Chương 158: Sở Tích Nguyệt - Giết Vào Thiên Đình.
Sở Tích Nguyệt một đường từ chân núi Vô Ưu Sơn bay thẳng lên trên không một trở ngại, các cường giả hàng đầu đều đã bị Phó Vạn Sinh ngăn cản ở phía dưới, lúc này ở trên này không có một ai có thể ngăn cản Sở Tích Nguyệt đi tìm Thiên Đế.
Bước đến Thiên Đế Cung, nơi này đúng là to lớn hùng vĩ, cảnh sắc lại tuyệt đẹp động lòng người, khắp nơi có vô số Thiên Binh, Thiên Tướng tuần ra.
"Thiên Đế, cút ra đây cho ta" Sở Tích Nguyệt khí tức trên người lộ ra, làm kinh động đến tất cả mọi người bên trong Thiên Đế Cung.
"Nghịch tặc từ đâu đến dám gọi thẳng tên của Bệ hạ" Thống Lĩnh của mười vạn Thiên Binh, Thiên Tướng xuất hiện.
"Ồn ào!" Sở Tích Nguyệt một tiếng nói phát ra, sát khí tỏa ra làm tên Thống Lĩnh không thể nào đứng vững.
"Ngươi!" Thống Lĩnh phun ra một ngụm máu lớn, cơ thể chật vật khó mà đứng dậy.
Lúc này trước mặt, sau lưng Sở Tích Nguyệt xuất hiện mười vạn Thiên Binh, Thiên Tướng quân số cực kì đông đảo.
"5 vạn Tiên Vương, 5 vạn Tiên Tôn, hơn trăm tên Tiên Đế, Thiên Đình đúng là số lượng đông đảo, nhưng đông thì lại có ích gì!".
Sở Tích Nguyệt giọng nói vừa dứt, Tu La Lĩnh Vực mở ra toàn bộ bầu trời ánh sáng đang chiếu rọi khắp nơi, bỗng dưng tối sầm lại, vô số quỷ hồn, ác quỷ xuất hiện bên trong trăm trượng, khung cảnh xung quanh bị ảnh hưởng bởi sát khí của nàng cũng từ từ chuyển thành màu đỏ.
Bầu không gian quỷ dị này, làm cho toàn bộ mười vạn Thiên Binh, Thiên Tướng sợ run cả người, đây là lần đầu tiên bọn hắn cảm thấy sợ hãi đến như vậy, đây là lần đầu tiên bọn hắn cảm nhận được sát khí kinh thiên động địa như vậy.
"Đến đây cho ta" Sở Tích Nguyệt trên tay đã cầm Hồng Huyền Táng, ánh mắt lạnh lùng nhìn mười vạn Thiên Binh, Thiên Tướng.
Mười vạn Thiên Binh, Thiên Tướng tuy cực kỳ sợ hãi, nhưng bọn họ cũng không thể lui bước, 5 Vạn Thiên Binh hợp lại làm một kết thành Vạn Tiên Trận vây khốn Sở Tích Nguyệt.
5 Vạn Thiên Tướng hợp lại làm một, kết thành Khốn Thiên Trận công kích Sở Tích Nguyệt, Vạn Tiên Trận, Khốn Tiên Trận công thủ vẹn toàn, vây khốn, tấn công khó mà có người nào có thể thoát.
Nhưng Vạn Tiên Trận, Khốn Tiên Trận có thể giam giữ Chung Cực Thần Đế là điều rất bình thường, nhưng đối với Chí Tôn Cảnh đã ngưng tụ pháp tắc đại đạo, đã ngưng tụ thành công Chí Tôn Lực thì cũng chỉ là một cái trận pháp bình thường không thể làm gì bọn họ.
"Muốn dùng thứ này để vây khốn ta?" Sở Tích Nguyệt nhếch mép cười tươi.
Trên tay cầm Hồng Huyền Táng chiêu thức của nàng cũng không màu mè hoa mỹ, chỉ cầm mạnh Hồng Huyền Táng mà chém xuống, kiếm khí mang theo Chí Tôn Lực trong đó có chứa đại đạo pháp tắc, có chứa Tiên Ma uy lực, những Thiên Binh, Thiên Tướng này làm sao có thể chống đỡ.
