Đấu La Thế Giới : Thiên Biến Vạn Hóa

Chương 31



Phan Vũ bước lại trở về giường của mình, nhìn gương mặt của Tiểu Vũ có chút buồn phiền, hắn biết làm muốn ngưng tụ hồn hoàn.

“ Tiểu Vũ, mai ta có việc phải ra học viện một hai ngày, sẽ không chơi đùa cùng ngươi được nữa rồi! ” Phan Vũ nằm xuống, miệng có chút buồn nói.

“ Hả! ngươi đi đâu? ” Tiểu Vũ khi nghe được lời này của Phan Vũ, ban đầu nàng còn nghi hoặc.

Nhưng nghĩ, đây chính là cơ hội nàng ngưng tụ hồn hoàn, vì thế mà vẻ mặt tươi cười nói: “ Ngươi cứ làm việc của ngươi đi, ở học viện này đã có Tiểu Vũ tỷ ta bảo kê, ngươi không cần phải lo! ”

Nàng vỗ ngực của mình, vẻ mặt nghiêm túc kèm lẫn sự đáng yêu mở miệng nói.

“ Ha ha… ngươi làm như ta đi vài tuần ý, chỉ là một hai ngày thôi! ” Phan Vũ buồn cười nói.

“ Ừ ừ… ngươi an tâm! ” Tiểu Vũ gật đầu như gà mổ thóc vậy.

Lại một đêm không có chuyện gì xảy ra...



“ Tiểu Tam, chúng ta về rồi, ngày mai ngươi có thể tới Vũ Hồn Điện đăng ký lên cấp hồn sư để nhận trợ cấp! ” Đại Sư cùng với Đường Tam đi bộ nhàn nhã trở về học viện.

Sau vài ngày giúp Đường Tam săn giết hồn hoàn, cả hai đã trở về học viện, lần này thu hoạch của cả hai rất tốt. Đường Tam đã có trăm năm hồn hoàn.

Mà Đại sư, cũng đã có thể bước đầu chứng thực theo lý luận mà hắn viết ra. Thực Vật vũ hồn, cũng có thể hấp thu hồn thú không nhất thiết là thực vật hồn thú.

Trước đây hắn có phát biểu ra lý luận này, nhưng bị giới hồn sư liếc mắt khinh thường, vì thế mà hắn muốn chứng minh rằng lý luận của hắn là đúng.

“ Ngươi về nghỉ ngơi đi! ” Đại sư mệt mỏi hướng Đường Tam nói.

“ Vậy con đi trước, chào lão sư! ” Đường Tam cung kính hành lễ chào.

“ Ừ.. ” Đại sư khoác tay, rồi đi.

Chuyến đi lần này, suýt lấy đi một nửa mạng già của hắn.

Đụng ~

Hắn đang quay người định về phòng làm việc của mình, thì chợt đụng vào ai đó, làm cho đại sư bị lui về sau, ổn định lại thân hình nhìn thân ảnh đứng trước mặt Đại sư.

“ A ui… ai đi mà không nhìn đường vậy? ” Phan Vũ lui lại về sau, hắn đưa mắt nhìn tên vừa đụng hắn.

Một quả đầu đinh chiếu vào mắt hắn, kèm lẫn bộ mặt tang thương thiếu nợ, một bộ trường bào màu đen làm cho tên này có phần gì đó xa lánh.

“ Ngươi là đệ tử của niên cấp nào? ” Đại sư, thấy người này ăn mặc là giáo phục của học viện liền hỏi.

“ Xin lỗi ngại quá, đụng phải ngài Đại sư! ” Phan Vũ nở nụ cười thân thiện nói.

“ Ô ngươi biết ta! ” Đại sư kinh ngạc, người này hắn mới lần đầu nhìn thấy, hắn đoán kẻ này chắc là tân sinh.

Vậy mà nhận ra hắn, chẳng lẽ đại danh của hắn vang xa như thế sao.

“Hi hi, ngài ăn mặc như thế này ai mà chả nhận ra, và một bộ mặt luôn như là thiếu tiền ấy ha ha… ” Phan Vũ chọc tức nói.

Rồi hắn liền chạy đi, bỏ mặc tên Đại sư đang kinh ngạc trong gió.

“ Tên này, tựa hồ vừa chọc tức ta….” Đại sư, tỉnh hồn lại, không thèm chấp nhặt, hắn cũng bị nơi này xem thường nhiều lần rồi, thêm một người nữa cũng chẳng sao cả. Xong hắn liền đi thật nhanh về văn phòng của mình.

“ Ha ha… quả thực, tên này luôn làm bộ mặt ai cũng nợ tiền hắn vậy, quả thực không khác biệt với anime cho lắm! ” Phan Vũ chạy về túc xá, hắn cười không dứt miệng, thầm nghĩ.

Nếu vậy, thì đại người tốt Chu Trúc Thanh và Chu Trúc Vân chắc sẽ giống với anime, sẽ sở hữu bộ oppai khổng lồ.

Nghĩ tới đây thôi, miệng hắn liền chảy nước miếng, rất chờ mong ngày gặp được hai chị em đó a.

Bốp ~

Đang trong suy nghĩ đen tối, chợt hắn bị một bàn tay vỗ mạnh vào vai, làm cho hắn giật mình.

“ Ai đánh lén ta? ” Phan Vũ giật bắn người lui về sau.

“ Ha ha… tiểu Phan, nhìn ngươi xem, chảy cả nước miếng ra ngoài, nhìn như tên ngốc vậy? ” Tiểu Vũ ôm bụng cười, chỉ tay về gương mặt của Phan Vũ.

