Cuộc Sống Trước Hôn Nhân

Chương 16: Chương 16



Sau khi từ đồi trà ở Du Thành trở về Khánh Thành, Hoài Triệt Triệt lại trở về làm chính mình, như một con rồng nhỏ tự do phóng khoáng. Quay lại mảnh đất nhỏ của mình, ngày ngày cùng bạn bè đi chơi, chơi mệt thì về nhà nằm, khiến Phương Hồng lo lắng đến nỗi gọi rất nhiều cuộc điện thoại đến. Cuối cùng mới mời được cô ra ngoài để tiếp tục khám phá nhà hàng."Cậu nói xem cuộc hôn nhân này của cậu...”Trên tòa tháp Khánh Thành, một công trình biểu tượng của thành phố, có một nhà hàng cực kỳ nổi tiếng. Nhà hàng này vốn đã nổi bật nhờ khung cảnh tuyệt đẹp, chưa kể còn được chứng nhận ba sao Michelin, vì vậy có rất nhiều quy định. Đầu tiên, mỗi khung giờ chỉ phục vụ năm bàn khách. Thứ hai, khi vào cửa bắt buộc phải mặc trang phục trang trọng. Dù vậy, lịch đặt bàn của nhà hàng đã kín đến nửa năm sau.Hoài Triệt Triệt đặt chỗ từ đầu năm. Bây giờ đã gần tháng Năm mới có cơ hội vì có bàn khách phía trước hủy, hỏi cô có thể đến sớm được không, cuối cùng mới sắp xếp được.Cô nghĩ rằng cơ hội này hiếm có, không muốn mang máy quay theo, liền gọi cho Đường Dao.Hai người nhất trí ngay lập tức, đúng giờ đến nơi. Sau khi được phép quay phim thì nhanh chóng ghi hình rồi bắt đầu bữa trưa vui vẻ cùng bạn thân."Cuộc hôn nhân này của tớ thì làm sao?"Trong lúc quay phim, Hoài Triệt Triệt đã cảm nhận được món đậu phụ cua đặc trưng của nhà hàng này, thực sự không hổ danh. Thịt cua thơm ngon, đậu phụ mềm mại. Trong lúc Đường Dao còn đang sắp xếp máy quay, cô đã tự múc cho mình thêm một bát."Tớ thấy ngày nào cậu cũng đăng lên vòng bạn bè. Hôm nay đi nhà hàng này, ngày mai đi nhà hàng khác. Chồng cậu thì như người vô hình vậy." Đường Dao không giống Hoài Triệt Triệt, không tranh ăn như một con chó đói. Cô ấy chậm rãi múc hai thìa cho mình: "Lần cuối cậu gặp Hoắc Tu là khi nào?""Từ khi trở về từ Du Thành là chưa gặp lần nào." Hoài Triệt Triệt nghĩ ngợi: "Chắc hơn một tháng rồi."Công việc của Hoắc Tu vốn đã bận rộn. Trước đó anh có thể dành vài ngày đi du lịch bất chợt cùng cô đã là điều tốt lắm rồi."?"Đường Dao bày ra biểu cảm "người lớn tuổi trên tàu điện ngầm nhìn điện thoại": "Hai người sống hôn nhân hình thức à? Hơn một tháng không gặp, cậu không sợ Hoắc Tu không chịu được sao?""Vốn dĩ chúng tớ đã gần như là hôn nhân hình thức rồi. Nếu anh ấy không chịu được thì đi tìm người khác thôi." Hoài Triệt Triệt thản nhiên nói: "Trước đây khi ở Du Thành, anh ấy đã giao kèo với tớ rồi. Nếu trong vòng hai năm không có cảm xúc, chúng tớ sẽ ly hôn."Bây giờ nhìn lại, cái hẹn hai năm ấy đã trôi qua hơn một tháng rồi, tính ra là một phần hai mươi tư. Trong lòng Hoài Triệt Triệt rất đắc ý, đã bắt đầu tưởng tượng cảnh ly hôn sau hai năm. Cô sẽ nói với ba mình rằng mình bị tổn thương tình cảm, bị PTSD với yêu đương và hôn nhân, nếu còn ép buộc sẽ tự sát.Nghĩ đến cảnh ông Hoài Kiến Trung đau đầu nhưng bất lực khi đó, Hoài Triệt Triệt đã thấy vui sướng trước.