Chương 145: Sở Tích Nguyệt - Giải Quyết.
Sở Tích Nguyệt mang theo Hồng Huyền Táng phi hành đến Bạch Y Môn đầu tiên, nàng không muốn phá hủy Đế Vương Môn đầu tiên, như vậy sẽ kinh động đến người của Thiên Đình đến lúc đó nàng cũng khó mà chạy thoát.
Sở Tích Nguyệt đi đến Bạch Y Môn một đường đi thẳng vào trong, gặp người giết người, gặp vật hủy vật.
"Ngươi là ai? Tại sao lại xông vào Bạch Y Môn chúng ta giết người vô cớ" Nhỉ Trưởng Lão từ xa đi đến, nhìn thấy người lạ mặt cầm một cây ô xông vào giết vô số đệ tử.
"Hôm nay bổn Đế đến đây là muốn hủy đi Bạch Y Môn các ngươi!" Sở Tích Nguyệt lạnh giọng nói, tốc độ của nàng rất nhanh lướt qua nhẹ nhàng liền giải quyết Nhị Trưởng Lão.
"Hừ, các ngươi muốn chạy trốn, đừng mơ" Sở Tích Nguyệt nhìn thấy vô số đệ tử của Bạch Y Môn nhao nhao chạy trốn, nàng lúc này mở ra Tu La Lĩnh Vực, thả ra trăm ngàn quỷ hồn ngăn cản không cho một kẻ chạy thoát.
"Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm: Hồng Ô Huyết Vũ"
Hồng Ô Huyết Vũ phân thân ra trăm ngàn đạo Huyết Ô giống nhau, mang theo kiếm khí hồng sắc từ trên bầu trời chém xuống, mỗi một đạo kiếm khí mang theo Hồng Liên Nghiệp Hỏa, đốt cháy Bạch Y Môn thành tro bụi.
Đệ tử Bạch Y Môn người chết khắp nơi, vương vãi đầy ra đất, xác chết chất thành đống, Bạch Y Môn tỏa ra một mùi tanh nồng của Huyết Khí, đệ tử Bạch Y Môn không còn một người sống sót.
"Ngũ Đại Thế Gia cũng chỉ như vậy, giải quyết còn nhẹ nhõm hơn năm đó Kiếm Tông nhiều!" Sở Tích Nguyệt thầm nghĩ, nhưng nói đi cũng phải nói lại, nàng của hiện tại không thể so với nàng của trước kia khi ở Kiếm Vực, khi đó nàng chỉ là một cái Bất Hủ Tiên Ma Tôn, so với bây giờ nàng đã tiếp cận Chung Cực Thần Đế Cảnh, khoảng cách lúc đó với hiện tại là một khoảng cách quá xa khỏng thể so sánh.
Sở Tích Nguyệt nhìn thấy vô vàn thi thể, nàng cũng không thể bỏ phí như vậy, Bất Diệt Thiên Công liên tục muốn vận chuyển thôn phệ những thi thể này.
Bên dưới hơn trăm ngàn thi thể, yếu nhất cũng là tu vi cũng là Tiên Vương Cảnh, số lượng thi thể nhiều như vậy không biết có đủ cho nàng bước vào Chung Cực Thần Đế Cảnh hay không, nàng cũng không nghĩ ngợi quá nhiều, ngồi xuống bắt đầu thôn phệ những thi thể này.
Sau một hơi thở những thi thể này cũng bị hút khô, những thi thể này quá yếu, cho dù có không ít Tiên Đế nhưng không đủ để cho nàng bước thêm một bước tiếng vào Chung Cực Thần Đế Cảnh, nhưng Tiên Ma Lực trong cơ thể cũng tăng thêm một ít, cũng xem như có một chút thu hoạch.
Sở Tích Nguyệt mở mắt ngồi dậy, nàng cũng không chần chừ một chút nào, lần này nàng mang theo Hồng Huyền Táng phi hành về phía Đế Vương Môn, nàng muốn một lần tiêu diệt luôn cả hai Gia Tộc.
