Cô Gái Bắt Gió - Lận Vu Lâm

Chương 28: Chương 28



 

Chương 28: “Lần đó tôi đến tìm cậu.”Triệu Thương Thương chạy xong, mệt đến mức không nâng nổi chân, lúc hít đất suýt nữa đã nằm ngửa trên mặt đất.

===========Triệu Dập Thời nhắm mắt lại, hạ hai chân từ trên tường xuống, lau đi nước chảy trên mí mắt.

Triệu Dập Thời dựa vào tường trồng cây chuối, giữ nguyên trong mười giây. Triệu Thương Thương: “Con cũng không dám.

Triệu Thương Thương vô cùng tích cực giúp cậu di chuyển chậu nước đến dưới đầu, ngâm tóc trong nước năm giây, thoa dầu gội năm giây, vò ra từng đám bọt trắng mịn.”Trương Đán cứ kỳ lạ sao đó, không hiểu cậu ta muốn gì nữa.

Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, cửa lớn mở ra.”Chú Cổ của con đăng trên vòng bạn bè.

Vợ chồng Diệp Xuân Lâm vào nhà, ba Triệu bỏ túi mua sắm lớn nhỏ xuống, ngạc nhiên nhìn hai người: “Hai đứa đang làm gì thế?””

Triệu Thương Thương không ngờ hai người họ về sớm thế, ngượng ngùng cười: “Lớn thế này rồi nhưng con vẫn chưa gội đầu cho Dương Dương lần nào.”Cậu đeo cặp bằng một vai, sải bước đi vào lớp.

Nhân cơ hội thể hiện tình chị em một chút.Buồn bực ngán ngẩm nhìn cách đó không xa, Giang Tuần bị nữ sinh chặn lại trước cửa phòng dụng cụ.

“Tại sao phải trồng cây chuối gội?” Ba Triệu cảm thấy mình không theo kịp bước chân của giới trẻ.Triệu Dập Thời dựa vào tường trồng cây chuối, giữ nguyên trong mười giây.

Triệu Thương Thương: “Dương nói có thể vừa gội vừa rèn luyện sức khỏe.””Cậu nghĩ thế nào?

Triệu Dập Thời nhắm mắt lại, hạ hai chân từ trên tường xuống, lau đi nước chảy trên mí mắt. Mái tóc ướt rối bù, bọt trắng chồng chất thành từng lớp, trông như đám lau sậy bị mưa lớn quét đổ, rồi lại như vừa hứng một trận tuyết lớn với những bông tuyết trắng như lông ngỗng.” Giang Tuần bình tĩnh nói, “Lớp bây giờ rất tốt.

 

Hai chữ, thê thảm.Giang Tuần cười, “Tôi đến trường để trải nghiệm sinh hoạt tập thể, cảm nhận ‘Một trăm điều tốt khi đi học'”.

Diệp Xuân Lâm lấy đồ trong túi mua sắm ra, phân loại, cho vào tủ lạnh theo từng loại rồi nói với chồng: “Đừng tin bọn nó, chắc chúng ó lại chơi trò gì đó, Dương Dương nó thua rồi.”Triệu Dập Thời như có mắt mọc sau lưng, đi thẳng về giật lấy hộp sữa chua mới rơi ra khỏi máy.

Bà ấy nói với Triệu Thương Thương: “Đừng có bắt nạt em.””

Triệu Thương Thương: “Con cũng không dám. Ai dám bắt nạt nó, tất cả giáo viên của khối con sẽ không đồng ý, con gái trong trường chắc đau lòng chết.” Chép xong Triệu Thương Thương đi vệ sinh, lúc đi qua văn phòng, Dương San và Giang Tuần đang đứng phía sau cửa sổ thủy tinh màu xanh dương.

Triệu Dập Thời lạnh lùng nhìn cô một cái, lọn tóc tích nước, quần áo trên người ướt sũng.Hôm nay cô cũng coi là đến sớm, trong lớp vẫn chưa có nhiều người.

Triệu Thương Thương đẩy cậu vào nhà vệ sinh, cười đùa tí tửng: “Dương Dương nhanh đi tắm đi, trời lạnh lắm, đừng để bị cảm nhé.”Triệu Thương Thương: “Dương nói có thể vừa gội vừa rèn luyện sức khỏe.

