Đại Náo Từ 1960

Chương 481: Chính truyện 161. Sung Sướng Vương - Sung Sướng kẹo



Chính truyện 161. Sung Sướng Vương - Sung Sướng kẹo

- Cuối cùng cũng tìm được, Bất Dạ Thành này chắc là chợ đen rồi hả chàng?

Giang Bình An: - Chắc vậy! Ta nghĩ chủ nhân hành tinh sợ ảnh hưởng cảnh quan nên đưa chợ vào đây, rất có tính sáng tạo tuy rằng hơi ngột ngạt.

Mộc Minh Ái: - Hì hì... ta nghĩ chắc không ai để ý đâu. Dù sao tất cả đều là cao thủ, môi trường ngoài vũ trụ không có không khí mà vẫn hoạt động được bình thường thì nhiêu đây xi nhê gì!

Giang Bình An gật gù xác nhận, sau đó hai người bay đi dạo một vòng chợ đen xem xét và tìm hiểu tình báo.

Thông tin dò tìm được cũng khá thú vị, trong đó có vài điểm nổi bật:

* Anh Túc Tinh có chủ nhân là Sung Sướng Vương, không phải Vũ Trụ Chi Chủ nhưng ai cũng ngán, không dám v·a c·hạm.

* Khu vực kinh doanh chỉ thuê không bán: 1 Lam tinh/10 năm. Giá đắt kinh khủng so với Thiên Vương Tinh. (1 Lam tinh ở vĩnh viễn)

* Giá hàng nơi đây rất cao, có vẻ bị lạm phát năng tinh.

[* Sung Sướng Vương có kinh doanh một mặt hàng độc quyền: Sung Sướng kẹo.

Giá bán 1 Lam tinh/ 1 vạn viên. Ăn vào sung sướng như tiên, linh hồn lực tăng trưởng tự nhiên vùn vụt, trung bình sử dụng liên tục 1 vạn năm sẽ tăng trưởng gấp cả 1000 lần so với ban đầu. (1)

Ví dụ: có 1 tỷ linh hồn lực, ăn kẹo Sung Sướng liên tục 1 vạn năm --> 1000 tỷ linh hồn lực.

Nhưng ăn kẹo Sung Sướng quá 3 lần sẽ gây nghiện khó từ bỏ. Càng ăn nhiều ý chí bản thân càng bạc nhược, khó thể ra trận chiến đấu. Các thế lực lợi dụng kẹo này để nuôi dưỡng các cao thủ về linh hồn sau đó cho họ nén năng tinh cao cấp, dẫn đến khu vực số 5 bị lạm phát năng tinh cao cấp.

Số lượng kẹo Sung Sướng là có hạn, khó lòng mở rộng vì Sung Sướng Vương sản xuất ít và muốn nén năng tinh cao cấp phải có rất nhiều năng tinh cấp thấp, đây cũng là một hạn chế khiến Lam tinh nhiều nhưng không quá tràn lan.]

Điều tra sơ khởi đến đây Mộc Minh Ái tủm tỉm cười hỏi Giang Bình An:

- Công tử, thuộc tính thần tài của chàng nổi lên chưa? Có lợi dụng được kẹo Sung Sướng để phát tài không?

Giang Bình An cười sang sảng: - Ta mà còn cần phát tài nữa à? Tuy nhiên lợi dụng kẹo này để tạo cao thủ nén năng tinh cũng là một cách hay, có điều nó gây nghiện, làm hại người khác ta không thích. Chúng ta cũng không thiếu cách nén năng tinh cao cấp, tội tình gì sử dụng thứ quái quỷ này!



Mộc Minh Ái gật đầu: - Chàng nói chính xác, "quân tử ái tài, thủ chi hữu đạo". Chúng ta đi chính đạo mặc kệ bọn họ, xem như nước giếng không phạm nước sông vậy.

