Biểu Tiểu Thư Chỉ Muốn Sống Tiếp

Chương 133: Chương 133



“Nhìn dáng vẻ này của hắn ta không giống người bình thường, ngươi nói xem có phải hắn ta cũng là tu sĩ được mời đến tham dự pháp hội Thủy Bộ không?” Yến Tuyền suy đoán.

“Có khả năng là vậy, nhìn cái cách hái hoa* này của hắn ta quả thật thần không biết quỷ không hay. Nhưng cũng may là hắn ta không quá xấu xa, ít nhất cũng suy nghĩ chu toàn, đến lúc chơi chán rồi sẽ thả nữ tử về, không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của nàng.”

*Hái hoa: cưỡng dâm.

“Ngươi cho rằng hắn suy nghĩ chu toàn là vì nữ tử kia sao? Rõ ràng là hắn ta suy nghĩ chu toàn là vì bản thân. Hắn ta đã dùng chính sự chu toàn này để làm nữ tử bị hại kia tự nguyện trở thành đồng lõa với hắn ta, giúp hắn ta giấu người nhà, giấu chuyện bản thân bị hắn ta lừa gạt cường bạo. Như vậy thì tội ác dùng tà môn ngoại đạo lừa gạt nữ tử, cường bạo nữ tử của hắn ta mới không bị người phát hiện, hắn ta mới có thể cứ thế tiêu sái vui vẻ mà sống tiếp.”

“Ngươi nói đúng, nhưng không thể phủ nhận cách làm này của hắn ta không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của người bị hại, nếu không trên thế gian sẽ có thêm rất nhiều cô hồn dã quỷ.”

Tuy cuộc sống không bị ảnh hưởng, nhưng trong lòng cũng không bị ảnh hưởng sao? Yến Tuyền không biết, dù sao nàng cũng không phải người bị hại, không có cách nào biết được người bị hại thật sự nghĩ thế nào.

Chỉ là nói đi nói lại, nếu Kính Trung Khách đã có bản lĩnh này, chẳng phải việc mưu triều soán vị cũng sẽ dễ như trở bàn tay sao?

Nghĩ đến đây, Yến Tuyền lại cầm gương Thiên Lý hướng về phía trà lâu, bắt đầu nhìn chằm chằm vào bà chủ giả.

Nhìn kỹ một hồi lâu, cuối cùng Yến Tuyền cũng phát hiện có gì đó không đúng, vạt áo của bà chủ giả không mở về phía bên phải, mà là mở sang bên trái.

Y phục thông thường đều là vạt phải, vạt áo trái đặt phía trên vạt áo phải để thuận tiện cho tay phải lấy đồ trong ngực. Dần dần, áo vạt phải đã trở thành quy tắc may y phục, bất kể là y phục tự may vẫn là mua ở cửa tiệm đều không thể xuất hiện loại sai sót này.

Nghĩ lại trước đó, hình như trâm cài trên đầu bà chủ cũng không ở bên trái mà là bên phải.

Nếu nhìn theo cách này, người xuất hiện trong gương sẽ bị ngược với người thật, y phục trên người, trang sức trên đầu có thể đổi lại nhưng đặc trưng trên người, thói quen dùng tay không đổi lại được. Nếu muốn phân biệt thì quả thật rất dễ dàng, thông thường bên cạnh quan lại quyền quý sẽ có hạ nhân theo hầu, ăn, mặc, ở, đi lại đều rất chú trọng. Vì vậy, nếu như đột nhiên thay đổi nhiều thói quen, chắc chắn sẽ dẫn đến nghi ngờ. Hoàng Thượng thì càng không cần phải nói, ngay cả đi đại tiện, tiểu tiện đều có thái giám chuyên ghi chép thời gian chứ đừng nói đến chuyện đột nhiên thay đổi nhiều thói quen.

Trong lúc đang nhìn, đôi nam nữ trong con hẻm tối đã giao hoan xong, Yến Tuyền cũng vô thức nhìn qua.

Chỉ thấy bọn họ nằm sấp trong góc hẻm chơi đùa vài cái, sau đó nữ tử kia lập tức biến mất không thấy nữa, nam tử cũng từ hẻm nhỏ đi ra, bước nhanh vào trong đám người.

Trên tường có một cái động sao?

Yến Tuyền nhìn thật kỹ phía bên đó, nhưng ánh sáng quá mờ, nàng thật sự không nhìn rõ lắm, chỉ đành men theo tường viện, nhìn tấm biển của toà trạch kia, Kim phủ.

Khác với những ngôi nhà khác, tường vây của Kim phủ cao một cách bất thường, trên tường đặt rất nhiều bụi gai, cổng chính còn khóa một chiếc khoá lớn từ bên ngoài, nếu không phải bên trong đang sáng đèn thì hoàn toàn không giống như có người ở.

Hay là ngoại thất của gia đình giàu có nào đó? Chẳng lẽ đồ ăn ngày thường đều có người đưa tới sao?

Yến Tuyền lắc đầu, đã ngoại tình rồi thì cho dù tường xây cao hơn nữa, khoá cửa móc nhiều hơn nữa thì cũng có ích gì đâu?

Cách vách vẫn còn đang làm, nghe âm thanh thì có vẻ bà chủ đã hoàn toàn trầm luân trong đó, tiếng ưm ưm a a cách một vách tường vẫn có thể nghe thấy rõ ràng. Đợi sau này đổi về, liệu bà chủ còn có thể giống như trước đây sao?

Yến Tuyền không biết, nàng chỉ là yên lặng kẹp chân lại, trong lòng nhớ đến Tống Thanh Dương, nhớ đến cảm giác côn thịt thô dài của hắn thúc vào trong thân thể nàng. Nàng chỉ biết sau khi làm cùng Tống Thanh Dương xong thì nàng đã không thể quay lại được nữa. Bây giờ, chỉ cần nàng nghĩ đến Tống Thanh Dương thì huyệt thịt không khống chế được mà chảy dâm thuỷ, giống như đã xa hắn rất lâu, nhưng rõ ràng mới một ngày không gặp hắn mà thôi.

Ngày thứ hai, họ lề mề ở khách điếm đến giữa trưa, ăn cơm xong bọn họ lập tức đi về hướng núi Bình Phong. Quả nhiên, Kính Trung Khách ở cách vách cũng là một trong những tu sĩ được mời, thậm chí hắn ta còn nhận ra Yến Tuyền, nhìn thấy nàng đi xuống lầu còn chủ động tiến tới chào hỏi.

Yến Tuyền liếc nhìn hắn ta một cái, không hề muốn dây dưa với loại người này, nàng khẽ gật đầu rồi đi về phía trước. Chỉ là trong lúc lướt qua, nàng lại nhìn bà chủ đội mũ che mặt ở bên cạnh hắn ta một cái.

Sở dĩ núi Bình Phong được gọi là núi Bình Phong là bởi vì bốn phía đều là núi vây quanh, dưới chân núi là mặt nước, cho dù nhìn từ phía nào cũng giống như là một tấm bình phong lớn.

Tế đàn nằm ở giữa núi và nước, nếu muốn đi qua thì phải ngồi thuyền, yêu ma cũng có thể tới, dù sao pháp hội này cũng là để siêu độ nên mới lựa chọn ngày tết Trung Nguyên hôm nay.


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.