Đạo Tôn dẫn đầu của Phúc Thiên các không nhịn nổi trực tiếp rút kiếm ra.Giương cao lên phía sau với mấy người một cách kỳ quái.“Sư đệ, có vẻ như lát nữa chúng ta phải hao chút sức rồi.”Mấy Đạo Tôn sửng sốt, sau đó tất cả đều phản ứng lại, lập tức cười lớn rút binhkhí ra.“Chính xác, đập quầy hàng của bọn họ, không phải là ra sức hay sao?”“Tiếp theo cần ra chút sức rồi!”“Không thể phụ lòng cơ hội đám người Thiên Khu các đã đưa đến tận cửađược!”“Chúng ta hãy tốt bụng giúp bọn họ đổi nhà, dù sao thì cái cũ không đi thì cáimới sẽ không đến mà…”Nhìn thấy cảnh này, các tiên nhân vây xem càng hăng hái hơn nữa.“Mau vào đi!”“Đừng trì hoãn nữa.”Ngay cả những tiên nhân bên trong cũng cũng ồn ào thúc giục theo.“Tiểu tử, ngươi nhanh lên chút đi.”“Không dám thì cứ trực tiếp nói thẳng ra đi, đừng làm mất thời gian của mọingười.”Khương Thành thở dài, đang định rút Kỵ Khuyết kiếm ra để mọi người mởmang tầm mắt, đột nhiên bên trong vang lên một tiếng hét to.“Khương Thành!”“Khốn kiếp, Khương chưởng môn? Sao ngươi lại ở đây?”Mọi người nhìn theo tiếng kêu thì thấy một Hoang nhân cao trăm trượng độtnhiên giáng xuống cổng lớn như mây đen.Ầm!Mặt đất chấn động, hai Hoang nhân Chí Tôn canh cổng suýt nữa ngã xuống đất.Rất nhiều tiên nhân đang bay trên không trung ở bên ngoài bị chấn động đếnmức suýt nữa rơi xuống đất.“Tỉ Hình Đạo Tôn!”“Đại nhân, sao ngươi lại ở đây?”Những Hoang nhân ở phía sau vội vàng bước tới chào hỏi, bởi vì Tỉ Hình ĐạoTôn mạnh hơn bọn họ.Nhưng lúc này, Hoang nhân đột nhiên giáng xuống này không để ý tới bọn họ.Thay vào đó lại vô cùng kích động đi đến trước mặt Khương Thành, hơn nữacòn chủ động thu cơ thể lại còn hai mét.“Khương huynh đệ, thật sự không ngờ còn có thể gặp được ngươi!”“Ha ha, thật đúng là quá tốt rồi, không biết đại ca sẽ vui mừng đến mức nào khibiết tin ngươi ở đây!”Nhìn thấy cảnh này, những tiên nhân bên ngoài hơi sững sờ.Những Đạo Tôn của Phúc Thiên các còn cảm thấy tồi tệ hơn.Không chỉ bọn họ, ngay cả Lung Lâm và Mạch Phong cũng há mồm trợn mắt.Tình huống gì đây, thế mà Khương chưởng môn còn có giao tình với Hoangnhân?Quả thật là không thể tin được.Phải biết rằng, Hoang nhân khá bài xích và có ác cảm với các tộc quần khác vìnhiều lý do.Ngoại trừ một số ít tộc quần kề vai chiến đấu ở thời Thượng Cổ, những ngườikhác hoàn toàn không thể có được tình bằng hữu của bọn họ, ngược lại chỉ nhậnđược lòng thù địch của bọn họ mà thôi.Lần này nếu không phải vì làm ăn, những tiên nhân bên ngoài đã bị bọn họ quétsạch từ lâu rồi.Hoang nhân Đạo Tôn này là tình huống gì đây?Lúc trước Khương Thành đã đoán không lầm, hiện tại Hoang nhân Tỉ Trườngđang ở trong Hoang tộc.Tỉ Hình trước mặt hắn đây là đệ đệ của Tỉ Trường, một trong những nhân vậtdẫn quân của Hoang tộc có thể ngồi vào đại điện nghị sự vào năm đó.Thành ca vẫn còn chút ấn tượng về hắn.“Ha, suýt nữa ta đã cho rằng phải động thủ rồi đấy.”“Động thủ?”Tỉ Hình nhíu mày, sau đó trong mắt nổi lên một tầng huyết sắc quét qua mọingười xung quanh.“Ai dám động thủ với ngươi? Ta lột da hắn!”Hoang nhân phân li với Khương Thành vào lần trước, còn là lúc vừa mới vàoTrung Tiên Giới.Nói ra, thời gian bọn họ ở chung với Khương Thành không dài.Cũng là thời kỳ từ bảo bình Giả Tiên Giới đến khi trận chiến phi thăng tiênthành ở hạ tiên giới kết thúc.Nhưng trong những ngày đó, Thành ca vẫn tiếp tục hành động làm màu khôngngừng, sức mạnh của một mình hắn gánh vạn vực thực sự là làm cho bọn họ bịchấn động vô cùng.Ấn tượng khắc sâu không thể nào quên.Người duy nhất mà lão đại với lão nhị bọn họ chịu phục trước nay là Khươngchưởng môn.Đối diện với ánh mắt ép hỏi của hắn, hai Hoang nhân Chí Tôn canh cửa dè dặtnói: “Là như vầy, người này muốn vào tham gia hội chợ giao dịch, nhưng hắnkhông có tư cách vào…”“Đồ khốn kiếp!”Còn chưa đợi bọn họ nói xong, đột nhiên dáng người của Tỉ Hình to ra, hunghăng quạt một cái thật mạnh.Quạt hai Hoang nhân ngã xuống đất cùng một lúc.