Chú Nhỏ

Chương 3: Ngoan ngoãn mở miệng nhỏ bên trong để anh đi vào (H)



"Huhu ..."

Cô gái nhỏ rất yếu ớt, bị anh cắm vô cùng khó chịu và trướng vô cùng, nhưng nhìn thái độ và động tác của Du Yến Bắc trở nên dịu dàng hơn, cô vẫn ngoan ngoãn vươn tay ôm lấy cổ anh, sau đó để cho anh đâm vào, nghĩ chắc là chuyện lần này sẽ trôi qua.

Du Yến Bắc không biết mình đã ăn cơm nhiều hơn cô bao nhiêu năm, một ánh mắt chớp chớp, bàn tay nhỏ bé chuyển động, hắn còn không biết trong đầu nhỏ của cô đang suy nghĩ gì sao? Nhưng cô ngoan ngoãn để hắn thọc vào. Hành động ngoan ngoãn lại nghe lời như vậy vẫn khiến hắn cảm thấy rất hưởng thụ, nhưng còn lâu hắn mới buông tha cho cô.

Hắn cắm mạnh một chút, côn thịt thô dài hãm vào một mảnh thịt mềm mại, khắp nơi đều có chướng ngại vật, cảm giác sảng khoái do bú mút khắp nơi mang đến làm hắn vừa thọc mạnh thì cô gái nhỏ bắt đầu nũng nịu.

“Ư a ..." Hai tay ôm lấy cổ hắn mà hơi siết chặt, đầu cũng chôn ở ngực hắn. Ở mặt trên hắn vẫn nghiêm túc mặc bộ đồ âu phục, đầu cô vùi vào lồng ngực rắn chắc của hắn, chóp mũi tràn đầy mùi thơm thoang thoảng của bút mực, làm chiếc mũi nhỏ khẽ hít hà.

Du Yến Bắc nhướng mày nhìn cô dịu dàng ôm lấy hắn. Nhìn có vẻ như cô toàn tâm toàn ý ỷ vào hắn, nhưng thật ra không phải. Cô muốn chạy trốn.

Hắn quyết định hoàn toàn xâm chiếm cô, để cho cô cuối cùng không còn suy nghĩ muốn rời khỏi hắn.

Thừa dịp cô gái nhỏ thả lỏng một chút, côn thịt cực to của hắn xâm nhập một cách mãnh liệt và trực tiếp đâm vào vòng tròn thịt mềm sâu trong cơ thể cô gái nhỏ, đó là miệng tử cung của cô.

"A……"

Lập tức hắn quá mạnh mẽ làm cô gái nhỏ hét lên. Kích thích quá mạnh như vậy, phần thịt nơi đó trong cô quá nhạy cảm, cô không thể chịu đựng được khi bị hắn mạnh mẽ tấn công như vậy, cô hoàn toàn không thể thừa nhận vì quá đau.

"Chú nhỏ, đừng mà ..." Cô ngẩng đầu nhìn hắn trong lồng ngực, cầu xin hắn một cách đáng thương, vì cô quá đau. Phần thịt ở đó vừa nhạy cảm vừa non mềm, trước kia hắn đều cố để ý đến cảm nhận của cô.

“Nào, ngoan ngoãn.” Hắn nhìn người bị mình đè vào cánh cửa vững chắc đang ngẩng đầu nhìn mình cầu xin, hắn bèn cúi đầu hôn lên trán cô.

Trước kia, hắn vẫn muốn chơi tử cung nhỏ của cô, nhưng mà Vi Vi sợ đau nên hắn cũng tùy vào cô, dù sao thời gian vẫn còn dài để cô từ từ thích ứng là được. Nhưng mà không ngờ cô gái nhỏ này lại không biết tốt xấu, bây giờ lại bắt đầu thách thức lòng hắn, muốn ở trường không quay về, làm sao có chuyện dễ dàng như vậy?

Hôm nay hắn phải khiến cô ghi nhớ thật lâu.

Mãnh liệt cắm vào sâu trong hoa huyệt, hãm vào miệng tử cung đáng thương không thể thay đổi, vì cự vật của hắn không vào được mà bắt đầu va chạm vào miệng nhỏ kia.

Đau quá à, Vi Vi muốn vùng vẫy nhưng mà cô không thể. Người đàn ông quá độc đoán mà cô không được phép có bất kỳ đường sống nào để vùng vẫy.

"Chú nhỏ ..." Cô gọi.


"Chú nhỏ ..." Trong giọng nói đầy nghẹn ngào.


"Chú nhỏ ... Huhu ..." Cô lại bắt đầu khóc.


Thực sự, quá yếu ớt. Hắn thở dài, hơi thở hắn phun ra lướt qua đỉnh đầu của Vi Vi. Vi Vi ngẩng đầu lên nhìn hắn mà nước mắt chảy dài.


Tay hắn ôm lấy mông nhỏ của cô nâng lên làm cho cô thả lỏng một chút, cự vật của hắn cũng thoáng rút ra một chút, không dùng hết sức mà vẫn đâm vào hoa tâm của cô. Nhẹ nhàng va chạm, nghĩ muốn khẽ hôn nó, nhưng tư vị vẫn khó chịu, dù sao thịt non ở đó cũng quá mẫn cảm.


“Em ngoan một chút, mở cái miệng nhỏ ra để anh vào.” Hắn cúi đầu nói ở bên tai cô, giọng nói tuy nhẹ nhàng nhưng lại không cho từ chối.
 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.