Con Đường Bá Chủ

Chương 3056: Là nữ nhân



KENG...

Lạc Nam mở ra hộp đựng kiếm, Đế Tôn Kiếm lấy một tư thái uy nghi dẫn đầu bay vọt lên thiên không.

Theo sau đó, từng thanh...từng thanh phi kiếm nối đuôi lượn vòng mà ra.

Không cần Lạc Nam dùng Ngự Kiếm Thuật khống chế, tất cả chúng nó đều có linh tính phi phàm, ở trên không trung ngay hàng thẳng tắp, phóng ra kiếm khí như kinh hồng.

Trong đó có đám kiếm mà Lạc Nam đạt được từ Kiếm Mộ ở Kiếm Châu, cũng có hơn nghìn thanh Huyết Diệp Việt Kiếm...

Tất cả đều đã thăng cấp thành Thần Binh hàng thật giá thật khi ngủ say thời gian dài trong hộp đựng kiếm, hấp thụ vô số tài nguyên cướp từ bảo khố của Loạn Đạo Thần Quốc, từ bảo khố của hai Thần Đạo Thế Lực ở Đạo Hải cũng như số lượng lớn các nhánh Tre Cổ Việt và các loại nguyên liệu khác.

Xuyên suốt quá trình, có những thanh kiếm hơi yếu kém không gánh vác nổi giai đoạn thăng cấp đã bị chấn đến nổ tung...chỉ còn sót lại vừa vặn một vạn thanh, không thừa không thiếu.

Một vạn thanh phi kiếm cấp Thần Binh, tuy chỉ là Thần Binh Hạ Phẩm...nhưng chỉ riêng Kiếm Khí chúng nó bắn ra cũng tạo thành một cổ áp lực kinh khủng đè ép khắp không gian, kinh thiên động địa.

Cảm ứng kiếm khí đầy trời, ngay cả Loạn Thuỳ Trân và Loạn Ninh Lam cũng nhịn không được xông vào quan sát.

“Hít...”

Tận mắt chứng kiến cảnh tượng như thần tích, hai nữ kiếm thần hít sâu một hơi, nội tâm run rẩy.

“Vạn thanh Thần Kiếm, ngay cả chủ công năm đó cũng không bồi dưỡng ra được.” Loạn Ninh Lam cảm thán.

“Chủ công chỉ là một tán tu, làm sao giàu tài lực bằng thiếu chủ?” Loạn Thuỳ Trân lắc đầu cười khổ.

Loạn Phàm cũng nhờ hộp đựng kiếm tạo ra những thanh kiếm cường đại thuộc về mình, nhưng hắn không phải loại kiếm tu sử dụng thuật ngự kiếm số lượng lớn nên cũng chẳng cần bồi dưỡng ra nhiều phi kiếm giống như Lạc Nam, hơn nữa bởi vì là tán tu nên rất nghèo, không có nhiều tài nguyên để làm được điều đó.

Vì vậy mà khi được tận mắt chứng kiến một vạn thanh Thần Kiếm, cõi lòng các nàng cũng tràn ngập rung động.

Nhìn khắp thế gian, các Đạo Thống bình thường chỉ sở hữu một hoặc hai kiện Thần Binh, các thế lực mạnh hơn thì sở hữu nhiều hơn...nhưng cũng hiếm khi vượt quá con số mười.

Thế mà Lạc Nam trong tay đang nắm giữ một vạn thanh phi kiếm, tất cả đều là Thần Binh Hạ Phẩm...

Chuyện này một khi lan truyền ra ngoài, sợ rằng sẽ lại khiến toàn bộ Đạo Giới vì đó chấn động.

“Ực...thèm ăn quá.” Vu Nhi nuốt nước miếng ừng ực khi nhìn thấy đám Phi Kiếm.

Ở trong mắt người khác đây là hàng vạn thanh Thần Kiếm, nhưng ở trong mắt Binh Nhân Tộc như nàng thì đây lại là một vạn khối bánh thơm ngon béo bở vô cùng hấp dẫn.

