Dưới màn đêm, tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư vô cùng nhanh chóng, thế nhưng hai canh giờ sau mới tới một ngọn núi.
– Chúng ta tới rồi.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Lục Lâm Thiên nhìn xuống mảnh núi non liên miên phía dưới, dưới chân hắn hiện tại là một đỉnh núi lớn, quanh nó là con đường đá dài kéo thẳng lên đỉnh núi. Trên đỉnh núi có không ít cung điện, kiến trúc khác nhau.
– Đây là phân đà.
Lục Lâm Thiên nhíu mày, đây không phải là chỗ nào xa lạ, mà là đại bản doanh của La Sát môn khi trước, hắn diệt La Sát môn rồi lưu lại chỗ này làm một phân đà của Phi Linh môn.
– Không sai. Ta muốn đưa ngươi tới phân đà, bình thường đây cũng là địa điểm chúng ta liên hệ, cũng là đại bản doanh của Ám đường của Phi Linh môn chúng ta.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
– Ám đường?
Lục Lâm Thiên nghi hoặc, có lẽ đây là đường mà Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập ra trong hai năm gần đây. Khi trước hắn rời khỏi đây đi Vân Dương Tông Phi Linh môn còn chưa đó đường này.
– Ám đường chuyên môn thu thập tình báo và tư liệu, mỗi ngày ở đây đều có thể thu được tin tức của các thế lực lớn trong Cổ Vực và đại lục Linh Vũ. Trong Cổ Vực, các thế lực nhất lưu cơ bản chúng ta đều có người, thế lực nhị lưu thì còn non nửa chưa có, đương nhiên, đây cũng chỉ có thể tìm hiểu một chút tin tức mặt ngoài của các thế lực lớn mà thôi. Tin tức quan trọng trong nội bộ các thế lực lớn muốn thăm dò không dễ. Cho nên hiện tại chúng ta đang suy nghĩ biện pháp cài người thêm vào.
– Xem ra hai năm nay khổ cực Oánh tỷ và Đông lão rồi.
Lục Lâm Thiên thi lễ với hai người.
– Tiểu tử, ngươi đừng nói dễ nghe như vậy. Chúng ta xuống phía dưới thôi, để cho ngươi nhìn qua một chút thực lực chân chính của Phi Linh môn chúng ta hai năm qua như thế nào.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
Ba người nhảy xuống lưng Thiên Sí Tuyết Sư lên đỉnh núi. Tiểu Long vẫn luôn xoay quanh vai Lục Lâm Thiên. Sau khi phân phó Thiên Sí Tuyết Sư ở phụ cận chờ, Lục Lâm Thiên và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức đi tới phía trước.
Nơi này vốn là tổng đàn của La Sát môn khi trước, hiện tại là phân đà của Phi Linh môn. Không biết từ khi nào nơi này đã trồng một mảnh trúc, gió đêm khẽ thở, lá trúc xào xạc, dưới bóng đêm giống như một đầu quỷ ảnh đang giương nanh múa vuốt.
Lục Lâm Thiên đang cảm thấy kỳ quái, đột nhiên sắc mặt kinh hãi nói:
– Oánh tỷ, tỷ bố trí trận pháp ở đây sao?
– Không sai, đây là một đại trận bên ngoài. Trận pháp này coi như là vũ giả Vũ Suất cửu trọng, nếu như không am hiểu trận pháp cũng khó có thể tiến vào. Hai năm nay đã có không ít thám tử các thế lực khác tiến vào bên trong. Đây là đại bản doanh của Ám đường cho nên phải cẩn thận một chút mới được.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói:
– Đi theo ta là được, đừng để bị vây trong đại trận.