trong chuyện này nhất định có lý do, lão ta không tinDữu Khánh lại có thể yêu thích một bà nương như vậy, trung nhược thần trẻtuổi xinh đẹp chẳng phải thơm ngon hơn sao. Lão ta cũng hoài nghi lời hướnglan huyên và ô ô nói thám hoa lang không hề tiến vào chư yêu chi cảnh. Lời lãotaNói vừa rồi không chỉ để hù dọa mấy người Long Hành Vân, ngay cả chính Lãocũng mơ hồ có cảm giác hướng Lan Huynh sẽ không để cho Lão ta sống sót rờiđi. Đương nhiên, tiền đề là bọn họ thật sự có thể sống sót rời đi. Đây cũng là lýdo tại sao Lão ta vẫn có thể đi chung với hướng Lan Huynh, nếu như không rađược, mọi người có thể hỗ trợ lẫn nhau, có thể nương tựa nhau dự ấm. Quan sátlời nói và biểu cảm ba người, thấy mình đã đâm chúng yếu điểm, Lão ta lại nóitiếp.Có ta hỗ trợ, nàng ta mới có khả năng nói cho các người biết sự thật. Chỉ dựavào các người thì đừng hòng khiến nàng ta nói ra. Các người cho rằng ta khôngmuốn biết sự thật trong chữ yêu chi cảnh sao. Chỉ cần có cơ hội thích hợp, chodù không phải để giúp các người, ta tất nhiên sẽ nghĩ cách để cho nàng ta nói ra.Bản thân nàng ta là cao huyền, còn có một nữ nhân khác cũng là cao huyền,phía bên nàng ta có hai cao huyền, nếu bọn họ thật sự chở mặt.34:12Minh Tăng chưa chắc đã bảo vệ được các người. Khi chúng ta trở thành mộtnhóm thì khác, có Minh Tăng và ta, ít nhất hai bên trong có vẻ ngang tải ngangsức. Cho dù muốn giết các người, nàng ta cũng phải suy nghĩ cho kỹ, ít nhất làkhông thể dễ dàng đạt được. Nếu xử lý thỏa đáng, còn chưa chắc ai sẽ chết vàotay ai. Có thể ta là cơ hội cuối cùng của các người, các người có chắc muốn từbỏ hay không? Có lẽ, nàng ta chính là người đã giết mẹ ngươi thì sao?Đi tới đâu đều có thể nhanh chóng tập hợp đội ngũ cho mình là phẩm chất cơbản của một người lãnh đạo giỏi. Long Hành Vân đột nhiên mở to mắt quay đầulại nhìn Hoàng Tu Hùng và Phượng Quan Vân, bộp lộ rõ y muốn trưng cầu ýkiến. Sau một lúc lâu do dự, Hoàng Tu Hùng trật lên tiếng, mong tiên sinh cầnchúng ta làm gì? Mong phá nhìn sang Phượng Quan Vân, nàng sở trường phihành, ta cần nàng phụ trách theo dõi, mà cũng không phải chỉ ta cần, các ngườicũng cần. Nếu đã là một nhóm.Có một số việc ta không ngại nói cho các người biết. Điều lão ta nói cho biếtkhông có gì khác, chính là việc ba vị bán tiên bên ngoài ước định kỳ hạn 10ngày mở cổng ra, đó chính là ngày mai. Ngày mai, vận mệnh của mọi người đềusẽ ở ngã từ đường. Nếu lối ra được mở ra và một khi bị Vân Côn kiểm soát, sựchú ý của Vân Côn rất có thể sẽ chuyển hướng ra thế giới bên ngoài, có thể tạmthời sẽ không quan tâm đến bọn họ. Còn một khi bên ngoài sai hẹn…có nghĩa là bên ngoài sẽ không mở tiên phủ ra lại nữa, vậy thì Vân Côn sẽkhông còn vướng bận, sẽ chính thức triển khai săn lùng bọn họ