“Đừng thèm.” Lạc Nam trừng mắt nhìn, tuỳ tiện lấy ra vài thanh vũ khí cướp được trong Nhẫn Trữ Vật của đám thiên tài ở Bách Đạo Đại Hội ném cho Vu Nhi ăn tạm.

Hắn vô cùng hài lòng trước thành quả mà hộp đựng kiếm mang đến...

Thật sự không uổng công hắn phải trả một cái giá lớn để mua hộp đựng kiếm từ buổi đấu giá, sau đó lại chuẩn bị vô số tài nguyên cao cấp bồi dưỡng.

Một vạn thanh Thần Kiếm thi triển Vạn Kiếm Quy Tông, cảnh tượng chắc chắn sẽ rất hùng vĩ.

“Phu quân, hiện tại đây có lẽ là một bộ phi kiếm mạnh nhất thế gian, chàng nên đặt tên cho nó a.” Ái Tâm hưng phấn đề nghị.

“Các nàng có cao kiến gì không?” Lạc Nam hỏi các lão bà của mình.

“Gắn bó với tên tuổi của chàng, nhất định phải có một chữ Bá.” Hi Vũ cười nói:

“Hay gọi chúng nó là Bá Phi Kiếm?”

“Bá Phi chính là danh hiệu của chúng ta nha.” Mấy nữ nhân lắc đầu phản đối.

Ở đây chỉ có Yên Nhược Tuyết là Bá Hậu, còn lại các nàng đều là Bá Phi...nếu gọi một vạn thanh kiếm này là Bá Phi Kiếm thì không hay lắm.

“Hay gọi Bá Vũ Kiếm?” Tuế Nguyệt ánh mắt loé lên.

“Bá Vũ Kiếm cũng khá hay, nhưng lại trùng với Bá Vũ Điện rồi.” Loạn Thuỳ Trân cảm thấy không thoả đáng.

Chúng nữ nhất thời lâm vào suy tư...

“Thôi thì đơn giản, cứ gọi là Bá Kiếm là xong.” Lạc Nam nhún nhún vai:

“Một vạn thanh Bá Kiếm, nghe qua cũng không tồi chứ?”

“Rất hay, đơn giản ngắn gọn nhưng cũng đầy khí phách.” Yên Nhược Tuyết nở nụ cười.

“Kiếm của Bá Chủ chính là Bá Kiếm, thiếp thấy rất tốt nha.” Bạch Tố Mai vỗ tay tán thành.

“Bá Kiếm, nghe qua đã cảm thấy một cổ bá đạo lẫm nhiên ập vào mặt, rất tuyệt.” Nam Thiên Tố, Độc Cô Ngạo Tuyết chúng nữ cũng khen hay.

“Thiếu chủ, ngươi có thể điều động cả một vạn thanh Thần Binh sao?” Loạn Ninh Lam thắc mắc.

Dù nàng là Thần Đạo Hậu Kỳ nhưng ngay cả nàng cũng không cho rằng mình có thể khống chế cùng lúc một vạn thanh Thần Binh, tiêu hao rất nhiều tinh thần, lực lượng và cả hồn lực...

Lạc Nam tự tin nói: “Hiện tại có lẽ ta chỉ khống chế được gần một nửa, nhưng ta tin tưởng sau khi thành Thần...ta sẽ có thể thống ngự tất cả chúng nó.”

Một vạn thanh Bá Kiếm không làm hắn kiêu ngạo, bởi hắn hiểu rằng so với lực lượng thần bí trong tay Thiên Hạ Đệ Nhất, có lẽ mình vẫn còn rất yếu...

...

Áo choàng và mặt nạ, Lạc Nam rời khỏi Sát Chiến Điện tiến vào Tứ Đạo Cổ Lâm.

Lần này rời đi, hắn mang theo hai nữ nhi bảo bối Kỳ Nam, Thiên Ý và Minh Hà cùng Ái Tâm.

