Trong lúc Thẩm Tuyết Ninh đang nằm dài trên sàn nhà một cách chán nản thì Giám đốc Lưu lại gọi đến.
Cuộc gọi khiến cô hốt hoảng vội vàng chạy đi mà không có một lời giải thích nào dành cho Lý Nhật Hạ cả.
Chị tôi đi đâu vậy?"
Thẩm Quân Kiệt cũng nhìn thấy Tuyết Ninh chạy xuống tầng hầm gửi xe nhưng cậu gọi thì cô không trả lời, cứ thế mà ngồi lên xe luôn.
Không biết. "_ Lý Nhật Hạ nhún vai.
Ở nơi đoàn phim đang ghi hình buổi livestream, do hôm nay Thẩm Tuyết Ninh không có tâm trạng theo dõi nên không biết Diệt Vĩ Mặc vì cứu Nhẫn Như Hoa mà trượt chân rơi xuống vách núi nhưng may mắn là anh rơi trúng trước một đường hầm nhỏ trên ngọn núi nên không bị thương gì nhiều.
Đó là lý do mà Thẩm Tuyết Ninh vội vàng như thế.
Cô thật sự không hiểu là cái chương trình nhảm nhí này tại sao lại để diễn viên chơi những trò mạo hiểm như thế?
Nếu chiếu trực tiếp như vậy thì không sợ người hâm mộ mắng chửi hay sao chứ?
Thẩm Tuyết Ninh gấp đến mức dừng đèn đỏ cũng khiến cô sót hết cả ruột rồi.
Là tại em hết, em xin lỗi tiền bối. giường của Vĩ Mặc.
Như Hoa khóc nức nỡ đứng bên cạnh
Hôm nay chương trình sắp xếp cho mọi người đến ngọn núi kia để ghi hình, cùng với việc dọn dẹp vệ sinh ngọn núi và thu thập những loại lá thuốc mà chương trình yêu cầu.
Lúc đầu, Như Hoa nhìn thấy loại thuốc ở bên vách núi có hình dáng khá giống với hình cây thuốc trong tờ giấy mà ban tổ chức đưa cho. Cô có gọi Vĩ Mặc vì anh ở gần cô nhất, nhưng Vĩ Mặc bảo là không phải vì mũi lá khác so với trong ánh.
Rồi Nhẫn Như Hoa cũng bỏ qua nhưng không hiểu sao, lúc sau cô ấy lại quay lại nơi đó với suy nghĩ thà lấy nhầm còn hơn bỏ sót. Và trong lúc với tay để hái nó thì cô trượt chân nhưng may mắn là Diệt Vĩ Mặc đã kịp thời chụp tay cô lại.
Khi kéo Như Hoa lên, cô vừa đứng vững thì anh lại là người hụt chân rơi xuống dưới...
Khi Thẩm Tuyết Ninh đến nơi thì dưới nhà chỉ có vài nhân viên mà thôi, có lẽ mọi người đã tập trung hết trên phòng của Vĩ Mặc.
Không sao! Đừng khóc nữa. "_ Vĩ Mặc cũng thật bất lực đi, anh là người bị thương mà cô gái kia còn khóc to như thể cô là người bị vậy.
Hiện tại thì bác sĩ đang quấn cái chân của anh thành một cục to rồi. Do rơi từ trên cao, chân đập mạnh xuống đất nên bị bông gân và sưng to lên.
" Khóc thì có ích gì chứ? Nếu không phải cô cố chấp thì Vĩ Mặc đâu có ngã ra nông nổi này? "_ Lưu Nhị Tâm nghiêm mặt chất vấn Như Hoa.
Khiến cho cảm giác tội lỗi của cô ấy càng lớn thêm, chỉ biết cúi đầu nói xin lỗi mà thôi.
" Thôi được rồi, đều là chuyện xui rủi không ai muốn xảy ra cả. Em cũng đừng lớn tiếng với Như Họa như vậy chứ? "
Ở phim trường Vạn Nhật Kiến khá thân thiết với Như Hoa nên khi nghe Lưu Nhị Tâm chất vấn Như Hoa thì anh cũng lên tiếng giải vây.
Hay ha? Còn không lớn tiếng thì lần sau lại là ai bị thương đây? " _ Nhị Tâm
Cũng chẳng phải là cô, cô lớn tiếng làm gì? "_ Vĩ Mặc hơi cau mày.
" Còn không phải là lo lắng cho anh đấy à? "_ Lưu Nhị Tâm chẳng ngại ngùng mà nói ra lời này khi mà xung quanh lại có nhiều người như vậy.
Cũng may là lúc nãy đạo diễn đã cho tạm ngưng ghi hình, nếu không chuyện này chắc chắn sẽ gây ra tranh cãi cho mà xem.
Trong lúc mọi người rơi vào trạng thái im lặng và Vĩ Mặc bực đến chẳng nói nên lời thì tiếng mở cửa của Thẩm Tuyết Ninh đã thu hút hết toàn bộ sự chú ý.
Đến cả Thẩm Tuyết Ninh cũng không nghĩ là ở trong phòng lại đông như vậy, vừa mở cửa đã thấy bao nhiêu ánh mắt hướng về mình khiến cho cô có chút ngại ngùng.
Diệt Vĩ Mặc nhìn thấy cô liền chẳng giấu được sự vui vẻ trên khuôn mặt, nhưng anh rất nhanh đã giấu đi nụ cười ấy.
" Thẩm Tuyết Ninh? Sao cô lại ở đây? "_ Lưu Nhị Tâm to tiếng hỏi lại khiến cho cô giật mình một cái, không chỉ cô mà mọi người đều bị giọng nói của Lưu Nhị Tâm làm cho giật mình.
" Tôi là quản lý của Vĩ Mặc, Vĩ Mặc bị thương thì tất nhiên tôi phải ở đây rồi. " Tuyết Ninh nói rồi đi đến gần Vĩ Mặc.
Vừa nhìn là cái chân bị bó bột to đùng của anh đã đập vào mắt của cô rồi.
" Còn bị thương ở đâu nữa không? "_ Tuyết Ninh nhẹ nhàng lên tiếng.
" Vẫn còn... Ở tay cũng đau nữa. " Vĩ Mặc có chút uất ức, nũng nịu nhìn cô hoàn toàn phớt lờ đi những người xung quanh.
Bác sĩ vừa ra về đó! Lúc nãy anh còn nói là anh không có bị thương ở đâu nữa kia mà...?
Mọi người đều ngơ ngác nhìn Vĩ Mặc diễn xuất.
Lưu Nhị Tâm siết chặt tay đến trắng bệch rồi tức giận bỏ ra ngoài, trước khi đi cũng chẳng quên đóng cửa một cái thật mạnh.
" Em... em ra ngoài trước nha, tiền bối em xin lỗi vì làm anh bị thương. _ Nhẫn Như Hoa nhìn ra điều gì đó rồi, cô bối rối lên tiếng rồi đi ra ngoài trước.
Mọi người thấy thế cũng cười trừ rồi ra ngoài luôn.