Biểu Tiểu Thư Chỉ Muốn Sống Tiếp

Chương 100: Chương 100



Đường Lê tuy hung ác nhưng là quỷ mới, bị đánh đuổi mọi người cũng không thấy lạ, cho đến gần đây truyền ra tin Đạo Viên Tử bị nàng đánh tan xương nát thịt, mọi người mới ý thức được không thể xem thường nàng. Nhưng không đợi mọi người kịp tiêu hóa hết tin tức, nàng quay đầu đã siêu độ lão quỷ trăm năm cực kỳ hung hãn như An Nhiêu, thực lực kinh khủng như vậy, nam quỷ cũng không tin nàng không có sư môn truyền thừa.

"Ừm... Có lẽ là số trời sắp đặt."

Lời này vừa nói ra, nam quỷ giống như nghe thấy một câu nói đùa, cười nói: "Ngươi dám nói thật đấy, nam nhân trên thiên hạ nhiều như vậy, đâu đến lượt một nữ nhân như ra mặt?"

Yến Tuyền trợn mắt nhìn hắn ta: "Nam nhân là người, nữ tử không phải người sao? Nữ Oa vá trời, Luy Tổ nuôi tằm, Phụ Hảo chinh chiến sa trường, Hoa Mộc Lan tòng quân thay cha, Mục Quế Anh nắm giữ ấn soái, Võ Tắc Thiên chấp chính, từ xưa đến nay có rất nhiều nữ tử lưu danh sử, tại sao ta không thể là người số trời sắp đặt?"

Nam quỷ bị nàng nói không phản bác được nhưng hắn ta vẫn không phục, cãi lại: "Bọn họ có tài giỏi đến đâu cũng vẫn bị nam nhân đè dưới thân làm ngựa cưỡi, đã định là phải sinh con dưỡng cái cho nam nhân, nữ nhân từ trước đến giờ đều sống phụ thuộc vào nam nhân."

Yến Tuyền bị mấy câu hắn ta nói chọc tức: "Nếu ngươi lợi hại như vậy thì còn tới tìm ta làm gì? Tự mình báo thù đi."

Quỷ đến tận cửa đa phần là muốn nhờ cậy nàng, Yến Tuyền không thèm hòa nhã với hắn ta nữa.

Nam quỷ nghẹn họng, một lúc lâu sau mới lại mở miệng nói: "Ta không cần ngươi giúp, chỉ muốn ngươi cho ta mượn cây sáo quỷ một lát."

Nam quỷ vốn muốn tìm Đạo Viên Tử mượn cây sáo quỷ, ai ngờ Đạo Viên Tử lại nói ra mấy lời không nên nói về bọn họ nên đã bị Tống Thanh Dương nhốt vào đại lao.

Hắn ta tìm mãi không thấy Đạo Viên Tử, hôm nay mới hỏi thăm được tung tích của Đạo Viên Tử, sau khi hỏi ra mới biết cây sáo ma đang nằm trong tay Yến Tuyền, đúng lúc tin tức An Nhiêu bị Yến Tuyền siêu độ cũng truyền ra, thế là hắn ta bèn vội vàng qua đây.

Nam quỷ đã nhìn thấy cây sáo quỷ đặt bên cạnh chuông Tam Thanh, hắn ta muốn lấy nhưng lại sợ Yến Tuyền ra tay, dù sao nàng là người siêu độ được cả An Nhiêu. Nhưng vừa rồi thông qua thuật quỷ che mắt thăm dò, hình như nàng cũng không có bản lĩnh gì, chuyện này khiến nam quỷ nhất thời hơi xoắn xuýt.

"Không cho mượn!"

Một mặt coi thường nàng là nữ tử, một bên còn muốn mượn cây sáo quỷ của nàng, mặt hắn ta cũng dày thật đấy, Yến Tuyền một lời từ chối nam quỷ.

"Thật sự không cho mượn?" Nam quỷ hỏi lại một lần nữa.

"Không cho mượn!" Yến Tuyền kiên quyết nói.

Trong cơn tức giận, Yến Tuyền hoàn toàn quên mất hắn ta là một lão quỷ đã tu luyện ba mươi năm, nàng vừa dứt lời, oán khí trên người nam quỷ bỗng tăng mạnh, khí đen ùa ra, âm oán chi khí nháy mắt bao trùm cả căn phòng, khiến cả căn phòng trở nên tối như đêm đen, giơ tay ra không thấy được năm ngón.

Yến Tuyền giật mình, vội vàng cầm lấy chuông Tam Thanh lên lắc.

Tiếng chuông thường ngày trong trẻo giờ đây ở giữa luồng khí đen lại tỏ ra hơi trầm đục, hoàn toàn mất đi vẻ du dương êm tai thường ngày, ngược lại nghe có vẻ đáng sợ hơn một chút.

Tiếng chuông không ngừng vang lên nhưng không có tác dụng gì, lúc này Yến Tuyền mới ý thức được mình hoàn toàn không phải đối thủ của lão quỷ này, lúc trước hắn ta khách sáo với nàng chỉ là vì không biết thực lực của nàng, bây giờ ra tay, thực lực của nàng hoàn toàn bị bại lộ.

