Đại Náo Từ 1960

Chương 462: Chính truyện 142. Mầm vũ trụ tái hiện



Chính truyện 142. Mầm vũ trụ tái hiện

Mộc Minh Ái lẩm bẩm tính toán rồi la lên:

- Á... tới cả 20.000 tỷ người luôn!

Giang Bình An: - Sợ chưa? Người quá vạn đã đông như kiến cỏ, 20 ngàn tỷ rất đông đúc. Vì vậy 500 tỷ người Sabie hiện giờ rất quý giá, chúng ta cần quý trọng, phát triển họ thật tốt. Thực ra khi nãy ta nói 10% tăng dân số mỗi năm là nói ít, nếu tính chi ly ta nghĩ phải là 15-20% mỗi năm do lương thực dồi dào, y tế tiên tiến.

Mộc Minh Ái: - Chà... như vậy 20 ngàn phải lên tới 50-100 ngàn tỷ. Lúc đó Ma Thần giáo cũng đã ăn sâu bén rễ, sinh ra tín ngưỡng lực sẽ cuồn cuộn như nước sông Đà...

- Chẳng những tín ngưỡng lực mà còn bí cảnh nữa, chúng sẽ nảy sinh lớp lớp, Gaia trên các tinh cầu cũng sinh ra ào ào, chúng sẽ phụ trợ cho Náo Thiên phòng thủ tiểu vũ trụ, nén năng tinh giúp chúng ta kiếm tiền. Tiểu vũ trụ sẽ rực rỡ hẳn lên không còn quá quạnh quẽ như bây giờ...

Hai người đang bàn luận sôi nổi tương lai của tiểu vũ trụ thì biến cố nảy sinh: Hệ thống giao dịch tự động bật ra!

Giang Bình An nhìn vậy thì đã biết tổng bộ có chuyện quan trọng cần liên hệ, hắn nháy mắt với Mộc Minh Ái rồi cất bước đi ra một chỗ thật xa ngoài khoảng không vũ trụ để trò chuyện riêng.

Quả nhiên ngay lập tức cửa hàng ảo đại diện cho hệ thống đã nổi lên một giọng nói điện tử:

- Giang Bình An, tại sao ngươi xử lý Cesar?

Giang Bình An nghe giọng quen thuộc thì biết Đệ Tam từ tổng bộ. Hắn rất điềm tĩnh không chút lo lắng vì hiện nay hắn đã không còn là nhỏ bé ốc tiêu nữa rồi, hắn cũng đã tìm được các chợ đen, có liên hệ với nhiều đại tộc, có thể tự do giao dịch ngoài liên vũ trụ, di chuyển qua lại thì có tiểu vũ trụ thông qua các toạ tiêu... Như vậy quan hệ với Hệ thống giao dịch không còn là phụ thuộc mà đã trở nên bình đẳng hơn.

Giang Bình An cất giọng ôn hòa như gió xuân lai láng, nhưng trong bông lại giấu kim nhọn:

- Ngài đã đến sao không hiện thân ra đây gặp mặt, không lẽ hiện giờ ta vẫn chưa đủ tư cách hay sao?

Đệ Tam lắc đầu thầm than: "Biết ngay tiểu tử này khó chơi mà! Hắn vừa có được Tử Tinh và Hắc tinh bán ra là đã một bước lên trời, ta không còn khống chế dễ dàng như xưa nữa rồi! Than ôi... thời oanh liệt nay còn đâu!"



Than thì than nhưng Đệ Tam phải đi ra gặp mặt vì dù sao ông ta chỉ dùng danh nghĩa "vấn tội" để đến, còn thực tế là có chuyện nhờ vả.

Một bóng người trùm kín bằng khăn choàng đen xuất hiện, cao to hơn Giang Bình An 2 cái đầu.

- Ta xin tự giới thiệu, ta là Đệ Tam, người quản lý khu vực số 3 của hệ thống giao dịch.

