Trận chiến giữa Thành Ca và Phi Tuyết Vực, không có ai chứng kiến.Nhưng hiệu quả lại vô cùng rõ ràng và nhanh chóng.Chỉ một ngày sau, bốn phó lãnh chúa đã nhận được “sự yêu mến đặc biệt” từphía trên.Thiên Hồng Lĩnh bị gạch tên, khai trừ rồi!Từ nay về sau, Phi Tuyết Vực không bao giờ bảo vệ Thiên Hồng Lĩnh nữa.Tin dữ này thông qua tiên phù truyền tin truyền tới.Bốn vị phó lãnh chúa và một đám trưởng lão còn muốn giải thích một chút,nhưng cấp trên căn bản không cho bọn họ cơ hội.Vì vậy, tất cả mọi người đều tan vỡ.“Phải làm sao đây?”“Trời ơi, tại sao Vực chủ lại đột nhiên ra mệnh lệnh này?”“Làm sao xử lý tốt đây?”“Toang rồi toang rồi…”Bốn vị phó lãnh chúa gấp gáp đến mức như trời sập vậy.Không có Phi Tuyết Vực che chở bảo hộ, thoạt nhìn tựa như không có gì to tát,Thiên Hồng Lĩnh cũng không có sự tổn thất gì.Nhưng trên thực tế, có một khủng hoảng chết người ẩn sâu trong đó.Lãnh địa như Thiên Hồng Lĩnh, sở dĩ không bị các lãnh địa khác và các ĐếCảnh ngũ trọng bên ngoài kia dòm ngó vào, một nguyên nhân chủ yếu chính lànơi này được Phi Tuyết Vực “che chở”.Lần trước Khương Thành giết chết Cận Sùng, thay thế vị trí lãnh chúa của CậnSùng.Nếu lần đó bốn vị phó lãnh chúa khác cùng với một đám trưởng lão toàn bộ đềuphản đối, cùng với đó xin cứu viện từ Phi Tuyết Vực, vậy thì Phi Tuyết Vực sẽphái cao thủ tới “bình loạn”.Chẳng qua lúc ấy tất cả mọi người đều ủng hộ mạnh mẽ, cho nên cấp trên mớilười quản.Lãnh chúa “che chở” Cảnh chủ, Vực chủ “che chở” lãnh chúa, mà cấp dưới thìphải phục tùng cung phụng cấp trên, đây chính là quy luật sinh tồn của ChânGiới Băng.Thành Ca cự tuyệt giao ra một phần của căn nguyên khí tức, khiến Vực chủ tứcgiận, liền không che chở Thiên Hồng Lĩnh nữa.Hậu quả đem lại chính là các lãnh chúa cùng các cao thủ sau này không kiêngnể gì, sẽ tuỳ ý tấn công Thiên Hồng Lĩnh.Mà tin tức này sau khi truyền ra, nhanh chóng ở các lĩnh khác nổi lên một lànsóng lớn.“Thiên Hồng Lĩnh lần này làm cái gì vậy?”“Vực chủ lại giáng trận lôi đình xuống, chuyện này chẳng lẽ do Thiên HồngLĩnh có người giết chết thân nhân của hắn sao?”“Ta nghe nói mấy ngày trước Thiên Hồng Lĩnh đã đổi lãnh chúa, tên là KhươngThành gì đó.”“Vực chủ có vẻ không ưa mắt tên Khương Thành này!”“Mặc kệ đi, dù sao lần này cũng là cơ hội tuyệt vời cho chúng ta!”“Đúng vậy, cơ hội của chúng ta đã tới.”“Thiên Hồng Lĩnh là một nơi tốt, tộc đệ của ta vừa hay còn chưa có ký hiệu!”“Ta đã là Đế Cảnh tứ trọng hậu kỳ rồi, chỉ là vì vị trí lãnh chúa đã đủ rồi, khôngcó chỗ trống mà thôi, lần này coi như cơ hội trời ban!”