Thanh âm lạnh lùng từ trong miệng Lục Lâm Thiên phun ra, không có một chút do dự nào. Trong đầu Lục Lâm Thiên cũng không nghĩ tới việc tha cho một người nào của Thiên Nhất môn.
Rống Rống.
Dát.
Từng tiếng thú rống lớn vang lên trong không gian, giống như sấm sét nổ vang. Đám yêu thú khổng lồ này không ngừng lại chút nào, thân thể mang theo thú uy tỏa ra tiến về phía trước khiến cho mặt đất run rẩy.
Rống rống.
Hai cánh của Nghịch Lân Yêu Bằng, Thiên Sí Tuyết Sư rung lên đều đánh ra một cỗ khí lưu trong bầu trời. Hai cỗ khí lưu này giống như một cơn lốc trong nháy mắt đánh xuống phía dưới.
Phanh Phanh.
Trong tích tắc, thân thể to lớn của Huyết Ngọc Yêu Hổ tràn đầy khí tức hung hãn, chân trước mang theo một đạo trảo ấn xé rách không gian trong nháy mắt xé nát mấy đệ tử Thiên Nhất môn thành mảnh nhỏ.
– Chạy, chạy mau. Chúng ta không phải là đối thủ của những yêu thú này.