- Rất hân hạnh được gặp ngài Đệ Tam. Lâu nay văn kỳ thanh bất kiến kỳ hình, giờ gặp mặt lại làm ta rất là... thất vọng!

- ???

- Ngài đã chịu hiện thân sao còn trùm cái mền cũ nát ấy làm gì nữa?

Đệ Tam nổi khùng trước tiểu tử quá sấc láo, ông hét toáng lên:

- Tiểu tử ngươi đừng quá đáng nha! Hôm nay ta tới để hỏi tội ngươi chứ không phải để cho ngươi hoạch hỏi! Cái áo choàng này là đỉnh cấp pháp bảo chứ không phải mền rách nhé! Và trùm kín người cũng là quy định của hệ thống khi tiếp xúc với khách hàng, ta làm sao dám vi phạm.

Thành công phá được tâm lý của Đệ Tam, Giang Bình An khoái trá cười to:

- Khà khà khà... ok... nếu đã là quy định thì ta không nói nữa. Nhưng chuyện hỏi tội là sao? Ta có tội gì?

- Ha... giờ ngươi còn giả ngây ngô? Ai cho ngươi quyền xử phạt Cesar như vậy?

- Vậy hệ thống có điều luật nào cấm ta làm như vậy không?

Đệ Tam tức ói máu, quả thực hệ thống không quy định cụ thể, đây chỉ là luật bất thành văn: Không cho phép các khách hàng tổn thương lẫn nhau. Nếu ai vi phạm luật này sẽ bị hệ thống xử lý lạnh, gián tiếp hạn chế hoặc cắt đứt những giao dịch quan trọng, ví dụ như khi mua thì hệ thống báo hết hàng hoặc không đủ hàng, khi bán thì hệ thống báo không có người mua hoặc mua rất ít...

Có rất nhiều kiểu chèn ép khách hàng trong vô hình, nhưng vấn đề là đối với khách hàng bình thường còn được, nhưng đối với đại khách hàng hoặc siêu cấp khách hàng, nắm giữ trong tay những tài nguyên chiến lược... thì hệ thống cũng chả ép gì được. Lúc đó biến thành khách đại lấn cửa hàng!



Trường hợp của Giang Bình An cũng vậy, trên tay hắn có Tử tinh và Hắc tinh đủ để làm hệ thống "rén".

Đệ Tam chua chát nhìn tên tiểu tử phát triển bằng tốc độ ánh sáng trước mắt mà không thể không xuống nước:

- Ậy... hệ thống không cấm, nhưng ngươi làm vậy là quá đáng...

Giang Bình An cường thế:

- Ta quá đáng? Tên Cesar đó lách luật, táng tận lương tâm, không còn nhân tính, nhân thần đều phải phẫn nộ. Mỗi năm gần đây đều có trên 20 tỷ người dân Sabie bị hắn g·iết hại bằng đủ thứ hình thức gián tiếp... Ta hỏi ngài, trách nhiệm quản lý khu vực của ngài ở đâu? Hay chỉ những ai vi phạm rõ ràng ngài mới ra tay còn lách luật lươn lẹo thì ngài mắt nhắm tai ngơ?

Đệ Tam giận run cả người nhưng Giang Bình An nói đúng, ông ta ảo não phất tay:

- Thôi, ta thua ngươi. Cứ coi như không có chuyện gì xảy ra, tên Cesar đó bị trừng phạt đúng tội, dù sao hắn vẫn sống nhăn. Hôm nay ngoài chuyện Cesar, ta còn một chuyện khác muốn gặp ngươi bàn bạc.

Giang Bình An cười khằng khặc, hắn biết nãy giờ chỉ là tiền hí, Đệ Tam muốn đánh phủ đầu hắn nhưng không được, bị hắn phản công mất hết cả khí thế.

Giang Bình An giơ tay mời mọc:

- Xin mời ngài cứ nói, ta lắng nghe đây.

- E hèm... ta biết ngươi có Hắc tinh, ta muốn dùng một thứ quý giá nhưng ta không xài được để trao đổi riêng với ngươi.