Một kiếm vừa xuống mấy vạn Tiên Vương hồn phi phách tán, một kiếm trảm qua mấy vạn Tiên Tôn tiên cốt sụp đổ, Vạn Thiên Trận, Khốn Tiên Trận cũng từ từ vỡ nát.
Thiên Đế Cung thi thể chất thành đống, thi cốt xếp thành hàng mở lối cho Sở Tích Nguyệt bước vào, Thiên Binh, Thiên Tướng toe toét mà chạy trốn, bọn họ không muốn chết, bọn họ không muốn gặp lại nữ ma đầu đáng sợ vừa rồi.
Bên trong Thiên Đế Cung.
"Bệ hạ, có người đã đánh đến cửa Thiên Đế Cung!"
"Nhiếp Đình, ngươi hoản hốt cái gì? Mười vạn Thiên Binh, Thiên Tướng không đủ giải quyết người kia sao?"
"Bệ hạ, mười vạn Thiên Binh, Thiên Tướng chết đã gần hết, người trốn chạy cả rồi!" Nhiếp Đình ánh mắt có chút lo lắng, hắn sợ chưa tới mấy hơi thở nữa người kia sẽ xuất hiện ở nơi này.
"12 vị Thần Tướng, 4 vị Thiên Vương đâu rồi?" Thiên Đế vẫn bình tĩnh mà hỏi.
"4 vị Thiên Vương đã bị Phó Vạn Sinh giết chết tại bên dưới 33 Thiên mất rồi bệ hạ, 12 vị Thiên Tướng cũng bị vây khốn ở đó!".
"Phó Vạn Sinh không phải vừa mới đột phá Chí Tôn sao? Chạy đến đây làm loạn?".
"Đúng vậy bệ hạ, chính là người đó!"
"Được rồi, Nhiếp Đình ngươi đi giải quyết người kia trước, với tu vi của ngươi có lẽ không khó, còn về Phó Vạn Sinh ta sẽ tự gặp hắn nói chuyện" Thiên Đế ánh mắt không một chút thay đổi phân phó cho Nhiếp Đình.
"Vâng bệ hạ!" Nhiếp Đình cũng không dám phản bát, hắn đứng lên đi ra bên ngoài đối đầu với Sở Tích Nguyệt.
Sở Tích Nguyệt một đường đi thẳng vào trong, không một người có thể ngăn cản bước chân của nàng, người cản giết người, thần cản giết thần, một đường đi đến máu tươi nhuộm đỏ một mảnh khu vực rộng lớn.
"Đạo hữu, không biết từ đâu đến, lý do gì cùng Thiên Đình kết oán?" Nhiếp Đinh xuất hiện, tư thế hiên ngang ở trên bầu trời mở miệng nói.
"Hừ, ngươi là Thiên Đế?" Sở Tích Nguyệt ánh mắt lạnh lùng nhìn người trên bầu trời hỏi.
"Ta không phải Thiên Đế, ta chỉ là một cái nho nhỏ hộ vệ của ngài ấy mà thôi" Nhiếp Đình khí thế lộ ra, tu vi cũng từ từ tản mát mà ra.
"Hừ, một tên hộ vệ cũng dám ngông cuồng trước mặt ta, chỉ là Ngụy Chí Tôn cũng dám huênh hoang trước mặt ta" Sở Tích Nguyệt ánh mắt trở nên sắt lạnh, Hồng Huyền Táng trên tay, kiếm khí đã tỏa ra cực kì dày đặc.
"Ngươi có thể nhìn ra tu vi của ta, chẳng lẽ ngươi là.........." Lời nói chưa hết, Nhiếp Đình cảm thấy cả người lạnh lẽo, thân thể từ từ vỡ nát, suy nghĩ của hắn cũng từ từ tan biến.
Sở Tích Nguyệt không nhiều lời vô ích, nàng một kiếm mạnh mẽ chém ra, chém nát thần hồn của Nhiếp Đình, chỉ là một cái Ngụy Chí Tôn không đáng nhắc đến trước mặt nàng.
