Một tiếng thét tức giận: “Con heo da vàng ngu xuẩn nhà cậu, dám xông vào đại sứ quán Hùng Quốc chúng tôi, tôi đưa cậu đi gặp thượng đế, kiếp sau ăn năn hối hận đi!”
Một võ giả da trắng xông ra từ phía mặt bên của Diệp Bắc Minh.
Bóng người lao như điện giật, giết về phía Diệp Bắc Minh.
Phập!
Diệp Bắc Minh giơ một chân đạp chết người này.
Anh cũng chẳng thèm nhìn thêm một cái, tiếp tục tiến về phía trước!
“Các người bảo tôi đến đại sứ quán Hùng Quốc, tôi đến rồi đây!”
“Sao thế?”
“Không dám ra gặp tôi hả?”
“Hầu Tử bị tổn thương một cọng lông, thì tôi sẽ giết một người!”
“Hầu Tử gãy một cánh tay, hôm nay, Diệp Bắc Minh tôi sẽ giết toàn bộ đại sứ quán Hùng Quốc các người!”, Diệp Bắc Minh lớn tiếng quát, giống như một tử thần.
Sải bước lớn đi đến!
Cạch cạch cạch!
Một hàng binh sĩ Hùng Quốc xuất hiện tấn công Diệp Bắc Minh.
Đạn bay thẳng vào mặt như mưa rơi!
Vù!
Diệp Bắc Minh dậm chân né tránh, phát nội lực, hình thành một bức ‘tường khí’ vô hình.
Cản lại tất cả viên đạn!
Pằng!
Anh dậm chân, phát nội lực phản kích!
Đạn bay ngược trở lại theo lối cũ, khiến tất cả súng ống nổ tung.
“A…”
Tiếng kêu la thảm thiết, đám binh sĩ Hùng Quốc đều bị thương bởi mảnh vụn của vũ khí bắn phải, nằm dưới đất la hét.
Diệp Bắc Minh xông vào đại sứ quán Hùng Quốc còn chưa đầy ba phút!
Cả tầng một tòa nhà đại sứ quán Hùng Quốc lộn xộn hỗn loạn.
“Diệp Bắc Minh!”
Bỗng nhiên, một tiếng quát vang lên.
Một đám đàn ông da trắng xuất hiện, có người mặc đồng phục quan chức Hùng Quốc, có người mặc vest đi giày da.
Còn có người mặc quân phục, trên vai đính mấy ngôi sao.
Vừa nhìn là biết thân phận không thấp.
Người lên tiếng là một người đàn ông trung niên da trắng, ông ta mặc quân phục.
Trên vai có một ngôi sao!
Là một thiếu tướng Hùng Quốc!
Mũi khoằm!
Hốc mắt rất sâu!
Cao một mét chín mươi trở lên, để đầu đinh gọn gàng.
Diệp Bắc Minh vừa nhìn là nhận ra, người này có thực lực võ linh.
“Đến đại sứ quán Hùng Quốc giết người, tôi thấy cậu muốn chết mà!”, người đàn ông da trắng quát lớn một tiếng.
Ông ta bùng phát ra một luồng nội lực, bộ quân phục lập tức bung rách tung ra!
Rắc!
Một tiếng giòn tan vang lên.
Lộ ra cơ bắp rắn chắc như nham thạch.
Thịch!
Ông ta dậm chân, để lại một dấu chân sâu nửa tấc tại chỗ!
Hai tay như vuốt chim ưng, tóm về phía cổ họng của Diệp Bắc Minh.
Định giết anh bằng một đòn!
Một người Long Quốc xông vào đại sứ quán Hùng Quốc.
Ông ta không cần biết lý do, bất luận Diệp Bắc Minh có thận phận thế nào, ông ta cũng có thể giết anh!