Sức mạnh lại tăng vọt một lần nữa, khiến Thành ca thoáng có chút “cảm giác antoàn”.“Nếu hiện tại gặp phải một Đạo Thánh bình thường, hẳn là không cần phải nhờđến sự trợ giúp của lực trọc cũng có thể dễ dàng tiêu diệt trong vài giây.”Đương nhiên, nếu đụng đến Đạo Thánh thâm niên như Thích Vương và LưVương thì vẫn phải tốn nhiều hơn chút sức.Trong nửa tháng qua, lực trọc của hắn chỉ mới khôi phục được ba mươi phầntrăm.“Nên nghĩ cách bán tất cả hài cốt của trọc ma.”Hài cốt của trọc ma nhất giai và nhị giai, mỗi cái đều tương đương với hàngtrăm vật liệu luyện đan luyện khí ngũ và lục giai.Hài cốt của trọc ma tam giai tương đương với hàng trăm vật liệu thất đến bátgiai.Thứ đồ chơi này là từng toà bảo sơn, nhưng hệ thống thu giá quá thấp, không cólời.Mà bởi vì trọc ma quá khó giết, lại khan hiếm nên giá thu mua bên ngoài thực tếđắt hơn một chút so với vật liệu cùng cấp.Hài cốt trọc ma trong tay Khương Thành, ước chừng có hơn mười ba nghìn bộ.Thậm chí trong đó còn có ba trọc ma tứ giai.Đó là bảo vật hiếm có thể so sánh với các vật liệu luyện khí luyện đan cửu giai,hắn dự định giữ lại để sử dụng cho riêng mình trong tương lai.Bán hết toàn bộ trọc ma nhất nhị tam giai còn lại đã là một con số thiên văn.Bởi vì những năm nay tài nguyên thu được không phải dựa vào việc đánh nhau,thì là dựa vào đánh cược, ca cũng không có bất kỳ đối tác làm ăn nào.Khi nói đến giao dịch, điều đầu tiên hắn nghĩ đến là những người quen cũ.“Liệu Nguyên Tiên Giới ngày nay vẫn còn Thiên Khu các không? Mâu Vũ cònở đây không?”“Mâu Vũ vẫn ở đây, nhưng bọn ta đã không liên lạc trong nhiều năm rồi.”Kỷ Linh Hàm đã ở lại Đạo Tuyệt Chi Địa trong suốt những năm đó, không đi rangoài đi lại nhiều.“Nguyên Tiên Giới không còn Thiên Khu các nữa rồi.”“Ta đã từng nghe La sư đệ nói một lần, Mâu Vũ cũng đã là Đạo Thánh rồi, hơnnữa cũng đã gia nhập vào Diệu Ý Tiên Phủ.”Khương Thành hơi sửng sốt.“Lại là Tiên Phủ? Môn phái của Đạo Thần.”Kỷ Linh Hàm gật đầu.“Đúng vậy, Vân Bái vực nơi Diệu Ý Tiên Phủ tọa lạc ở ngay bên cạnh KhiếuMang vực.”“Thân phận trưởng lão Tiên Phủ của Mâu Vũ ở bên đó hẳn là tương tự vớiMông Đoan.”Nghe được tin tức này, Khương Thành hơi kinh ngạc.“Với tính khí của Mâu tiên nữ, thế mà sẵn sàng đi nhờ vả người khác?”Nhớ lại năm đó lúc ở Cổ Tiên Giới, nàng là người sáng lập Thiên Khu các, chodù là Tiên Minh, Thánh Điện cũng không thể lôi kéo được nàng.“Cũng không biết hiện tại nàng có đang làm nghề cũ của thương hội haykhông.”Hắn suy nghĩ vài giây, quyết định đích thân đi một chuyến đến Vân Bái vực.Dù sao gần đây bên phía Khiếu Mang vực cũng không có chuyện lớn gì, thậmchí Ma Hành tinh hà ở tiền tuyến cũng gió yên biển lặng đến không ngờ.“Ta đi cùng với ngươi.”Kỷ Linh Hàm kéo tay hắn.Vốn dĩ Thành ca muốn nói sao Phi Tiên Môn có thể không có chưởng môn làngươi trấn thủ?Nhưng lại suy nghĩ một chút, bản thân và em gái Hàm đã chia cách nhiều nămnhư vậy, cũng đến lúc nên kết bạn đồng hành một lần rồi.Ba ngày sau, cả hai người đã vượt qua ranh giới Khiếu Mang vực, chính thứcbước chân vào Vân Bái vực.Mà khi vừa bước vào nơi này, Khương Thành đã cảm giác bản thân đang ởtrong phạm vi giám sát, giống như đột nhiên bước vào màn chắn lĩnh vực củangười khác.Nhất cử nhất động đều dưới mí mắt của người khác.Kỷ Linh Hàm nhìn ra được sự nghi ngờ của hắn, bèn giải thích: “Diệu Ý ĐạoThần vẫn chưa tiến đến Không gian Thiên Đạo, nàng vẫn còn ở Vân Bái vựctrấn thủ, cho nên toàn bộ động tĩnh của Vân Bái vực cũng không thể thoát khỏinhận thức của nàng.”Tâm Đế của Thiên Cung vẫn ở Tử Tiêu Điện trấn thủ.Mười mấy Đạo Thần của Đạo Tuyệt Chi Địa, đương nhiên cũng phải ở lại vàingười để giữ chân, nếu không chỉ riêng một mình Tâm Đế đã có thể đánh bạihơn mười mấy vực một.Diệu Ý Đạo Thần là một trong số những người ở lại.Vì sự tồn tại của Đạo Thần, Vân Bái vực không giống như Khiếu Mang vựcmỗi phái tự làm theo ý mình, mà là hoàn toàn bị Diệu Ý Tiên Phủ cai trị.Ngay khi hai người vừa cất bước, đột nhiên cảnh tượng chắn trong suốt xuấthiện ở khoảng không trước mặt.Có vẻ như chỉ có phạm vi sáu thước, nhưng nó lại chặn kín đường đi của haingười.Khương Thành đã thay đổi hướng đi hai lần, nhưng từ đầu đến cuối màn chắnvẫn luôn ở trước mặt bản thân.Hắn cau mày, rút Kỵ Khuyết kiếm ra, đang định bày ra một bộ.