Phía ngoài đồng ruộng, lúa chín vàng ươm trải rộng tít tắp, đây đó có vài cánh cò trắng phau phau xoãi cánh bay miệt mài mà vẫn không hết nổi cánh đồng.
Việc trồng lúa bên Đại Thịnh đế quốc được áp dụng cơ giới hóa tối đa, tất cả việc gặt đập đều sử dụng máy móc. Từng hàng lúa chín vàng ươm được cắt ngang tận gốc bằng máy gặt đập liên hợp thế hệ mới, hạt lúa được cho vào từng bao tải, còn rơm rạ thì bó thành từng bánh to sẽ được mang đi để trồng nấm rơm trong các nhà kín, sau đó lại làm thức ăn nuôi trùn, cuối cùng làm thành phân bón hữu cơ cao cấp. Tuyệt đối sẽ không đốt rơm rạ trên đồng, vừa gây lãng phí vừa gây ô nhiễm khói thải carbonic.
Tổng thống Hamani Diori vốn không quen thuộc lúa nước, ông nghe kỹ sư giới thiệu số rơm rạ khổng lồ này đều đem đi trồng nấm rơm bèn hỏi:
- Phổ Nghi, nhiều rơm rạ như vậy trồng ra được nhiều nấm rơm không?
Phổ Nghi: - Lúc trước mà ông hỏi thì ta thua, vì ta làm vua đâu thể biết mấy việc này. Nhưng nhờ lên voi xuống chó vài lần, ta đã biết sơ sơ việc trồng nấm rơm, số rơm rạ đó sẽ cho ra thu hoạch rất nhiều.
Hamani Diori: - Nhiều đến mức nào?
Phổ Nghi: - Nhiều đến mức ăn không hết... Phải phơi khô, hoặc chế biến đồ hộp, khi đó sẽ gửi qua Niger cho ông đấy, chịu không?
Hamani Diori: - Ô... cảm ơn ông nhiều nhé Phổ Nghi. Nhưng thú thật, ta không hiểu nhiều về lúa nước, ta thấy lúa chín vàng đồng ruộng, khi xưa ta cũng thấy lúa chín vàng đồng ruộng, vì sao cả hai đều chín vàng đồng ruộng mà năng suất lại chênh lệch nhau nhiều như vậy?
Chủ tịch Hà: - Cái này ta có nghiên cứu, để ta trả lời nhé.
Phổ Nghi: - Khà khà khà... mời chủ tịch Hà, bên S quốc mới là đại hành gia về lúa nước đấy Hamani!
Chủ tịch Hà: - Đúng như Hamani nói, cả hai khối ruộng lúa khi chín đều vàng ươm. Nhưng giống lúa Hưng Thịnh 01 này hột lúa to gấp đôi hột lúa cũ, số hạt trên một bông lại nhiều gấp đôi loại cũ, số lượng bông lại ra nhiều gấp 3-4 lần giống cũ... Nhân lên tổng số thì năng suất nhiều gấp 12-16 lần giống cũ.
Đây chỉ là so sánh đơn giản cho dễ hiểu, nếu tính chi tiết thì phải so sánh tiếp trọng lượng riêng của hai loại gạo, ví dụ cùng một m³ nhưng gạo Hưng Thịnh 01 lại nặng hơn loại cũ 10-15% như vậy rõ ràng tăng lên năng suất. Hoặc số lúa lép giống cũ nhiều quá, còn Hưng Thịnh 01 thì lại không bị lép hạt, như vậy lại tăng lên 15-20% ... Vì vậy theo ta đánh giá chi tiết, cả về độ thơm ngon phỏng chừng, thì có lẽ năng suất phải cao hơn giống cũ trên 20 lần.
Hamani Diori: - Cao quá, cao quá. Nhưng làm sao mà đưa độ thơm ngon vào để tính làm năng suất được?
Chủ tịch Hà: - Đây là phép tính của riêng ta, vì ngày xưa S quốc trường kỳ kháng chiến, đói khổ dữ dội, ăn cơm phải tính chi li từng bát cơm, thậm chí từng muỗng cơm. Hai loại gạo, ta lấy ra mỗi loại 1 kg bằng nhau về trọng lượng, khi nấu thành cơm, chắc chắn chúng sẽ có trọng lượng khác nhau vì hút nước co giãn khác nhau, sau đó lượng cơm giúp bao nhiêu người bình thường ăn no, đủ chất thì nó mới thể hiện được năng suất ở mức tận cùng, chứ không phải chỉ nằm trên đồng ruộng, thể hiện qua số cân nặng của các hạt lúa.