Triệu Dập Thời đẩy cô ra, về phòng mình lấy quần áo sạch, đóng cửa nhà vệ sinh lại.Triệu Dập Thời một tay cầm sữa bò, một tay cầm sandwich nhìn cô nói: “Sao ngày nào chị cũng không tỉnh ngủ thế?

Diệp Xuân Lâm: “Hai đứa làm phòng khách nước không rồi, đi lau khô đi.”” Triệu Thương Thương lấy đồ lau nhà, “Để con.”” Triệu Thương Thương nói.

Diệp Xuân Lâm vừa dọn dẹp nhà vừa nói chuyện với cô: “Thương Thương, có phải lần nay Giang Tuần thi được nhất khối không?”Dương San nghe cậu khen lớp mình thì thầm vui vẻ, đồng thời cũng hơi tiếc, “Tài nguyên dạy học của trường sẽ ưu tiên cho lớp chọn hơn, em qua đó nhất định có thể học được nhiều hơn.

Trước đó Diệp Xuân Lâm đã nghe Triệu Thương Thương nói chuyện Giang Tuần chuyển đến trung học số mười lăm học.”

“Mẹ cũng biết?””Chỉ đơn giản là chuyển một số đáp án từ bài của cậu sang bài của tôi.

“Chú Cổ của con đăng trên vòng bạn bè.”Triệu Thương Thương chọn chọn lựa lựa, chép trước rồi nói, hai phút là xong.

Triệu Thương Thương mở vòng bạn bè, Cổ Khâu Thành chụp cận cảnh người đứng đầu bảng dang dự rồi đăng lên, như đang khoe khoang về đứa nhỏ nhà mình vậy.Triệu Dập Thời: “Không phải học theo chị sao?

“Trước đó con còn lo cậu ấy thi không tốt.” Triệu Thương Thương nói.”

Diệp Xuân Lâm nghĩ nhiều hơn cô, trước kia bà ấy đã đoán được Giang Tuần sẽ không kém.”Lần đó tôi đến tìm cậu.

 

Cậu vẽ vô cùng giỏi, được học từ ông ngoại là Thẩm Khác Kinh. Vì vậy, từ nhỏ đến lớn, những gì cậu học được chắc chắn không chỉ là kỹ thuật hội họa hay rèn luyện cơ bắp. Nghệ thuật không phải là thứ có thể thành công trong chốc lát, cũng không hề đơn giản. Nó kết nối với nhiều lĩnh vực như mỹ học, triết học, văn học, lịch sử, và tất cả những điều đó đều được phản ánh cả trong lẫn ngoài bức tranh. Cộng thêm nhiều năm tích lũy và trau dồi không ngừng, làm sao có thể không xuất sắc.”

Diệp Xuân Lâm: “Không nói những môn khác, chỉ nói môn lịch sử thôi, chỉ cần hỏi bất kỳ sự kiện lịch sử nào, cậu ấy chắc chắn biết rõ hơn con.”Triệu Thương Thương không quen các cô ấy.

Triệu Thương Thương: Đâm vào tim con rồi mẹ à.”

Triệu Thương Thương nhanh chóng lau nhà xong, Diệp Xuân Lâm gọi cô lại: “Còn chưa nói xong, bài thi nhập học của con thì sao, thi thế nào?”Triệu Thương Thương lấy đồ lau nhà, “Để con.

“…””

–”Ừm.

Mấy ngày nay mưa to mưa nhỏ không ngừng, cuối cùng trời cũng trong xanh. ”Lần trước cậu đi triển lãm Anime tôi còn tưởng cậu hứng thú.

Buổi sáng, dưới sự thúc giục của ba mẹ, Triệu Thương Thương ra khỏi nhà, ngủ gà ngủ gật như gà con mổ thóc trên đường đi.Triệu Thương Thương lấy sách vở ra mới thấy có một đề toán cô quên làm, chút nữa là phải nộp rồi.

Triệu Dập Thời một tay cầm sữa bò, một tay cầm sandwich nhìn cô nói: “Sao ngày nào chị cũng không tỉnh ngủ thế?”” Triệu Thương Thương nói.

