Quy Phù Nam mừng rỡ như điên, cuống quýt ngẩng đầu nhìn khí vận thần long cảm tạ đại ơn:
- Thần long tại thượng, tiểu linh quy Quy Phù Nam xin tạ ơn ngài đã cải tạo thể chất cho ta.
Khí vận thần long không thèm truyền ý niệm nữa, chỉ gật gù cái đầu tỏ vẻ đã nghe được. Quy Phù Nam biết đối phương không muốn nhiều lời, đành rút lui xem xét kỹ lại bản thân. Vừa rồi luồng hơi thần kỳ kia đã trợ giúp Quy Phù Nam luyện hóa loại bỏ các loại tạp chất ô uế mà Quy Phù Nam nhiễm phải trong suốt mấy trăm năm sống trong hồ. Chính vì vậy nó mới bị teo rút cơ thể khá nhiều, nhưng loại bỏ tạp chất, khiến cơ thể Quy Phù Nam tăng lên phẩm chất, vừa giúp nó đột phá được linh thú cấp 2 vừa dễ dàng tu luyện tiến triển nhanh hơn rất nhiều trong tương lai.
Ngoài ra còn một niềm vui bất ngờ, thần thông Linh Nhãn được thần long cố ý chiếu cố nên cũng đột phá được một bậc, hiện giờ Quy Phù Nam đã có thể nhìn ra thêm được đặc điểm của một vùng đất là tốt hay xấu, rất giống một thầy phong thủy, nhưng đáng tiếc, điều này hoàn toàn vô dụng ở hiện tại vì nó không biết dùng để làm gì khi suốt ngày ở trong hồ, Quy Phù Nam chép miệng:
- Thôi mặc kệ, có đột phá là quý lắm rồi, biết đâu sau này có trọng dụng. Phải công nhận, thần long đúng là thần long, lão nhân gia chỉ cần thổi một hơi mà ta được lợi cả đời... Khà khà... Hy vọng bữa nào lão nhân gia hứng thú thổi thêm vài hơi nữa, chắc ta đột phá dài dài...
Quy Phù Nam đâu biết, khí vận thần long tít trên trời cao tuy nhắm mắt làm bộ không thèm quan tâm, nhưng câu lầm bầm này hoàn toàn nghe thấy rất rõ, thần long nghĩ trong đầu:
"Hừ, đúng là tiểu tiểu linh quy, không biết gì cả! Hơi thở vừa rồi ta đã tốn rất nhiều bổn nguyên, mệt muốn c·hết... Ở đó mà thổi thêm nhiều hơi nữa... Mơ mộng viễn vông!"
Thực ra thế mạnh của khí vận thần long và đám mây khí vận hoàn toàn nằm ở một phương diện khác: đó là sự may mắn, thuận lợi và nhân tài sinh ra.
Sự may mắn thì có thể hình dung đơn giản ví dụ như ngay hiện tại, các bầy cá quý hiếm và lớn của thế giới đột nhiên ngẫu hứng muốn ghé thăm biển Đông chơi, khiến từ rày về sau các thuyền đánh cá của ngư dân Đại Việt luôn luôn thu hoạch xưa đã tốt nay còn tốt hơn, chỉ có điều là bị tổng bộ hạn chế số lượng đánh bắt, muốn quy hoạch để đánh cá bền vững dài lâu.
Về thuận lợi thì thường thể hiện ở chỗ mùa màng bội thu, mưa thuận gió hòa khắp đất nước, hiếm khi khô nơi này mà lụt lội nơi khác. Thậm chí các khu nghiên cứu, các phòng thí nghiệm cũng dễ dàng thành công hơn trong các thí nghiệm...
Riêng việc nhân tài sinh ra thì vừa rõ ràng nhất lại vừa mờ ảo nhất. Mờ ảo nhất nghĩa là khó có ai phát hiện được, chỉ có thể tổng kết lịch sử từng thời kỳ mới có thể rút ra kết luận thời kỳ nào nhiều nhân tài, thời kỳ nào ít nhân tài.
Còn rõ ràng nhất thì nằm ở chỗ tác dụng tăng lên nhân tài của khí vận quốc gia, đây có thể nói là tác dụng chủ chốt nhất. Ví dụ như hiện tại, khi giao long thành công hóa thành thần long, khu trường học Trác Ngọc ngay lập tức đã có 8 học viên bất ngờ thành công đột phá mức thang điểm thiên tài 91/100, trở thành cấp thiên tài trạng nguyên.
