Đại Náo Từ 1960

Chương 65




6h 15' tối, Giang Bình An cưỡi Hắc Phi Long bay về Thịnh Cung, đáp xuống bãi đáp ở nóc nhà, đi thang bộ xuống tầng 10, khuôn mặt của hắn cười híp hết cả mắt, luôn miệng lẩm bẩm:

- Phát tài... Phát tài lớn rồi... ha ha ha...

Trong cả ngày trời, Giang Bình An đã thu 100% các mỏ dầu, khí đốt, than đá, quặng uranium chưa bị phát hiện ở khắp châu .

Những quặng mỏ đang bị các quốc gia, các công ty khai thác thì hắn chỉ thu 99% sản lượng có thể khai thác theo kỹ thuật hiện giờ của thế giới.

Như vậy bắt đầu từ ngày mai trở đi, cả châu Á quá trình khai thác quặng mỏ sẽ bị khó khăn và sụt giảm sản lượng nghiêm trọng, các mỏ này sẽ bị cạn kiệt trong một thời gian không xa.

Chẳng những vậy, nếu gặp các mỏ vàng, kim cương, đá quý... Chưa bị phát hiện thì hắn cũng thu hết để cho cửa hàng ảo gia công rồi cất vào không gian trữ vật. Đây là lý do vì sao Giang Bình An thường xuyên không xem tài vật thế gian là quan trọng. Riêng chuyện dùng tiền giả để giao dịch thì lại có nguyên nhân hoàn toàn khác.

Riêng các mỏ vàng, đá quý đã bị phát hiện và khai thác thì Giang Bình An lại bỏ đi, không xen vào. Hắn không thiếu vàng bạc đến nỗi đó.

Giang Bình An vừa khai thác vừa ký gửi cho thuê, hiện tại riêng số lượng dầu thô ký gửi cho thuê đã là hơn: 400 tỷ tấn dầu thô các loại.

Giá giao dịch của dầu thô:

Thu mua: 40HP/tấn

Bán ra: 80HP/tấn

Khi Giang Bình An ký hợp đồng cho thuê thì hắn mới biết giá trị tài nguyên cho thuê, được hệ thống tính theo giá trung bình giữa thu mua và bán ra, để khỏi thiệt thòi cả hai bên cho thuê và được thuê.

Như vậy, giá cho thuê là 60HP/tấn

Vừa ký xong hợp đồng thì Giang Bình An được nhận số tiền thuê tháng đầu tiên theo thời gian chuẩn của vũ trụ.

Giá tiền thu được ở tháng đầu tiên là 0,1% tổng giá trị tài nguyên:

400 tỷ tấn dầu thô trị giá: 24.000 tỷ HP

0,1% = 24 tỷ HP

Chỉ mới tiền lời tháng vũ trụ đầu tiên cũng đã bằng với khi bán đi 24 km³ nước rồi. Cho nên cho thuê mới là vương đạo, bán đi chỉ là phá gia chi tử.

Nhưng đây mới chỉ là các loại dầu thô, ngoài ra còn có khí đốt, than đá, quặng uranium. Chúng có số lượng và giá trị khác nhau, tổng hợp chúng lại thì được tổng giá trị cho thuê là hơn 47.000 tỷ HP.

Tiền lãi nhận thêm được:

0,1% = 47 tỷ HP

Cộng dồn lại là thu được 71 tỷ HP.

Khoảng 150 ngày trái đất nữa thì Giang Bình An sẽ thu được tiếp tục 71 tỷ HP tiền lãi, một con số khổng lồ so với thu nhập trước kia.

Và điều hạnh phúc hơn nữa là đây mới chỉ là tài nguyên ở châu Á, hắn chưa đến châu Âu, Mỹ, Phi, Úc, hai địa cực, và cả các đại dương chiếm 70% diện tích trái đất.

Tất cả chúng đều sẽ là những bữa đại tiệc dành riêng cho Giang Bình An thưởng thức, chúng sẽ trở thành đồng tiền mạnh để hắn ký gửi cho thuê thu lãi hàng tháng.

Nhưng dù vui vẻ đến mấy thì Giang Bình An vẫn không quên trách nhiệm của hắn phải lấp đầy trở lại các khoảng trống khi rút ra quặng mỏ, tránh xảy ra lún sụp, dẫn đến động đất diện rộng, sóng thần, núi lửa phun trào...