Sắp tới sẽ về tổng bộ một chuyến gặp đại tỷ, Thái Diễm và đại tỷ sẽ giúp hắn thăng cấp Bá Vũ Điện...Ái Tâm là Luyện Khí Sư, nếu có thể ở gần quan sát quá trình này chắc chắn sẽ có thu hoạch to lớn, từ đó dễ dàng đột phá Luyện Khí Sư Thần Đạo hơn.

Thi triển Ma Phiêu Yểm Bộ, tốc độ của Lạc Nam nhanh đến mức khủng bố, trọng lượng cơ thể như mất hết chỉ còn lại linh hồn nhẹ như lông hồng, thời không như lướt qua gót chân...

Với thực lực hiện nay của hắn, Tứ Đạo Cổ Lâm đã không đủ xưng là hiểm địa như trước đây nữa rồi.

Chỉ thoáng chốc, thân ảnh như u linh đã xuất hiện tại bên ngoài Yểm Ma Điện.

Chứng kiến bốn ngọn núi hùng vĩ tràn đầy khí tức âm trầm bên ngoài Yểm Ma Điện, ánh mắt Lạc Nam lấp loé...

Yểm Ma Tứ Sơn.

Lần đầu tiên đến nơi này, hắn chỉ có thể nhìn ra một trong bốn ngọn núi...

Nhưng theo thực lực tăng lên, kiến thức tăng lên sau khi học tập từ Thái Diễm và tham gia Bách Đạo Đại Hội, hắn rốt cuộc xem thấu cả bốn ngọn núi lớn.

Trong đó ngọn núi ở hướng Đông nhìn như một cái đầu lâu lật ngược thật ra là một loại trận hình phức tạp bố trí lên đầu lâu của cự nhân nào đó, trận hình này có tác dụng điên đảo âm dương, làm thiên cơ tán loạn...từ đó che giấu hành tung của Yểm Ma Điện, khiến số nhân vật có khả năng tìm đến nơi này chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Ngọn núi ở hướng Tây lần trước Lạc Nam đã nhìn thấu, đó là một kiện Thần Bảo Cực Phẩm có hình dạng như một toà kim tự tháp.

Ngọn núi ở hướng Nam là ngôi mộ bằng đất khổng lồ, bên dưới chôn cất một đội Thi Quân khủng bố, kém nhất cũng phải sánh ngang Hoang Thạch Quân.

Ngọn núi cuối cùng giống pho tượng của một kẻ khổng lồ đang quỳ lạy, không có mặt mũi...pho tượng này thình lình lại là Khôi Lỗi Thần Đạp Cực Phẩm, có chiến lực sánh ngang Thể Thần Viên Mãn.

Chỉ riêng bốn ngọn núi sừng sững này toạ trấn, sợ rằng có thể tiêu diệt chín phần tu sĩ trên thế giới này nếu dám bén mảng tiến vào địa bàn của Yểm Ma Điện khi chưa được phép.

Nội tình của thế lực sát thủ mạnh nhất thiên hạ, không thể xem thường được.

Lạc Nam nhẹ thở ra một hơi, chuyện gì cần đến rồi sẽ phải đến...

Hắn thả người rơi vào thung lũng ở giữa Yểm Ma Tứ Sơn, trở về tổng bộ Yểm Ma Điện.

“Phần phật...”

Óng tay áo tung bay, các vị trưởng lão đã tiến ra nghênh đón.

“Yểm Thiếu trở về...” Đại Trưởng Lão ngưng giọng nói:

“Bất quá có chút chậm trễ, lần sau Điện Chủ ra lệnh...ngài phải tranh thủ về càng nhanh càng tốt.”

“Ta bận chút sự vụ.” Lạc Nam gật đầu:

“Điện chủ đâu?”

“Bên trong điện chờ ngài, bất quá Yểm Thiếu cẩn thận một chút.” Mấy vị trưởng lão nghiêm túc nhắc nhở:

“Các đời Điện Chủ rất ít khi triệu tập trực tiếp Yểm Thiếu, bình thường đều là trao đổi qua Yểm Thiếu Chi Liên, những lần triệu tập đều có việc rất nghiêm trọng.”