Sở Tích Nguyệt thu kiếm, một dường đi thẳng vào bên trong, tư thế hiên ngang mà đi vào, không người nào có thể ngăn cản, nàng dậm chân một cái hét lớn.
"Thiên Đế, hộ vệ của ngươi chết rồi, ngươi còn không xuất hiện" Giọng nói của Sở Tích Nguyệt mang theo sát khí cực kỳ nặng nề đánh vào bên trong.
"Nhiếp Đình như vậy mà chết rồi?" Thiên Đế thanh âm truyền đến, trên hư không một thân ảnh uy nghiêm lẫm liệt, chấn nhiếp toàn bộ sinh linh, chấn nhiếp hết thảy thế gian vạn vật xuất hiện.
"Là ngươi giết chết Nhiếp Đình?" Thiên Đế ánh mắt vô cùng bình tĩnh, không một chút giao động nhìn Sở Tích Nguyệt mà ung dung hỏi.
"Là ta, ngươi là Thiên Đế?" Sở Tích Nguyệt nhìn người trước mặt, khí thế tỏa ra vô cùng mạnh mẽ, tu vi chắc chắn không thua kém gì nàng, thậm chí có một chút nhĩnh hơn không ít.
"Khá khen cho ngươi có thể giết đến nơi này mà không hao tổn bao nhiêu, nhưng đến được đây rồi thì ngươi có thể làm được gì ta?" Thiên Đế ánh mắt từ trên nhìn xuống, hắn không thèm quan tâm Sở Tích Nguyệt có tu vi như thế nào, hắn không thèm để ý nàng giết bao nhiêu người của hắn, hắn lấy Vô Địch chi tâm một đường mà đi, đối thủ trước mặt có mạnh hơn nữa cũng không làm cho hắn có một chút dao động.
"Haha, Thiên Đế ngươi đúng là ngông cuồng tự đại, ngươi nghĩ cả Lục Giới này không người nào có thể thắng được ngươi, ngươi chẳng lẽ nghĩ ngươi vô địch ở Tiên Giới rồi, thực nực cười, thực nực cười!" Sở Tích Nguyệt cười lớn, nàng không tin được Thiên Đế lại ngông cuồng đến mức này.
"Lục Giới đúng là có ít người thắng được ta, nhưng trong đó không bao gồm có ngươi, còn Tiên Giới ta chính là tồn tại vô địch, có kẻ nào có thể vượt qua?" Ánh mắt Thiên Đế không một chút thay đổi uy nghiêm lẫm liệt giọng nói truyền xuống.
Lúc này bên cạnh Thiên Đế một nữ tử vô cùng xinh đẹp, dung mạo cực kỳ thanh tú mà mỹ lệ, thế gian này rất có ích người có thể cùng nữ nhân này so sánh, nữ tử này tu vi cũng không tính là cao, tu vi cũng chỉ mới bước vào Tuyệt Đỉnh Thần Đế mà thôi, nhưng ở Thiên Đình là tồn tại không thể xúc phạm.
"Bệ hạ, là nữ nhân kia đánh đến Thiên Đế Cung?" Thiên Hậu từ Dao Trì Tiên Cung đi đến, nàng cũng muốn xem kẻ nào lại có gan đến Thiên Đình làm loạn.
"Thiên Hậu, nàng đến đây làm gì? Chỉ là một chút chuyện nhỏ, ta giải quyết một lát liền xong" Ánh mắt Thiên Đế vô cùng tự tin nhìn Thiên Hậu mà trả lời.
"Ừm, vậy được, ta ở một bên xem ngươi chiến đấu, cũng rất lâu rồi không xem ngươi xuất thủ" Giọng nói cực kỳ ôn nhu phát ra, Thiên Hậu từ từ lui về sau nhìn Thiên Đế nói.
"Ừm, một lát liền xong, nàng không cần quá để tâm" Thiên Đế giọng nói ôn nhu phát ra, nhìn Thiên Hậu một cách cực kỳ cưng chiều nói.
Sở Tích Nguyệt nhìn thấy cảnh này cũng là lắc đầu ngao ngán, ở trước mặt địch nhân Thiên Đế còn dám lơ là, hắn đúng là quá tự tin vào thực lực của mình, hắn còn không biết thực lực của Sở Tích Nguyệt ra làm sao, vậy mà dám nói chỉ một lát liền giải quyết xong, đúng là không xem ai ra gì.