Một lát sau Sở Tích Nguyệt cũng đã xuất hiện ở Đế Vương Môn, nàng không tiếng vào bên trong tấn công đột ngột, mà từ bên ngoài ngưng tụ Hồng Ô Huyết Vũ chém vào bên trong.
Hồng Ô Huyết Vũ mang theo một tia Hồng Liên Nghiệp Hỏa đốt cháy trận pháp bảo vệ của Đế Vương Môn chém xuống khắp nơi ở Đế Vương Môn, người chết la liệt, nhưng cũng có không ít người còn sống sót.
"Nghịch tặc từ đâu đến? Dám giết người Đế Vương Môn chúng ta, mau chóng xuất hiện" Vô Số đệ tử của Đế Vương Môn vô cùng tức giận, bọn họ đang an ổn tu luyện, tự nhiên từ đâu đến có người giết chết vô số đệ tử của Gia Tộc bọn họ.
Sở Tích Nguyệt cũng không đáp lại, len lỏi đi theo vết nứt của trận pháp mà đi vào bên trong Đế Vương Môn.
"Hừ, là ngươi giết người của Đế Vương Môn bọn ta, chết đi cho ta!" Vô Số đệ tử hừ lạnh, mang theo binh khí lao đến tấn công Sở Tích Nguyệt.
Sở Tích Nguyệt ánh mắt lạnh lùng, mở ra Tu La Lĩnh Vực, ngưng tụ Táng Kiếm chém bay tất cả những người lao đến, đám người này quá yếu không đáng để nàng tốn thêm thời gian, giải quyết nhanh chóng còn mau rời đi, nếu như người của Thiên Đình đến thì kế hoạch của nàng liền thất bại.
Sở Tích Nguyệt ngưng tụ một đạo Hồng Ô Huyết Vũ, vô số kiếm khí từ hư không lao xuống, đâm xuyên qua toàn bộ đệ tử của Đế Vương Môn, nàng cũng không chần chừ mà vận chuyển Bất Diệt Thiên Công thôn phệ tất cả.
Chỉ trong chưa tới một giờ, Sở Tích Nguyệt đã hủy diệt hai đại thế gia của Tiên Giới.
Sở Tích Nguyệt cũng không nán lại Đế Vương Môn một khắc nào, nàng phi hành mà lên rời khỏi Đế Vương Môn.
Sở Tích Nguyệt cũng không dám để bộ dạng hiện tại của nàng, nàng cũng hết cách hóa thành bộ dáng thật sự của nàng, tuy bộ dạng này sẽ nổi bật một chút, nhưng người khác cũng sẽ không nghi ngờ nàng.
Diệp Vũ từ bên trong Linh Văn Khách Sạn phi hành đuổi theo Sở Tích Nguyệt, nhưng mà hắn không tin vào được những gì hắn nhìn thấy, chỉ trong một giờ nàng liền tiêu diệt cả Đế Vương Môn cùng Bạch Y Môn.
"Người này cũng quá đáng sợ rồi, chỉ là đắc tội nàng một chuyện nhỏ nhặt, nàng liền không kiên nể điều gì, giết sạch cả hai Đại Gia Tộc" Diệp Vũ vô cùng kinh ngạc không ngờ tới rằng Sở Tích Nguyệt nhanh như vậy đã hủy diệt cả hai Gia Tộc.
Hắn cũng không nán lại nơi này quá lâu, hắn phải trở lại gia tộc dặn dò tộc nhân, nếu như Diệp Gia đắc tội người này, kết cục của Diệp Gia cũng sẽ không khác gì bọn họ, hắn không muốn Diệp Gia bước vào con đường sai lầm của hai Đại Gia Tộc kia.
Sở Tích Nguyệt trở lại hình dáng thật của mình đi vào Linh Văn Khách Sạn, nàng lúc này cũng không che giấu tu vi quá lớn, lúc này nàng liền lộ ra tu vi Chuẩn Tiên Đế, lần này sẽ không bị người khác không cho thuê phòng.