Giang Bình An lựa chọn mua một loại bột nở, chúng sẽ nở ra rất nhiều để lắp đầy các khoảng trống đã lấy mất quặng mỏ.

Sản phẩm này đã được phát triển rất hoàn thiện, phục vụ cho nhu cầu thu lấy quặng mỏ ở liên vũ trụ. Giá cả cũng phải chăng không quá cao:

Thu mua: 50HP/tấn

Bán ra: 100HP/tấn

Để lắp đầy các quặng mỏ đã lấy đi, Giang Bình An đã chi 600 triệu HP mua bột nở giải quyết hậu quả. Riêng việc các quốc gia phát hiện các bột nở này rồi nghi ngờ lung tung thì tính sau.

Hiện tại ví tiền của Giang Bình An đã phồng lên rất lớn:

Tổng xài: 10,86 tỷ HP

Tồn: 70,74 tỷ HP

(PS: số lẻ lược qua)

...

Tâm tình đang vui vẻ, vậy mà vào nhà, Giang Bình An lại gặp được lúc cả nhà đang quây quần chuẩn bị ăn cơm, thật quá tuyệt vời.

Không khí gia đình ấm áp làm Giang Bình An càng lúc càng cảm thấy thế giới này là chân thực, càng lúc càng gắn bó nơi đây. Hắn chợt nghĩ đến một câu nói rất nổi tiếng:

Trang Chu mộng điệp hay điệp mộng Trang Chu?

Kiếp trước là thật hay kiếp này mới là thật?

Đang cảm khái mê ly bỗng nhiên bé Tiểu Đương chạy đến ôm chầm lấy chân hắn mà thỏ thẻ:

- Giang thúc thúc, sao thúc thúc đi hoài không ở nhà chơi với ta và mụ mụ vậy?

Giang Bình An sực tỉnh khỏi cơn suy tư, nhìn gương mặt đáng yêu của bé, hắn cúi xuống ẵm bé lên, hôn nhẹ rồi cười nói:

- Giang thúc thúc xin lỗi con, nhưng hiện giờ thúc thúc đang phải làm nhiều việc lắm, chờ bớt việc rồi mình đi chơi được không?

Bé tiểu Đương rất ngoan, tuy thất vọng buồn bã nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu. Thấy bé quá hiểu chuyện hắn lại chạnh lòng nhớ tới lúc nhỏ, hắn cũng thường nói như vậy với cha khi ông cứ suốt ngày đi làm xa kiếm tiền nuôi gia đình.

Khi đó hắn cũng hiểu chuyện, chỉ hỏi cha chứ không mè nheo, khóc nhè, hay bướng bỉnh. Giờ đến phiên hắn bị con gái hỏi, mặc dù chỉ là con trước của vợ nhưng cũng làm hắn rất xót xa áy náy. Hắn thầm nói trong lòng:

"Không thể được, các nàng giờ đây đã là những người thân nhất của ta. Nếu ta bỏ bê người nhà thì làm sao xứng với bàn tay vàng nắm trong tay. Không có chuyện gì khó, chỉ cần ta muốn thì sẽ tìm ra cách vẹn toàn thôi"

Giang Bình An ngẫm nghĩ một chút liền nảy ra một ý tuyệt vời dựa trên nguyên tắc: Vui xuân không quên nhiệm vụ, nhưng làm nhiệm vụ cũng không được bỏ bê gia đình.

Đây chính là nguyên tắc hắn đặt ra lúc động thân đi cứu người dân đang đói rét. Mà đã là nguyên tắc của mình lập ra, thì không lý nào mình lại vi phạm cho được.

Vậy là trong bữa ăn tối, hắn tuyên bố ngày mai cả nhà đi chơi cắm trại dã ngoại một ngày.

Mọi người rất ngạc nhiên và vui mừng, bé tiểu Đương là vui nhất, bé thưởng cho Giang thúc thúc vài cái hôn liên tục, sau đó là đến Tần Hoài Như, nàng chẳng những vui vì được đi chơi cắm trại mà lại còn vui vẻ vì biết ái lang thương và chiều bé tiểu Đương giống như con ruột vậy.

...

Sáng 28/12, sau khi ăn sáng, Giang Bình An dẫn vợ con đi thăm 10 triệu người mới đưa ra hôm qua ở hồ Bích Giao, nơi đây toàn là những thôn làng gần khu vực kinh thành, trong đó có tần gia thôn và lương gia thôn.