“Cướp lấy ký hiệu của Thiên Hồng Lĩnh, để cho bọn họ tạm thời biến thànhlãnh địa vô chủ, chẳng phải là có thể tuỳ ý cướp đoạt căn nguyên khí tức củabọn họ sao?”“Vực chủ bề ngoài thì nói mặc kệ, kỳ thật là khuyến khích chúng ta đi tấn côngThiên Hồng Lĩnh!”“Nếu chúng ta làm tốt, không chừng có thể nhận được sự khen thưởng từ Vựcchủ.”Trong nháy mắt, có vô số thế lực và cao thủ đang hăm he, nhìn chằm chằm nhưhổ đói phía ngoài Thiên Hồng Lĩnh.Đủ loại người, đủ loại tâm cơ.Chỉ ba ngày sau, bên trong Thiên Hồng Lĩnh đã chào đón một lượng lớn cao thủngoại lai.Trong đám người này, có kẻ đến từ các lãnh địa khác của Phi Tuyết Vực, cóngười thậm chí còn từ các vực khác cách xa vạn dặm.Không còn cách nào, không nhận được sự bảo hộ, lãnh địa có thể quang minhchính đại tấn công thực sự quá ít.Đây chính là một miếng mồi ngon, ai ai cũng muốn bổ nhào tới xâu xé.Đối mặt với tình huống này, bốn phó lãnh chúa cuống cuồng, lo lắng trước tìnhthế cấp bách, nước sôi lửa bỏng.“Phi Tuyết Vực bên kia đối với sự xin cứu viện của chúng ta không những bỏqua, lại còn âm thầm kích động đám người kia tấn công.”“Nói là chỉ cần bọn họ có thể đánh hạ Thiên Hồng Lĩnh, vậy tương lai có thểnhận được sự bảo hộ của Phi Tuyết Vực.”“Trời đất quỷ thần ơi, đây là có ý mượn gió bẻ măng mà!”“Rốt cuộc chúng ta đắc tội như thế nào với Vực chủ vậy, Vực chủ vì sao cứ nhấtđịnh phải nhắm vào chúng ta chứ?”Đến nước này, bốn vị phó lãnh chúa và các trưởng lão còn chưa biết đã xảy rachuyện gì.“Hiện giờ cao thủ trong thành càng ngày càng nhiều, tính riêng Đế Cảnh tứtrọng sơ kỳ đã có ít nhất bốn mươi vị! Bất cứ lúc nào cũng có thể nổ ra chiếntranh!”“Viên Hề của Xích Tinh Lĩnh, Cam Kình của Vụ Thiền Lĩnh, Chúc Tùng củaLưu Thịnh Lĩnh, Cố Phiến của Đông Tuyền Lĩnh đều tới rồi.”“Trời ơi, những kẻ này đều là Đế Cảnh tứ trọng trung kỳ đó!”Thực lực của bọn họ so với mấy vị phó lãnh chúa ở đây đều mạnh hơn rấtnhiều.Bàn về thực lực, bọn họ so với Cận Sùng lãnh chúa không phân cao thấp.Hai người trong số bọn họ ra tay đều đã có thể bình ổn được Thiên Hồng Lĩnh.“Há chỉ vậy thôi, nghe nói Ngụy Sưởng của Cuồng Chiêu Lĩnh hôm nay cũngcó mặt.”“Cái gì cơ?”“Hắn ta cũng tới rồi?”“Hắn chính là Đế Cảnh tứ trọng hậu kỳ đó!”“Kẻ này lòng lang dạ sói, vẫn luôn muốn cướp ký hiệu lãnh chúa, chỉ là chưa cócơ hội, lần này hắn làm sao có thể đứng yên?”Lúc này, bên ngoài lại có trưởng lão đến báo tin.“Không xong rồi, Địch Ung cũng tới rồi!”Mấy vị phó lãnh chúa trong điện đều đứng phắt dậy.“Cái gì, Địch Ung nào?”