Triệu Thương Thương nghiêng người che đi ánh nắng ban mai chói chang từ cửa sổ xe chiếu vào ỉu xìu kéo dài giọng: “Vì chị còn đang lớn.”Không chỉ một người mà là một nhóm.

Triệu Dập Thời quan sát cô với vẻ giễu cợt rõ ràng: “Cố gắng cao đến 1 mét 2?” Cô nhìn Giang Tuần một cái, “Lần thứ mấy rồi?

Triệu Thương Thương: “Đúng vậy, cố gắng cao đến 1 mét 2 giống cậu, đi sở thú không mua vé trẻ em nữa.”Hai chữ, thê thảm.

Cuối cùng cũng đến cổng trường, Triệu Thương Thương xuống xe, đeo cặp trước ngực, không nhanh không chậm tìm huy hiệu trường cài lên.”

Triệu Dập Thời đi phía trước.===========

Đi ngang qua máy bán hàng tự động, Triệu Thương Thương mua một hộp sữa chua. Triệu Dập Thời như có mắt mọc sau lưng, đi thẳng về giật lấy hộp sữa chua mới rơi ra khỏi máy.Nhắc đến CLB Anime, Triệu Thương Thương nói: “Du Mân trong câu lạc bộ đó đó, cậu ấy còn là phó câu lạc bộ, nếu cậu hứng thú thì có thể hỏi cậu ấy.

 

Triệu Thương Thương: “…””

Triệu Thương Thương: “Ăn cướp giữa ban ngày à?”Triệu Thương Thương: “… Triệu Dập Thời: “Không phải học theo chị sao?””Đọc rồi.

Cậu đeo cặp bằng một vai, sải bước đi vào lớp.”

Triệu Thương Thương quét thẻ mua thêm một hộp nữa, nghĩ đến hôm qua mình đã ăn quá nhiều đồ ăn vặt của Giang Tuần nên cô cũng có qua có lại, mua cho cậu một hộp.”

Hôm nay cô cũng coi là đến sớm, trong lớp vẫn chưa có nhiều người.(*Bên TQ người ta thường dùng chữ 正 để đếm số lần, một chữ là 5 lần.

Triệu Thương Thương lấy sách vở ra mới thấy có một đề toán cô quên làm, chút nữa là phải nộp rồi.”

Cô nhìn quanh, phát hiện cặp Giang Tuần trên chỗ ngồi nhưng cậu không có ở đó. Cô mở sách toán của cậu, đề toán kẹp trong đó, gọn gàng sạch sẽ, nhìn giống như đáp án chính xác vậy.”

Triệu Thương Thương chọn chọn lựa lựa, chép trước rồi nói, hai phút là xong. ”Cậu thật sự không vào lớp chọn à?

Chép xong Triệu Thương Thương đi vệ sinh, lúc đi qua văn phòng, Dương San và Giang Tuần đang đứng phía sau cửa sổ thủy tinh màu xanh dương.”…

Dương San hỏi ý Giang Tuần, khoa xã hội của trường cũng có lớp chọn, cậu có muốn vào lớp đó không.Dương San hỏi ý Giang Tuần, khoa xã hội của trường cũng có lớp chọn, cậu có muốn vào lớp đó không.

“Lớp chọn áp dụng chế độ loại trừ, sau mỗi lần thi tháng sẽ điều chỉnh lại, có người mới gia nhập, cũng sẽ có người bị loại….”Cộng thêm nhiều năm tích lũy và trau dồi không ngừng, làm sao có thể không xuất sắc.

“Đúng là khá khắc nghiệt, có điều cô tin nếu em vào lớp chọn, chắc chắn sẽ ở lại lâu dài…””

“Em không định vào lớp chọn ạ.” Giang Tuần bình tĩnh nói, “Lớp bây giờ rất tốt.”Triệu Dập Thời đẩy cô ra, về phòng mình lấy quần áo sạch, đóng cửa nhà vệ sinh lại.

Dương San nghe cậu khen lớp mình thì thầm vui vẻ, đồng thời cũng hơi tiếc, “Tài nguyên dạy học của trường sẽ ưu tiên cho lớp chọn hơn, em qua đó nhất định có thể học được nhiều hơn.”Triệu Thương Thương nói đùa: “Nếu không lần sau tôi sẽ mang theo cuốn sổ nhỏ bên mình để giúp cậu ghi lại mấy chữ 正*, làm người ghi chép chuyện tình yêu cho cậu.

