Đại Náo Từ 1960

Chương 98




- Giang ái khanh, lúc trước khanh ép trẫm uống đan dược là đã phạm tội khi quân. Nay khanh lại lộ việc này ra ngoài, xem như là làm lộ bí mật của hoàng gia, khanh biết tội chưa hả?

Giang Bình An đang uống trà thơm nghe hai vị đại lão giao tiếp, ngờ đâu lại bị tính xổ bất thình lình, hắn ngạc nhiên trợn tròn mắt lên, không kịp phản ứng.

Chủ tịch Hà nghe hoàng đế Phổ Nghi vui quá nên đùa dai, ông cũng đang có tâm tình rất vui vì việc nước việc nhà đã tạm ổn, bèn tham gia náo nhiệt:

- Bệ hạ xin bớt cơn thịnh nộ, mấy bữa nay bệ hạ vui với ý trung nhân quá nên không nhìn kỹ mọi việc. Giờ bệ hạ thử nhìn lại ta, xem coi có gì khác biệt không?

Chủ tịch Hà nhắc nhở làm hoàng đế Phổ Nghi chợt thanh tỉnh trở lại, ông thầm tự kiểm rằng quả thật mấy tuần nay nhân sinh có phần đắc ý, giang sơn và mỹ nhân đều có đủ, đặc biệt là thân thể cải lão hoàn đồng, hoàn toàn chữa hết chứng liệt dương, tim mạch... Khiến cho ông hơi bay bổng bất ổn.

Hoàng đế Phổ Nghi thở hắt ra một hơi dài, như thể muốn tống đi cái tự mãn đắc ý của mình, sau đó hoàng đế trầm tĩnh lại để quan sát kỹ chủ tịch Hà, vị tiền bối đáng kính của ông.

- Ồ, Hà chủ tịch thanh xuân hồi phục thật tốt, mà da dẻ lại thật săn chắc mịn màng... Cái cảm giác này quen quen... Ah, nó là hiệu quả sau khi uống Mỹ Nhan đan đây mà. Sao, không lẽ Giang ái khanh cũng ép Hà chủ tịch uống đan dược giống ta ư?

Nhắc đến sự cố này, chủ tịch Hà ngậm ngùi mở miệng:

- Không, Giang thủ tướng không ép ta.

- Ồ lạ nhỉ, không lẽ Hà chủ tịch tự nguyện uống hay sao?

- Cũng không.

- ???

Nhìn vẻ mặt chưng hửng của hoàng đế Phổ Nghi, chủ tịch Hà đành bất đắc dĩ khai ra chuyện không tốt trong nhà:

- Ta bị Trần cô nương ép uống.

- Ha ha ha... Hai ta quả nhiên đồng bệnh tương lân, số phận giống nhau mà. Cùng bị ép uống đan dược, thật là không biết tốt hay xấu nữa đây.

Giang Bình An lắc đầu hết biết, hai vị đại lão này điển hình là được tiện nghi còn khoe mẽ. Hắn giận dỗi xòe bàn tay ra, lộ hai viên thuốc đen thùi như lọ nồi, hắn nói:

- Đã bệ hạ và chủ tịch Hà không thích Mỹ Nhan đan như vậy, thì hãy uống mỗi người một viên đan dược này đi...

- Hử... Đan dược gì mà đen thùi vậy Giang ái khanh?

- Nó có tác dụng gì vậy Giang thủ tướng?

Giang Bình An cười ranh ma, lộ cả hàm răng trắng nhởn như đang làm việc xấu xa.

- Đây là hai viên đan dược rất đắt tiền, nó tên là Khử Nhan đan, công dụng là trừ bỏ đi tác dụng của Mỹ Nhan đan, trả trở về nhan sắc ngày xưa.

Không gian trầm lắng lập tức, hoàng đế Phổ Nghi và chủ tịch Hà nhìn nhau dò hỏi, kiểu như là:

"Uống không?"

"Thiệt hay giả vậy trời?"

Giang Bình An vẫn cười hắc hắc đầy nham hiểm.

- Hắc hắc... Hai đại lão gia, xin mời hai ngài hãy uống đi.

Không gian vẫn im lặng, cuối cùng chủ tịch Hà vẫn là cao thủ dày dạn kinh nghiệm lên tiếng trước:

- Ậy... Cái này ta không uống được, Trần cô nương sẽ khóc nhè ngay đó.

Hoàng đế Phổ Nghi đâu chịu bỏ qua cái cớ tuyệt vời này.

- Ta cũng vậy, giờ đang mỹ mạo như Phan An, bỗng nhiên xấu xí đi thì chắc chắn Hải Đường cô nương sẽ rất đau lòng và không chịu nổi, thôi ta cũng không uống đâu.

