Tay hắn cũng lần mò để chạm vào bụng nhỏ của cô, nơi đó phồng lên một khối, đây là thứ hắn bắn vào, thân cây chôn sâu vào trong hoa kính của cô. Như vậy thì ... Cô gái nhỏ sẽ mang thai đứa con của hắn, mà cô còn chưa trưởng thành hoàn toàn đã mang thai đứa con của hắn rồi.
Hắn nghĩ về những chuyện chưa xảy ra, trong lòng có chút chua xót và ngọt ngào.
Trong mối quan hệ của hai người, nhìn thế nào thì hắn cũng chiếm thế thượng phong, nắm chắc Tiểu Bạch Vi chặt chẽ trong tay và cô không thể không từ chối trong tình huống này. Nhưng mà tình huống thật sự là vật nhỏ này dưới thân đã nắm được mạng của hắn, cô muốn đến thì đến, đi thì đi cứ như một cơn gió khiến hắn hoàn toàn không nắm bắt được, chỉ có thể chờ đợi sự coi trọng.
Hắn đã chán ngấy cuộc sống như thế này rồi, từ nay hãy để hắn là người duy nhất trong thế giới của cô.
Khi Bạch Vi ngất xỉu thì người đàn ông trên người cô đã nghĩ ra một kế hoạch giam giữ khiến cô sợ hãi. Đáng tiếc người đàn ông không nói gì thì cô cũng không biết gì cả.
Người đàn ông từ từ rút côn thịt mà mình chôn sâu trong cô. Khi cây gậy khổng lồ vừa rút ra thì chất lỏng trắng đục chảy ra theo động tác mà hắn rút ra, dinh dính và nhớp nháp chảy ra từ cửa huyệt của cô, lại khẽ chảy theo khe đùi đến trên chăn sẫm màu.
Chiếc chăn màu đen và cơ thể trắng mịn của cô tạo thành một sự tương phản mạnh mẽ, cơ thể nhỏ bé mềm mại đã bị hắn hành hạ trở thành như vậy. Hơi thở của Du Yến Bắc lại bắt đầu không ổn định, thân cây vốn mềm nhũn lại trở nên cứng rồi.
Dù sao cô vẫn đang ngủ không có ý thức gì cả, chẳng phải để hắn thưởng thức sao?
Vốn khi rút ra chỉ còn quy đầu ở bên trong, hắn lại mạnh mẽ đâm vào, chất lỏng sắp chảy ra lúc trước lại bị đẩy về trong tử cung.
Hoa kính nhỏ run rẩy, căn bản cũng không ngăn được sự hung ác của người đàn ông trên người. Côn thịt thô to lại xuyên tới miệng tử cung, nơi nào vừa ngậm côn thịt của hắn đã mềm nhũn vô cùng. Hắn tình cờ cắm vào liền có thể trực tiếp hưởng thụ khoái cảm của tử cung lần nữa.
Toàn bộ trong cơ thể hắn đều thèm khát cô, bạo ngược và tàn nhẫn, hắn giống như một con dã thú không khỏi muốn dứt khoát xé nát ăn luôn con mồi của mình. Bây giờ những gì hắn làm cũng giống hệt như vậy, các khối cơ bắp trên người hắn căng phồng lên, bắp thịt cơ dường như trượt vào hỗ trợ, bộc phát ra sức mạnh lớn nhất chiếm lấy cô gái nhỏ dưới thân.
Gậy thịt thô dài đi vào sâu như thế, lực nện cô lại mạnh mẽ như vậy. Vi Vi trực tiếp bị hắn làm cho tỉnh dậy.
Khi cô tỉnh dậy từ cơn mê thì hoa kính liên tục bị người đàn ông chiếm lấy làm bụng nhỏ căng phồng, cô biết đây là thứ mà người đàn ông đã bắn vào.
"Chú nhỏ..."
Cô gọi hắn, giọng nói cũng khe khẽ, hai bàn tay nhỏ yếu ớt sờ lên cái bụng vốn đã hơi phồng lên của mình, thậm chí còn có thể cảm nhận được cảm giác thân cây cường tráng của hắn đang rong ruổi trong cơ thể cô.
Tất nhiên hắn không quan tâm đến cô.
Hắn hoàn toàn không có ý định dừng lại, tay vẫn tiếp tục bóp chặt thứ mình muốn, cảm nhận cô càng mút chặt hơn sau khi tỉnh dậy nên côn thịt dài hoàn toàn chiếm hết miệng tử cung cô gái nhỏ, lặp đi lặp lại nện, chất lỏng màu trắng nơi giao nhau hòa lấy, có của hắn và của cô.
Hắn hoàn toàn không để ý đến mong muốn của cô mà xâm chiếm cô, bụng nhỏ liên tục bị hắn bắn một lần lại một lần. Dù cô khóc hay rên rỉ, cũng không thể ngăn người đàn ông phi nước đại, côn thịt rút ra lại đâm vào làm cô gái nhỏ ngất xỉu rồi tỉnh lại. Bụng đã bị bắn đầy, nhưng người đàn ông vẫn không muốn dừng lại.
Cuối cùng, trong lần mất hồn thấu xương, hắn lại một lần nữa phóng thích tất cả vào trong tử cung, màn giao hoan kịch liệt khiến cô gái nhỏ sợ hãi này đã kết thúc.
Cô gái nhỏ vẫn đang thút thít, hắn vẫn còn trong cơ thể cô, chỉ đơn giản là tận hưởng cảm giác căng lên do vật nhỏ thổn thức.
Nhưng tiếng khóc nhỏ của cô cuối cùng cũng khiến hắn bất lực thở dài, ôm cô vào lòng rồi nhẹ nhàng vỗ về tấm lưng trần của cô mà an ủi.
Cô bé vẫn khóc.
"Sao em lại khóc? ..." Hắn khàn khàn hỏi cô.
Cô gái thút thít đáp: "Đau quá chú nhỏ ... Chú, chú không thích em nữa…”
Cô vẫn khóc nấc.
"Sao anh lại không thích em chứ? ..." Hắn vỗ lưng an ủi cô. Vật nhỏ này lại đổ vạ cho hắn, hắn không thích cô ở chỗ nào, rõ ràng là cô muốn chạy trốn mới đúng, nhưng những việc này không còn quan trọng nữa, sau này cô sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh hắn.
“Vâng, chú nhỏ.” Cô rõ ràng là rất mệt nhưng vẫn tiếp tục nói: “Đến lúc em trưởng thành, chú sẽ không thích em nữa…” Cô khóc nói, giọng nói làm cho người ta thương tiếc.
Du Yến Bắc nhíu mày, cô đang nói gì vậy? Hắn nói: “Sao em lại nghĩ như vậy?” Trong đầu vật nhỏ này rốt cuộc đang nghĩ gì vậy? Hắn yêu cô còn không kịp, liên quan gì đến việc trưởng thành của cô chứ?
"Ấu dâm đó ... Chú nhỏ, em lớn lên sẽ không còn là bé con nữa, anh sẽ không thích nữa ..." Cô gái nhỏ khóc rất thương tâm, hai mắt sưng lên, vùi đầu vào trong lồng ngực rắn chắc của hắn.