Đang lúc Giang Bình An chuẩn bị đánh trống rút lui đại công cáo thành, thì chủ tịch Hà nhắc khéo:
- Giang thủ tướng, ngài vẫn còn quên chưa làm một việc...
Giang Bình An sửng sốt, hắn lục lọi trong đầu vụ gì chưa làm đây?
1.000 Xe buýt, 100 xe bọc thép, 10 xe bọc thép dát vàng, một tòa vương cung đặt tên là S Cung cũng đã tặng rồi.
Pho tượng dát vàng cao 20m của chủ tịch Hà cũng đã đặt rồi.
Hệ thống y tế 5.000 bệnh viện, 20.000 bác sĩ Tây y, Đông y bằng người máy cũng đã bàn giao.
Hệ thống giáo dục 5.000 trường học cấp 1 và 5.000 người máy hiệu trưởng cũng đã bàn giao.
Còn gì quên nữa đây?
- Ah... Đúng rồi, có phải chủ tịch Hà muốn nói quân đội S Quốc Cộng Hòa phải không?
Chủ tịch Hà cười sang sảng khắp căn phòng tiếp khách, hiện tại đã uống Hồi Xuân đan được một tháng, dược lực phát huy cực kỳ tốt, cơ thể của ông đã phục hồi trở lại độ tuổi 40, rất phong độ, khỏe khoắn, tóc râu đen mượt, thậm chí chủ tịch Hà còn chủ động tỉa râu cho bớt dài, hợp với tuổi tác hơn.
- Giang thủ tướng thấy hiện giờ thích hợp thả họ ra chưa?
- Được, chúng ta có chỗ an bài họ chưa?
- Có rồi, chúng ta quyết định học theo mô hình lao động công ích bên Đại Thịnh đế quốc để cải tạo bọn họ.
Những người này sẽ được đối xử tử tế, như vậy họ sẽ vui vẻ dốc sức làm đường, làm cầu... để mau chóng về nhà đoàn tụ gia đình ở miền Nam. Riêng các thành phần ác ôn, gây nhiều tội ác sẽ được xét xử theo pháp luật để đền bù tội lỗi họ đã gây ra cho các đồng bào, đồng chí...
...
Xong việc bàn giao quân đội S Quốc Cộng Hòa, Giang Bình An mau chóng lên đường về Đại Thịnh đế quốc để chuẩn bị lễ đăng cơ của hoàng đế Phổ Nghi.
Khi hắn đi, bất ngờ chủ tịch Hà dẫn theo một phụ nữ tuổi gần 30, rất xinh đẹp nhưng hơi e dè, đến gặp hắn để đi cùng qua Đại Thịnh đế quốc, chúc mừng cho hoàng đế Phổ Nghi.
(PS: không dám tả Trần cô nương quá nhiều sợ không đúng ý mọi người, nhưng chủ tịch Hà rất cần thiết một người bầu bạn nâng khăn sửa túi, mong mọi người thông cảm)
Hai bên giới thiệu, Giang Bình An biết được người phụ nữ này là ý trung nhân của chủ tịch Hà chọn lựa, may mắn vị Trần cô nương này biết tiếng Tàu nên tất cả đều sử dụng nó giao lưu cho tiện lợi.
Gặp mặt phải có lễ ra mắt, Giang Bình An tặng cho chủ tịch Hà và Trần cô nương hai chiếc Bình An ngọc phù dùng để hộ thân.
Lúc cả hai người được hướng dẫn nhỏ máu vào ngọc phù thì kinh ngạc vạn phần, rồi khi cả hai nhìn máu bị hai ngọc phù hút hết vào trong thì biết ngay đây là vật của tiên gia thứ thiệt.
Quả nhiên Giang Bình An là Thần Tiên Thủ Tướng, danh bất hư truyền.
Phía S quốc còn có một phái đoàn đến thăm và chúc mừng hoàng đế Phổ Nghi nữa nhưng đi riêng.
Hiện tại chủ tịch Hà chọn đi cùng Giang thủ tướng là để tăng cường thêm mối quan hệ, thân càng thêm thân.
Chỉ trong chốc lát, Trần cô nương và vợ con của Giang Bình An đã trở nên quen thuộc hơn, trò chuyện vui vẻ tíu tít bên trong Hắc Phi Long, đặc biệt trong đó có Tần Hoài Như, cao thủ giao tiếp, rất khéo chiều lòng người, luôn dẫn dắt câu chuyện thật rôm rả.
Giang Bình An cùng chủ tịch Hà ngồi ở phía trước, hai người trò chuyện về hoàng đế Phổ Nghi.
