Đại Náo Từ 1960

Chương 234: . Thống nhất thiên hạ IV



Chương 234. Thống nhất thiên hạ IV

- Giang thủ tướng, tên tổng thống đó bị sụp đổ tâm lý rồi, mau ra tay, nếu trễ lỡ hắn ta mà bị điên thì khổ...

Nghe chủ tịch Hà nhắc nhở, Giang Bình An cũng không chậm trễ, lập tức bỏ vào căn phòng Quỷ Dữ một người máy tạo hình bình thường, nhưng mặc vest đen, mang mặt nạ Satan.

Tên tổng thống than khóc nãy giờ nhưng tai mắt vẫn linh mẫn quan sát xung quanh, vì vậy kẻ mang mặt nạ vừa xuất hiện thì ông ta đã phát hiện và thở phào nhẹ nhõm, nhưng đối phương lại ra đòn phủ đầu trước:

- Ha ha ha... tổng thống, lần đầu tiên gặp mặt, ta xin tự giới thiệu, ta là Sứ Giả Địa Ngục, chính ta là người mang tổng thống đến đây. Ta rất xin lỗi vì gây bất tiện cho ngài... Thật ra ta mang ngài đến đây chỉ là để hỏi ngài một câu thôi.

Tổng thống nghe đối phương sử dụng giọng điệu rất lịch sự, nói năng lại uyển chuyển, ngữ điệu phập phồng tốt đẹp, chứng tỏ đối phương rất có học thức chứ không phải bọn cuồng đồ khát máu. Ông ta yên tâm, vội lấy khăn tay ra lau mặt mũi, vuốt sơ mái tóc, chấn chỉnh y phục như thể muốn bày ra vẻ một tổng thống. Sau đó ông ta đứng thẳng người, cất cao giọng hỏi như một hiệp sĩ dũng cảm:

- Hỡi Sứ Giả Địa Ngục, xin ngài cứ hỏi, ta đang nghe đây!

- Ta muốn hỏi ngài rằng: ngài muốn sống hay muốn c·hết?

Tên tổng thống lại một lần nữa gục ngã sụp đổ, ông ta chửi thật to trong lòng:

"C·hết tiệt! Sao đang lịch sự nho nhã lại quay ngang thành phong cách khủng bố rồi? Thôi thôi... giờ ta lọt vào tay đối phương, phải cúi đầu cầu sống trước đã"

Tổng thống đổi một gương mặt nịnh nọt, dáng người khòm hẳn xuống, mau chóng trả lời để tránh phật ý đối phương:

- Ta muốn sống thưa Sứ Giả Địa Ngục.

- Tốt, vậy ngươi sẽ được sống nhưng phải gia nhập tổ chức của ta. Nhận và thực hiện nhiệm vụ, nếu thành công ngươi sẽ được thưởng thêm tiền bạc. Như vậy có công bằng chưa?

- Ôi quá công bằng thưa ngài!

- Vậy ngươi chấp nhận?

- Ta chấp nhận!



- Hay lắm, ngươi ký tên gia nhập vào đây trước đã.

Sứ Giả Địa Ngục lấy ra một tờ giấy khá đặc biệt, mặt trên màu trắng, mặt dưới màu đen và đỏ, in "666" đỏ chóe to tướng. Phía mặt trắng chỉ có vài dòng chữ in sẵn rất đơn giản:

"Tôi đồng ý gia nhập tổ chức Sứ Giả Địa Ngục để lật đổ Liên Minh Thịnh Vượng.

Tôi sẽ thi hành mọi nhiệm vụ tổ chức giao phó.

Mỗi nhiệm vụ thành công sẽ được tổ chức khen thưởng 10 tấn vàng ròng hoặc tiền mặt.

Ngày... tháng... năm...

Ký và ghi rõ họ tên: ...

Đóng dấu tay... "

Sứ Giả Địa Ngục: - Ngươi đọc hiểu không?

- Dạ hiểu!

Sứ Giả Địa Ngục lại vung tay, lấy ra viết, mực đỏ điểm chỉ. Tên tổng thống líu ríu làm theo, trong đầu ông ta không biết đâu là thật, đâu là giả, chỉ phải ngoan ngoãn sinh tồn trước rồi tính sau, chỉ cần trở về nhà được thì trời cao biển rộng, mặc tình cao bay xa chạy.

