Cố Sự

Chương 162: Sở Tích Nguyệt - Côn Bằng Bảo Thuật.



Chương 162: Sở Tích Nguyệt - Côn Bằng Bảo Thuật.

Sở Tích Nguyệt lúc này Bất Diệt Thiên Công đã vận chuyển đến cực hạn, năng lượng của mười vạn Thiên Binh, Thiên Tướng cũng thực sự bộc phát ra uy lực vốn có của nó, Chí Tôn Lực trong cơ thể của nàng đã hoàn toàn chuyển hóa, giờ khắc này nàng mạnh hơn bao giờ hết.

Thiên Đế, Thiên Hậu đều thoáng mất hồn. Mặc dù chỉ là một chiêu vừa rồi, tuy rằng bọn họ cũng còn có tuyệt chiêu kinh thiên chưa có sử dụng tới. Có thể đạt tới đến Chí Tôn như bọn họ, ai cường đại hơn, giao thủ một cái liền rõ ràng.

Sở Tích Nguyệt, đúng là người mạnh nhất ở Tiên Giới từ trước đến giờ Thiên Đế đối đầu.

Thiên Đế, Thiên Hậu còn chưa nghĩ xong, đã thấy Sở Tích Nguyệt vọt tới, giống như một con mãnh thú hồng hoang, lại không tránh không né. Sau đó, Sở Tích Nguyệt chém một kiếm thật mạnh về phía Thiên Hậu.

Ầm, Ầm, Ầm...

Thiên Hậu trúng một kiếm, kiếm khí kinh thiên động địa, mang theo Hồng Liên Nghiệp Hỏa liên tục thiêu đốt trên thân Thiên Hậu, thần hồn phách lạc, Hồng Huyền Táng tác dụng cũng bộc phát mà ra, trảm thiên, trảm địa, trảm nhân quả, một kiếm vỏn vẹn một kiếm một tên Ngụy Chí Tôn liền chết ngay tại chỗ.

"Ngươi dám......."

Ánh mắt Thiên Đế đỏ ngầu, Thiên Hậu của hắn vậy mà bị người khác giết chết ngay ở trước mặt, tốc độ quá nhanh ngay cả hắn cũng không thể nhìn thấy, cảnh tượng này làm cho hắn sát khí vọt lên.

"Hừ, chỉ là một cái Ngụy Chí Tôn cũng muốn xen vào trận chiến của ta, chết chưa hết tội!" Ánh mắt Sở Tích Nguyệt sắt lạnh, cả người sát khí bốc lên kinh thiên động địa.

Thiên Đế sát khí đằng đằng. Hắn hung tợn nhìn Sở Tích Nguyệt, chỉ một ngón tay.

"Ta muốn giết ngươi!".

Ầm.

Trên lưng hắn mọc ra hai cánh mỏng. Tất cả đều có ký hiệu đại đạo tạo thành, tản ra khí tức cổ xưa, cao quý.

"Côn Bằng Bảo Thuật".

Hóa ra, Thiên Đế nhận được truyền thừa của Côn Bằng. Ở trong Nguyên Tổ, Côn Bằng tuyệt đối được gọi là cấp bậc mạnh nhất. Tốc độ của Thiên Đế lúc này lại nhanh đến đáng sợ.

Vù.

Trong lúc hai cánh Thiên Đế rung lên, đã xuất hiện ở trước mặt Sở Tích Nguyệt. Sau đó chính là một quyền đánh tới.

Sở Tích Nguyệt lúc này biết rõ lực lượng của Thiên Đế cuồng mãnh, không thích hợp trực tiếp ngạnh kháng với đối phương. Nhưng Thiên Đế lại trực tiếp đánh đến, bá đạo nghiền ép qua. Nàng không dám trực tiếp đối kháng, nhưng trên mặt lại không nén được tức giận.

Lực lượng lúc này của Thiên Đế là lực lượng cực kỳ mạnh mẽ của Côn Bằng, tuy không có thần thông, nhưng lực lượng thuần túy đã đủ mạnh mẽ đến đáng sợ, không biết có thể duy trì được bao lâu, nhưng đây chắc chắn là át chủ bài cuối cùng của hắn.

Thiên Đế lại không thèm để ý chút nào. Thời điểm nắm đấm đánh xuống, lại có một đạo ký hiệu đại đạo sáng lên. Cũng chỉ có một. Hơn nữa còn là không trọn vẹn, hình thành hình tượng một con cá lớn.

Tuy rằng không trọn vẹn, nhưng cái ký hiệu này lại quá kinh khủng. Giống như trời xanh cũng bị ép sụp xuống. Mặt đất cũng đang run rẩy. Thiên địa đều xuất hiện hiện tượng kỳ lạ.