- Đã bệ hạ và chủ tịch Hà không chịu uống đan dược quý giá này, vậy ta uống đây, tránh khỏi lãng phí.

Vừa nói xong, không đợi hoàng đế Phổ Nghi và chủ tịch Hà phản ứng, hắn nuốt ngay hai viên đan dược đen thùi vào miệng, lại còn chép miệng khen ngọt nữa chứ.

Hoàng đế Phổ Nghi quá biết tính tình của Giang ái khanh, người này chưa từng bao giờ nói ra chuyện "lãng phí" cả, chắc chắn đan dược này không đơn giản.

- Ha ha ha... Giang ái khanh, khanh nói thật đi, đan dược vừa rồi có tác dụng gì?

- Không nói.

- Sao không nói?

- Nói ra lại phạm tội khi quân phạm thượng nữa rồi sao?

- À thì... Trẫm miễn tội, Giang ái Khanh cứ nói đừng ngại.

- Đây là đan dược bổ thận tráng dương.

- Tầm bậy, ái khanh mạnh như vậy làm gì cần tráng dương cơ chứ?

Giang Bình An không nói, hắn chỉ giơ lên 4 ngón tay.

Qua vài phút, hai vị đại lão mới hiểu đây là ám chỉ có tới bốn bà vợ của Giang thủ tướng.

Hoàng đế Phổ Nghi hai mắt tỏa sáng kinh người, ông ép hỏi:

- Còn không, cho ta vài chục viên đi?

- Hết rồi. Uống nhiều thương thân lắm.

- Vậy sao khanh còn uống?

- Bỏ thì phí. Thà rằng thương thân còn hơn là thương vong.

Câu nói này ẩn ý hơi nhiều, hoàng đế Phổ Nghi và chủ tịch Hà hiểu ý nhìn nhau cười.

"Đấy, lấy vợ cho nhiều vào đi"

Tuy vậy hoàng đế Phổ Nghi cũng tiếc hùi hụi vì vuột mất hai viên đan dược bổ thận tráng dương, ông ta thua me liền gỡ bài cào:

- Giang ái khanh à, khanh còn hứa một chuyện mà chưa làm đó!

- ???

Giang Bình An đau đầu, hôm qua ở S quốc rời đi, chủ tịch Hà cũng nhắc như vậy, hôm nay thì tới hoàng đế Phổ Nghi. Chẳng lẽ hắn đã bỏ quên nhiều việc như vậy sao?

Nhìn khuôn mặt ngây người của Giang thủ tướng mà hoàng đế Phổ Nghi khoái chí.

- Hắc hắc hắc... Ái khanh có nhớ cái thư viện không?

Giang Bình An ảo não vỗ đầu cái bốp.

- Ôi trời ơi, xin bệ hạ thứ lỗi, ta quên mất nó luôn rồi, ta có tội, ta phải về nhà ăn năn xám hối, diện bích bế quan trong 1 tháng để tạ lỗi cùng bệ hạ...

Nói xong hắn giả vờ quay người bỏ đi, hoàng đế Phổ Nghi phản ứng nhanh nhạy, lật đật vọt theo giữ chặt tay của hắn lại.

- Hắc hắc hắc... Muốn chạy hả, không được đâu Giang ái khanh...

...

Giằng co gần một giờ, cuối cùng Giang Bình An cũng đã hoàn thành lời hứa lập một thư viện tầm cỡ quốc gia ở tầng 8.

Thư viện này giao cho bộ Giáo Dục bảo quản, toàn bộ sách vở báo chí và kệ sách đều mua từ cửa hàng ảo, tổng cộng trên 2 tỷ đầu sách báo của tất cả ngôn ngữ có chữ viết mà hắn có thể mua được từ cửa hàng ảo.

Sách báo nhiều quá, cũng may mà tầng 8 này chuyên dành cho đón tiếp các nguyên thủ quốc gia khác, nên rất rộng rãi, mới có thể an trí tất cả.

(PS: nếu tính trung bình một quyển sách báo nặng 100g, 2 tỷ quyển sách báo sẽ nặng 200.000 tấn)

Cái giá phải trả để tạo ra một thư viện khổng lồ này là không nhỏ: 22 tỷ HP. Nhưng bù lại các loại sách cổ quý hiếm hầu như là đầy đủ nhất trên toàn cầu.

Chắc chắn khi các nguyên thủ quốc gia đến đây ở vào tầng 8 này, họ sẽ phải sửng sốt đến phát cuồng khi nhìn thấy thư sơn quý giá này, và nó sẽ là một trong những của cải giá trị nhất của đế quốc Đại Thịnh:

Tri thức là vô giá.