Giang Tuần: “Em không muốn cho mình áp lực quá lớn.”Giang Tuần rửa tay xong cũng không đi trước, “Gì cơ?

 

Cậu nói vậy, Dương San cũng có thể hiểu được, “Chuyện này vẫn phụ thuộc vào quyết định của em, nếu em đã cân nhắc kỹ lưỡng những ưu và nhược điểm thì cô cũng không khuyên em nữa.”Mái tóc ướt rối bù, bọt trắng chồng chất thành từng lớp, trông như đám lau sậy bị mưa lớn quét đổ, rồi lại như vừa hứng một trận tuyết lớn với những bông tuyết trắng như lông ngỗng.

Một hai phút sau, Giang Tuần ra khỏi văn phòng, gặp phải Triệu Thương Thương.Cậu vẽ vô cùng giỏi, được học từ ông ngoại là Thẩm Khác Kinh.

Ánh nắng ban mai chói chang, cô quay lưng về phía lan can hành lang, nửa khuôn mặt chìm trong ánh nắng toát lên một vẻ mềm mại đáng yêu. Đôi mắt linh hoạt khẽ liếc về phía văn phòng sau lưng cậu, nhìn thấy Dương San không cùng ra ngoài cô mới lén đến gần cậu, thì thầm dò hỏi:”

“Cậu thật sự không vào lớp chọn à?”Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, cửa lớn mở ra.

“Ừm.””Có lý.

Giang Tuần cụp mắt tập trung vào chiếc huy hiệu trường xiêu vẹo trên áo cô, cậu không nhịn được đưa tay chỉnh lại rồi thản nhiên nói: “Ở lớp thường cũng có thể nỗ lực.”Diệp Xuân Lâm lấy đồ trong túi mua sắm ra, phân loại, cho vào tủ lạnh theo từng loại rồi nói với chồng: “Đừng tin bọn nó, chắc chúng ó lại chơi trò gì đó, Dương Dương nó thua rồi.

“Giả quá, cậu giống như đang nói mấy câu tốt đẹp với phụ huynh vậy.”Đối với Trương Đán thì đây là một sự từ chối rõ ràng.

Giang Tuần cười, “Tôi đến trường để trải nghiệm sinh hoạt tập thể, cảm nhận ‘Một trăm điều tốt khi đi học'”.”Bị bắt chuyện.

Hai người đều biết cậu đang nói đến cái email nhảm nhí cô viết cho cậu.Mấy ngày nay mưa to mưa nhỏ không ngừng, cuối cùng trời cũng trong xanh.

Triệu Thương Thương ho khan hai tiếng, nói sang chuyện khác: “Sữa chua trên bàn là cho cậu đó. Lúc nãy cậu không ở đó nên tôi tham khảo bài toán của cậu một chút.”Triệu Thương Thương đùa nghịch lau nước trên tay lên quần áo cậu, cậu không tránh đi mà còn nghênh đón, nở nụ cười, “Chỉ là một bạn học bình thường không quan trọng thôi.

“Tham khảo?””

“Chỉ đơn giản là chuyển một số đáp án từ bài của cậu sang bài của tôi.”Đôi mắt linh hoạt khẽ liếc về phía văn phòng sau lưng cậu, nhìn thấy Dương San không cùng ra ngoài cô mới lén đến gần cậu, thì thầm dò hỏi:

–Vì vậy, từ nhỏ đến lớn, những gì cậu học được chắc chắn không chỉ là kỹ thuật hội họa hay rèn luyện cơ bắp.

Vì hiếm khi có thời tiết đẹp nên tiết thể dục buổi chiều giáo viên thể dục dẫn cả lớp chạy vòng trên sân, thực hiện đủ các loại vận động.”Đúng là khá khắc nghiệt, có điều cô tin nếu em vào lớp chọn, chắc chắn sẽ ở lại lâu dài…

 

Triệu Thương Thương chạy xong, mệt đến mức không nâng nổi chân, lúc hít đất suýt nữa đã nằm ngửa trên mặt đất.”

Không biết đã chịu đựng bao lâu, cuối cùng cũng nghe được tiếng giải tán.Ai dám bắt nạt nó, tất cả giáo viên của khối con sẽ không đồng ý, con gái trong trường chắc đau lòng chết.