Sứ Giả Địa Ngục: - Ha ha ha... Chúc mừng ngươi đã trở thành một thành viên của chúng ta. Bây giờ hãy nghe cho rõ nhiệm vụ thứ nhất đây: Phải xin gia nhập Liên Minh Thịnh Vượng và ủy thác quyền biểu quyết cho Hamani Diori trong vòng 7 ngày. Nếu thành công sẽ được thưởng vàng ròng hoặc tiền mặt, nếu thất bại ngươi sẽ bị c·hết.

- Sứ Giả Địa Ngục, ngài muốn lật đổ Liên Minh Thịnh Vượng vì sao lại muốn ta gia nhập vào đó?

- Không gia nhập làm sao lật đổ được? Không lẽ ngươi không biết rằng p·há h·oại từ bên trong luôn dễ dàng hơn à?

- Nhưng tổ chức Sứ Giả Địa Ngục có ngài mạnh như vậy sao không trực tiếp lật đổ?

- Ta đánh không lại!



- ???

- Ta là Sứ Giả Địa Ngục, tên Giang thủ tướng kia lại là Sứ Giả Thiên Đường, trên nguyên tắc ta không thua hắn, nhưng thực tế hắn có nội ngoại hai bên mạnh lắm, cho nhiều pháp bảo, ta đánh không lại hiểu chưa?

- Dạ... hơi hiểu!

- Giờ ngoan về gia nhập nhanh đi, bảy ngày trôi qua chưa hoàn thành nhiệm vụ thì ngươi sẽ c·hết. Nhưng vì quen biết nên ta có thể cho ngươi được quyền lựa chọn một trong ba kiểu c·hết rất độc đáo. Chẳng những vậy, ta còn khuyến mãi cho ngươi hưởng thụ trước để cảm nhận, sau này dễ lựa chọn hơn, nào đi đi...

- Khoan... từ từ... ta không... m...u...ố...n...

Trong tiếng la hét hốt hoảng của tên tổng thống, Sứ Giả Địa Ngục phất tay làm phép, nhưng thực tế thì người làm phép là Giang Bình An ở tuốt bên S quốc.

...

Cả bốn màn hình lớn quay chụp căn phòng Quỷ Dữ đã ngay lập tức mất đi hình ảnh của tên tổng thống và Sứ Giả Địa Ngục. Giang Bình An cho mở lên một màn hình khác chuyên dùng để truyền tải tín hiệu vệ tinh nhân tạo, màn hình này mở lên, vệ tinh truyền về hình ảnh quay chụp từ trên cao.

Trong khung hình là cảnh tượng một thảo nguyên châu Phi bát ngát, có một đàn sư tử hơn một chục con trưởng thành và vài con sư tử con. Trong đó con sư tử đực đầu đàn duy nhất đang phẫn nộ gầm gừ, nó tức giận đến xù cả lông tóc trên đầu ngước nhìn lên cái cây nhỏ ở giữa đàn sư tử, trên cây vừa xuất hiện hai kẻ lạ mặt: tên tổng thống xui xẻo và Sứ Giả Địa Ngục.

- Xin giới thiệu với ngài tổng thống, đây là thảo nguyên châu Phi. Bên dưới là đàn sư tử. Cách thức c·hết thứ nhất là "Thú táng" tức táng thân vào bụng thú.

Mới nói đến đây đã có 3-4 con sư tử cái nhảy tót lên trèo cây săn bắt, tên tổng thống sợ quéo đít và tè dầm ngay tại chỗ, nhưng ông ta không hay không biết, chỉ biết ôm chặt tay của Sứ Giả Địa Ngục, miệng run lên, hai hàm răng va vào nhau lặp cập, không nói ra được bất cứ điều gì.

Không phải ông ta chưa từng gần gũi sư tử nên mới sợ như vậy, mà trái lại, tên tổng thống này hầu như năm nào cũng dư thừa tiền bạc đàn đúm cùng đám bạn quý tộc tổ chức đi săn cọp ở Ấn Độ, săn gấu trắng ở Bắc Cực, săn sư tử ở châu Phi... nhưng khi đó là trang bị tận răng, ngồi trong xe bọc thép... Còn bây giờ tay không tấc sắt, đối mặt cả chục con sư tử trưởng thành đang cực độ đói khát, có thể nói xác suất sống bằng không, trừ phi được giải cứu!

Nhưng nãy giờ ở trên cây, tên tổng thống đã quét mắt nhìn tất cả, ông ta không thấy bóng dáng bất kỳ đoàn đội đi săn hoặc đi tuần tra của con người nào xung quanh cả. Giờ đây da đầu của ông ta tê dại khi mấy con sư tử cái bắt đầu trèo cây, ông ta không còn suy nghĩ được gì, chỉ biết bấu víu tên Sứ Giả Địa Ngục c·hết tiệt kia.

