Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 154: Câu cá



Thậm chí, nàng còn cảm thấy cơ thể một nhẹ, cảm giác như vừa được tái sinh vậy.

Không phải là nàng chưa dùng qua thuốc chữa thương, có hiệu quả tương tự.

Nhưng để có thể cho nàng cảm giác như thế này, thì đây là lần đầu tiên.

“ Hiện tại ngươi vẫn chưa ký kết < Khế ước > được, cần thờ thêm một khoảng thời gian.

Trong lúc đó, ngươi chỉ cần ngoan ngoãn như hôm nay là được, đừng lộn xộn như Lauri, thì ta sẽ không làm gì ngươi!

Nhưng nếu ngược lại, ta nghĩ không cần ta nói thêm, chắc ngươi cũng đã có thể tưởng tượng ra được rồi, đúng không? “

Nói xong, Kive đi thu gom lại xác chết trên thuyền, trước ánh mắt kinh ngạc của Poetry, hắn phân giải hết tất cả thành năng lượng.

Poetry cả hành trình chỉ ngồi im thin thít, mặc dù những điều như khả năng phân giải xác chết này, tờ < Khế ước > cùng với thứ Kive cho nàng ăn, đều làm cho nàng rất tò mò.

Nhưng nàng vẫn tuân theo nguyên tắc Kive hỏi thì nàng trả lời, hắn không hỏi thì nàng dứt khoát giả câm.

Không thể không nói rằng sự biết điều này của nàng, rất được điểm trong lòng Kive, ý là Poetry càng sợ chết, thì Kive càng hài lòng.

Làm xong tất cả những thứ này xong, Kive lấy một chiếc cần câu ra, một bên câu cá một bên hỏi:

“ Lúc đến ta thấy được ngươi có mang theo đội thuyền của mình, nhưng tại sao sau khi xong chuyện, lại chỉ còn nhiêu này người? “

Poetry: “ . . . “

Nhắc đến chuyện này, Poetry lại cảm thấy bản thân thật xuẩn.

“ Người ta có thể mang ra ngoài, đều bị ngươi giết hết rồi, số còn lại không mang ra được, phải để lại để giữ nhà.

Còn đội tàu kia là ta thuê được từ Jitui, ta thấy ngươi bị trọng thương, nên đinh ninh rằng ngươi đã trọng thương bỏ chạy, thậm chí sống không lâu, nên mới yên tâm trả hàng rời đi, ai ngờ. . . “

Kive: “ . . . “

Thì ra là do hành động trong lúc vô tình của hắn, mới có được viễn cảnh như hiện tại.

Còn về vết thương, có vẻ như Poetry không hề biết rõ chuyện đã xảy ra ở Sabaody, ít nhất là nàng không biết, Kive đã từng bị chém lìa nửa cổ, mà vẫn còn sống nhăn răng.

Nếu biết, nàng chắc chắn sẽ không chủ quan như vậy.

“ Mặc kệ chuyện đó sang một bên, ngươi hẳn là biết Kantinru đúng không? “

Poetry gật đầu: “ Ta biết, hắn rất hận ngươi! “

Kive bị khí cười.

“ Hận ta? Ta mẹ nó mới là người cần phải nói câu này! Tên mập chết bầm, não nước vào, mập địt, ăn cháo đá bát, ăn cức đá bô. . . “

Mỗi lần nhắc lại, Kive vẫn không nhịn được muốn chửi thề.

Một lúc sau, hắn mới nhận ra bản thân thất thố, vội vàng bình phục lại.

“ Hô “

Thở ra một hơi, Kive hỏi tiếp:

“ Thông tin! “

“ Hắn cũng là cháu của một vị trưởng lão, nhưng lại từ bỏ quyền thừa kế cho anh của mình, cũng từ chối phải quản lý bất cứ thứ gì, vì vậy hắn hiện tại chỉ lo ăn rồi chờ chết thôi. “

“ Nói vậy nghĩa là hắn không thể dùng sức mạnh của gia tộc Patil đối phó ta? “

Poetry gật đầu, sau đó lắc đầu.

“ Hắn không thể, nhưng cha hắn có thể, đó là chưa nói đến chuyện nếu gia tộc biết người hắn muốn đối phó là ngươi, thì bọn hắn sẽ rất vui lòng trợ giúp Kantinru. “

Kive: “ . . . “

“ Được rồi, coi như ta chưa hỏi, kiểu gì cũng bị nhằm vào mà thôi! Ngươi thoải mái đi! “

Kive vẫy tay đuổi Poetry đi, còn mình thì đi đấu trí đấu dũng cùng lũ cá.