- Ha ha ha... Ban đầu ta sợ đi quá giang sẽ làm xe chật chội chen chúc, không ngờ xe lần này lại rộng rãi ra nhiều thế này, có tới hơn 10 chỗ ngồi lận.
- Chủ tịch Hà xin cứ yên tâm, chỗ ngồi dư dả, ta ước gì được cùng đi cùng ngài và Trần cô nương đấy chứ!
- Giang thủ tướng, lần trước nhờ ngài biếu tặng hai loại đan dược mà ta và hoàng đế Phổ Nghi giờ đã cải lão hoàn đồng, trở thành trung niên một lần nữa. Ta đã tìm được một ý trung nhân, vậy còn hoàng đế Phổ Nghi thì sao?
- Ha ha ha... Không sai biệt gì lắm đâu. Ta nghe nói hoàng đế Phổ Nghi còn ôm được mỹ nhân về Thịnh Cung chờ cưới nữa kìa.
- Vậy thì đáng mừng quá, cái số của hoàng đế Phổ Nghi lận đận khổ sở từ hồi 2 tuổi, suốt cả đời không thể sống theo ý mình, bị người khác tả hữu, bắt buộc đủ điều. Nay gặp gỡ được Giang thủ tướng xem như đã là khổ tận cam lai. Chuyến này nếu ta và hoàng đế Phổ Nghi gặp lại nhau, chắc là vui lắm đây, ha ha ha...
- Vui thì chắc chắn vui rồi, chủ tịch Hà và hoàng đế Phổ Nghi đều tìm được ý trung nhân, cả người lại trẻ khỏe... Nhưng có điều hoàng đế Phổ Nghi đổi khác hơn chủ tịch Hà nhiều lắm.
Vừa nghe như vậy, chủ tịch Hà đôi chân mày liền nhíu chặt, ông hạ giọng hỏi thăm một cách nghiêm trọng:
- Hả? Đổi khác? Không lẽ hoàng đế Phổ Nghi dã tâm nổi lên, thay lòng đổi dạ?
Giang Bình An thấy chủ tịch Hà hiểu lầm, vội vàng xua tay giải thích:
- Không, không phải thay lòng đổi dạ mà là thay thịt đổi da.
- Ồ, cái vụ này ngộ quá, nào giờ ta chỉ nghe nói thay lòng đổi dạ, chứ đâu có nghe ai nói thay thịt đổi da.
- Ha ha ha... Là thay thịt đổi da theo đúng nghĩa đen. Ta đã cho hoàng đế Phổ Nghi uống thêm một loại đan dược Mỹ Nhan đan, làm làn da trẻ hóa, da thịt trở nên mềm mịn săn chắc, lấy lại nét tuấn tú phong độ ngày xưa...
- Ồ, tại sao vậy? Ta nghĩ hoàng đế Phổ Nghi đâu có cần đan dược đó, nghe danh thôi thì đã biết nó dành cho phụ nữ mà?
- Đúng là dành cho phụ nữ, nhưng trường hợp của hoàng đế Phổ Nghi lại rất cần thiết.
- Vì sao?
- Ai dà... Hoàng đế Phổ Nghi may mắn tìm được ý trung nhân rất trẻ đẹp, mà hoàng đế lại muốn tự mình chinh phục mỹ nhân. Nhưng dung nhan của hoàng đế Phổ Nghi đã bị tàn phá vì quá nhiều tù đày khổ ải. Vì vậy ta phải giúp hoàng đế một tay cho nhan sắc khôi phục, mới không vuột mất mỹ nhân.
Chủ tịch Hà nghe tới đây liền hiểu hết mọi việc, ông vui vẻ theo thói quen vuốt vuốt chòm râu dài, nào ngờ, giờ nó cụt lủn làm ông vuốt hụt, Giang Bình An thấy vậy liền cười to, chủ tịch Hà cũng vui vẻ cười theo sang sảng.
Nhưng ở đời, thường thì vui quá hóa buồn, Giang Bình An và chủ tịch Hà vừa tám xong chuyện của hoàng đế Phổ Nghi thì phía sau của hắn đã bị bốn năm mỹ nữ bao vây.
Vợ cả Tần Hoài Như nhìn lườm lườm Giang Bình An theo kiểu như:
"Hừ, tự hiểu đi, tự giác còn hơn để bị phát giác"
- Sao vậy Hoài Như, có chuyện gì sao?
Tần Hoài Như khai khẩu trước:
- Phu quân, ta nghe chàng nói là, hoàng đế Phổ Nghi hiện tại đã da thịt mềm mịn săn chắc...