- Ô, thế thì quý hóa quá! Đó là gì vậy thưa ngài?



- Mầm vũ trụ!

- Hả? - Giang Bình An trừng lớn hai mắt - Ngài có nó luôn? Sao ngài không dùng nó để trở thành Vũ Trụ Chi Chủ? Chỉ cần thành Vũ Trụ Chi Chủ thì trời cao đất rộng, thỏa sức vẫy vùng đâu cần phải làm công cho ai chi cho mệt!

Đệ Tam nghe đến đây liền bị chọc trúng nỗi đau muốn rơm rớm nước mắt, ông ta lắc đầu:

- Không thể được. Trước ta có rất nhiều tiền nhiệm ở các khu vực đã lén luyện hóa mầm vũ trụ rồi bỏ trốn... Cuối cùng tất cả đều biến mất, sống không thấy người, c·hết không thấy xác.

- Trời ơi, chuyện gì ghê vậy? Không lẽ hệ thống trúng phải lời nguyền rủa gì sao?

- Ai dà... nếu nói cho đúng, trúng nguyền rủa thì chỉ có Thịnh Vượng Chi Chủ là bị nguyền rủa không luyện hóa được mầm vũ trụ mà thôi, còn tất cả các quản lý khu vực của chúng ta đâu có bị...

- Thế sao m·ất t·ích?

- Ậy... ngươi không hiểu! Khi chấp nhận làm quản lý khu vực, chúng ta phải ký hợp đồng, trên đó có hai điều quan trọng: Một là phải làm việc vĩnh viễn, hai là không được luyện hóa mầm vũ trụ. Vì vậy chúng ta dù có mầm vũ trụ cũng không thể nghỉ việc hoặc lén lút luyện hóa nó được.

- Cứ coi như là vậy đi, nhưng tất cả người luyện hóa thành công rồi bỏ trốn, làm sao bị xử lý hết được?

- Ai dà... bọn ta không biết nhưng bọn ta nghi ngờ trên người đã b·ị đ·ánh dấu, chỉ cần bỏ trốn thì Thịnh Vượng Chi Chủ có thể mau chóng mò theo rồi xử lý...

Giang Bình An trước giờ có nghe đồn đoán, nay được chính miệng Đệ Tam xác nhận thì đã chính xác 99%. Quả thật là mỗi nhà đều có một bản khó niệm kinh.

- Sao ngài không bỏ ra đấu giá trong hệ thống để đạt giá cao?

- Cao gì nổi! Ngươi quên vụ bị hệ thống chém 1/2 giao dịch rồi à! Thà ta lén bán còn được giá và không bị Thịnh Vượng Chi Chủ để ý.

- Nhưng ta xem lịch sử thấy có đấu giá mầm vũ trụ mà?

- Là có, nhưng không phải khách hàng cũng không phải bọn quản lý chúng ta, mà do Thịnh Vượng Chi Chủ bỏ ra đấu giá, một là vì ông ta không sử dụng được, hai là vì cần bán thu Hắc tinh, ba là tạo danh tiếng cho hệ thống, câu kéo các khách hàng siêu cấp. Ngươi thử nghĩ đi, chỉ có mình ông ta là không sợ b·ị c·hém 1/2 lợi nhuận thôi. Trên thực tế các siêu khách hàng đa phần đều lén giao dịch với nhau để tránh b·ị c·hém ngang eo như vậy đấy. Bởi vậy càng lên cao, tài nguyên càng thiếu lưu thông, hệ thống giao dịch cũng bị đói khát. Bọn ta đã đề nghị lên trên giảm bớt tiền thu huê hồng khi ở cấp cao giao dịch mà chưa được đồng ý!

Giang Bình An gật gù, Đệ Tam giải đáp hoàn toàn hợp tình hợp lý, không còn gì khuất tất, giờ hắn hỏi thẳng vào vấn đề quan trọng nhất:

- Thế mầm vũ trụ bao nhiêu tiền một cân?
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.