Dĩ nhiên đây chỉ là đột phá, cần chờ một thời gian cho họ ổn định thì mới tốt nghiệp và đi làm được. Nhưng đó chưa phải là tất cả, các học viên lớn lớn bé bé của trường Trác Ngọc sẽ nhờ khí vận khổng lồ của Đại Việt mà không ngừng đột phá, đạt được 2-3 lần mức kỳ vọng của Giang Bình An và các người máy quản lý khu trường này. Song song với đó, các học sinh giỏi, xuất sắc và các nhân tài trưởng thành cũng xuất hiện ngày một nhiều trong dân gian, giúp nguồn học viên tuyển vào trường Trác Ngọc ngày một cao.
Nhưng nếu khí vận một quốc gia tốt luôn sinh ra nhiều nhân tài cho đất nước, vậy lẽ ra các nước lớn phải càng ngày càng hưng thịnh, đâu thể nào có chuyện "thịnh cực tất suy" trong lịch sử?
Thực tế định luật "Thịnh cực tất suy" không có triều đại nào trên thế giới tránh khỏi, từ cổ chí kim, từ Đông sang Tây tất cả đều là như vậy. Lỗi không nằm ở khí vận quốc gia mà nằm ở giới cầm quyền của quốc gia.
Khi dựng nước, chỉ có các nhóm lãnh đạo tích cực hăng hái, lo cho dân lo cho nước thì mới thành công lập quốc. Nhưng khi lập quốc được rồi, triều đại nào càng giữ được đặc tính tốt đẹp lâu dài thì triều đại đó càng trường thịnh, triều đại nào giới cầm quyền bị nhiễm thói hư tật xấu, ăn chơi sa đọa, bòn rút của cải máu xương của người dân... thì đánh mất lòng dân, khí vận quốc gia lúc đó lập tức suy yếu.
Khi khí vận quốc gia suy yếu, nhân tài mới sẽ không sinh ra nhiều, nhân tài cũ thì không được trọng dụng hoặc bị kẻ xấu hãm hại hết cho bằng được... Dần dần đẩy quốc gia đi vào vực sâu hủy diệt.
Quay trở lại tình huống của Đại Việt siêu quốc mới vừa thành lập, khí vận quốc gia cũng được tăng lên một cách thô bạo trong buổi đầu lập quốc, nhưng nếu không biết vun đắp tài bồi, không chiếm được lòng dân để trăm họ oán than... thì chắc chắn định luật "Thịnh cực tất suy" sẽ lại xảy ra.
Mấy điều về khí vận này Giang Bình An không có nghiên cứu, hắn hoàn toàn không biết, thậm chí cả Quy Phù Nam cũng chỉ dùng linh nhãn nhìn thấy thần long phát triển tốt hay bị ốm o gầy mòn chứ không biết nguyên nhân, trong truyền thừa từ tổ tiên của nó không có thông tin về điều này.
Nhưng may mắn, Giang Bình An tuy nhập ma, trở thành một Ma Thần, nhưng Ma là đối với kẻ thù, còn Thần thì vẫn tồn tại đối đãi cực tốt với người thân, với gia đình bạn bè và người dân khốn khó.
(PS: người giàu sống khỏe ru, đâu cần quan tâm, miễn họ không bị bóc lột, chiếm đoạt tài sản là được).
Và nguyện vọng phát triển một xã hội lý tưởng của Giang Bình An không phải là nói suông để lừa gạt mọi người, hắn thực sự dự định làm như vậy, hắn muốn kinh doanh cả Việt Giới trở thành một thế giới lý tưởng, trong đó mọi người được phát huy trọn vẹn tài năng của mình, có như vậy thì hắn mới đưa nền khoa học kỹ thuật của Việt Giới từ từ tiếp cận được nền khoa học kỹ thuật của liên vũ trụ, từ đó Giang Bình An mới thực sự đứng vững, trở thành một cường giả trong liên vũ trụ mà không phải chỉ đơn thuần trồng trọt kiếm HP thăng cấp...
Mưu tính tuy đơn giản nhưng sâu xa này của Giang Bình An không bàn mà hợp ý với sự phát triển bền vững khí vận quốc gia. Khi Việt Giới trở thành một thế giới lý tưởng, người dân được phát huy tài năng trọn vẹn, đó chính là cách phát triển khí vận quốc gia liên tục, ngày càng lớn mạnh, tránh được định luật "Thịnh cực tất suy".