"Tiểu Nhị, cho ta một phòng!"
"Cô nương muốn phòng như thế nào?"
"Phòng tốt một chút, ta muốn nghỉ ngơi!"
Sở Tích Nguyệt từ trong trữ vật lấy ra mấy viên Tiên Thạch Hạ Phẩm giao cho Tiểu Nhị, nàng thu hoạch không ít Tiên Thạch khi diệt Đế Vương Môn, Bạch Y Môn, nàng hiện tại không thiếu nhất chính là Tiên Thạch.
Đi theo Tiểu Nhị nhận phòng, bước vào bên trong phòng nơi này tuy kém hơn căn phòng lúc nãy nàng vừa ở rất nhiều, nhưng như vậy cũng đủ để nàng nghỉ ngơi, tiêu hóa hết số năng lượng nàng vừa thôn phệ.
"Haizz, cứ tưởng lần này sẽ thuận lợi bước vào Chung Cực Thần Đế Cảnh, không ngờ giết nhiều người như vậy cũng chỉ tăng lên một chút, đợi mấy ngày tìm cơ hội đến thử một chút bàn đào" Sở Tích Nguyệt suy nghĩ về chuyện tiếp theo nên làm, dù sao giết hai Đại Gia Tộc này nàng muốn dụ Thiên Đế trở về Đế Đô, như vậy nàng sẽ có cơ hội hơn mấy phần để trộm được bàn đào.
.........................
.........................
Thiên Đình.
Thiên Đế Cung.
"Bẩm Bê Hạ, xảy ra chuyện lớn"
"Chuyện gì? Không phải ta đã nói không có chuyện gì quan trọng đừng làm phiền ta ngộ đạo hay sao?" Thiên Đế vẫn không mở mắt, hắn vẫn nhắm nghiền đôi mắt như đang muốn tìm hiểu thứ gì đó.
"Bệ Hạ, Đế Vương Môn, Bạch Y Môn bị người ta giết sạch không còn một ai" Người này nói ra những điều mà hắn nghe ngóng được khi đến Đế Đô, hắn sợ Thiên Đế sẽ tức giận mà trách tội lên đầu hắn.
"Ngươi vừa nói cái gì? Đế Vương Môn làm sao?"
"Bệ Hạ, Đế Vương Môn bị người khác diệt môn!"
"Hừ, là kẻ nào, đã điều tra rõ ràng hay chưa?" Thiên Đế không tức giận, hắn vẫn bình tĩnh mà mở miệng nói chuyện.
"Bệ Hạ, người này không rõ lai lịch, không biết từ đâu đến, tu vi cũng cực kỳ cao cường, người ta đồn đại rằng người này tu vi không thua kém gì Bệ Hạ, thậm chí là mạnh hơn không ít!"
"Mạnh hơn bổn Tọa, đã rất lâu rồi ta chưa nghe đến lời này, ta cũng muốn xem thử là kẻ nào có gan như vậy!" Thiên Đế khuôn mặt nở một nụ cười, hắn lần này nổi lên hứng thú, muốn đi một chuyến trở về Đế Đô.
"Hạ lệnh của bổn Tọa, ngày mai bổn Tọa sẽ tự mình xuất cung trở về Đế Đô" Thiên Đế hạ lệnh, sau đó nhắm mắt lại tiếp tục ngộ đạo, Đế Vương Môn bị diệt đối với hắn mà nói chỉ là một chuyện nhỏ, không đáng nhắc đến.
Đệ tử của Đế Vương Môn ở Thiên Đình không ít, muốn khôi phục lại Đế Vương Môn chỉ là chuyện dễ dàng, nhưng hắn cũng muốn xem thử người nào dám động đến Gia Tộc của hắn, hắn muốn xem xem kẻ này lợi hại như thế nào mà dám động đến uy nghiêm của Thiên Đế như hắn.
....................
....................