"Thiên Đế, hôm nay ta liền trả lại mối hận năm đó ngươi sai người diệt cả tộc ta, hôm nay thù mới hận cũ cũng nên kết thúc rồi" Sở Tích Nguyệt giọng nói vừa dứt, trên tay Hồng Huyền Táng xuất hiện.
"Ồ, diệt tộc, chẳng lẽ ngươi là người sống sót trong những gia tộc ta sai người đi thu hổi Kiếm Kinh sao?" Thiên Đế có chút hiếu kỳ nhìn Sở Tích Nguyệt.
"Một quyển Kiếm Kinh có thể làm cho thực lực của ngươi tăng cao bao nhiêu, chỉ vì một quyển Kiếm Kinh người liền đồ sát trăm vạn chúng sinh, đúng là kẻ rác rưởi".
"Haha, Kiếm Kinh đúng là tăng lên thực lực của ta rất nhiều, đám sâu kiến đó chết cũng không hết tội, có gì mà ta phải cảm thấy tội lỗi, thế giới này chỉ có kẻ mạnh mới có quyền được sống, kẻ yếu chỉ có tư cách làm sâu bọ mà thôi".
"Đúng vậy kẻ mạnh mới có quyền được sống, kẻ yếu chỉ có kết cục phải chết, quyển Kiếm Kinh đó mang cho gia tộc ta tai họa, cũng vì quyển Kiếm Khi đó hôm nay ngươi cũng nên chết đi rồi" Sở Tích Nguyệt khí cơ cả người lộ ra, Thiên Địa đột nhiên biến sắc, bầu trời u tối do Tu La Lĩnh Vực tạo ra từ từ chuyển thành Huyết Sắc, so với lúc vừa rồi còn kinh khủng gấp trăm ngàn lần.
Trận chiến của Sở Tích Nguyệt cùng Thiên Đế chính thức bắt đầu, chỉ có một kẻ sống sót, hôm nay Tiên Giới liền thay đổi.
Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?
Sở Tích Nguyệt một đường từ chân núi Vô Ưu Sơn bay thẳng lên trên không một trở ngại, các cường giả hàng đầu đều đã bị Phó Vạn Sinh ngăn cản ở phía dưới, lúc này ở trên này không có một ai có thể ngăn cản Sở Tích Nguyệt đi tìm Thiên Đế.
Bước đến Thiên Đế Cung, nơi này đúng là to lớn hùng vĩ, cảnh sắc lại tuyệt đẹp động lòng người, khắp nơi có vô số Thiên Binh, Thiên Tướng tuần ra.
"Thiên Đế, cút ra đây cho ta" Sở Tích Nguyệt khí tức trên người lộ ra, làm kinh động đến tất cả mọi người bên trong Thiên Đế Cung.
"Nghịch tặc từ đâu đến dám gọi thẳng tên của Bệ hạ" Thống Lĩnh của mười vạn Thiên Binh, Thiên Tướng xuất hiện.
"Ồn ào!" Sở Tích Nguyệt một tiếng nói phát ra, sát khí tỏa ra làm tên Thống Lĩnh không thể nào đứng vững.
"Ngươi!" Thống Lĩnh phun ra một ngụm máu lớn, cơ thể chật vật khó mà đứng dậy.
Lúc này trước mặt, sau lưng Sở Tích Nguyệt xuất hiện mười vạn Thiên Binh, Thiên Tướng quân số cực kì đông đảo.
"5 vạn Tiên Vương, 5 vạn Tiên Tôn, hơn trăm tên Tiên Đế, Thiên Đình đúng là số lượng đông đảo, nhưng đông thì lại có ích gì!".
Sở Tích Nguyệt giọng nói vừa dứt, Tu La Lĩnh Vực mở ra toàn bộ bầu trời ánh sáng đang chiếu rọi khắp nơi, bỗng dưng tối sầm lại, vô số quỷ hồn, ác quỷ xuất hiện bên trong trăm trượng, khung cảnh xung quanh bị ảnh hưởng bởi sát khí của nàng cũng từ từ chuyển thành màu đỏ.