Có một điểm Kive thắc mắc, đó là hắn câu từ trước đến giờ chưa bao giờ gặp được Hải Vương.

Trong khi nhóm Luffy trong nguyên tác thì như cơm bữa.

“ Chẳng lẽ là do mồi câu quá nhỏ? “

Sau một lúc suy nghĩ, Kive thấy rất có khả năng là nguyên do.

Nhưng nhìn lại móc câu chỉ bé bằn ngón tay cái của mình, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.

“ Bé như này, dù Hải Vương có cắn câu, thì ta cũng không thể nào câu lên được a! “

Cuối cùng, Kive chỉ có thể tiếp tục cùng lũ cá nhỏ giày vò, mỗi con chỉ có 50 năng lượng ít ỏi.

Bất chợt, Kive trừng lớn con mắt, ánh mắt của hắn sáng lên, nhếch mép cười lộ ra 2 hàm răng sáng.

“ Hắc hắc! “

Một bên cười gian, Kive lấy từ trong người ra một quả cầu ion.

Đây là quả cầu cuối cùng được hắn cố ý để dành lại, để thực thi ý tưởng “ câu cá “ của mình.

Cầm cần câu trong tay, Kive xoa cằm.

“ Không biết thứ này có truyền điện được không? “

Sau khi suy nghĩ một lúc, Kive dứt khoát ném cần câu sang một bên.

“ Tội gì phải khổ như vậy? Ta còn cách này khác nhanh hơn a! “

Nói xong, Kive đi xuống mang hết thức ăn lên, sau đó ném hết tất cả xuống dưới biển.

Một lúc sau, lũ cá ở dưới nước tụ tập ngày một nhiều, Kive nhìn lên đám mây trên đầu, sau đó ném quả cầu ion lên trời.

Làm xong, Kive cũng không ngừng ném đồ ăn xuống biển.

“ Ăn đi, ăn nhiều vào, ta bao no, muahahahaha! “

Thấy Kive đem hết đồ ăn ném xuống biển cho cá, còn một bên ném, một bên cười với giọng cười thật đáng sợ.

Poetry ở một bên run lẩy bẩy, suy ngẫm về nhân sinh.

" Ta theo tên này, thật sự an toàn sao? "

Sau khi ném hết đồ ăn xong, Kive biến ra một cái “ cột thu lôi “.

Ngồi lên mạn thuyền, Kive cắm một phần của “ cột thu lôi “ xuống nước.

“ Hiện tại chỉ cần chờ gió đông! “

Kive vừa dứt lời, lập tức bầu trời phát sáng.

“ Rầm “

Sấm sét đánh vào “ cột thu lôi “ truyền xuống người Kive, cũng theo đó truyền xuống biển.

Ngay lập tức, dưới biển nổi lên từng đợt bọt khí, sau đó, từng con cá nhỏ thây phiên nhau ngoi lên mặt nước, tính sơ bộ cũng phải gần 100 con.

Kive vội vàng nhảy đạp Geppou đi đến kết liễu bọn chúng.

Những con cá này hiện tại vẫn chỉ đang bị tê liệt, hoặc là hấp hối, vẫn chưa chết liền được.

Nhưng nếu để đến đợt sét thứ 2 thì chưa chắc, nên Kive phải nhanh tay.

Khi Kive đã thu hoạch đến con thứ 60, thì trời lại phát sáng.

“ Rầm “

Điện năng từ “ cột thu lôi “ truyền đến, Kive mặc dù cảm thấy cơ thể có chút tê, nhưng do bị giật nhiều rồi, nên hiện tại cũng đã thích nghi được phần nào, thế nên hắn vẫn có thể hành động được, chỉ là tư thế có chút không được tự nhiên.

Đi đến kết liễu thêm một con cá, nhưng không hề thấy có năng lượng vào sổ.

Thấy vậy, Kive liền biết, những con cá còn lại, về cơ bản đã chết sau cú sét đánh thứ 2 này, không cần thiết phải thu hoạch.

Đang lúc Kive chuẩn bị rời đi, thì một thứ khổng lồ, trồi lên từ mặt biển.