Sáng nay còn có cả gia đình của Tần Hoài Như, Tần Kinh Như, Lâu Hiểu Nga đi theo tham gia thăm viếng. Mọi người gặp lại người quen thì mừng mừng tủi tủi.

Qua một ngày ăn uống tĩnh dưỡng, hưởng thụ thời tiết ấm áp, cộng thêm việc tắm rửa sạch sẽ, thay đồ mới được tặng... Thì những người đưa ra hôm qua đã thay đổi rõ rệt, tinh khí thần tốt hơn rất nhiều.

Giang Bình An quan sát thấy mọi người thay đổi tốt hơn thì rất là mừng, nhưng hắn biết mọi người vẫn còn rất là yếu sức, suy dinh dưỡng trầm trọng, nếu muốn lấy lại sức khỏe bình thường thì phải tĩnh dưỡng ăn uống đầy đủ cả vài tháng, khá là lâu.

Nay túi tiền ảo rủng rỉnh, hắn quyết định giúp người phải giúp đến cùng, thế là hắn lại tìm vật phẩm để mua:

Vật phẩm giao dịch: kẹo chu quả

Thu mua: 25HP/viên

Bán ra: 50HP/viên

Ghi chú: mỗi viên kẹo là làm từ một trái chu quả bị chín rục, mất đi năng lực cải tạo thể chất, nhưng vẫn giữ được rất nhiều dinh dưỡng, có thể tẩm bổ cho một người bị suy yếu, suy dinh dưỡng lâu ngày hồi phục nhanh trong 2-3 ngày.

Giang Bình An mua 10 triệu viên, tiêu tốn hết 500 triệu HP, số tiền này rất lớn so với lúc trước, nó bằng giá tiền của cả Thịnh Cung, nhưng Giang Bình An thấy rất đáng giá, tiền kiếm được là để tiêu xài đúng việc, huống chi muốn tăng lên cấp 5 thì phải xài hết 10 ngàn tỷ HP.

Sau đó là cả phái đoàn của Giang Bình An bận rộn ríu rít phát kẹo chu quả cho từng tòa nhà cứu hộ.

Thực ra Giang Bình An có thể điều chỉnh cho kẹo hiện ra trên tay mọi người, nhưng hắn lại thấy hành động trao kẹo này rất vui, rất ý nghĩa, mang nặng tình người.

Nhưng vui thì có vui, còn mệt thì lại rất mệt, may mà những người khỏe mạnh trong các tòa nhà cứu hộ tự lập nhóm giữ gìn trật tự và giúp đỡ thì Giang Bình An phát kẹo mới thuận lợi hoàn thành.

...

Mãi gần 9h sáng, việc phát kẹo chu quả mới xong, đúng ra sẽ xong sớm nhưng kẹo này rất đắt tiền và rất quan trọng, hắn phải quan sát mọi người ăn hết rồi mới đi nên khá tốn thời gian, cái này gọi là làm việc tốt phải làm tới nơi tới chốn, nếu không theo sát, hắn sợ các ông bà cha mẹ đa phần sẽ nhịn ăn dành cho con cháu, như vậy sẽ lãng phí không phát huy được tác dụng kẹo chu quả cho tất cả mọi người.

Lúc Giang Bình An dẫn phái đoàn thăm viếng và phát kẹo đi về Thịnh Cung thì đã có một trận trượng rất lớn đang chờ hắn.

Lúc này, hoàng đế Phổ Nghi và chủ tịch Hà đang đứng trên thềm cao của Thịnh Cung, phía sau hai người là 300 hộ vệ hoàng gia cùng hai thị nữ, hai cận vệ riêng của hoàng đế.

20 vị tướng quân đứng chia nhau ra trên bậc thềm cuối cùng của Thịnh Cung, mỗi vị trước mặt là một phương trận xếp hàng các quan binh đã được đưa ra trước đó.

Thấy tình hình này Giang Bình An biết mọi người đang chờ đợi hắn thực hiện lời hứa thả người ngày hôm qua. Hắn bước lên bậc thềm cao nhất để chào hỏi hoàng đế Phổ Nghi và chủ tịch Hà. Riêng gia đình và các người thân thì lui ra đứng phía sau cùng 300 hộ vệ.