Khi con sư tử cái leo cao nhất đã gần chạm được tên tổng thống, ông ta lại thấy mình hoa mắt, cảnh vật lại biến đổi, không còn là châu Phi bát ngát, không còn đàn sư tử hung tàn hoang dã... tất cả đã thay bằng một đỉnh ngọn núi tuyết cao chót vót ngất trời mây, cơn sợ hãi thú dữ đã bay biến, thay vào bằng cơn lạnh giá khủng kh·iếp...



Tên tổng thống ngã khụy xuống mặt tuyết, ông ta ôm mình co ro lạnh run, nhưng tinh thần cũng nhờ cái lạnh mà tỉnh táo lại đôi chút, ông ta run giọng hỏi:

- Thưa ngài Sứ Giả Địa Ngục, đây lại là đâu?

- Đây là một đỉnh núi tuyết cao thứ 8 trên thế giới, tuy nó không phải cao nhất, nhưng nó lại khó leo nhất, hầu như chưa có dấu chân người nào leo được đến đây cả. Và đây là kiểu mai táng thứ hai: Băng táng. Khi ngài ở đây, ta nghĩ chỉ vài giờ là ngài bị đông lạnh ngay thôi, rất "nhẹ nhàng" tuy rằng hơi lạnh lùng một chút!

Tên tổng thống lắc đầu cười như c·hết cha c·hết mẹ, chợt thốt nhiên ông ta nhớ đến những bộ phim của Hollywood, ông ta reo lên:

- Ah... ta nghĩ đến rồi! Sứ Giả Địa Ngục, có phải ngài là người có năng lực dịch chuyển tức thời giống mấy nhân vật trong truyện tranh tiểu thuyết hoặc hoạt hình không?

Sứ Giả Địa Ngục không trả lời, cái mặt nạ kia đâu thể diễn tả được điều gì, người này chỉ hỏi lại một câu:

- Ngài có lạnh không?

- Có... hừ hừ... rất lạnh...

Sứ Giả Địa Ngục phất tay lên, ngay lập tức một chiếc áo lông gấu Bắc Cực to dày hiện ra trên không trung rồi nhẹ nhàng rơi xuống người của tên tổng thống. Ông ta vội vàng mặc ngay nó vào để chống lạnh, nhưng càng mặc ông ta thấy càng kỳ lạ vì cảm giác quá quen thuộc, cuối cùng nhìn bâu áo có thêu chỉ vàng tên của mình, ông ta xúc động bật khóc và hỏi thăm:

- Ôi, đây là áo của ta cất kỹ trong biệt phủ mà, làm sao mà ngài lấy nó được?

- Ta thấy nó là cái áo chống lạnh tốt nhất trong nhà của tổng thống, nên đem nó lại đây cho ngài mà thôi. Giờ ngài thấy năng lực của ta thế nào?

- Quá ghê gớm, ngài có thể đi đến bất kỳ đâu, bắt được bất kỳ ai. Nhưng thưa ngài, ở đây vẫn quá lạnh, chúng ta có thể đổi sang một nơi khác để tâm sự không?

- Ồ, được chứ, thành viên của ta!

Cảnh vật lại đổi dời, nó ấm áp hơn hẳn ngọn núi tuyết khi nãy, nhưng tên tổng thống lại la làng:

- Ah... nóng quá, ta c·hết mất... Sao lại là đỉnh ngọn núi lửa đang hoạt động?

- Ha ha ha... đây là c·ái c·hết kiểu thứ ba: Hoả táng, bỏ ngài vào đám dung nham đó thì ngài sẽ cháy thành than ngay!

- Sứ Giả ơi ngài cho ta về căn phòng hồi nãy đi, ta xin ngài, ở đây nóng và ngợp quá, ta c·hết mất.

Cảnh vật lại biến đổi, tên tổng thống thấy mình lại ở trong căn phòng đen đỏ đầy ma mị, nhưng đối với ông ta, giờ đây nó đã không còn là đáng sợ nữa mà đã giống như một thiên đàng khi so sánh với ba chỗ vừa rồi. Bởi vậy cho nên, mọi sự sung sướng hay khổ đau trên đời có lẽ đều bắt nguồn từ sự so sánh!

Tên tổng thống thều thào tự hỏi: - Vừa rồi tất cả chỉ là ảo giác hay sao?
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.