Cả 500 hộ vệ hoàng gia nghe theo sự điều khiển của bộ trưởng bộ Giáo Dục đang sắp xếp, thực hiện các biện pháp bảo quản, đảm bảo an toàn cho các sách báo quý giá này.

Nhìn các thư sơn trước mắt, chủ tịch Hà hỏi thăm bộ trưởng bộ Giáo Dục:

- Thưa ngài, nơi này sách báo nhiều như vậy, ngài làm sao quản lý cho hiệu quả?

- Chúng tôi quản lý bằng hệ thống phần mềm điện tử.

Nói xong bộ trưởng bộ Giáo Dục nhấn chiếc máy tính bảng đang cầm trên tay, lập tức một màn hình ảo 3D hiện lên trước mặt, rộng 1*1m², hiển thị rõ ràng các thư mục, các thể loại... Chúng được phân loại theo rất nhiều tiêu chí:

Ngày tháng xuất bản, thể loại, ngôn ngữ, tác giả, quốc gia, độ quý hiếm...

Chỉ cần nói ra tên quyển sách, tác giả, ngôn ngữ... thì màn hình ảo sẽ lập tức hiển thị có hay không, nếu có thì vị trí cụ thể nào, đảm bảo 100% chính xác, chưa đầy vài giây thì đã lấy ra được sách muốn tìm kiếm, hoặc vị trí chính xác để trả lại vào ngăn tủ.

Nếu có người mượn đọc thì cũng chỉ mất vài giây là có sách lấy đi, không cần phải khai báo thông tin làm gì. Hệ thống phần mềm đã chụp ảnh ghi hình cẩn thận người mượn, biết rõ người mượn đang ở đâu, để đảm bảo sách quý không bị thất lạc.

Việc mượn sách và trả sách trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết, tất cả chỉ mất vài giây. Điều này tăng hiệu suất quản lý, giúp tăng trải nghiệm đọc sách vui vẻ của mọi người. Nhưng dĩ nhiên tất cả sách quý hiếm đều sẽ được bộ Giáo Dục kết hợp với khu công nghiệp in ấn thêm nhiều bản để dành cho mượn hoặc trao tặng cấp bậc quốc gia...


Chủ tịch Hà lại hỏi:

- Trong đây có bao nhiêu loại ngôn ngữ?

Nói đến chuyên môn, bộ trưởng bộ Giáo Dục bắt đầu thao thao về các số liệu, thông tin:

- Theo thống kê, hiện nay Trái Đất đang tồn tại khoảng 7.097 loại ngôn ngữ và phương ngữ khác nhau. Trong số đó, 389 ngôn ngữ (gần 6%) có hơn một triệu người nói. Số lượng người nói các loại ngôn ngữ này chiếm khoảng 94% dân số thế giới và 6% dân số còn lại sử dụng 94% loại ngôn ngữ kia.

- Vậy trong tất cả các đầu sách báo, sách báo nào là nổi bật nhất?

Không hề chần chừ, bộ trưởng bộ Giáo Dục khẳng định ngay đáp án:

- Kinh thánh là cuốn sách được dịch nhiều nhất trên thế giới, với khoảng 3350 ngôn ngữ đã được dịch ra. Trong đó kinh thánh Tân ước có hơn 2000 bản dịch và kinh thánh Cựu ước có khoảng 700 bản dịch.

...

Trong lúc chủ tịch Hà mê mẩn tâm hồn trước các thư sơn quý hiếm, thì Giang Bình An lôi kéo hoàng đế Phổ Nghi ra một góc xa riêng biệt để tâm sự.

Hắn nhìn hoàng đế Phổ Nghi đang hưng phấn bừng bừng mà thầm thương cảm cho ông ta.

Suốt cả đời long đong lận đận, lên voi xuống chó, 3 lần đăng cơ, 3-4 lần bị tù đày khổ sở... Giờ cuối đời gặp quý nhân là hắn giúp đỡ, lập quốc, xưng đế, thu mỹ nhân.

Nhưng thế gian hiếm khi chiều lòng người, phước bất trùng lai mà hoạ thì vô đơn chí...




Truyện bạn đọc đã hết rồi, nhưng đừng bỏ qua bộ truyện về bóng đá Việt Nam hot nhất hiện nay, với những cung bậc cảm xúc khác nhau, những sự kiện lịch sử, những con người huyền thoại, và hơn hết, là tình yêu bóng đá mãnh liệt được hun đúc thông qua những bước tiến của nhân vật chính. Xin mời các bạn cùng đến với

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.