[Cao H] Nghiện Yêu

Chương 13: Chương 13



“Không được.” Anh rể lạnh nhạt từ chối cô.
Nghe vậy, Trần Trừng thoáng ngẩn người, đôi mắt rưng rưng nước mắt, cứ như thể có thể bật khóc bất cứ lúc nào.
Cô bĩu môi, vặn eo và gọi anh rể một tiếng vô cùng đáng thương. Rõ ràng gậy thịt của Giản Mục Xuyên đã cứng đến mức sắp chọc thủng quần đến nơi nhưng mà gương mặt quân tử của anh vẫn chẳng hề thay đổi, anh bóp đùi của Trần Trừng và nói: “Dạng háng ra.”
Trần Trừng khó chịu uốn éo, chậm rãi dạng hai chân rộng ra một chút. Lần này Giản Mục Xuyên xoa một mạch đường từ xương hông đằng trước của cô, rồi men theo bắp đùi, sau đó đến mông và sau lưng.
Những ngón tay mạnh mẽ trượt đi trượt lại trên chân cô, hoàn toàn phớt lờ phần giữa háng đang ngứa ngáy của cô, cứ như thể đang đổ dầu vào lửa lên cơ thể cô, làm ngọn lửa dục vọng trong cô càng ngày càng mạnh, nhưng lại không dập lửa cho cô.Trần Trừng vừa xấu hổ vừa khó chịu muốn chết, cuối cùng thậm chí còn hơi giận dỗi anh rể, cố tình há cái miệng nhỏ nhẹ nhàng rên rỉ.
“Ư, ư, a, a~… Anh rể xuống dưới một chút, anh xoa bên dưới đi mà, ư, ư.” Cô uốn éo, lắc mông, muốn dùng thứ giữa chân mình cọ vào tay anh rể.
Tuy nhiên, ý đồ này của cô đã bị Giản Mục Xuyên nhìn thấu, anh lạnh lùng ngăn cản: “Đừng nhúc nhích.”
Trần Trừng hoàn toàn bơ lời anh noi. Khi tay anh lại lần nữa lướt qua bắp đùi cô, Trần Trừng bất ngờ kẹp chặt tay anh, lúc này bàn tay của anh dán chặt vào âm hộ cô.
.Vào khoảnh khắc âm hộ tê dại của cô được bàn tay của người đàn ông bao phủ, Trần Trừng thoải mái đến mức của người run lên: “A~, sướng quá.”
Cô vừa rên rỉ vừa kẹp cánh tay anh, nhẹ nhàng cọ vào âm hộ của mình, tranh thủ để bản thân giành lấy nhiều khoái cảm hơn.
“Ư, ư, a, a…, sướng quá.”
Nếu lúc này có người đứng trước cửa nghe được thì chắc chắn sẽ cho rằng nữ bệnh nhân đang bị “quất” trong phòng.
Giản Mục Xuyên suýt chút nữa thì bị cô em vợ lẳng lơ này làm cho tức giận, vậy mà cô lại dám kẹp tay anh để cọ âm hộ, có điều Giản Mục Xuyên cũng không rút tay mình về ngay lập tức mà chỉ cúi xuống nhìn cô em vợ của mình, để mặc cho cô cọ đi cọ lại vào cánh tay của mình.
Giữa chân của cô em vợ vừa ấm áp vừa mềm mại, còn chảy nước rất nhiều, thậm chí còn có thể ngửi thấy mùi thơm lẳng lơ quyến rũ, yết hầu của Giản Mục Xuyên khẽ động, gậy thịt to lớn trong quần lại càng vểnh lên cao hơn.
Tuy nhiên, ngay khi Trần Trừng sắp cọ đến mức lên đỉnh, Giản Mục Xuyên lại bất ngờ dùng sức rút tay của mình ra, hơi nghiêm khắc gọi tên của cô: “Trần Trừng.”
Cơ thể Trần Trừng cứng đờ, chỉ một chút nữa thôi là lên đỉnh nhưng lại bị anh nhẫn tâm gián đoạn, cả người cô khó chịu vô cùng.
Cảm giác trống rỗng giữa hai chân nhanh chóng lan ra toàn thân, nước dâm từ bướm nhỏ trào ra không ngừng, vừa ngứa vừa nứng, nơi đó lặng lẽ kêu gào rằng nó muốn gậy thịt cắm vào để xoa dịu sự trống trải này.
“Anh rể … hic” Lần này Trần Trừng thật sự sắp khóc đến nơi rồi, cô rũ mắt nhìn thấy cái lều trại mập mờ nhô lên dưới áo khoác dài máu trắng của anh rể.
Cô như thể bị thôi miên, vươn bàn tay đặt trên giường lên và nhẹ nhàng đặt lên lều trại đó, ngay lập tức cảm nhận được sự cứng rắn được che giấu dưới lớp vải.
Thứ dưới háng của anh rể rất lớn, cô đã từng sờ vào buổi tối sinh nhật hôm đó rồi, biết nó ghê gớm đến mức nào.
Lần này cô thật sự rất muốn móc thứ này ra và cắm mạnh nó vào bướm dâm của mình.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.