Vì chuyện thủ tiết nên An Nhiêu chậm chạp chưa đầu thai, Vương Thủ Trung đã đi trước, những năm qua, nàng ta một mình ở trong mộ, bởi vì cô đơn, cũng vì chấp niệm trong lòng, vì những lời nói ép nàng phải thủ tiết kia, cho nên khi biết có thể dùng người giấy làm môi giới để trở về dương gian. Nàng ta đã nghĩ đủ mọi cách để tìm được một người giấy có thể nhập vào, mỗi năm vào tết trung Nguyên nàng ta sẽ đi ra dụ dỗ nam nhân, cố ý dẫn bọn họ tới trước mộ phần của Vương Thủ Trung mà giao hợp, cố ý cắm sừng hắn ta.
Yến Tuyền nghe xong thì đưa hai người giấy trong tay cho An Nhiêu như đã hứa nhưng An Nhiêu không cần, chấp niệm của nàng ta đã biến mất, có thể đi đầu thai, không cần người giấy nữa.
"Phương pháp điểm mắt vẽ hồn ngươi còn chưa nói cho ta biết đâu." Yến Tuyền thấy nàng ta muốn đi, vội vàng hỏi nàng ta.
An Nhiêu chỉ vào hình giấy không có ngũ quan trên tay nàng: "Ngũ quan những chỗ khác có thể vẽ tùy ý, chỉ cần vẽ giống ngươi là được, duy chỉ có đôi mắt cần phải dùng chu sa trộn với máu gà trống nuôi từ năm năm trở lên, chỉ có máu của những con gà trống này mới có thể dùng để điểm mắt vẽ hồn, như vậy mới tính là vẽ được linh hồn hoàn chỉnh."
Có lẽ vì Yến Tuyền đã giúp nàng ta thoát khỏi nỗi chấp niệm nên An Nhiêu mới nói thêm vài chuyện liên quan đến việc sử dụng người giấy.
Người giấy còn có thể dùng để trói buộc linh hồn, có thể dùng làm thế thân cho người sống.
Dụ dỗ quỷ hồn vào đó, chấm mực đỏ lên ba chỗ đầu, bụng, chân là có thể khóa quỷ hồn lại.
Làm thế thân cho người sống khó hơn, mục đích là để mê hoặc quỷ, khiến quỷ nghĩ đó là người thật, bỏ qua cho người thật.
Nguyên liệu làm ra người giấy dùng để thế thân và người giấy dùng cho quỷ nhập vào hoàn toàn trái ngược nhau, phải dùng mấy loại cây dương như tùng, bách, đào, bạch quả làm giấy, cành sơn liễu làm xương, lúc vẽ hồn thì chỉ cần viết ngày tháng năm sinh bát tự của người cần thế thân lên lưng là được.
Ngoài người giấy ra, hình nộm rơm, búp bê vải, tượng đất sét cũng có thể đạt được hiệu quả tương tự nhưng hầu hết những thứ khác đều phải dùng thêm chú pháp, người bình thường không làm được.
"Phiền ngươi xem giúp ta những bùa chú này."
Thấy nàng ta dễ nói chuyện, Yến Tuyền lại lấy bùa chú ra nhờ nàng ta xem giúp những bùa chú kia có thể đuổi quỷ được không.
Tổng cộng có hai mươi sáu lá bùa, có tác dụng thì đều có tác dụng, chỉ là không có chú ngữ, cũng chỉ chu sa bên trên có thể trừ tà, tác dụng không lớn, thay vì dùng bùa chú không bằng trực tiếp dùng chu sa tấn công.
Về phần chú ngữ, An Nhiêu cũng không biết, những thứ này cần sư môn truyền thừa, tổ tiên phù hộ, cho dù người bình thường có đọc theo cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Sau khi nói với Yến Tuyền chuyện này, An Nhiêu rời đi, Yến Tuyền cũng không nghĩ nhiều, đi tắm rửa sạch sẽ, còn chưa biết lần này nàng siêu độ An Nhiêu sẽ gây ra sóng gió cỡ nào cho hai giới âm dương ở Kinh thành.
Yến Tuyền tắm xong, ngồi ở bên cửa sổ cẩn thận lau tóc, thỉnh thoảng có gió nóng thổi vào, thổi tung mái tóc và quần áo ướt của nàng.
Lúc Trương Thư Nhan đến, tóc Yến Tuyền còn chưa khô hẳn, nàng ấy vừa mới vào phòng đã vội vàng sốt ruột hỏi: "Người siêu độ An Nhiêu là ngươi?"
Yến Tuyền gật đầu: "Tin tức của ngươi linh thông thật đấy, nàng ta vừa mới rời đi không lâu."
"Không phải là tin tức của ta linh thông mà là quỷ ở trong chu vi trăm dặm quanh đây đều đang bàn tán chuyện này, An Nhiêu kia là một lão quỷ trăm năm đấy."
Động tác lau tóc của Yến Tuyền dừng lại một lúc: "Ta thấy nàng ta không khác gì những con quỷ bình thường, rất dễ nói chuyện."
Yến Tuyền kể cho Trương Thư Nhan chuyện xảy ra đêm qua.
Trương Thư Nhan nghe xong im lặng một lúc lâu rồi nói: "Ngươi có biết năm đó người nhà họ Vương chết như thế nào không?"
Yến Tuyền lắc đầu, chuyện trăm năm trước sao nàng biết được.
"An Nhiêu giống ta, đều là hồng y lệ quỷ, chết trong oán hận. Sau khi chết không cam lòng rời đi, muốn trả thù phu gia. Vương gia năm đó là hoàng thương, tiền muôn bạc biển thì không cần phải nói, một gia đình như thế, tổ tiên của bọn họ chắc chắn phải là người có công đức lớn, phước lành nhiều, cũng phải ngang ngửa với Trần gia bây giờ, nàng ta muốn báo thù gần như là chuyện không thể. Nhưng nàng ta lại may mắn, tình cờ gặp được lúc thiên hạ hỗn loạn, hoàng quyền thay đổi, Vương gia thân là hoàng thương khó tránh khỏi bị liên lụy.
Dưới sự giúp sức của thiên tai nhân họa, nàng ta miễn cưỡng có thể phá vỡ khí vận trăm năm của Vương gia, giết cả nhà Vương gia, còn giết không ít đạo nhân tăng nhân được Vương gia mời đến hàng phục nàng ta, mức độ tàn bạo như vậy làm sao có thể bị một cái chuông nho nhỏ hù dọa."
"Vậy nàng còn sợ cái gì?" Yến Tuyền suy nghĩ, nàng ta sợ Tống Thanh Dương sao?