“Hiểu rồi, các vị yên tâm đi, ta và Điện Chủ quan hệ rất tốt.” Lạc Nam nở nụ cười.

Hắn chậm rãi bước vào bên trong đại điện...

KẼO KẸT.

Đại môn lập tức đóng lại.

Đồng tử Lạc Nam co rụt, bên trên cốt toạ giữa đại điện trống rỗng.

“HỰ...”

Lạc Nam trơ mắt nhìn cơ thể của mình ngã lăn ra đất, mà linh hồn của hắn thì đang bay lơ lửng trên không trung.

Tốc độ quá nhanh, mà thủ đoạn này Lạc Nam cũng vô cùng hiểu rõ.

“Yểm Ma Phách Hồn Chưởng, vũ kỹ mạnh nhất của Yểm Ma Điện.”

Một chưởng đem Linh Hồn của nạn nhân đánh lìa khỏi thể xác...

“Chết!”

Không thể nhìn thấy thân ảnh của Yểm Ma Điện Chủ dù chỉ là một góc áo, chỉ cảm nhận được sát khí lạnh lẽo như hàn băng đang phong toả linh hồn mình.

Bất quá ngay vào khoảnh khắc này, từ trong linh hồn của Lạc Nam...ngàn vạn Phù Văn thần bí bỗng nhiên bừng sáng dữ dội.

Những Phù Văn này như thiên la địa võng, bao trùm toàn bộ thể nội cung điện, sau đó hoá thành hai luồng xiềng xích, một luồng thì bắn thẳng vào cơ thể Lạc Nam, luồng còn lại thì xuyên thủng không gian, đâm vào trong bóng tối.

“Liên Hồn Thần Phù?!”

Bên trong bóng tối truyền ra một thanh âm phẫn nộ.

Bất quá mọi thứ đã quá muộn, luồng xiềng xích này như có uy năng bất khả xâm phạm, đem linh hồn của một người đang núp trong bóng tối cưỡng ép kéo ra.

Hai linh hồn trôi nổi trên không trung đối diện với nhau, trước ngực bọn hắn là hai đầu xiềng xích kết nối với nhau, tạo thành mối liên kết đặc biệt.

Nhìn linh hồn đối diện, Lạc Nam thoáng chốc ngẩn ngơ.

Bởi vì chỉ tồn tại ở dạng linh hồn, hắn rõ ràng có thể nhìn thấy dung mạo thật sự của Yểm Ma Điện Chủ.

Tóc bạc như ánh trăng, da trắng sáng bóng như ngọc trai quý giá, mày đen như liễu, đôi mắt màu hổ phách lạnh lẽo vô tình nhưng không giấu được sự kiêu sa vốn có, mũi cao thanh tú, bờ môi đỏ thẳm như huyết nổi bật trên làn da trắng khiến người đối diện nhịn không được muốn ngấu nghiến...

Đây là một nữ tử khoảng chừng ba mươi, dung nhan tuyệt mỹ...mà dáng người cũng ngạo nhân với những đường cong lồi lõm mê người, một đôi gò bồng đảo ngạo nhân, eo thon như rắn nước, kiều đồn kiêu hãnh vểnh cao cùng một đôi chân dài miên mang thẳng tắp...

“Yểm Ma Điện Chủ là nữ nhân?” Lạc Nam giật mình trong lòng.

Lần trước tiếp xúc, Yểm Ma Điện Chủ ẩn mình trong chiến giáp nặng nề, thanh âm trầm thấp...dễ dàng khiến người khác liên tưởng đến một nam nhân.

RĂNG RẮC.

Hắn chưa kịp phản ứng, hai sợi xiềng xích Linh Hồn đã khoá chặt lấy linh hồn bổn nguyên của hắn và linh hồn bổn nguyên của nữ nhân, mang đến cảm giác tương liên chặt chẽ sau đó chậm rãi tan biến.

Hiển nhiên Liên Hồn Thần Phù đã liên kết linh hồn thành công.

Linh hồn nữ nhân bỗng dưng biến mất.