Đột nhiên hình chiếu của một nam tử trung niên đội mão ngọc, thắt lưng màutím quanh eo xuất hiện ở phía đối diện của màn chắn.“Ta là Khánh Đoan Đạo Thánh dưới trướng Diệu Ý Đạo Thần!”Trước ngực người này nổi lên một cây trường thương với hoa văn phức tạp.Tiên lực tưới vào, những hoa văn đó bay ra khỏi một mặt khác của màn chắnmột cách vô căn cứ, lộ ra từng luồng sát khí.“Các ngươi đến từ Khiếu Mang vực, chẳng lẽ dám to gan xâm phạm Vân Báivực của ta?”Nếu đổi thành tiên nhân bình thường tiến vào Vân Bái vực, ngược lại cũngkhông quấy rầy ai, nhưng Kỷ Linh Hàm là một Đạo Thánh thực thụ.Bước sang vực khác ở cấp độ này, đương nhiên đối phương sẽ rất chú trọng.“Các hạ hiểu lầm rồi.”Kỷ Linh Hàm nhanh chóng mỉm cười, xua tay.“Bọn ta đến đây cũng không có ác ý gì, chỉ là đến tìm một người bạn cũ.”“Tìm người?”Vẻ mặt của Khánh Đoan Đạo Thánh hơi nguôi giận.“Các ngươi muốn tìm ai?”“Mâu Vũ.”Ngay khi vừa nói ra cái tên này, vốn dĩ sắc mặt của Khánh Đoan Đạo Thánhđang chuẩn bị tiêu tan ý thù địch, bỗng nhiên lạnh lùng.“Các ngươi tìm nàng làm gì?”Khương Thành thản nhiên hỏi: “Đó là chuyện riêng của bọn ta, hà cớ gì bọn taphải nói cho ngươi biết chứ?”“To gan!”Khánh Đoan Đạo Thánh tức giận ngay tại chỗ, trường thương lay động, PhápTắc không gian nhanh chóng xây dựng theo những hoa văn đó.“Ta thấy các ngươi là kẻ thù của Tiên Phủ, nếu đã đến rồi thì đừng hòng chạythoát!”Nhìn thấy một trận đại chiến sắp nổ ra.Nhưng sau đó, dường như người này đã nghe thấy cái gì đó, lại chậm rãi thu lạiPháp Tắc không gian.“Mâu Vũ không ở trong Tiên Phủ.”“Nàng đang ở đâu?”“Nàng hiện đang ở tiền tuyến Độ Đình hải, chiến đấu với tàn dư của Cấm tộc.”“Cấm tộc?”Cái tên này là lần đầu tiên Khương Thành nghe đến.“Có một tộc quần như vậy ở Thiên Cung sao?”Kỷ Linh Hàm lắc đầu.“Ta cũng chưa từng nghe đến.”Khánh Đoan Đạo Thánh ở đối diện thản nhiên nói: “Cấm tộc không phải ở đầuThiên Cung, mà là ở biên giới phía đông nam của Vân Bái vực.”Phía đông nam của Vân Bái vực?Khương Thành phản ứng lại: “Đó không phải là khu vực bị trọc khí bao phủsao?”Lúc Thiên Cung thống trị Nguyên Tiên Giới, các phía của biên giới đều cóThiên Quân đóng giữ, mục đích là để chống lại trọc ma.Những gì Khương Thành quét sạch vào năm đó, cũng chỉ là phần lớn trọc matrong khu vực phòng thủ của Hoá Tiên Phủ.So với tất cả các đường biên giới của toàn bộ Nguyên Tiên Giới, ngay cả mộtphần trăm cũng chưa đến.Hơn nữa, Nguyên Tiên Giới ngày nay vẫn đang mở rộng ra bên ngoài, trọc mamới liên tục xuất hiện.Ba nghìn năm trước, Đạo Tuyệt Chi Địa phản công, nén Thiên Cung trong mộtkhu vực nhỏ ngày nay, thật ra cũng biến tướng dỡ bỏ “nhiệm vụ phòng ngự” củaThiên Cung.Hiện tại những người cần phải đối mặt với trọc ma đã trở thành các đại vựcgiới.Ngay cả Khiếu Mang vực cũng phải đóng quân một số môn phái ở khu vực biêngiới quanh năm để đề phòng trọc ma xâm nhập.“Đúng vậy.”Khánh Đoan Đạo Thánh lạnh lùng cười.“Trọc ma và Cấm tộc đều là những tộc quần cực kỳ nguy hiểm và xấu xa!”“Ngươi muốn tìm đến Mâu Vũ, vậy thì phải gây chiến với hai tộc quần này,ngay cả Đạo Thánh cũng khó giữ nổi mạng.”Trong mắt hắn hiện lên một sự giễu cợt.“Nếu sợ hãi, có thể quay đầu trở về.”Thành ca suýt nữa bị hắn chọc cười chết.Trọc ma, đó không phải là món ăn của ca sao?“Ôi, ta sợ quá đi.”Hắn cười híp mắt, xuôi tay.“Nhưng vì không tiếc mạng sống vì bằng hữu, nơi nguy hiểm hơn nữa, ta cũngphải bất chấp khó khăn mà lao vào.”