Bầu không gian quỷ dị này, làm cho toàn bộ mười vạn Thiên Binh, Thiên Tướng sợ run cả người, đây là lần đầu tiên bọn hắn cảm thấy sợ hãi đến như vậy, đây là lần đầu tiên bọn hắn cảm nhận được sát khí kinh thiên động địa như vậy.
"Đến đây cho ta" Sở Tích Nguyệt trên tay đã cầm Hồng Huyền Táng, ánh mắt lạnh lùng nhìn mười vạn Thiên Binh, Thiên Tướng.
Mười vạn Thiên Binh, Thiên Tướng tuy cực kỳ sợ hãi, nhưng bọn họ cũng không thể lui bước, 5 Vạn Thiên Binh hợp lại làm một kết thành Vạn Tiên Trận vây khốn Sở Tích Nguyệt.
5 Vạn Thiên Tướng hợp lại làm một, kết thành Khốn Thiên Trận công kích Sở Tích Nguyệt, Vạn Tiên Trận, Khốn Tiên Trận công thủ vẹn toàn, vây khốn, tấn công khó mà có người nào có thể thoát.
Nhưng Vạn Tiên Trận, Khốn Tiên Trận có thể giam giữ Chung Cực Thần Đế là điều rất bình thường, nhưng đối với Chí Tôn Cảnh đã ngưng tụ pháp tắc đại đạo, đã ngưng tụ thành công Chí Tôn Lực thì cũng chỉ là một cái trận pháp bình thường không thể làm gì bọn họ.
"Muốn dùng thứ này để vây khốn ta?" Sở Tích Nguyệt nhếch mép cười tươi.
Trên tay cầm Hồng Huyền Táng chiêu thức của nàng cũng không màu mè hoa mỹ, chỉ cầm mạnh Hồng Huyền Táng mà chém xuống, kiếm khí mang theo Chí Tôn Lực trong đó có chứa đại đạo pháp tắc, có chứa Tiên Ma uy lực, những Thiên Binh, Thiên Tướng này làm sao có thể chống đỡ.
Một kiếm vừa xuống mấy vạn Tiên Vương hồn phi phách tán, một kiếm trảm qua mấy vạn Tiên Tôn tiên cốt sụp đổ, Vạn Thiên Trận, Khốn Tiên Trận cũng từ từ vỡ nát.
Thiên Đế Cung thi thể chất thành đống, thi cốt xếp thành hàng mở lối cho Sở Tích Nguyệt bước vào, Thiên Binh, Thiên Tướng toe toét mà chạy trốn, bọn họ không muốn chết, bọn họ không muốn gặp lại nữ ma đầu đáng sợ vừa rồi.
Bên trong Thiên Đế Cung.
"Bệ hạ, có người đã đánh đến cửa Thiên Đế Cung!"
"Nhiếp Đình, ngươi hoản hốt cái gì? Mười vạn Thiên Binh, Thiên Tướng không đủ giải quyết người kia sao?"
"Bệ hạ, mười vạn Thiên Binh, Thiên Tướng chết đã gần hết, người trốn chạy cả rồi!" Nhiếp Đình ánh mắt có chút lo lắng, hắn sợ chưa tới mấy hơi thở nữa người kia sẽ xuất hiện ở nơi này.
"12 vị Thần Tướng, 4 vị Thiên Vương đâu rồi?" Thiên Đế vẫn bình tĩnh mà hỏi.
"4 vị Thiên Vương đã bị Phó Vạn Sinh giết chết tại bên dưới 33 Thiên mất rồi bệ hạ, 12 vị Thiên Tướng cũng bị vây khốn ở đó!".
"Phó Vạn Sinh không phải vừa mới đột phá Chí Tôn sao? Chạy đến đây làm loạn?".
"Đúng vậy bệ hạ, chính là người đó!"
"Được rồi, Nhiếp Đình ngươi đi giải quyết người kia trước, với tu vi của ngươi có lẽ không khó, còn về Phó Vạn Sinh ta sẽ tự gặp hắn nói chuyện" Thiên Đế ánh mắt không một chút thay đổi phân phó cho Nhiếp Đình.