Tám vài câu, hai người đi tìm mặt bằng cho thuê, cuối cùng may mắn chọn được một khu ngay trung tâm để thuê lại. Nhưng phải bù cho chủ cũ 200 Lam tinh.

Giang gia trà trang chi nhánh 3 thành công dựng lên, để tạo sự khác biệt Giang Bình An dẹp bỏ khu biệt thự hiện đại, thay bằng đình đài lầu các bằng gỗ đậm nét văn hóa Việt quốc ở Trái Đất.

Hắn còn cố ý đ·ốt p·háo để khai trương, quả nhiên hai chiêu này ngay lập tức thu hút được sự chú ý của khách hàng đủ mọi chủng tộc.

Minh Ái trà lần đầu hiện lên trong chợ đen, nhưng lần này không may mắn như ở Hắc Mãng Tinh có sẵn nhiều người biết hàng, ở đây hoàn toàn là khách hàng mới, mỗi người được mời uống miễn phí vài tách trà to.

Minh Ái trà ngay sau đó đã chinh phục được các thương gia sành sỏi, nếu còn ai không bị chinh phục thì lại thêm một tách to.

Qua 1-2 tách trà, thương cơ đã hiện: Minh Ái trà là chìa khóa cho phàm cấp đột phá linh hồn, thăng cấp cao thủ!

Mọi người lớn tiếng hỏi giá, ai cũng lăm lăm từng túi Lam tinh to tướng để gom hàng, thế nhưng Giang gia trà trang lại dành một bất ngờ cho họ khi ra giá:

1000 điểm Ý Chí / kg

- Ta phản đối. Nào giờ ta kinh doanh mấy ngàn năm chưa gặp ai dùng Ý Chí giao dịch cả!

- Đúng vậy, ta cũng phản đối!

- Ta đề nghị dùng năng tinh để giao dịch. Chúng ta có rất nhiều năng tinh cao cấp. Tốt nhất là dùng Lam tinh cho nhanh gọn lẹ!

- Ta cũng thế ... ...

Cả đại sảnh mọi người nhao nhao, giơ cao túi tiền khoe khoan Lam tinh.

20 tinh linh hộ vệ, 10 hồ tộc giao dịch viên và Mộc Minh Ái đều im lặng nhìn xem Giang Bình An phản ứng ra sao.

Hắn chỉ mỉm cười đáp trả, chờ mọi người nhao đủ rồi thì giơ tay lên cao ra hiệu im lặng, sau đó hắn đủng đỉnh lên tiếng:



- E hèm... mọi người nói mình có rất nhiều tiền? Ta không tin. Giờ ta lấy Hắc tinh ra đây đổi theo đúng giá niêm yết, không thèm tính giá chênh lệch theo chợ đen, nếu mọi người có thể dùng Lam tinh đổi hết Hắc tinh của ta thì ta sẽ dùng trà Minh Ái bán lấy tiền theo ý của quý vị, nhưng nếu mọi người không mua hết thì phải dùng Ý Chí giao dịch theo ý của ta, mọi người thấy sao?

- Ha ha ha ha... Giang công tử, ngươi ngông cuồng lắm, dám lấy lực một người mà đấu cả khu chợ đen này. Ngươi có dám cho bọn ta kêu thêm người chuyển tiền đến đây không?

Giang Bình An cười ngạo nghễ, hắn muốn lập địa vị giang hồ ở đây, chỉ có như vậy mới thuận lợi thu mua Ý Chí.

- Khà khà khà... Có gì không dám! Nhưng giao dịch không thể kéo dài bất tận, chúng ta hạn định 3 giờ đồng hồ, tính ngay từ lúc này.

Giang Bình An đảo tay lấy ra một chiếc đồng hồ cát để tính giờ, đồng thời hắn cũng âm thầm kêu gọi thần long dùng hết tốc lực nén Hắc tinh, hắn muốn nhân cơ hội vơ vét khu vực số 5 thừa thãi Lam tinh này. Dĩ nhiên đây chỉ là làm ăn một cú, sau này chỉ có thể thu mua Ý Chí.