Bên trong Linh Văn Khách Sạn tiếng huyên náo khắp nơi, mọi người đang bàn tán về chuyện Đế Vương Môn, Bạch Y Môn bị người khác tiêu diệt chỉ trong chớp mắt, Linh Văn Khách Sạn mấy ngày này vô cùng nhộn nhịp.
"Haha, không biết vị nào cường giả lại ra tay tàn nhẫn như vậy, Bạch Y Môn không ít mỹ nhân bị giết chết" Một vị khách nhân tiếc nuối, Bạch Y Môn nữ tử xinh đẹp đến như nào, vậy mà bị giết sạch không còn một người.
"Huynh đệ, ngươi có tiếc nuối làm gì chứ, cho dù còn sống cũng không đến lượt ngươi!" Một người khác cười lớn nói.
"Haha, ta chỉ là tiếc nuối một chút mà thôi!".
"Các huynh đệ nghe tin gì chưa?".
"Có tin tức gì lớn hay sao? Chúng ta ở Linh Văn Khách Sạn đã mấy ngày, đâu có nghe được tin tức lớn gì?".
"Haha, vậy là các ngươi không nắm bắt được tin tức rồi, ta nghe nói mấy ngày nữa Thiên Đế sẽ tự mình trở về Đế Đô".
"Thực sao? Thiên Đế đích thân đến, chẳng lẽ là chuyện Đế Vương Môn bị tiêu diệt kinh động đến Thiên Đế".
"Ta nghĩ là như vậy, nếu không Thiên Đế cũng sẽ không tự mình trở về Đế Đô!"
"Vậy lần này chúng ta được tận mắt nhìn thấy Thiên Đế cường giả đệ nhất của Tiên Giới rồi, ta cũng muốn xem hắn uy phong ra sao!"
Sở Tích Nguyệt ở trên lầu nghe mọi người phía dưới bàn tán, nàng lúc này nở một nụ cười, không ngờ kế hoạch của nàng lại thuận lợi như vậy, Thiên Đế vậy mà tự mình đến điều tra chuyện này.
"Thiên Đế đã sắp đến, vậy ta cũng nên đến thăm Thiên Đình một chút".
Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?
Sở Tích Nguyệt mang theo Hồng Huyền Táng phi hành đến Bạch Y Môn đầu tiên, nàng không muốn phá hủy Đế Vương Môn đầu tiên, như vậy sẽ kinh động đến người của Thiên Đình đến lúc đó nàng cũng khó mà chạy thoát.
Sở Tích Nguyệt đi đến Bạch Y Môn một đường đi thẳng vào trong, gặp người giết người, gặp vật hủy vật.
"Ngươi là ai? Tại sao lại xông vào Bạch Y Môn chúng ta giết người vô cớ" Nhỉ Trưởng Lão từ xa đi đến, nhìn thấy người lạ mặt cầm một cây ô xông vào giết vô số đệ tử.
"Hôm nay bổn Đế đến đây là muốn hủy đi Bạch Y Môn các ngươi!" Sở Tích Nguyệt lạnh giọng nói, tốc độ của nàng rất nhanh lướt qua nhẹ nhàng liền giải quyết Nhị Trưởng Lão.
"Hừ, các ngươi muốn chạy trốn, đừng mơ" Sở Tích Nguyệt nhìn thấy vô số đệ tử của Bạch Y Môn nhao nhao chạy trốn, nàng lúc này mở ra Tu La Lĩnh Vực, thả ra trăm ngàn quỷ hồn ngăn cản không cho một kẻ chạy thoát.
"Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm: Hồng Ô Huyết Vũ"
Hồng Ô Huyết Vũ phân thân ra trăm ngàn đạo Huyết Ô giống nhau, mang theo kiếm khí hồng sắc từ trên bầu trời chém xuống, mỗi một đạo kiếm khí mang theo Hồng Liên Nghiệp Hỏa, đốt cháy Bạch Y Môn thành tro bụi.
Đệ tử Bạch Y Môn người chết khắp nơi, vương vãi đầy ra đất, xác chết chất thành đống, Bạch Y Môn tỏa ra một mùi tanh nồng của Huyết Khí, đệ tử Bạch Y Môn không còn một người sống sót.