Lâu Hiểu Nga chen vào:
- Người xưa có câu: Bảo kiếm tặng anh hùng, hồng phấn phải tặng giai nhân...
Tần Kinh Như cũng không chịu thua hai bà chị:
- Giang ca ca, muội lúc trước suốt ngày phơi nắng, lúc nhỏ thì chăn trâu, lớn một chút thì cắt dây khoai, cắt cỏ cho heo, lại lớn một chút thì ra đồng làm ruộng... Da dẻ khô nứt, đen đúa hết cả rồi...
Nàng vợ út Hà Vũ Thủy cũng đâu thể vắng mặt, nàng thậm chí còn là người bá đạo nhất:
- Muội không biết đâu, Bình An ca phải cho muội đan dược, để muội đẹp như tiên. Như vậy mới có thể... Mới có thể... chụp hình đẹp được.
Ba chữ "mới có thể" làm mọi người đều giật mình hú vía, chỉ sợ nàng trẻ người non dạ nói ra gì gì đó mắc cỡ, thì chắc độn thổ luôn. Cũng may cuối cùng đáp án tuy ra ngoài dự liệu, nhưng lại an toàn rất nhiều.
Giang Bình An thở phào nhẹ nhõm sau màn hú vía này, còn chủ tịch Hà thì ngồi rung đùi đắc ý cười trộm:
"Khà khà khà... Xem ra Giang thần tiên của chúng ta tuy phép thuật vô biên, nhưng anh hùng vẫn khó qua ải mỹ nhân mà! Ha ha ha..."
Đang cười trộm sung sướng nhưng một câu nói vang lên làm chủ tịch Hà sững người.
- Giang thủ tướng, ta... Ta có thể xin hai viên Mỹ Nhan đan được không?
Chủ tịch Hà chới với ở trong lòng:
"Sao lại là nàng? Sao em Trần lại xin đan dược, mà lại tận hai viên cơ chứ?"
Như thể nghe được tiếng lòng của chủ tịch Hà, Trần cô nương lại lên tiếng giải thích:
- Ta... Ta muốn xin tới 2 viên là vì cho chủ tịch Hà một viên nữa.
Nghe tới đây thì chủ tịch Hà vừa cảm động vì ý trung nhân của mình quá có tâm, nhưng cũng vừa xấu hổ không biết nói sao, nếu từ chối thì tổn thương tấm lòng của giai nhân, nếu không từ chối thì lại thành ra tham lam. Ôi, thật là tiến thoái lưỡng nan, quả nhiên cười người hôm trước hôm sau người cười.
Trong ánh mắt chờ mong của 5 mỹ nhân, Giang thủ tướng vẫn phong độ như thường ngày, hắn xòe tay ra, trong lòng bàn tay lập tức hiện ra sáu viên đan dược có mùi hương thoang thoảng, như thể trăm hoa đang nở rộ, tỏa hương hoà quyện vào nhau.
Nhanh như chớp vợ lớn Tần Hoài Như vung tay lấy hết rồi tiến hành chia của, ai gặp có phần. Chuyện ăn đồng chia đủ này nàng rất rành, nhờ vậy hậu viện luôn êm ấm hoà hợp.
Giang Bình An khoan khoái hưởng thụ cảm giác mình là một người hữu ích, có năng lực giúp được các cô vợ trở nên ngày càng xinh đẹp, mà khỏi cần giải phẫu thẩm mỹ, hay bôi trét hàng tá loại kem dưỡng da như các cô gái ở kiếp trước của hắn.
Thậm chí, cửa hàng ảo còn có một loại đan dược rất nổi tiếng trong truyền thuyết: Định Nhan đan, giá cả cũng không đắt gì so với Mỹ Nhan đan cả. Đan dược này giúp cố định dung nhan đúng thời khắc dùng đan dược và dược lực phát huy, từ đó đạt được hiệu quả:
Thanh xuân vĩnh trú.
Nhưng suy nghĩ rất nhiều, rất kỹ cuối cùng Giang Bình An bỏ qua loại đan dược dụ hoặc này, không mua nó về cho các mỹ kiều thê sử dụng với lý do hơi dài dòng...
Loạn thế khởi, hào kiệt phân tranh.
Nơi máu anh hùng và lệ mỹ nhân hoà quyện vào nhau.
Nhân quả và luân hồi đan xen tạo thành bánh xe vận mệnh.
Giữa mộng và tỉnh, đúng và sai, đâu mới là con đường chân đạo.
Tất cả chỉ có tại