“Chẳng lẽ nào là Địch Ung của Tước Lăng Vực?”“Đúng vậy, chính là hắn!”“Xong rồi! Lại có thêm một cao thủ Đế Cảnh tứ trọng hậu kỳ…”Các vị phó lãnh chúa hoàn toàn suy sụp.Lần này bọn họ không còn chút ý chí chiến đấu nào nữa.“Phải làm sao đây?”“Bây giờ phải làm gì?”“Hay là, chúng ta bán đứng đi?”“Nhưng mà, cách đây không lâu chúng ta còn mới thề trung thành với Khươnglãnh chúa mà, hơn nữa Khương lãnh chúa chính là người có thể kích phát ra cănnguyên ngũ sắc.”“Đổi thành một người khác, chưa chắc Địch Ung và Nguỵ Lệ có thể làm đượcchuyện này.”Đám người bọn họ vẫn hy vọng Khương Thành tiếp tục làm lãnh chúa.“Ví trí Khương lãnh chúa nếu có thể giữ vững là tốt rồi…”“Khó giữ được, lần này bọn họ nếu như không đoạt được ký hiệu lãnh chúa,tuyệt đối sẽ không dừng tay.”“Thậm chí… ngay cả ký hiệu phó lãnh chúa của chúng ta cũng khó lòng giữđược, lần này Thiên Hồng Lĩnh sẽ bị triệt để xáo trộn.”“Vậy chúng ta có nên chạy trốn không?”Bọn họ ở bên này không nhưng lo lắng, Cung Tình phía bên kia cũng vậy, cũngđang tìm cách thay đổi tình thế.“Bên ngoài có hai vị Đế Cảnh tứ trọng hậu kỳ, còn có hơn mười vị Đế Cảnh tứtrọng trung kỳ…”Thành Ca trong lòng nghĩ ngươi lại muốn khuyên ta chạy trốn sao?Ta còn lâu mới làm như vậy, càng nhiều người đến ta lại càng có nhiều chiến lợiphẩm, ta vui mừng còn không kịp nữa là.Thế là Thành Ca trực tiếp ngắt lời nàng: “Được rồi được rồi, không cần ngươiphải phân tích, không có chuyện ta chạy trốn đâu.”Gương mặt sắc xảo của Cung Tình khẽ nghẹn ngào, lộ ra nét cười khổ.Quả nhiên, chủ công lại muốn làm loạn.Mình không thể nhìn hắn lao vào chỗ chết, nhất định phải nghĩ ra biện phápphân ưu cho hắn.Nàng nhíu mày trầm ngâm suy tư, bỗng nhiên nói: “Ngươi không phải khôngmuốn làm lãnh chúa sao, không phải rất muốn đi vi vu khắp nơi sao?”Đi theo Thành Ca nhiều ngày như vậy, nàng cũng hiểu chút tính cách của ThànhCa.Vị chủ công này căn bản không phải người chịu ở yên một chỗ khổ tu.Cho dù có điều kiện thuận lợi đến mất, chỉ sợ hắn cũng không thể ở lại lâu.Có thể một ngày nào đó hắn vẫn sẽ bỏ đi.“Đúng vậy, có vấn đề gì sao?”Cung Tình cười nói: “Là quân sư của ngươi, ta muốn giúp ngươi bớt ưu phiền.”Thành Ca sững sờ: “Ngươi định phân ưu như thế nào?”“Ngươi có thể giao ký hiệu lãnh chúa cho ta trước, ta sẽ thay ngươi toạ trấn mấyngày, chờ lúc ngươi muốn trở về, ta sẽ trả lại cho ngươi.”“Chuyện này…”Lần này Thành Ca vô cùng kinh ngạc.Không phải bình thường nữ nhân này đều thúc giục mình tu luyện sao?Lần này lại bất thường vậy, cho mình được nghỉ ngơi?