"Ngũ Đại Thế Gia cũng chỉ như vậy, giải quyết còn nhẹ nhõm hơn năm đó Kiếm Tông nhiều!" Sở Tích Nguyệt thầm nghĩ, nhưng nói đi cũng phải nói lại, nàng của hiện tại không thể so với nàng của trước kia khi ở Kiếm Vực, khi đó nàng chỉ là một cái Bất Hủ Tiên Ma Tôn, so với bây giờ nàng đã tiếp cận Chung Cực Thần Đế Cảnh, khoảng cách lúc đó với hiện tại là một khoảng cách quá xa khỏng thể so sánh.
Sở Tích Nguyệt nhìn thấy vô vàn thi thể, nàng cũng không thể bỏ phí như vậy, Bất Diệt Thiên Công liên tục muốn vận chuyển thôn phệ những thi thể này.
Bên dưới hơn trăm ngàn thi thể, yếu nhất cũng là tu vi cũng là Tiên Vương Cảnh, số lượng thi thể nhiều như vậy không biết có đủ cho nàng bước vào Chung Cực Thần Đế Cảnh hay không, nàng cũng không nghĩ ngợi quá nhiều, ngồi xuống bắt đầu thôn phệ những thi thể này.
Sau một hơi thở những thi thể này cũng bị hút khô, những thi thể này quá yếu, cho dù có không ít Tiên Đế nhưng không đủ để cho nàng bước thêm một bước tiếng vào Chung Cực Thần Đế Cảnh, nhưng Tiên Ma Lực trong cơ thể cũng tăng thêm một ít, cũng xem như có một chút thu hoạch.
Sở Tích Nguyệt mở mắt ngồi dậy, nàng cũng không chần chừ một chút nào, lần này nàng mang theo Hồng Huyền Táng phi hành về phía Đế Vương Môn, nàng muốn một lần tiêu diệt luôn cả hai Gia Tộc.
Một lát sau Sở Tích Nguyệt cũng đã xuất hiện ở Đế Vương Môn, nàng không tiếng vào bên trong tấn công đột ngột, mà từ bên ngoài ngưng tụ Hồng Ô Huyết Vũ chém vào bên trong.
Hồng Ô Huyết Vũ mang theo một tia Hồng Liên Nghiệp Hỏa đốt cháy trận pháp bảo vệ của Đế Vương Môn chém xuống khắp nơi ở Đế Vương Môn, người chết la liệt, nhưng cũng có không ít người còn sống sót.
"Nghịch tặc từ đâu đến? Dám giết người Đế Vương Môn chúng ta, mau chóng xuất hiện" Vô Số đệ tử của Đế Vương Môn vô cùng tức giận, bọn họ đang an ổn tu luyện, tự nhiên từ đâu đến có người giết chết vô số đệ tử của Gia Tộc bọn họ.
Sở Tích Nguyệt cũng không đáp lại, len lỏi đi theo vết nứt của trận pháp mà đi vào bên trong Đế Vương Môn.
"Hừ, là ngươi giết người của Đế Vương Môn bọn ta, chết đi cho ta!" Vô Số đệ tử hừ lạnh, mang theo binh khí lao đến tấn công Sở Tích Nguyệt.
Sở Tích Nguyệt ánh mắt lạnh lùng, mở ra Tu La Lĩnh Vực, ngưng tụ Táng Kiếm chém bay tất cả những người lao đến, đám người này quá yếu không đáng để nàng tốn thêm thời gian, giải quyết nhanh chóng còn mau rời đi, nếu như người của Thiên Đình đến thì kế hoạch của nàng liền thất bại.
Sở Tích Nguyệt ngưng tụ một đạo Hồng Ô Huyết Vũ, vô số kiếm khí từ hư không lao xuống, đâm xuyên qua toàn bộ đệ tử của Đế Vương Môn, nàng cũng không chần chừ mà vận chuyển Bất Diệt Thiên Công thôn phệ tất cả.