Đường Dao nhìn Hoài Triệt Triệt với ánh mắt "hôm nay tớ thực sự được mở rộng tầm mắt", lại hỏi: "Vậy cậu và Tiêu Kinh Du hiện tại thì sao...?""Vẫn đang chiến tranh lạnh." Hoài Triệt Triệt bĩu môi: "Cũng hơn một tháng rồi nhỉ."Lúc ấy cô vẫn còn giận chuyện ngày trước, không thèm để ý đến anh ta. Sau đó thời gian càng lâu, cả hai dường như cũng bắt đầu một cuộc chiến ngầm.Chẳng mấy chốc mà hơn một tháng trôi qua, Tiêu Kinh Du bên kia vẫn còn kiên trì. Tất nhiên Hoài Triệt Triệt cũng không chịu thua, cắn răng không chịu chủ động liên lạc.Hoài Triệt Triệt đúng kiểu dù có nằm trên giường bệnh sắp chết, cũng không chịu thừa nhận thất bại. Trước đó, Đường Dao từng nói rằng nếu cô nằm trên giường bệnh được bao quanh bởi con cháu, câu cuối cùng cô nói sẽ không phải là "Tôi không nỡ rời xa mọi người, mọi người hãy sống tốt nhé", mà là "Cuối cùng bà đây cũng có thể đi rồi, sướng".Muốn giữ thể diện đến tận giây phút cuối cùng trước khi vào quan tài."Hả?" Đường Dao nghĩ một lúc, an ủi: "Không sao, tớ đoán cậu khó chịu bao nhiêu, Tiêu Kinh Du cũng khó chịu bấy nhiêu."Hai người này nhìn thì tưởng khác biệt hoàn toàn, bởi một người thích vui chơi, một người kiêu ngạo, nhưng thực ra bên trong lại giống hệt nhau.Hoài Triệt Triệt mạnh miệng: "Tớ chẳng khó chịu gì đâu. Mấy hôm nữa tớ còn phải tham gia một chương trình thực tế nữa. Con đường phía trước của tớ rộng mở, bỏ lỡ tớ thì sau này anh ấy sẽ phải hối hận thôi.”"..." Đường Dao nghĩ bụng. Chỉ riêng tài sản của cậu, tham gia chương trình thực tế chẳng là gì so với con đường rộng mở cả. Đó chỉ như đi qua công viên ngồi nghỉ một chút mà thôi. "Chương trình gì thế, công ty của cậu cũng giỏi đấy, chương trình thực tế mà cũng giành được.""Hình như tên là, trang… viên Harry?""Cái gì cơ?!"Đường Dao chọn ra cái tên chính xác từ trí nhớ sai lầm của cô, gần như hét lên: "Trang viên Hart? Thật sao, mùa đầu tiên tớ còn muốn tìm quan hệ để thêm WeChat của nhà sản xuất đó. Nhưng cậu có xem chương trình này chưa, Hoắc Tu không có ý kiến gì à?"Hoài Triệt Triệt vốn định xem sau khi về Khánh Thành. Nhưng tối nào cô cũng đi chơi, uống rượu, cuộc sống bung lụa quá nên quên mất.Trở về nhà, cô đặc biệt nạp gói thành viên trên trang web xem video. Sau khi xem xong tập đầu, mặt cô đỏ bừng, ôm gối lăn mấy vòng trên giường. Cô thực sự hối hận vì đã mềm lòng mà đồng ý với Phương Hồng lúc đó.Nhưng hiện giờ chỉ còn vài ngày nữa là vào đoàn quay, lúc này cô nói không muốn quay cũng không thể được.Ngày vào đoàn, Hoài Triệt Triệt đặc biệt kéo theo một vali đầy quần áo lỗi thời, chuẩn bị tạo hình giản dị để qua cả mùa mà không gây chú ý.Mùa trước, vì kinh phí hạn hẹp, bối cảnh quay khá là xa xôi, tuy gọi là trang viên nhưng thực chất giống như một biệt thự nhỏ ở nông thôn. Lần này, chương trình hào phóng hơn hẳn khi tổ chức ở ngoại ô Khánh Thành. Trang viên được trang bị đầy đủ tiện nghi, thậm chí còn có cả trường ngựa riêng của chủ trang viên.Khi đến cổng trang viên, Hoài Triệt Triệt được nhân viên dẫn vào phòng họp để gặp gỡ các thành viên khác, cũng như bàn bạc về kịch bản và hình tượng của từng người.Hoài Triệt Triệt đến đúng giờ, khi bước