"Anh đừng quên, tạo ra những giấc mơ là năng lực lớn nhất của tôi, bây giờ tôi sẽ đi vào trong giấc mơ của cô ấy, xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì!"
"Đúng rồi, chủ nhân, anh có muốn nhìn thấy giấc mơ của Diệp Quỳnh cô nương không?"
Đi vào giấc mơ của người khác không phải là một việc vẻ vang gì!
Tuy nhiên, vì sự an toàn của Diệp Quỳnh, để tránh sau này cô vẫn bị ám ảnh, Diệp Bắc Minh liền đồng ý!
"Chủ nhân, anh tìm chỗ ngồi đi, tôi sẽ đưa anh đi vào giấc mơ của cô ấy!"
"Được!"
Diệp Bắc Minh ngồi khoanh chân bên cạnh giường!
Nhắm mắt lại, một lúc sau, thế giới xung quanh đột nhiên thay đổi, bước vào giấc mơ của Diệp Quỳnh!
Diệp Quỳnh đang điên cuồng chạy trốn, Hoa Thanh Dương phía sau dẫn theo một đám ông lão thực lực đáng sợ, đang điên cuồng truy sát!
"Con khốn nhà ngươi, chạy tiếp đi!"
"Ta bị ngươi làm mù một mắt, ngay cả thân thể của ta cũng bị tên khốn Diệp Bắc Minh phá hủy, hôm nay để ta xem ngươi chạy đi đâu!"
Hoa Thanh Dương cười hung ác.
Diệp Quỳnh vô cùng hoảng sợ, chạy vào một ngõ cụt!
Hàng chục ông già chặn mọi lối thoát!
Hoa Thanh Dương tà ác cười: "Chạy cho ta, ngươi chạy tiếp đi! Hôm nay dù ai đến cũng không cứu nổi ngươi đâu!"
Trực tiếp xông vào!
"Đừng mà!"
Diệp Quỳnh kinh hãi co rúm lại trong góc!
Đúng lúc Hoa Thanh Dương lao tới, một bóng người chặn trước mặt Diệp Quỳnh, tung ra một cú đá: "Người phụ nữ của ta mà ngươi cũng dám động vào sao? Đúng là tìm cái chết!"
Bang! Một tiếng lớn vang lên.
Hoa Thanh Dương bay về phía sau, rơi xuống cách xa hàng trăm mét như một con chó chết, toàn bộ xương trong cơ thể gần như vỡ tung!
Diệp Quỳnh có ý nghĩ như vậy đối với hắn từ khi nào?
Hoa Thanh Dương toàn thân đang chảy máu, hung hãn hét lên: "Giết! Giết tiểu tử này!"