PHỐC!

Linh hồn của Lạc Nam bị đánh ngược trở lại cơ thể, đầu hắn bị đập xuống đất, miệng phun máu tươi.

“Dám tính kế bổn điện, ai cho ngươi lá gan?”

Thân ảnh Yểm Ma Điện Chủ bên trong bộ giáp hiện ra, một chân đạp lên ngực Lạc Nam trấn áp hắn xuống mặt đất.

Từ giọng nói lạnh lẽo âm trầm, hoàn toàn không thể liên tưởng Yểm Ma Điện Chủ với nữ nhân khuynh quốc khuynh thành vừa rồi là một.

Nhưng cảm ứng sự liên hệ giữa hai Linh Hồn, Lạc Nam dám khẳng định nữ nhân đó chính là Yểm Ma Điện Chủ, không thể sai được.

“Liều ăn nhiều.” Hắn nhếch miệng cười bình thản.

“Mau giải trừ Liên Hồn Thần Phù, bổn điện tha cho ngươi một mạng.” Yểm Ma Điện Chủ lạnh lẽo nói.

Với kiến thức của mình, hiển nhiên nàng ta hiểu chỉ có người kích hoạt phù chú là Lạc Nam mới có thể hoá giải.

“Ta ngược lại muốn xem Điện Chủ có thể làm gì ta.” Lạc Nam điềm tĩnh nói:

“Ta bị thương ngươi cũng bị thương, ta chết ngươi sẽ chết, thậm chí vì Linh Hồn Bổn Nguyên giữa hai ta gắn kết, ngươi cũng không thể thu phục ta.”

Yểm Ma Điện Chủ phất tay.

ONG ONG ONG ONG...

Hơn chục kiện Thần Binh cắm phía trước Cốt Toạ lay động dữ dội cho thấy nội tâm phẫn nộ của nàng.

“Là tiện nhân Vân Tiêu cử ngươi đến?” Yểm Ma Điện Chủ lãnh khốc hỏi:

“Ngươi nằm vùng Yểm Ma Điện với ý đồ gì?”

“Vân Tiêu?” Lạc Nam giật mình, nhanh trí đoán ra người mà Yểm Ma Điện nhắc đến là ai.

Thì ra đại tỷ tên là Vân Tiêu.

Vân Tiêu, Quỳnh Tiêu, Bích Tiêu...đều là tên thật hay a.

“Đại tỷ không cử ta đến nằm vùng, ta chỉ muốn chấp chưởng thế lực sát thủ mạnh nhất Nguyên Giới trong tay mà thôi.” Lạc Nam thẳng thắng nói:

“Với kẻ có dã tâm như ta, quyền lực tại Yểm Ma Điện là thứ mà ta mong muốn.”

“Vậy cũng tốt.” Yểm Ma Điện Chủ đặt điều kiện:

“Ngươi phát thề tuyên bố rời khỏi Phá Đạo Hội, bổn điện sẽ chấp nhận để ngươi làm Yểm Thiếu, tương lai thậm chí truyền ngôi Điện Chủ cho ngươi.”

“Tại sao ta phải rời Phá Đạo Hội?” Lạc Nam hiển nhiên không đồng ý.

“Ta và nữ nhân kia trước sau gì cũng có một trận sinh tử, làm sao có thể để ngươi xen vào giữa hai thế lực?” Yểm Ma Điện Chủ hờ hững nói.

Cũng vì Liên Hồn Thần Phù quấy rối khiến nàng không thể ra tay với tên nam nhân này, bằng không với tích cách của nàng đã làm thịt hắn, cần gì nói nhảm nhiều như vậy?

“Lại là một trận chiến?” Lạc Nam sắc mặt trở nên khó coi.

Hương Trà cũng nói sẽ chiến một trận với đại tỷ, hiện tại đến Yểm Ma Điện Chủ cũng muốn chiến sinh tử với đại tỷ...

Đại tỷ gây thù chuốc oán nhiều đến thế sao?

...

Chúc cả nhà ngủ ngon <3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn <3


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.