...
Quay trở lại với hiện trường ký kết hiệp ước sát nhập. Khi tất cả các nguyên thủ quốc gia ký kết hoàn tất, Giang Bình An lập tức mời mọi người sang nơi khác để đãi tiệc.
Hắn cũng thay đi cái áo đẫm máu của mình, khoác lại áo Vest trắng tinh quen thuộc, ngay lập tức mọi người quan khách cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, không còn bức bối vì lệ khí trên người của Giang Bình An toả ra nữa.
Vì trong thời gian t·ang l·ễ nên bữa tiệc tổ chức rất đơn giản, thời gian cũng ngắn gọn, Giang Bình An với vai trò chủ nhà liền tiễn đưa các phái đoàn quốc tế ra về, nhưng đặc biệt mời tất cả nguyên thủ quốc gia ở lại để tham gia luôn vào chính phủ Đại Việt siêu quốc mới thành lập.
Tất cả các nguyên thủ này được gom vào thành lập một nội các, đóng vai trò tư vấn, giá·m s·át, đôn đốc, khởi tố, bầu cử, bình chọn... hàng tá những vai trò ghê gớm được Giang Bình An tự biên tự diễn gắn cho nội các mới thành lập, giúp nó sáng lên lóng lánh trước mắt mọi người, làm cho mọi người có ảo giác:
- À... thì ra không có nội các thì chính quyền Đại Việt không thể hoạt động hiệu quả được...
Nhưng trên thực tế thì sao? Đây chỉ là một cơ quan hữu danh vô thực, có mức lương cực cao được trả cho các nguyên thủ quốc gia để họ dưỡng lão.
Thực hư thâm ý của Giang Bình An ra sao, các phái đoàn quốc tế hoàn toàn không hay không biết, hoặc chưa nghĩ đến, họ chỉ thấy nguyên thủ quốc gia của mình bị giữ lại là một điều hoàn toàn bất ổn. Rất nhiều người quan chức đứng ra phản đối:
- Không thể được, Giang thủ tướng, ngài giữ lại tổng thống của chúng tôi là b·ất h·ợp p·háp!
- Chúng tôi muốn tổng thống cùng trở về.
- Giang thủ tướng, ngài giữ lại các nguyên thủ quốc gia là có ý gì? Không lẽ đây cũng là một cách hữu hiệu cần thiết để thành lập một Xã Hội Lý Tưởng theo lời ngài nói? Một Xã Hội Lý Tưởng mà không hề có tự do cá nhân sao? Thật nực cười! ...
Đối diện với mấy trăm lời mỉa mai chất vấn, Giang Bình An vẫn bình tĩnh cười ruồi, giờ phút này hắn như một con khủng long bạo chúa da dày thịt béo không sợ cả bầy ruồi muỗi vo ve châm chích. Đợi tiếng chất vấn lắng dịu hết, hắn liền thong dong trả lời:
- Cảm ơn mọi người đã quan tâm và góp ý chân thành. Đầu tiên ta lập lại một lần nữa, nội các chính phủ mới thành lập là hoàn toàn cần thiết và cực kỳ quan trọng cho sự vận chuyển hiệu quả và trơn tru của cả Đại Việt siêu quốc.
Tất cả các nguyên thủ quốc gia hầu như đều là những người xuất sắc nhất của mỗi quốc gia, khi tập hợp họ lại cùng làm việc, hiệu quả của nó sẽ là tuyệt vời nhất trên thế giới, nội các sẽ là bộ não, là trái tim của Đại Việt... Chỉ có như vậy, việc sát nhập các quốc gia vào Đại Việt mới thực sự trở thành một đại gia đình hòa hợp, mà không phải là cá lớn nuốt cá bé, thôn phệ linh tinh.
Mọi người nên nhớ, chuyện xác nhập là hoàn toàn tự nguyện giơ tay biểu quyết, không có sự ép buộc gì ở đây, và đã được cả thế giới theo dõi trực tiếp. Hiện giờ cũng vậy, ta mời các nguyên thủ quốc gia ở lại là hoàn toàn tự nguyện, không ép buộc, và giờ đây, ta mời lại một lần nữa, nguyên thủ quốc gia nào muốn ở lại tham gia vào nội các để cống hiến cho Đại Việt xây dựng một Xã Hội Lý Tưởng, xin hãy giơ tay cao lên nào...