Ví dụ, cùng một bát cơm trọng lượng như nhau, nhưng có loại gạo chất lượng tốt, chỉ một bát cơm đã ăn rất no, còn chất lượng không tốt phải ăn 2-3 bát mới no. Đấy, ta tính năng suất gạo theo cách đó đấy!
Hamani Diori: - Thật là tuyệt vời, thật là chi li. S quốc thật tuyệt khi có một vị lãnh tụ như chủ tịch Hà, hèn gì mấy chục năm trường kỳ kháng chiến, S quốc luôn gan góc dám chống đỡ tất cả như vậy. Ta bái phục sát đất.
Phổ Nghi: - Nghe chủ tịch Hà nói nấu cơm, làm ta bỗng thèm ăn thử gạo mới, Giang ái khanh, có cách nào nấu ở đây mời mọi người thưởng thức thử nghiệm không?
Giang Bình An: - Bệ hạ đã muốn thì ta làm ngay đây.
Sau đó là một buổi nấu cơm dã ngoại, Giang Bình An không dùng bếp điện hoặc gas, mà dùng rơm rạ nấu cơm theo cách truyền thống của S quốc để biểu diễn cho bạn bè quốc tế, thậm chí lúa cũng được hắn giã bằng tay.
Giã gạo bằng tay vốn dĩ không phải việc dễ dàng nhưng hiện giờ thân thủ, tốc độ, sức lực, dẻo dai của Giang Bình An quá tốt, nên mọi chuyện thay vì vất vả cực nhọc thì lại thành ra một cảnh đẹp ý vui, xém chút nữa hắn nổi hứng hát ra luôn bài hát "Tiếng Chày Trên Sóc Bom Bo" nhưng hắn không thể hát vì bài này do nhạc sĩ Xuân Hồng sáng tác năm 1966, giai đoạn kháng chiến chống Mỹ, giờ mới là năm 1961 chưa có.
Nhưng không sao, dù không hát thì việc giã gạo, thổi cơm bằng rơm rạ cũng khiến mọi người thú vị, thán phục truyền thống văn hóa của S quốc. Mọi người bận bịu lăng xăng nấu liền một lúc 6 nồi cơm, các dụng cụ thiếu hoặc không có thì Giang thủ tướng lại phất tay áo biến hóa ra, dù đã quen nhưng mọi người vẫn tròn to mắt xem hoài không chán.
Chẳng mấy chốc mùi cơm chín nấu bằng gạo mới đã lan tỏa khắp nơi, ai cũng không ngờ là nó thơm như vậy. Bật nắp nồi, xới cơm bằng đũa cả, mọi người thấy rõ ràng từng hạt cơm nở to như đầu đũa, to hơn 2-3 lần hạt cơm thông thường, nhưng do chỉ giã gạo, không có quá trình chà xát đánh bóng nên hạt cơm vẫn có màu hơi ngà ngà, không được sáng bóng tinh khôi, nhưng bù lại các chất dinh dưỡng cực cao.
Mỗi người đều dùng thử nửa chén cơm, muỗng đầu tiên tuy chỉ ăn cơm trắng nhưng vào miệng thật dẻo ngọt, thơm lừng, càng nhai càng ngọt càng có vị. Chủ tịch Hà không nhịn được phải buộc miệng cảm thán một câu làm Giang Bình An giật nảy cả người:
- Cả đời ta đã sống hơn 70 tuổi, vậy mà ta chưa bao giờ gặp loại gạo nào nấu ra cơm ngon ngọt, thơm lừng như thế này cả!
Giang Bình An thấy quái quái: "Đây không phải là câu nói rất hot trên Tiktok ở kiếp trước sao! Thì ra Bác đã nói nó trước mấy chục năm rồi... Khà khà khà..."
Chủ tịch Hà lại chép miệng than thở: - Cơm này quá ngon, nếu có thêm muối mè nữa thì càng tuyệt. Món cơm nắm muối mè là pháp bảo của quân dân S quốc chúng ta khi kháng chiến đó!
Mọi người nghe vậy nhao nhao hỏi thêm cơm nắm muối mè là như thế nào, chủ tịch Hà cười vui vẻ giải thích rành rọt cơm nắm làm ra sao, ưu điểm như thế nào, muối mè có diệu dụng và bổ dưỡng... Cuối cùng ai cũng thèm nếm thử muối mè ăn với cơm trắng. Chủ tịch Hà mời mọc:
- Lần sau ghé thăm Hano, trong căn nhà sàn của vợ chồng ta có cả hũ muối mè, lúc đó ta mời mọi người nhé!
