Chú Nhỏ

Chương 14: Cầu xin tha, giam cầm (H)



"Sao em lại khóc?”

Hắn vừa ép hỏi vừa dùng hạ thân đâm vào, sức lực nơi đó quá mạnh làm cô gái nhỏ rên rỉ khóc lóc, không thể trả lời câu hỏi của hắn.

Có lẽ căn bản hắn không muốn nghe câu trả lời của cô, dù sao những gì cô nói sẽ không phải là điều hắn muốn. Cô thực sự không biết Du Yến Bắc luôn dứt khoát vậy mà cũng có lúc lừa mình dối người.

Hắn vươn cánh tay cường tráng nắm lấy đôi chân nhỏ của cô gái nhỏ rồi đẩy lên trên. Cô còn trẻ, cơ thể mềm dẻo, hạ thân được đẩy thành thẳng làm người đàn ông đè lên người cô dễ dàng chơi cô hơn.

Cô mặc một chiếc váy liền màu trắng, nửa người dưới bị hắn đẩy lên, nội y cũng bị kéo ra, váy cũng bị đẩy lên eo lộ ra cái mông nhỏ cong cong, dáng vẻ của cô còn gợi tình hơn là hoàn toàn trần trụi.

Đôi mắt của người đàn ông cũng sâu hơn một chút.

“Em muốn rời khỏi anh?” Hắn hỏi như vậy.

Sau đó côn thịt bên trong tiểu huyệt càng lúc càng thô cứng hơn, gân xanh phía trên cương lên, lúc rút ra đâm vào còn ma sát vào bên trong hoa huyệt non nớt của cô, hắn đè nặng lấy cô, mạnh mẽ đong đưa eo đánh vào mông nhỏ của cô phát ra tiếng bốp bốp, thân thể của cô bị hắn đâm xuống giường, hai vú nhỏ bị cọ xát sinh ra đau đớn.

Mà bên trong hoa huyệt mềm mại bị hắn bá đạo chiếm lấy, từng nếp uốn bên trong hoa huyệt dường như bị cây gậy thô to căng đầy, nhưng vẫn bị hắn buộc mở ra, để đón nhận sự xâm chiếm sâu hơn của người đàn ông. Người đàn ông đè lên tấm lưng mong manh, phả ra hơi thở càng lúc càng nguy hiểm vào tai cô, hắn vừa tiến sâu vừa bức bách hỏi cô.

"Em muốn rời khỏi anh sao? ..." Giọng điệu thở dài, côn thịt dưới háng mạnh mẽ nện cô mà không thương tiếc, như đang muốn trừng phạt cô.

"Không có mà ... A ..."

"Không muốn rời xa chú nhỏ..."

Tiểu Bạch Vi khóc nói.

Cô bị hắn làm mà khóc lóc, vừa vùng vẫy muốn bò về phía trước, hy vọng để cho vật thô to đáng sợ này có thể thoáng rút ra một chút. Nhưng những lời van xin lòng thương xót của cô rất nhanh đã biến mất.

Vì người đàn ông này hoàn toàn không tin. Côn thịt to dài rút ra thọc vào mạnh đột nhiên càng tàn nhẫn hơn, chỉ muốn đâm sâu thẳng tắp vào cái miệng nhỏ bí ẩn từng chút một, muốn chơi hỏng cô một phen. Tiểu huyệt của Vi Vi run rẩy, dưới sự tấn công như một con dã thú, cô run lên từng đợt và phun ra từng dòng chất lỏng, giống như đang cố gắng lấy lòng hắn.

"Chú nhỏ, em không có..."

"A ... Không có mà ..."

Cô hết sức cầu xin hắn tha mà trong miệng bật ra lời nói ngoan ngoãn, nhưng người đàn ông trên người cô không tin một chữ.

Vật nhỏ này trước đây không biết đã thốt ra bao nhiêu lời ngon tiếng ngọt, nhưng không có lời nào là thật, ngược lại còn muốn rời khỏi hắn. Hắn sẽ không tin cô nữa, có lẽ nhốt cô lại vậy thì cô sẽ không rời khỏi hắn nữa?

Nhốt cô lại trong phòng.

Đây quả là một ý kiến hay, người đàn ông nghĩ như vậy, như vậy về sau vật nhỏ sẽ không thể rời khỏi hắn rồi. Dưới thân Bạch Vi hoàn toàn không nhận ra suy nghĩ nguy hiểm và đáng sợ của hắn. Bởi vì tất cả tâm trí của cô đều đặt trong tiểu huyệt bị nhồi đầy côn thịt quá mức to lớn của hắn.
 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.