Hắn lập tức né tránh sang một bên.

Nhìn lại thì mới thấy, đó là một con Hải Vương, bị mùi máu tươi dụ dỗ đến, mục tiêu của nó là lũ cá chết, chứ không phải Kive.

Thấy ở đây nhiều xác chết như vậy, nên nó không hề xin phép Kive, mà trực tiếp mở miệng đánh chén.

Nhưng Kive không hề tức giận với vị khách không mời này, ngược lại còn rất vui mừng.

Hạ thấp độ cao, Kive lại cắm “ ống thu lôi “ xuống nước.

“ Rầm “

Lại một tia sét nữa đánh xuống.

Dưới nước thỉnh thoảng nổi lên từng trận bọt khí lớn nhỏ, một vài con cá nhỏ nổi lên mặt nước, nhưng không hề có thân ảnh của con Hải Vương mà Kive đang tìm.

“ Gào “

Hải Vương đột nhiên từ dưới nước lao lên tấn công Kive.

Bản thân bất chợt bị điện giật, dù rằng không quá đau, nhưng nó vẫn rất tức giận.

Mặc dù không biết là ai làm, nhưng ở đây, thứ còn sống duy nhất, là thứ mà nó gọi là con khỉ biết bay trên trời kia, nên theo mặc định của nó, thì con khỉ này chính là thủ phạm.

Vì vậy, nó quyết định bỏ đống thức ăn ngon lành sang một bên, để đối phó với con khỉ biết bay trước mắt.

Nhìn thấy Hải Vương mở miệng rộng cắn mình, Kive thuận thế cầm lên “ cột thu lôi “, trực tiếp ném thẳng nó vào miệng Hải Vương.

“ Ọc “

Đột nhiên có một vật dài cắm xuyên qua họng mình, nó không nhìn được nôn khan.

Định thần một hồi, nó lập tức dùng lực cắn xuống, định nhai đứt vật đang cắm xuyên qua họng của nó.

Nhưng Kive như đã đoán trước, lập tức đạp Sorus đi đến trước miệng nó, dùng tay cùng chân tạo thành một thanh sắt chắn ngang khoang miệng, không cho nó ngậm miệng lại.

“ Ầm “

Cả 2 đều rơi xuống biển.

Dưới biển, Hải Vương không ngừng ra sức vùng vẫy.

Kive thì một bên ra sức không cho nó ngậm miệng, một bên bẻ cong “ cột thu lôi “ hướng nó lên phía trên trời, thậm chí hắn còn truyền vào quỷ năng để nó có thể dài ra.

" Nhanh, nhanh nào! "

Kive một bên ra sức chống đỡ, một bên cầu nguyên sét sẽ đánh xuống.

Vừa phải chống lại lực cắn của Hải Vương, vừa phải giữ cho cột thu lôi có thể đứng thẳng dưới nước, làm Kive mất rất nhiều sức lực.

Hắn cảm thấy hắn đã sắp đến giới hạn.

Không phụ sự kỳ vọng của Kive, chưa giằng co được bao lâu, bầu trời lại phát sáng.

“ Rầm “

Lập tức, dưới biển xuất hiện 2 đốm sáng trắng như 2 chiếc bóng đèn ở dưới biển, lúc sáng lúc tối.

Thấy Hải Vương lần này bị điện cho tê người, Kive lập tức nắm lấy thời cơ, một quyền đấm thẳng vào mắt nó.

“ Phốc “

Mắt của Hải Vương ngay lập tức bạo liệt, máu không ngừng từ bên trong phun ra.

Xong, tay Kive không hề dừng lại, ngược lại đâm vào càng sâu.

Ăn đau, Hải Vương ra sức giãy dụa kịch liệt.

Nó không ngừng bơi qua bơi lại, thậm chí là nhảy lên không trung giống như một con cá heo.

Nhưng mặc kệ nó làm cái gì, thì Kive vẫn tiếp tục đeo bám không tha, thậm chí tay của hắn bên trong cơ thể của Hải Vương còn không ngừng ra sức nắm cái này, bóp cái kia.

Mặc kệ là cái gì, hắn cứ liên tục bóp loạn xạ với hy vọng sẽ bóp dính điểm yếu của nó.

Cứ mỗi lần “ xoa bóp “ của Kive, thì Hải Vương giãy dụa càng thêm kịch liệt.







Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.