“ Hử? Tiểu Vũ, ngươi đi đâu về vậy? ” Phan Vũ vội lau đi nước miếng, rồi thật nhanh chuyển chủ đề nói.

Tiểu Vũ thì vẫn chưa cười xong, nàng chỉ cười thôi mà làm cho đóa hoa bên cạnh còn phải thất sắc vì không bằng.

“ Ha ha… ta vừa đi săn bắt hồn hoàn! ” Tiểu Vũ lau đi nước mắt, do cười chảy cả nước mắt, rồi mới từ từ nói đã đi đâu.

“ Ô vậy sao? Show ra thử coi! ” Phan Vũ đã biết từ trước, hắn giả vờ kinh ngạc giục nàng thi triển hồn kỹ ra cho hắn xem.

“ Hi hi… được! ” Nàng dùng ánh mắt ý vị, rồi nở nụ cười xấu nhìn về Phan Vũ.

“ Đệ nhất hồn kỹ: Yêu cung ~ ”

Dưới chân nàng sáng lên một đạo hồn hoàn trăm năm, rồi Tiểu Vũ bật nhảy linh hoạt mà nhảy tới trên vai của Phan Vũ.

Sau đó, bắt lấy hai tay của Phan Vũ, rồi Tiểu Vũ đu người về sau lấy đà, hai chân nàng chụm lại thẳng đá mạnh vào phần bụng của Phan Vũ.

“ Hả? ” Phan Vũ chỉ kịp thốt lên một từ.

Phanh ~

Rồi bị hồn kỹ của nàng đánh bay ra xa, đập mạnh vào một thân cây gần đó, thì lực chấn động mới ngưng lại.

“ Hì hì thế nào.. đây là Hồn Kỹ Yêu Cung của ta, Trong nháy mắt tăng cường tự thân lực eo lên trăm phần trăm và độ dẻo dai 50%. Sau khi Hồn lực vượt qua cấp mười, theo mỗi một cấp độ gia tăng thì hiệu quả của Hồn Kỹ này lại tăng thêm 1%, nói dễ hiểu hơn là tăng 1% mỗi cấp từ sau cấp 10. ” Tiểu Vũ mỉm cười đắc thắng, chạy lại xem tình hình của Phan Vũ.

Nàng biết với sức lực và uy lực của Hồn kỹ này, sẽ không thể làm tổn thương tới Phan Vũ được, vì nàng và hắn đã rất nhiều lần giao thủ qua bởi vậy mà Tiểu Vũ sài hồn kỹ lên ngươi Phan Vũ mà không có chút lo lắng gì.

“ Khục ~ ” Lúc này, hắn mới bật dậy, bất ngờ nhìn về Tiểu Vũ.

“ Ngươi đánh lén ta a, giỏi lắm tiểu thỏ con, xem chiêu! ” Phan Vũ liền nhảy tới, đáp trả lại Tiểu Vũ.

“ Quá chậm! ” Nàng nhẹ nhàng mà tránh ra, rồi xuất hiện ở vai của hắn vỗ vào đầu.

Bốp ~

“ Nhanh vậy, đúng là thỏ con! ” Phan Vũ chứng kiến tốc độ của nàng hắn liền khích tướng nói.

“ Hì hì… ta sẽ không mắc lừa đâu! ” Tiểu Vũ, cũng đã bị hắn lừa vài lần vì vậy trong khi chiến đấu, không nên tin bất kì từ nào mà Phan Vũ nói.

Sau một hồi đùa giỡn, cả hai liền trở về túc xá.

Đang đi trên đường về túc xá, Tiểu Vũ chợt hỏi: " Tiểu Phan, giờ ta trở thành hồn sư rồi, thì làm gì để có tiền trợ cấp?"

Bước chân Phan Vũ dừng lại quay đầu nhìn Tiểu Vũ nói: “ Sao lại hỏi chuyện này, đám người Tiêu Trần Vũ không cống nạp tiền cho à?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn phấn hồng của Tiểu Vũ, phồng má nói: “ Ta muốn tự kiếm tiền của chính mình, không muốn phụ thuộc vào người khác! ”

“ Ha ha… ta đoán là tiền của Tiêu Trần Vũ đưa cho đều đã bị ngươi tiêu hết rồi chứ gì? ” Phan Vũ liền nghĩ tới điều gì đó nói.

“ Hừ… biết rồi còn nói, ngươi còn có để cho Tiểu Vũ tỷ này một chút mặt mũi không hả! ” Nàng liền xấu hổ đỏ mặt, hung ba ba nhìn Phan Vũ.

" Được ta dẫn ngươi đi đăng kí Hồn sư a. một tháng liền một kim hồn tệ thế nào, đủ cho ngươi ăn tiêu một thời gian a! ”

“ Yehh..Vậy thì chần chờ gì nữa đi thôi."

"Như thế nào có thể không gấp, ngươi đã quên hôm nay là cuối tháng sao? Bây giờ đến, cả tháng sau, nói không chừng là có thể lấy được hai kim hồn tệ."

…..

P/s: Bạo chương xong. Các đạo hữu có thể like, thả tim vào mỗi chương truyện đọc.… Mọi người muốn tác bạo chương tiếp thì hãy đề cử, hoa, kẹo, tất cả thứ đó sẽ làm động lực cho tác bạo thêm thật nhiều chương.

Cảm ơn các đạo hữu: Genz Tập viết truyện, Đại Năng Hám Của, Hoà Black, BleachS, AinzOoal Gown, Bánh Mì 2022, Minh Triết 0369

Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.