Đột nhiên, trong luồng khí đen truyền tới tiếng sáo du dương trầm bổng, Yến Tuyền giật mình, vội vàng nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy nơi vốn đặt cây sáo quỷ đã trống không, khỏi cần phải nói, nhất định đã bị nam quỷ kia lấy đi.

Trong lòng Yến Tuyền thần than không ổn, tiếng lắc chuông trong tay càng lúc càng nhanh nhưng dù nàng có lắc thế nào thì tiếng chuông vẫn bị tiếng sáo đè xuống.

Tiếng sáo giống như một con côn trùng chui vào tai nàng, tê dại, ngứa ngáy, khiến nàng không nhịn được ngoáy tay, không ngừng ngoáy sâu vào trong.

Đột nhiên trước mắt nàng sáng lên, chẳng biết Tống Thanh Dương đã đến từ lúc nào, đang đứng trước mặt nàng, nói: "Biểu muội, thiên chức của nữ nhân là sinh con dưỡng cái, không phải giết quỷ độ quỷ, chỉ khi muội không ngừng giao hoan với nam nhân thì lỗ tai mới hết ngứa, nếu không con côn trùng đó sẽ từ lỗ tai chui vào trong đầu muội, gặm cắn não của muội, lục phủ ngũ tạng của muội."

Yến Tuyền mơ mơ hồ hồ, hoàn toàn quên suy nghĩ, nghe Tống Thanh Dương nói như vậy chỉ theo bản năng cảm thấy sợ hãi, vô thức muốn tìm một nam nhân giao hợp như lời vừa nói.

Lúc nàng vừa bước ra khỏi cửa, có thứ gì đó xông tới đụng vào nàng, ngay sau đó truyền đến tiếng mèo kêu.

"Meo!" Tiếng mèo kêu thảm thiết giống như một con dao sắc bén cắm vào trong tai nàng, chặt đứt những con côn trùng khiến nàng tê dại ngứa ngáy trong tai.

Lúc Yến Tuyền định thần lại chỉ nhìn thấy Hoa Thái Tuế đứng trước mặt mình gầm gừ, lông toàn thân xù lên nhìn chằm chằm vào nam quỷ trước mặt.

Lúc này Yến Tuyền mới ý thức được vừa rồi mình đã bị nam quỷ dùng cây sáo quỷ mê hoặc, là tiếng kêu của Hoa Thái Tuế đã đánh thức nàng.

"Cây sáo quỷ ngươi cầm đi đi, chúng ta không thù không oán, ngươi hại ta cũng không thể làm tiêu tan oán niệm trong lòng, cần gì phải thêm nhân quả?"

Yến Tuyền lập tức nói, mạng nhỏ quan trọng, những thứ khác đều không quan trọng.

"Bỏ qua cho ngươi cũng được, chỉ cần ngươi chính miệng thừa nhận nữ nhân không bằng nam nhân, nữ nhân chỉ là thứ để nam nhân phát tiết dục vọng, chỉ hợp để nối dõi tông đường cho nam nhân, ta sẽ bỏ qua cho ngươi."

Nam quỷ được voi đòi tiên.

Yến Tuyền nghiến răng nghiến lợi nhưng cuối cùng vẫn nói: "Ta thừa nhận, được chưa."

Nam quỷ hài lòng rời đi, căn phòng khôi phục lại vẻ sáng sủa, lúc này mấy sợi lông xù lên của Hoa Thái Tuế mới xẹp xuống.

Giờ phút này Yến Tuyền mới nhận ra lời Trương Thư Nhan nói lúc trước đúng như thế nào, đối mặt với người hoặc quỷ lợi hại thật sự, với thực lực hiện tại của nàng hoàn toàn không thể đối phó được. Nàng không môn không phái, không có truyền thừa, đã định trước là không thể sử dụng bùa chú, bây giờ tất cả pháp khí trong tay nàng đều không dùng tốt bằng sát khí trên người Tống Thanh Dương, nàng phải mau chóng tìm ra nguyên nhân tại sao An Nhiêu lại sợ Tống Thanh Dương mới được.

Nghĩ đến đây, Yến Tuyền lại nghĩ tới chuyện gì đó, ngồi xổm xuống nói với Hoa Thái Tuế: "Hôm nay cảm ơn ngươi đã giúp đỡ ta, tạm thời nợ ngươi sáu con cá, còn phải nhờ ngươi giúp ta một việc, giúp ta hỏi thăm những con quỷ khác xem nam quỷ này rốt cuộc có lai lịch gì, sau khi chuyện này kết thúc, ta sẽ mời tất cả huynh đệ của ngươi ăn cá đến no luôn. "

"Meo!" Hoa Thái Tuế vui vẻ đồng ý, nó cũng nghe thấy đám quỷ quái đang bàn luận chuyện Yến Tuyền độ An Nhiêu nên mới tới đây, vốn tưởng rằng có thể kiếm được một miếng cá, không ngờ lại kiếm được cả một bữa cá.


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.