Úc Khánh này ngay cả gia nhập môn phái nào cũng không biết thế nhưng lại liên tục đồng ý, dù sao hắn cũng chưa muốn chết.
– Muốn gia nhập môn phái của ta không phải nói gia nhập là được gia nhập.
Lục Lâm Thiên lại nhìn về phía Úc Khánh, trong tay xuất hiện một viên Phệ Huyết Hóa Cốt Đan đưa cho Úc Khánh rồi nói:
– Hẳn ngươi cũng biết đây là thứ gì đúng không? Ăn vào nó, một năm sau không có giải dược thì ngươi sẽ sống không bằng chết, nếu như ngươi trung tâm đến lúc đó ta sẽ cho ngươi giải dược.
– Độc đan.
Úc Khánh cũng là Linh Suất tứ trọng, trên phương diện luyện khí tạo nghệ cực cao. Trên phương diện luyện đan, dù sao cũng là Linh Suất tứ trọng đương nhiên cũng không thấp. Hắn chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra đây là một viên độc đan, hơn nữa cấp bậc của viên độc đan này cũng không thấp.
– Khí Vương, ăn vào độc đan, chỉ cần ngươi trung tâm chưởng môn sẽ cho ngươi giải dược.
Diệp Mỹ nói.
Úc Khánh không còn lựa chọn nào khác cho nên chỉ có thể cắn răng ăn vào. trong lòng hắn hiện tại vô cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể nói là bản thân hắn không may mà thôi.
– Ha ha.
Lục Lâm Thiên cười thỏa mãn.
– Chúc mừng Khí Vương gia nhập Phi Linh môn, ta tin rằng sau này ngươi sẽ không vì quyết định này mà thất vọng. Hồn khí của ngươi ta trả lại cho ngươi, sau này nếu như ngươi có cống hiến với bản môn thì sẽ có trọng thưởng.
Lôi kéo Khí Vương Úc Khánh gia nhập vốn nằm trong kế hoạch của Lục Lâm Thiên. Hồn khí này Lục Lâm Thiên cũng rất muốn, dù sao bản thân hắn hiện tại còn thiếu một kiện hồn khí. Thế nhưng nếu như vị Khí Vương Úc Khánh này có thể gia nhập Phi LInh môn, thì so với việc hắn được một kiện hồn khí Hoàng cấp còn mạnh hơn nhiều. Trước tiên không nói tới kiện hồn khí Hoàng cấp này cũng không được tốt lắm. Giá trị của việc Úc Khánh này gia nhập Phi Linh môn tuyệt đối sẽ lớn hơn rất nhiều, dù sao kiện hồn khí Hoàng cấp này là do hắn luyện chế ra. Sau khi tới Phi Linh môn cũng có thể luyện chế ra một kiện khác.
Lục Lâm Thiên mở miệng cười nói. Thân ảnh lập tức lao thẳng tới năm Vũ Tướng đang kinh hãi kia. Trong tâm thần của hắn cũng phát hiện ra lúc này có không ít người đang đi tới bên này. Động tĩnh vừa rồi quả thực hấp dẫn không ít người tới.
Một canh giờ sau, trong một sơn cốc bí mật không người. Có Tiểu Long hộ pháp trong tay Lục Lâm Thiên nhanh chóng xuất hiện hai cỗ thây khô. Linh hỏa tuôn ra, hai cỗ thây khô lập tức hóa thành tro tàn.
Sau khi thôn phệ một Vũ Tướng thất trọng, một Vũ Tướng ngũ trọng Lục Lâm Thiên lập tức rời khỏi, bên ngoài còn có Bạch Linh và Diệp Mỹ đang chờ.
Sau khi bắt hai người Vũ Tướng xui xẻo, Lục Lâm Thiên lập tức đi tới nơi này thôn phệ. Mà trước khi đi, Lục Lâm Thiên cũng không quên thu ba cỗ thi thể Vũ Suất kia. Ba cỗ thi thể của Vũ Suất luyện chế thành khôi lỗi cấp năm sơ giai tuyệt đối không thành vấn đề. Giá trị cũng mấy ức, đương nhiên Lục Lâm Thiên sẽ không lãng phí.
– Chưởng môn. Hiện tại chúng ta đi đâu đây?
Sau khi nhìn thấy Lục Lâm Thiên, Diệp Phi liền hỏi. Lúc này ánh mắt nhìn Lục Lâm Thiên của nàng đã không giống khi trước. Khi trước mấy người các nàng đối với vị tiểu chưởng môn này không phục. Lúc này ngẫm lại thì không khỏi cười khổ. May mà khi trước bọn họ không trêu chọc vị tiểu chưởng môn này, bằng không kết quả cũng như đám người kia.
– Tìm một địa phương yên tĩnh, ta muốn điều tức một chút.
Khí Vương Úc Khánh nói. Tuy rằng hắn gia nhập Phi Linh môn không phải can tâm tình nguyện. Thế nhưng trước mặt Lục Lâm Thiên hắn cũng không dám không tôn kính.
Sau nửa canh giờ, mấy người đi vào một cái động do thiên nhiên tạo thành dưới vách núi.
Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi xuống. Đánh chết Vũ Suất nhất trọng kia khiến cho thân thể hắn cũng có chút thương tích. Tiêu hao hầu như không còn, lúc này cũng cần điều tức khôi phục. Đồng thời còn phải luyện hóa năng lượng chân khí trong cơ thể.