Chỉ trong chưa tới một giờ, Sở Tích Nguyệt đã hủy diệt hai đại thế gia của Tiên Giới.
Sở Tích Nguyệt cũng không nán lại Đế Vương Môn một khắc nào, nàng phi hành mà lên rời khỏi Đế Vương Môn.
Sở Tích Nguyệt cũng không dám để bộ dạng hiện tại của nàng, nàng cũng hết cách hóa thành bộ dáng thật sự của nàng, tuy bộ dạng này sẽ nổi bật một chút, nhưng người khác cũng sẽ không nghi ngờ nàng.
Diệp Vũ từ bên trong Linh Văn Khách Sạn phi hành đuổi theo Sở Tích Nguyệt, nhưng mà hắn không tin vào được những gì hắn nhìn thấy, chỉ trong một giờ nàng liền tiêu diệt cả Đế Vương Môn cùng Bạch Y Môn.
"Người này cũng quá đáng sợ rồi, chỉ là đắc tội nàng một chuyện nhỏ nhặt, nàng liền không kiên nể điều gì, giết sạch cả hai Đại Gia Tộc" Diệp Vũ vô cùng kinh ngạc không ngờ tới rằng Sở Tích Nguyệt nhanh như vậy đã hủy diệt cả hai Gia Tộc.
Hắn cũng không nán lại nơi này quá lâu, hắn phải trở lại gia tộc dặn dò tộc nhân, nếu như Diệp Gia đắc tội người này, kết cục của Diệp Gia cũng sẽ không khác gì bọn họ, hắn không muốn Diệp Gia bước vào con đường sai lầm của hai Đại Gia Tộc kia.
Sở Tích Nguyệt trở lại hình dáng thật của mình đi vào Linh Văn Khách Sạn, nàng lúc này cũng không che giấu tu vi quá lớn, lúc này nàng liền lộ ra tu vi Chuẩn Tiên Đế, lần này sẽ không bị người khác không cho thuê phòng.
"Tiểu Nhị, cho ta một phòng!"
"Cô nương muốn phòng như thế nào?"
"Phòng tốt một chút, ta muốn nghỉ ngơi!"
Sở Tích Nguyệt từ trong trữ vật lấy ra mấy viên Tiên Thạch Hạ Phẩm giao cho Tiểu Nhị, nàng thu hoạch không ít Tiên Thạch khi diệt Đế Vương Môn, Bạch Y Môn, nàng hiện tại không thiếu nhất chính là Tiên Thạch.
Đi theo Tiểu Nhị nhận phòng, bước vào bên trong phòng nơi này tuy kém hơn căn phòng lúc nãy nàng vừa ở rất nhiều, nhưng như vậy cũng đủ để nàng nghỉ ngơi, tiêu hóa hết số năng lượng nàng vừa thôn phệ.
"Haizz, cứ tưởng lần này sẽ thuận lợi bước vào Chung Cực Thần Đế Cảnh, không ngờ giết nhiều người như vậy cũng chỉ tăng lên một chút, đợi mấy ngày tìm cơ hội đến thử một chút bàn đào" Sở Tích Nguyệt suy nghĩ về chuyện tiếp theo nên làm, dù sao giết hai Đại Gia Tộc này nàng muốn dụ Thiên Đế trở về Đế Đô, như vậy nàng sẽ có cơ hội hơn mấy phần để trộm được bàn đào.
.........................
.........................
Thiên Đình.
Thiên Đế Cung.
"Bẩm Bê Hạ, xảy ra chuyện lớn"
"Chuyện gì? Không phải ta đã nói không có chuyện gì quan trọng đừng làm phiền ta ngộ đạo hay sao?" Thiên Đế vẫn không mở mắt, hắn vẫn nhắm nghiền đôi mắt như đang muốn tìm hiểu thứ gì đó.
"Bệ Hạ, Đế Vương Môn, Bạch Y Môn bị người ta giết sạch không còn một ai" Người này nói ra những điều mà hắn nghe ngóng được khi đến Đế Đô, hắn sợ Thiên Đế sẽ tức giận mà trách tội lên đầu hắn.