U Nu: - Chủ tịch ơi, lần sau là nhất định sẽ ghé thăm ông, nhưng giờ cơm trắng tuy ngon nhưng mọi người bị ngài làm thèm muối mè rồi!
Ha ha ha...
Ai cũng phá lên cười pha tấu hài cùng gương mặt cực tiếu của phó chủ tịch U Nu, Giang Bình An thấy vậy liền phất tay một cái, không ai hiểu chuyện gì xảy ra hoặc hắn muốn làm gì, nhưng mọi người biết mỗi khi Giang thủ tướng phất tay thì sẽ có điều bất ngờ.
Quả nhiên trong tíc tắc, trên tay của Giang Bình An hiện ra một hũ muối mè to đã dùng dang dỡ, còn lại 4/5. Chủ tịch Hà và Trần phu nhân nhìn thấy hũ này liền trợn tròn mắt ngạc nhiên. Chủ tịch Hà hiểu lầm:
- Trời ơi! Giang thủ tướng thần thông quảng đại thiệt, sao ngài lại làm phép biến hóa ra hũ muối mè giống hệt trong nhà ta được vậy? Ngài chưa thấy nó bao giờ mà?
Giang Bình An mỉm cười không giải thích, chỉ đưa muối mè cho mọi người ăn giải cơn tò mò, còn việc chủ tịch Hà và Trần phu nhân về nhà phát hiện mất hũ muối mè yêu dấu thì tính sau, khà khà khà...
...
Việc tham quan gặt lúa chỉ là nghi thức, chủ yếu là tụ hội bàn bạc tình hình liên minh và lôi kéo giao tình, sẵn tiện ai có khó khăn gì thì thông báo để Giang Bình An trợ giúp.
Trước khi rời khỏi Quảng Đông, Giang Bình An còn tranh thủ tìm gặp riêng Lâu nhạc phụ và Trang huynh đệ.
Giang Bình An: - Tiểu tế kính chào nhạc phụ đại nhân. Tiểu đệ cũng kính chào Trang huynh.
Lâu phụ: - Hiền tế, từ hồi chia tay đến nay, không có vấn đề gì chứ?
Giang Bình An: - Dạ thưa nhạc phụ, mọi chuyện đều tốt.
Trang Bảo Quốc: - Ngu huynh cũng xin chào tiểu đệ. Chúc mừng tiểu đệ an cư bên S quốc, ta thấy ở bên đó không lâu nhưng khí chất của tiểu đệ đã mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. Đây là điều đáng mừng!
Giang Bình An: - Trang huynh quả nhiên mắt sáng như đuốc! Quả thật qua S quốc ẩn cư rất thích hợp với ta, nên ta có điều đạt được và tiến bộ đôi chút...
Hàn huyên việc nhà không lâu, Giang Bình An vào thẳng vấn đề hỏi thăm tình hình kinh doanh của hai cao thủ này:
- Nhạc phụ, việc kinh doanh quốc tế của ngài như thế nào? Có bị ảnh hưởng của sự khủng hoảng nhiên liệu đang diễn ra trên thế giới không?
Lâu phụ: - Có chứ sao không! Nhưng ảnh hưởng chỉ nhỏ không lớn vì khách hàng của ta toàn là các phú hào, chuyên tiêu thụ các mặt hàng cao cấp. Thậm chí ta còn đứng trung gian giật dây bắt cầu cho các phú hào quốc tế mua sắm phi cơ, du thuyền, xe hơi điện... từ khu công nghiệp Đại Thịnh. Vì thế có ảnh hưởng nhưng lại tăng thu hoạch lên rất lớn.
Giang Bình An: - Chúc mừng nhạc phụ nhất bộ thanh vân, thao túng thiên hạ ngay trong tầm tay.
Lâu phụ: - Khà khà khà... đừng nịnh nọt ta... ta chỉ là cò con nhỏ bé, làm môi giới mà thôi, nói gì thao túng thiên hạ chứ. Nếu nói thao túng thiên hạ, phải nói là con kìa, tuy giờ ẩn cư phía sau, giao hết liên minh cho phó chủ tịch U Nu, nhưng con mới là người trở tay hiện mây, lật tay làm mưa trên toàn thế giới!
Trang Bảo Quốc ngồi bên cạnh nghe cha vợ và con rể hai người khen nhau sắp bay lên trời liền chua lè ghen tị nói:
- Thôi thôi... xin sư phụ và Giang tiểu đệ đừng thổi nhau nữa, sắp bay lên tới cung trăng rồi. Sao sư phụ không nói với tiểu hiền đệ về chuỗi tửu lầu, khách điếm vừa thành lập ở đây đi...