Thiên địa khi mới xuất hiện, một nhóm sinh linh sớm nhất đều trở thành cấp bậc Tiên Vương. Cái này được gọi là Thập Đại Hung Thú. Có vài Thập Đại Hung Thú đã chết ở bên trong thời gian vô tận. Có vài Thập Đại Hung Thú lại tiến đến tầng thứ cao hơn.

Thình thịch!

Thiên Đế cùng Sở Tích Nguyệt va chạm một cái. Đây là đại đạo, quy tắc va chạm. Hai loại đại đạo hoàn toàn khác nhau. Quy tắc chấn động, hình thành sóng trùng kích đáng sợ. Sau đó Sở Tích Nguyệt lại nhảy lui về phía sau.

Sở Tích Nguyệt không bị đánh bay, nhưng cũng không khá hơn chút nào. Nàng một đường lui lại chừng trăm trượng cuối cùng thân hình mới dừng lại được.

Côn Bằng là loài chim rong chơi ở trên chín tầng trời, linh động vô cùng, bá đạo vô song.

Đây là Thập Đại Hung Thú kết hợp giữa lực lượng và tốc độ làm một thể. Bằng không làm sao có thể đứng vào hàng ngũ Thập Đại Hung Thú thời thượng cổ.

"Bất Diệt Thiên Công"

Sở Tích Nguyệt chậm rãi nói. Trong ánh mắt nàng không có nửa điểm chán chường, chỉ có ý chí chiến đấu càng được dâng cao.

Nàng bị đối phương đẩy lui, không phải thực sự là thua về phương diện chiến lực. Mà là quy tắc đối phương tu luyện chính là đại biểu cho lực lượng cực hạn. Trên thế gian này có thể đấu sức cùng Côn Bằng cũng không có mấy. Chân Long tính là một. Sau đó còn có nữa sao?

Chỉ có điều, lực lượng cũng chỉ là một bộ phận của chiến lực. Nhưng nàng lại cũng không thể thua như thế này, nàng giết hắn được một lần, lần này nàng có thể giết thêm lần nữa.

Hung tính của Thiên Đế vốn khó trừ sau khi Thiên Hậu bị Sở Tích Nguyệt giết chết. Bị kích động tức giận như thế, nhất thời lại đánh tới. Vẫn là một quyền đánh ra. Vẫn là một phù văn không trọn vẹn, nhưng có thể trấn áp thiên địa, có thể nói là vô địch.

Thình thịch!

Sở Tích Nguyệt nhất thời trúng chiêu, bị đánh giống như sao rơi bay ra ngoài.

Nhưng tốc độ của Thiên Đế lúc này quá nhanh. Nhanh đến vượt qua thời gian Sở Tích Nguyệt cho dù có Tử Cực Huyết Ma Đồng cũng không thể theo kịp.

"Hừ, quá yếu, chết đi cho ta!" Thiên Đế rống giận, đã hơn mấy vạn năm hắn mới dùng lại Trường Hà Biến cùng Côn Bằng Bảo Thuật, hắn thật sự không bao giờ muốn dùng đến hai loại bí pháp này, một khi dùng đến bản thân sẽ bị hao tổn một thời gian rất dài.

Một quyền lần nữa đánh tới, nhưng lúc này sức mạnh của hắn đã yếu đi hơn nhiều, chứng tỏ Côn Bằng Bảo Thuật đã hết tác dụng, cũng đúng chỉ là một cái Thần Thông không trọn vẹn, nếu không Sở Tích Nguyệt có lẽ đã không thể trụ nổi đến bây giờ.

"Hừ, lực lượng của ngươi đã yếu đi rồi!" Sở Tích Nguyệt cười lạnh, hai tay nâng lên chém một kiếm thật mạnh về phía Thiên Đế.

Kiếm này vừa đến, kiếm khí xuyên thủng hư không mà chém tới, lực lượng quy tắc đại đạo cực kỳ kinh khủng bổ xuống, làm cho Thiên Đế lui lại mấy bước.

Thiên Đế bị đánh lui tức giận, hắn lần nữa lấy ra Thiên Đế Kiếm chém về phía Sở Tích Nguyệt.

"Thiên Địa Vô Cực: Thiên Cương Nhất Kích!".

Hắn hét lớn một tiếng, sau khi súc thế một hồi lâu, nổ ra một đại chiêu.

Nhất thời, đầy trời tất cả đều là từng đạo từng đạo Chí Tôn lực hóa thành lợi kiếm màu đỏ, quấn quanh sát lục quy tắc, điên cuồng chém về phía Sở Tích Nguyệt.

Đòn đánh này bao trùm khu vực vô cùng lớn, mà Thiên Đế lại không tiếc đánh đổi lượng lớn sát lục quy tắc, chính là muốn loại bỏ quy tắc cự kiếm Sở Tích Nguyệt chém tới, giúp đỡ một đòn này.