"Vâng bệ hạ!" Nhiếp Đình cũng không dám phản bát, hắn đứng lên đi ra bên ngoài đối đầu với Sở Tích Nguyệt.
Sở Tích Nguyệt một đường đi thẳng vào trong, không một người có thể ngăn cản bước chân của nàng, người cản giết người, thần cản giết thần, một đường đi đến máu tươi nhuộm đỏ một mảnh khu vực rộng lớn.
"Đạo hữu, không biết từ đâu đến, lý do gì cùng Thiên Đình kết oán?" Nhiếp Đinh xuất hiện, tư thế hiên ngang ở trên bầu trời mở miệng nói.
"Hừ, ngươi là Thiên Đế?" Sở Tích Nguyệt ánh mắt lạnh lùng nhìn người trên bầu trời hỏi.
"Ta không phải Thiên Đế, ta chỉ là một cái nho nhỏ hộ vệ của ngài ấy mà thôi" Nhiếp Đình khí thế lộ ra, tu vi cũng từ từ tản mát mà ra.
"Hừ, một tên hộ vệ cũng dám ngông cuồng trước mặt ta, chỉ là Ngụy Chí Tôn cũng dám huênh hoang trước mặt ta" Sở Tích Nguyệt ánh mắt trở nên sắt lạnh, Hồng Huyền Táng trên tay, kiếm khí đã tỏa ra cực kì dày đặc.
"Ngươi có thể nhìn ra tu vi của ta, chẳng lẽ ngươi là.........." Lời nói chưa hết, Nhiếp Đình cảm thấy cả người lạnh lẽo, thân thể từ từ vỡ nát, suy nghĩ của hắn cũng từ từ tan biến.
Sở Tích Nguyệt không nhiều lời vô ích, nàng một kiếm mạnh mẽ chém ra, chém nát thần hồn của Nhiếp Đình, chỉ là một cái Ngụy Chí Tôn không đáng nhắc đến trước mặt nàng.
Sở Tích Nguyệt thu kiếm, một dường đi thẳng vào bên trong, tư thế hiên ngang mà đi vào, không người nào có thể ngăn cản, nàng dậm chân một cái hét lớn.
"Thiên Đế, hộ vệ của ngươi chết rồi, ngươi còn không xuất hiện" Giọng nói của Sở Tích Nguyệt mang theo sát khí cực kỳ nặng nề đánh vào bên trong.
"Nhiếp Đình như vậy mà chết rồi?" Thiên Đế thanh âm truyền đến, trên hư không một thân ảnh uy nghiêm lẫm liệt, chấn nhiếp toàn bộ sinh linh, chấn nhiếp hết thảy thế gian vạn vật xuất hiện.
"Là ngươi giết chết Nhiếp Đình?" Thiên Đế ánh mắt vô cùng bình tĩnh, không một chút giao động nhìn Sở Tích Nguyệt mà ung dung hỏi.
"Là ta, ngươi là Thiên Đế?" Sở Tích Nguyệt nhìn người trước mặt, khí thế tỏa ra vô cùng mạnh mẽ, tu vi chắc chắn không thua kém gì nàng, thậm chí có một chút nhĩnh hơn không ít.
"Khá khen cho ngươi có thể giết đến nơi này mà không hao tổn bao nhiêu, nhưng đến được đây rồi thì ngươi có thể làm được gì ta?" Thiên Đế ánh mắt từ trên nhìn xuống, hắn không thèm quan tâm Sở Tích Nguyệt có tu vi như thế nào, hắn không thèm để ý nàng giết bao nhiêu người của hắn, hắn lấy Vô Địch chi tâm một đường mà đi, đối thủ trước mặt có mạnh hơn nữa cũng không làm cho hắn có một chút dao động.
"Haha, Thiên Đế ngươi đúng là ngông cuồng tự đại, ngươi nghĩ cả Lục Giới này không người nào có thể thắng được ngươi, ngươi chẳng lẽ nghĩ ngươi vô địch ở Tiên Giới rồi, thực nực cười, thực nực cười!" Sở Tích Nguyệt cười lớn, nàng không tin được Thiên Đế lại ngông cuồng đến mức này.