Dưới cây long não có một bóng râm lớn, Triệu Thương Thương dựa vào thân cây nghỉ ngơi, vận động xong nóng quá nên cô cởi áo khoác ôm trước ngược, bên trong là một chiếc áo len màu trắng gạo, nhanh chóng dính những vụn cỏ, vụn cây màu nâu.”

Cô cũng chẳng quan tâm.”Giả quá, cậu giống như đang nói mấy câu tốt đẹp với phụ huynh vậy.

Buồn bực ngán ngẩm nhìn cách đó không xa, Giang Tuần bị nữ sinh chặn lại trước cửa phòng dụng cụ.”Cậu không cần hiểu cậu ta.

Không chỉ một người mà là một nhóm.”

Nhiều lớp cùng học thể dục, ngoài khối 11 ra thì còn có khối 10 và 12.”

Triệu Thương Thương không quen các cô ấy.Nghệ thuật không phải là thứ có thể thành công trong chốc lát, cũng không hề đơn giản.

Giang Tuần bị nhóm người vây quanh không có phản ứng gì, cậu lắc đầu với các cô ấy. Cây du già trước cửa phòng dụng cụ tươi tốt, ánh nắng xuyên qua cành lá lay động trên quần áo cậu.Triệu Thương Thương mở vòng bạn bè, Cổ Khâu Thành chụp cận cảnh người đứng đầu bảng dang dự rồi đăng lên, như đang khoe khoang về đứa nhỏ nhà mình vậy.

Cậu vòng qua nhóm người, trả lại dụng cụ rồi đến bồn rửa tay.Giang Tuần: “Em không muốn cho mình áp lực quá lớn.

Người phía sau dường như vẫn còn muốn thuyết phục, cuối cùng đều thất vọng rời đi.”

Triệu Thương Thương uống nước xong, ném chai nước khoáng vào thùng rác, đi tới mở vòi nước bên cạnh, xắn tay áo lên rửa mặt.Bà ấy nói với Triệu Thương Thương: “Đừng có bắt nạt em.

Cô nhìn Giang Tuần một cái, “Lần thứ mấy rồi?””

Giang Tuần rửa tay xong cũng không đi trước, “Gì cơ?””

“Bị bắt chuyện.”Giang Tuần bị nhóm người vây quanh không có phản ứng gì, cậu lắc đầu với các cô ấy.

Triệu Thương Thương nói đùa: “Nếu không lần sau tôi sẽ mang theo cuốn sổ nhỏ bên mình để giúp cậu ghi lại mấy chữ 正*, làm người ghi chép chuyện tình yêu cho cậu. Xem thử ghi được bao nhiêu lần thì có kết quả.”Triệu Thương Thương ho khan hai tiếng, nói sang chuyện khác: “Sữa chua trên bàn là cho cậu đó.

 

(*Bên TQ người ta thường dùng chữ 正 để đếm số lần, một chữ là 5 lần.)” “Bọn họ đến từ CLB Anime, muốn tôi tham gia câu lạc bộ.””

Giang Tuần giải thích, “Câu lạc bộ của họ rất ít nam, bọn họ muốn biểu diễn ở lễ hội nghệ thuật của trường nhưng thiếu người.””

Nhắc đến CLB Anime, Triệu Thương Thương nói: “Du Mân trong câu lạc bộ đó đó, cậu ấy còn là phó câu lạc bộ, nếu cậu hứng thú thì có thể hỏi cậu ấy.””

Giang Tuần lắc đầu.Triệu Thương Thương: “Đúng vậy, cố gắng cao đến 1 mét 2 giống cậu, đi sở thú không mua vé trẻ em nữa.

“Lần trước cậu đi triển lãm Anime tôi còn tưởng cậu hứng thú.”” Triệu Thương Thương phản ứng lại, tùy tiện nói tên một loại đồ uống.

“Lần đó tôi đến tìm cậu.” Cậu nói thẳng.” Triệu Thương Thương nói.

Triệu Thương Thương vẫy vẫy bàn tay ướt, đầu xuân không có tiếng ve kêu, nhưng lại khiến cô như quay về mùa hè năm ngoái ở núi Thất Nha, hai bên đường nhựa rậm rạp cây cối, tiếng ồn ào bất chợt vang lên bên tai.”Em không định vào lớp chọn ạ.