"Ngươi vừa nói cái gì? Đế Vương Môn làm sao?"
"Bệ Hạ, Đế Vương Môn bị người khác diệt môn!"
"Hừ, là kẻ nào, đã điều tra rõ ràng hay chưa?" Thiên Đế không tức giận, hắn vẫn bình tĩnh mà mở miệng nói chuyện.
"Bệ Hạ, người này không rõ lai lịch, không biết từ đâu đến, tu vi cũng cực kỳ cao cường, người ta đồn đại rằng người này tu vi không thua kém gì Bệ Hạ, thậm chí là mạnh hơn không ít!"
"Mạnh hơn bổn Tọa, đã rất lâu rồi ta chưa nghe đến lời này, ta cũng muốn xem thử là kẻ nào có gan như vậy!" Thiên Đế khuôn mặt nở một nụ cười, hắn lần này nổi lên hứng thú, muốn đi một chuyến trở về Đế Đô.
"Hạ lệnh của bổn Tọa, ngày mai bổn Tọa sẽ tự mình xuất cung trở về Đế Đô" Thiên Đế hạ lệnh, sau đó nhắm mắt lại tiếp tục ngộ đạo, Đế Vương Môn bị diệt đối với hắn mà nói chỉ là một chuyện nhỏ, không đáng nhắc đến.
Đệ tử của Đế Vương Môn ở Thiên Đình không ít, muốn khôi phục lại Đế Vương Môn chỉ là chuyện dễ dàng, nhưng hắn cũng muốn xem thử người nào dám động đến Gia Tộc của hắn, hắn muốn xem xem kẻ này lợi hại như thế nào mà dám động đến uy nghiêm của Thiên Đế như hắn.
....................
....................
Bên trong Linh Văn Khách Sạn tiếng huyên náo khắp nơi, mọi người đang bàn tán về chuyện Đế Vương Môn, Bạch Y Môn bị người khác tiêu diệt chỉ trong chớp mắt, Linh Văn Khách Sạn mấy ngày này vô cùng nhộn nhịp.
"Haha, không biết vị nào cường giả lại ra tay tàn nhẫn như vậy, Bạch Y Môn không ít mỹ nhân bị giết chết" Một vị khách nhân tiếc nuối, Bạch Y Môn nữ tử xinh đẹp đến như nào, vậy mà bị giết sạch không còn một người.
"Huynh đệ, ngươi có tiếc nuối làm gì chứ, cho dù còn sống cũng không đến lượt ngươi!" Một người khác cười lớn nói.
"Haha, ta chỉ là tiếc nuối một chút mà thôi!".
"Các huynh đệ nghe tin gì chưa?".
"Có tin tức gì lớn hay sao? Chúng ta ở Linh Văn Khách Sạn đã mấy ngày, đâu có nghe được tin tức lớn gì?".
"Haha, vậy là các ngươi không nắm bắt được tin tức rồi, ta nghe nói mấy ngày nữa Thiên Đế sẽ tự mình trở về Đế Đô".
"Thực sao? Thiên Đế đích thân đến, chẳng lẽ là chuyện Đế Vương Môn bị tiêu diệt kinh động đến Thiên Đế".
"Ta nghĩ là như vậy, nếu không Thiên Đế cũng sẽ không tự mình trở về Đế Đô!"
"Vậy lần này chúng ta được tận mắt nhìn thấy Thiên Đế cường giả đệ nhất của Tiên Giới rồi, ta cũng muốn xem hắn uy phong ra sao!"
Sở Tích Nguyệt ở trên lầu nghe mọi người phía dưới bàn tán, nàng lúc này nở một nụ cười, không ngờ kế hoạch của nàng lại thuận lợi như vậy, Thiên Đế vậy mà tự mình đến điều tra chuyện này.
"Thiên Đế đã sắp đến, vậy ta cũng nên đến thăm Thiên Đình một chút".
Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?