vào thì thấy ba nam và một nữ đang trò chuyện rôm rả. Thấy cô bước vào, một chàng trai nhiệt tình tiến tới giúp cô cầm hành lý và tự giới thiệu: "Chào cô, tôi là Khang Tuấn Niên. Còn cô tên gì?""Chào anh, tôi tên Hoài Triệt Triệt." Hoài Triệt Triệt chuẩn bị buông tay để nhường hành lý thì bất chợt nhìn thấy trong góc phòng có một cô gái đang ngồi.Cô gái có làn da trắng và ngũ quan tinh xảo, vừa nhìn thoáng qua đã cảm thấy ngọt ngào như uống một ngụm nước mật ong ấm áp. Tuy nhiên, gương mặt bầu bĩnh ấy trông có vẻ nhút nhát, cô ấy ngồi đó trông có hơi e dè và rụt rè.Hoài Triệt Triệt khựng lại, cười với Khang Tuấn Niên và nói: "Tôi tự mang được, cảm ơn anh."Mặc dù chưa hiểu rõ sự tình, cô cũng đoán có thể do cô gái tự ngồi vào góc để tránh giao tiếp. Nhưng khi bước vào phòng và thấy bốn người đang cười nói vui vẻ, còn một người khác ngồi một mình cách xa, cô không khỏi cảm thấy khó chịu.Hoài Kiến Trung thường nói cô có lòng chính nghĩa bao đồng vô bổ, nhưng Hoài Triệt Triệt nghĩ không phải vậy.Ít nhất thì khi làm như vậy, bản thân cô cũng cảm thấy rất tự hào.Cô ngồi xuống cạnh cô gái, nhiệt tình hỏi: "Em tên gì? Chị là Hoài Triệt Triệt.""Dạ, em sao?" Cô gái ngạc nhiên nhìn cô, giọng nói nhẹ nhàng như một chú chim non vừa mới nở: "Em tên là An Tiểu Thuần."Vừa nghe An Tiểu Thuần lên tiếng, một cô gái phía bên kia bật cười. Khi Hoài Triệt Triệt nhìn qua, cô gái đó lập tức giơ tay tỏ vẻ không có ý xấu: "Em chỉ thấy cái tên này dễ thương quá thôi."An Tiểu Thuần, đọc gần giống như "chim cút nhỏ".Vốn dĩ tính cách đã nhút nhát, gặp thêm ba mẹ đặt cho cái tên độc đáo như vậy, thật sự là không đỡ nổi.Hoài Triệt Triệt không để ý đến cô gái đó, quay lại nhìn An Tiểu Thuần, chân thành nói: "Tên em dễ thương thật."An Tiểu Thuần ngại ngùng mím môi, khẽ gật đầu chấp nhận lời khen của Hoài Triệt Triệt: "Tên của chị cũng dễ thương mà...""Haha, cũng tạm thôi."Một nhóm bạn trẻ nhanh chóng trao đổi tên tuổi, Hoài Triệt Triệt cũng biết cô gái bật cười ban nãy là Mẫn Giai Mỹ. Có lẽ là người đảm nhận vai trò “visual” trong chương trình. Quả thật cô ta rất xinh, eo thon chân dài, tóc dài đến eo. Chương trình còn chưa bắt đầu quay mà đã khiến ba chàng trai xung quanh cô ta quay như chong chóng.Buổi gặp mặt kết thúc, mọi người đã có được một hình dung về hình tượng của mình cũng như biết trước diễn biến kịch bản. Tất cả cùng nhau rời khỏi để lên xe của chương trình, quay trở lại cổng trang viên để ghi hình cảnh bước vào lần nữa.Hoài Triệt Triệt mặc một bộ đồ thể thao màu hồng lỗi thời nhất của mình, buộc tóc đuôi ngựa, kéo theo một chiếc vali lớn. Cô trang điểm đơn giản, khiến đạo diễn quay phim lắc đầu, trêu đùa: "Cô nương này đến đây học đại học à?"Nhưng khi cô đứng trước ống kính, gương mặt mộc mạc lại như một cơn gió nhẹ mát lành. Tóc đuôi ngựa khẽ đung đưa theo bước chân, sự trẻ trung và tràn đầy sức sống toát ra từ bên trong mà không một loại mỹ phẩm nào có thể vẽ nên được.Ba nữ khách mời, ba phong cách khác nhau hoàn toàn.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.