Chào hỏi đã xong, vừa kịp thời gian 9h sáng như đã hẹn, Giang Bình An cũng không nói gì nhiều, hắn gật đầu chào hỏi 20 vị tướng quân và các quan quân bên dưới rồi phất tay thả ra 135 vạn quân binh còn lại. Họ được khống chế chia ra 20 nhóm bỏ vào phía sau 20 phương trận các quan binh cũ đã xếp hàng nãy giờ.

Các quan quân vừa được thả ra nhìn nhau rất hoảng loạn, họ không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Rõ ràng là họ đang ở chiến trường hoặc đang ngủ say giữa khuya, sao giờ bỗng nhiên lại nằm trên bãi đất trống mà trời đất sáng choang.

Ai cũng theo phản xạ hét lên và dùng tay rút vũ khí ra tự vệ, nhưng tất cả vũ khí đều không còn, điều này làm họ càng thêm hoảng loạn. Lúc này 20 tướng quân cầm loa kêu gọi từng quân đoàn bình tĩnh, sau đó các quan quân được đưa ra trước đi vào những người vừa được đưa ra để giải thích mọi việc.

Có người quen thuộc giải thích thì mọi việc dễ dàng hơn rất nhiều.

Mọi người xì xầm bàn tán, khuyên lơn, nhưng nếu nghe kỹ thì hầu như 8/10 là nhắc đến cụm từ: "Giang thủ tướng, Giang thần tiên, Thần Tiên thủ tướng".

Sau 30', mọi việc dần dần vào tầm kiểm soát, các quan quân nhanh chóng sắp xếp lại từng phương trận. Người xưa có câu:

Người đông quá vạn thì mênh mông vô tận.

Hiện tại ở quảng trường trước Thịnh Cung, đang có 20 quân đoàn sắp xếp phương trận chất chứa 150 vạn quan quân, tất cả hình thành một cảm giác người đông nghìn nghịt. Cũng may tố chất người lính phát huy, mọi người đều giữ được im lặng nên trật tự mới được lập lại.

20 tướng quân thở phào nhẹ nhõm vì nãy giờ mọi người lén kiểm tra quân số, thấy đông đủ không thiếu một ai. Giờ đây họ đã yên lòng thật sự, Giang thủ tướng chắc chắn là thần tiên giáng phàm cứu nhân độ thế chứ không phải là yêu ma ngoại đạo bắt cóc người để ăn thịt hoặc luyện đan linh tinh như họ thầm lo sợ mấy bữa nay.

Lão tướng Bạch Thắng cảm khái trong lòng, không ngờ cuối đời mà ông còn gặp được một bậc chân tiên hạ phàm cứu dân, mà ngoài ra ông còn được làm việc và tiếp xúc trực tiếp với vị chân tiên này nữa, rất tuyệt vời. Ông quyết định hô to khẩu hiệu, thống nhất lòng quân để mọi người trung thành với đế quốc:

Hoàng đế vạn tuế

Thủ tướng vạn tuế

Đế quốc vạn tuế

Đại Thịnh vạn tuế...

Một người hô theo, rồi 2, 3,...10, 100... dần dần tất cả đều tung hô đồng nhịp, 150 vạn quan binh, có thể nói là người đông như kiến cỏ, tất cả tung hô, âm thanh vang dội rung động cả Thịnh Cung, đây là lần đầu tiên mọi người chung sức đồng lòng, quân tâm, dân tâm được quy tụ hướng về đế quốc.

Xúc động nhất chính là hoàng đế Phổ Nghi, ông ta không xa lạ gì cảnh vạn người tung hô, nhưng lần này lại khác, đây là đế quốc chính tay ông và Giang thủ tướng xây dựng từ con số không. Hai người, một người góp danh phận chính thống, một người thì ra sức, ra của, ra phép thuật.

Cả khu vực quảng trường, khẩu hiệu hô vang tận trời, dần dần 4 khẩu hiệu rút gọn lại thành một:

Đế quốc vạn tuế...





Loạn thế khởi, hào kiệt phân tranh.

Nơi máu anh hùng và lệ mỹ nhân hoà quyện vào nhau.

Nhân quả và luân hồi đan xen tạo thành bánh xe vận mệnh.

Giữa mộng và tỉnh, đúng và sai, đâu mới là con đường chân đạo.

Tất cả chỉ có tại

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.