“Khương chưởng môn không vào được, vậy ai xứng đáng được vào?”“Trước đây hắn đã từng cứu chi tộc nhân của chúng ta mấy lần, hiểu chưa?”Vừa dứt lời, Hoang nhân bên trong cũng đột nhiên sửng sốt.“Hóa ra hắn là ân nhân của Hoang tộc chúng ta sao?”Vốn dĩ bọn họ bài xích tu sĩ Nhân tộc nhưng lại lập tức dùng ánh mắt thân thiệnnhìn Khương Thành.“Hoan nghênh hoan nghênh!”“Cám ơn vị huynh đệ này!”“Ngươi đã cứu Hoang nhân của bọn ta, vậy thì là khách quý nhất của bọn tarồi!”“Vừa rồi là bọn ta không đúng, mời vào mời vào…”Thậm chí còn có rất nhiều Hoang nhân chủ động ra đón, nhiệt tình lôi kéoThành ca vào bên trong.Lúc này, tất cả mọi người bên ngoài đều đơ ra.Trước đây không lâu, bọn họ còn đang chờ xem trò cười của Khương Thành,hiện tại đây tính là cái gì?Hắn không chỉ đi vào một cách thuận lợi, mà Hoang nhân còn chào đón nồngnhiệt hắn vào?Vụ đánh cược đó há chẳng phải là hắn thắng rồi sao?Sau khi Khương Thành đưa Kỷ Linh Hàm vào, hắn không tiếp tục đi vào sâuhơn, mà xoay người, quay trở lại bên ngoài.“Khương huynh đệ, sao vậy?”Tỉ Hình còn cho rằng do tiếp đãi không chu đáo.“Lẽ nào ngươi xem thường bọn ta, không muốn đi vào sao?”“Không không không, ngươi hiểu lầm rồi, chỉ là hiện tại có chút nợ cần phảigiải quyết!”Khương Thành lắc ngón tay.Lại đứng trước mặt mấy Đạo Tôn của Phúc Thiên các một lần nữa.“Các người nói sao?”Đám người Mạch Phong và Lung Lâm ở bên cạnh chỉ cảm thấy một luồng máuhuyết dâng lên, phấn khích đến mức mặt tươi như hoa.“Đúng vậy, cuộc đánh cược đó bọn họ thua rồi!”“Ha ha ha, vẫn còn rất nhiều người đang xem đây, lẽ nào Phúc Thiên các củacác ngươi không thua nỗi sao?”“Không phải vừa rồi các ngươi còn nói rằng muốn ra sức đập quầy hàng củabọn ta sao?”“Bây giờ các ngươi thua rồi, ta thấy tốt hơn hết để bọn ta nên ra sức thì tốthơn!”Trong mấy năm qua, Thiên Khu các đã quá nhiều lần bị nhắm tới, mọi ngườiđều kìm nén tức giận một bụng từ lâu.“Lên!”“Đập nát quầy hàng của đám người Phúc Thiên các!”“Không được đập!”Đạo Tôn dẫn đầu Phúc Thiên các vội vàng ngăn cản bọn họ lại.“Các ngươi dám đập, hậu quả tự chịu!”Lúc này, những tiên nhân vây xem đều không vui.Tình huống gì thế này?Không phải vừa rồi ngươi còn nhờ bọn ta làm nhân chứng sao?Hiện tại người thua không nhận lại là ngươi?“Không phải chứ không phải chứ, Phúc Thiên các không thua nổi sao?”“Chỉ có chút lề lối này thôi?”“Lật lọng, sau này còn lăn lộn thế nào?”Sắc mặt của Đạo Tôn dẫn đầu Phúc Thiên các lúc xanh lúc trắng, nhưng hắnbiết, cho dù lật lọng còn tốt hơn là bị người khác đập nát bảng hiệu.Vì thế hắn dứt khoát ngang ngược, trực tiếp chơi xấu.“Thắng thua gì đó, một trò chơi trẻ con vô lý mà thôi, ai lại xem là thật?”Hắn cứng cổ lạnh lùng nói: “Ngược lại ta muốn xem thử ai dám đập!”Thành ca cười khúc khích.“Nợ của ca vẫn chưa lấy về được.”Nói xong, hắn dẫn đầu xông đến trước hành cung của Phúc Thiên các.Một kiếm bổ xuống, lập tức bổ một trong những quầy hàng thành nhiều mảnh.Rầm!Bạch Mộc và Ngọc Thạch bắn tung tóe khắp nơi, tất cả vật liệu được bày trênquầy hàng đều bị bổ xuống mặt đất.Khương Thành cũng không sử dụng bao nhiêu tiên lực, bởi vì hắn vẫn phải đểlại một ít cho đám người Mạch Phong và Lung Lâm trút giận.Nhìn cảnh này, khóe mắt của những tiên nhân vây xem đều co giật, còn thật sựđập à?Đám người Mạch Phong và Lung Lâm nhìn thấy Khương chưởng môn dẫn đầucũng không còn do dự nữa.“Lên!”“Đập bọn họ!”Vài người giơ binh khí lên lập tức đập mạnh.Chỉ cảm thấy sự tức giận mà bọn họ phải chịu trong nhiều năm,vào khoảnhkhắc này đã được trút ra, đó gọi là sảng khoái.Chỉ trong nháy mắt, quầy hàng của Phúc Thiên các đã bị đập tan thành từngmảnh, rất nhiều vật liệu trọc ma quý giá đều bị phá hủy