[Cao H] Nghiện Yêu

Chương 22: Chương 22



Dương vật của anh rể vừa to vừa dài, vào buổi tối sinh nhật của Trần Trừng, cô đã nhìn thấy rồi, hôm nay được sờ nó, cô lại than thở vì sự to lớn của nó, thật sự rất lớn, quy đầu căng ra sắp to bằng nắm tay của cô, dương vật thô to như vậy, trong ấn tượng cũng chỉ từng xem qua người da đen trong phim xxx của Mỹ.
Gậy thịt đã hoàn toàn căng cứng, đẩy lên một góc khoa trương trong quần.
Trần Trừng đặt bàn tay lên, bị nhiệt độ nóng bỏng làm hoảng một chút, mặc dù không nhìn thấy dáng vẻ cụ thể nhưng lại có thể dễ dàng sờ thấy gân xanh lượn quanh nó, chắc chắn là một “thằng nhỏ” khủng khiếp đây. Trần Trừng cũng không dám cử động quá lớn, chỉ có thể túm lấy thân gậy rồi di chuyển lên xuống theo một vòng cung nhỏ, mặt cô hướng về phía chị gái mình nên có thể nhìn rõ động tĩnh của cô ấy.
Vẻ mặt của Trần Thấm thả lỏng dựa người vào ghế sô pha, nhắm mắt nghỉ ngơi, dường như đã thiếp đi, dù sao thì cô ấy cũng đi chuyến bay đường dài từ nước ngoài trở về, cũng chưa trở về nhà nghỉ ngơi mà đã đến bệnh viện thăm em gái của mình.
Nhưng chị gái lo lắng cho em gái đến vậy mà em gái lại không kìm được vụng trộm với anh rể sau lưng chị gái, hoàn toàn giao cơ thể của mình cho anh rể, để mặc cho anh sờ bướm và bóp vú của mình.
Giản Mục Xuyên đang xoa bóp cho vú của Trần Trừng, với lực vừa phải, hết làm tròn rồi lại kéo bộ ngực của cô thành nhiều hình thù dâm đãng khác nhau.
Trần Trừng khó lắm mới nhịn không rên thành tiếng, không ngừng dùng tay vuốt ve gậy thịt. Nhưng gậy thịt của Giản Mục Xuyên lại càng ngày càng căng to, cô sắp không thể cầm được nữa, nghĩ bụng dương vật lớn như vậy, có lẽ khi cắm vào âm hộ sẽ rất khó, đêm hôm đó cô đã thử rất lâu mà không cắm vào được.
Dường như Giản Mục Xuyên chê cô không tập trung vuốt ve, đẩy hông mình để thu hút sự chú ý của cô, Trần Trừng đỏ mặt và bắt đầu tuốt mạnh hơn.
Tuy nhiên, mặc dù vụng trộm như vậy thì kích thích thật đấy nhưng cũng rất mạo hiểm.
.Khi hai người họ dần dần tìm được cảm giác, điện thoại của Trần Thấm lại reo lên.
Tiếng chuông đột ngột vang lên trong phòng bệnh yên tĩnh, không những đánh thức Trần Thấm đang ngủ mà còn khiến hai người đang vụng trộm giật mình, cũng may trên người Giang Mục Xuyên có áo blouse trắng che chắn, nên cho dù Trần Trừng vội vã rút tay về thì cũng không nhìn thấy có gì khác thường.
Trần Thấm mơ mơ màng màng nghe điện thoại, tùy tiện đáp vài câu cho có lệ rồi cúp điện thoại, đến khi cô ấy tỉnh táo đứng dậy, hai người bên mép giường đã khôi phục lại hiện trạng ban đầu từ lâu.
Ngoài mặt Trần Trừng tuy bình tĩnh nhưng trong lòng lại vô cùng đói khát, cô thật sự muốn tìm cơ hội để anh rể chơi lồn của mình rồi đấy.
Tuy nhiên, hai ngày tiếp theo Giản Mục Xuyên lại trở lại như bình thường, vẫn là dáng vẻ đứng đắn đàng hoàng, lúc châm cứu và xoa bóp cho Trần Trừng đúng thật sự là đang chữa bệnh cho cô, không còn làm những hành động quá giới hạn, cứ như thể sự mập mờ giữa hai người họ chưa từng tồn tại vậy.
Anh rể dễ thay đổi như vậy khiến Trần Trừng cảm thấy mù mờ khó hiểu vô cùng, tâm trạng cũng trở nên hơi sa sút, ngay cả đồng nghiệp trong đoàn vũ kịch đến thăm cô, cũng không cách nào làm cho cô vui lên được.
Nhìn thấy Trần Trừng uể oải như vậy, Trần Thấm tưởng rằng em gái mình nằm viện lâu quá nên cảm thấy chán và ngột ngạt, bèn hỏi cô: “Hay là chị làm thủ tục xuất viện cho em nhé, chúng ta trở về nhà dưỡng thương nha.”

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.