Sở Tích Nguyệt cười lớn, chủ động vận chuyển Bất Diệt Thiên Công.

Xèo xèo xèo, vô số sát lục chi kiếm hạ xuống, kiếm khí hầu như cắm đầy Thiên Đế Cung.

Quy tắc sát lục chi kiếm rất nhanh liền tan rã biến mất, nhưng khắp nơi vẫn có tro bụi tràn ngập, đá vụn bắn bay, uy lực của đòn đánh này thực quá mạnh mẽ, phá vỡ hoàn toàn trận pháp của Thiên Đế Cung đã bị hư hại trước đó.

Khi tro bụi tản đi, Thiên Đế lộ ra vẻ hoảng sợ.

Bởi vì Sở Tích Nguyệt vẫn đứng thẳng như cũ, tuy trên người có máu tươi, nhưng cả người tản mát ra khí thế cực kỳ bá đạo, càng có lửa giận vô tận đang sôi trào.

Sở Tích Nguyệt mở hai mắt ra, khóe mắt có máu, nhưng không ảnh hưởng phách khí của nàng chút nào, ngược lại làm cho ánh mắt trở nên càng thêm ác liệt, thiết huyết. Nàng nhìn Thiên Đế, chiến ý nổi lên như sấm vang vọng khắp nơi.

Hai người chiến đấu đã mấy ngày, lực lượng, Chí Tôn Lực trong cơ thể đều đã bài mòn đi không ít, ngay cả nhục thân của hai người đều cường đại vô song nhưng lúc này đều đã bị thương đến nổi khó mà diễn tả.

Càng chết người hơn là, lực lượng quy tắc của Thiên Đế vốn còn không nhiều, hiện tại lại phát ra một đại chiêu như thế, lực lượng quy tắc trong cơ thể đã tiếp cận hết sạch, sức chiến đấu tất nhiên giảm đi rất nhiều.

"Đến lượt ta, cũng nên kết thúc rồi!".

Sở Tích Nguyệt từng chữ từng chữ nói, xèo, dưới chân nàng giẫm một bước, thân hình nhất thời gia tốc, trong nháy mắt liền xuất hiện ở trước mặt Thiên Đế, một kiếm chém mạnh.

"Hừ!".

Thiên Đế không kinh sợ, cho dù sức chiến đấu của hắn xuống thấp, vẫn như cũ không thể bị khinh thường.

Hai người đấu đối diện, oành!

Oành!

Oành!

Quả nhiên vẫn là Thiên Đế càng mạnh hơn, mỗi đánh một quyền đánh vào Sở Tích Nguyệt đều sẽ thổ huyết, nhưng nàng chỉ vận chuyển Bất Diệt Thiên Công, thương thế liền khôi phục nhanh chóng.

Nhưng Thiên Đế quá mạnh mẽ, mạnh đến tốc độ khôi phục của nàng hoàn toàn theo không kịp, rất nhanh da tróc thịt bong, lộ ra xương trắng, có lẽ đây là lực lượng cuối cùng của Thiên Đế, lần này giao phong chỉ có thể một người sống sót.

Nàng lạnh lùng nhìn Thiên Đế, chỉ có chiến ý dâng trào, không có một tia tình cảm.

Lúc này Thiên Đế là thật sợ rồi.

Ngươi rốt cuộc là loại quái vật gì, tại sao đánh mãi không chết?

Bị tổn thương nặng như thế, lại còn có thể đứng, còn có thể tỏa ra chiến ý cuồng dã như vậy, ngươi không phải quái vật là cái gì?

Sở Tích Nguyệt không nói gì, xèo, lần thứ hai xuất kiếm, kiếm khí dân trào, lần nữa sử dụng Tiên Ma Trảm.

Lần này, Nàng thực sự là phẫn nộ đến điên cuồng, hoàn toàn tiến vào trong trạng thái bị sát khí thao túng, triển khai kiếm khí, đầy trời tất cả đều là kiếm ảnh của nàng.

Chiến chiến chiến, nàng muốn chiến phá thiên không, chiến hủy đại địa, chiến thoải mái tràn trề.

Thiên Đế chịu đựng không được.

Hắn vốn đã là nỏ mạnh hết đà, trước tuy hung hăng phản kích, nhưng là phù dung chớm nở.

Quy tắc, Chí Tôn Lực trong cơ thể hắn đã tiêu hao hết, sức chiến đấu rơi xuống tới đáy vực.

Oành!

Sở Tích Nguyệt một kiếm chém ở trên người của Thiên Đế, nhất thời để hắn cả người máu me đầm đìa.

Siêu Phẩm truyện Bóng Đá Việt Nam. Main lý trí, chịu khó. Hack không quá bá, cần rèn luyện mới có thể thành tài. Main hiện chuẩn bị sang Bundesliga. Cam đoan chất lượng nhảy hố. Mời bạn đón đọc
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.