“Ồ.” Cô nói.Không biết đã chịu đựng bao lâu, cuối cùng cũng nghe được tiếng giải tán.

Giang Tuần muốn đến cửa hàng mua nước, Triệu Thương Thương cúi đầu nhớ đến lời cậu vừa nói, ngơ ngác đi theo.Diệp Xuân Lâm nghĩ nhiều hơn cô, trước kia bà ấy đã đoán được Giang Tuần sẽ không kém.

“Thương Thương, ” Giang Tuần gọi cô, “Cậu muốn uống gì?”Bây giờ nghĩ đến tờ giấy nháp kia, giọng điệu của Triệu Thương Thương càng không tốt: “Chẳng nghĩ thế nào cả, nếu cậu muốn đánh nhau thì có thể nói thẳng.

“Hả?” Triệu Thương Thương phản ứng lại, tùy tiện nói tên một loại đồ uống.”

Trương Đán trước quầy thu tiền nhìn thấy Triệu Thương Thương thì đi tới, nam sinh phía sau gọi cậu ta: “Trương Đán, đi đâu đó?”Vợ chồng Diệp Xuân Lâm vào nhà, ba Triệu bỏ túi mua sắm lớn nhỏ xuống, ngạc nhiên nhìn hai người: “Hai đứa đang làm gì thế?

Trương Đán không để ý, trực tiếp chạy đến bên cạnh Triệu Thương Thương, “Này, có chuyện muốn hỏi cậu.”Hai người đều biết cậu đang nói đến cái email nhảm nhí cô viết cho cậu.

Sau khi đổi chỗ ngồi, Trương Đán và Triệu Thương Thương cách nhau nửa lớp, Triệu Thương Thương sắp quên mất người từng ngồi bàn sau này rồi.)

“Cậu nói đi.””

“Cuối kỳ trước tôi có đưa một tờ giấy cho cậu, lâu vậy rồi, cậu cũng đọc rồi nhỉ?””

 

“Đọc rồi.” Triệu Thương Thương nói.Giang Tuần muốn đến cửa hàng mua nước, Triệu Thương Thương cúi đầu nhớ đến lời cậu vừa nói, ngơ ngác đi theo.

“Cậu nghĩ thế nào?” Trương Đán khăng khăng muốn kết quả.”Ồ.

Bây giờ nghĩ đến tờ giấy nháp kia, giọng điệu của Triệu Thương Thương càng không tốt: “Chẳng nghĩ thế nào cả, nếu cậu muốn đánh nhau thì có thể nói thẳng.”Người phía sau dường như vẫn còn muốn thuyết phục, cuối cùng đều thất vọng rời đi.

Đối với Trương Đán thì đây là một sự từ chối rõ ràng.Triệu Thương Thương vẫy vẫy bàn tay ướt, đầu xuân không có tiếng ve kêu, nhưng lại khiến cô như quay về mùa hè năm ngoái ở núi Thất Nha, hai bên đường nhựa rậm rạp cây cối, tiếng ồn ào bất chợt vang lên bên tai.

Cậu ta còn nói gì nữa.”

Giang Tuần lấy một lon đào trắng đưa cho Triệu Thương Thương, chiếm hết tầm nhìn của cô.Triệu Dập Thời quan sát cô với vẻ giễu cợt rõ ràng: “Cố gắng cao đến 1 mét 2?

“Trương Đán cứ kỳ lạ sao đó, không hiểu cậu ta muốn gì nữa.” Ra khỏi cửa hàng, Triệu Thương Thương nói thầm.”Mẹ cũng biết?

“Cậu không cần hiểu cậu ta.” Giang Tuần nói. Triệu Thương Thương đùa nghịch lau nước trên tay lên quần áo cậu, cậu không tránh đi mà còn nghênh đón, nở nụ cười, “Chỉ là một bạn học bình thường không quan trọng thôi.”Trương Đán trước quầy thu tiền nhìn thấy Triệu Thương Thương thì đi tới, nam sinh phía sau gọi cậu ta: “Trương Đán, đi đâu đó?

“Có lý.” Triệu Thương Thương nói.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.