Đồng hồ cát vừa chảy một thương gia tai to mặt lớn bước lên đổi Lam tinh lấy Hắc tinh, người này muốn chấn nh·iếp Giang Bình An nên trút hết vốn liếng mua 3 viên Hắc tinh, dù sao đây là giá quy định, chỉ cần đem bán lại theo giá chợ đen là hốt bộn bạc.

- Ta đổi 3 viên Hắc tinh, đây là 3000 tỷ Lam tinh.

Phía dưới hít hà hổn hển, hơn 7/10 trong số họ là không lấy ra được số tiền này.

Giang Bình An cười hắc hắc, tự dưng hắn phát hiện đám người này thật dễ thương, hệ thống giao dịch vừa cạn kiệt Lam tinh thì đã có Lam tinh xuất hiện với số lượng lớn.

- Hắc hắc... Đây là 3 viên Hắc tinh, xin quý khách kiểm tra đầy đủ, nếu chê bai phải lập tức ra tiếng, nếu im lặng thì xem như giao dịch đã hoàn thành không được k·iện c·áo q·uấy n·hiễu nữa!

- Rất công bằng. Giang công tử, cảm ơn ngài đã đổi theo giá quy định.

- Không có chi, mời người tiếp theo.

Các cuộc giao dịch về sau diễn ra càng lúc càng... chậm, vì rất nhiều người phải gom lại cùng nhau mới đổi được, hoặc phải chờ người nhà đem gấp Lam tinh đến để giao dịch.

1 giờ: rất chậm, chỉ đổi 50-60 Hắc tinh

2 giờ: nhanh hơn một ít 150 Hắc tinh.

3 giờ: hầu như gom cả khu vực, gom cả các kho hàng các thế lực: 300 Hắc tinh.



Con số giao dịch dừng lại ở 303 Hắc tinh.

Các thương gia nhìn Giang Bình An rút Hắc tinh ra quá nhẹ nhàng mà mặt mày tái mét. Họ vừa thích đổi Hắc tinh bán kiếm lời lại vừa kinh sợ tài lực của Giang gia.

Đây là thế lực kiểu gì mà một mình đấu với cả khu vực không thua?

Giang Bình An lén truyền âm cho thần long:

"Dừng lại đi Náo Thiên, bên ngoài hết Lam tinh để đổi cho chúng ta rồi."

Thần long hồ hởi: "Đổi được bao nhiêu rồi vậy chủ nhân?"

"303 viên Hắc tinh, lấy về 303.000 tỷ Lam tinh"

Thần long buồn cười: "Oa ha ha... vậy mà chủ nhân làm ta hết cả hồn, lo nén Hắc tinh quắn cả đuôi luôn, ta nén được tới gần 1 vạn Hắc tinh luôn rồi đó!"

"Ngươi giỏi quá... Cảm ơn ngươi, Hắc tinh luôn luôn hữu dụng, Liệt Thiên Đao rất cần chúng!"

"Ừm... ta biết! Thôi tạm biệt chủ nhân"

Quay trở lại hiện trường trà trang, đồng hồ cát chảy vừa dứt 3 giờ, ấy vậy mà giao dịch đã dừng lại 10 phút vì các thế lực đã hết Lam tinh.

Giang Bình An nhìn đám thương gia đang xanh mặt, hắn tranh thủ trang bức:

- Ôi thời gian trôi qua nhanh quá, ta còn định đổi 1-2 vạn Hắc tinh ra tiền lẻ, nào ngờ mọi người đã hết tiền mất rồi!

-----

(1):

1 năm tăng trưởng 1 phần ngàn

1 ngàn năm tăng trưởng gấp đôi

1 vạn năm tăng trưởng 2¹⁰ : 1024 lần.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.