"Lục Giới đúng là có ít người thắng được ta, nhưng trong đó không bao gồm có ngươi, còn Tiên Giới ta chính là tồn tại vô địch, có kẻ nào có thể vượt qua?" Ánh mắt Thiên Đế không một chút thay đổi uy nghiêm lẫm liệt giọng nói truyền xuống.
Lúc này bên cạnh Thiên Đế một nữ tử vô cùng xinh đẹp, dung mạo cực kỳ thanh tú mà mỹ lệ, thế gian này rất có ích người có thể cùng nữ nhân này so sánh, nữ tử này tu vi cũng không tính là cao, tu vi cũng chỉ mới bước vào Tuyệt Đỉnh Thần Đế mà thôi, nhưng ở Thiên Đình là tồn tại không thể xúc phạm.
"Bệ hạ, là nữ nhân kia đánh đến Thiên Đế Cung?" Thiên Hậu từ Dao Trì Tiên Cung đi đến, nàng cũng muốn xem kẻ nào lại có gan đến Thiên Đình làm loạn.
"Thiên Hậu, nàng đến đây làm gì? Chỉ là một chút chuyện nhỏ, ta giải quyết một lát liền xong" Ánh mắt Thiên Đế vô cùng tự tin nhìn Thiên Hậu mà trả lời.
"Ừm, vậy được, ta ở một bên xem ngươi chiến đấu, cũng rất lâu rồi không xem ngươi xuất thủ" Giọng nói cực kỳ ôn nhu phát ra, Thiên Hậu từ từ lui về sau nhìn Thiên Đế nói.
"Ừm, một lát liền xong, nàng không cần quá để tâm" Thiên Đế giọng nói ôn nhu phát ra, nhìn Thiên Hậu một cách cực kỳ cưng chiều nói.
Sở Tích Nguyệt nhìn thấy cảnh này cũng là lắc đầu ngao ngán, ở trước mặt địch nhân Thiên Đế còn dám lơ là, hắn đúng là quá tự tin vào thực lực của mình, hắn còn không biết thực lực của Sở Tích Nguyệt ra làm sao, vậy mà dám nói chỉ một lát liền giải quyết xong, đúng là không xem ai ra gì.
"Thiên Đế, hôm nay ta liền trả lại mối hận năm đó ngươi sai người diệt cả tộc ta, hôm nay thù mới hận cũ cũng nên kết thúc rồi" Sở Tích Nguyệt giọng nói vừa dứt, trên tay Hồng Huyền Táng xuất hiện.
"Ồ, diệt tộc, chẳng lẽ ngươi là người sống sót trong những gia tộc ta sai người đi thu hổi Kiếm Kinh sao?" Thiên Đế có chút hiếu kỳ nhìn Sở Tích Nguyệt.
"Một quyển Kiếm Kinh có thể làm cho thực lực của ngươi tăng cao bao nhiêu, chỉ vì một quyển Kiếm Kinh người liền đồ sát trăm vạn chúng sinh, đúng là kẻ rác rưởi".
"Haha, Kiếm Kinh đúng là tăng lên thực lực của ta rất nhiều, đám sâu kiến đó chết cũng không hết tội, có gì mà ta phải cảm thấy tội lỗi, thế giới này chỉ có kẻ mạnh mới có quyền được sống, kẻ yếu chỉ có tư cách làm sâu bọ mà thôi".
"Đúng vậy kẻ mạnh mới có quyền được sống, kẻ yếu chỉ có kết cục phải chết, quyển Kiếm Kinh đó mang cho gia tộc ta tai họa, cũng vì quyển Kiếm Khi đó hôm nay ngươi cũng nên chết đi rồi" Sở Tích Nguyệt khí cơ cả người lộ ra, Thiên Địa đột nhiên biến sắc, bầu trời u tối do Tu La Lĩnh Vực tạo ra từ từ chuyển thành Huyết Sắc, so với lúc vừa rồi còn kinh khủng gấp trăm ngàn lần.
Trận chiến của Sở Tích Nguyệt cùng Thiên Đế chính thức bắt đầu, chỉ có một kẻ sống sót, hôm nay Tiên Giới liền thay đổi.
Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?