Diệp Bắc Minh khàn giọng gầm lên, cảm thấy vô cùng đau lòng: "Chuyện gì thế này?"
Hắn lấy cây kim bạc đâm vào cơ thể Lạc Khuynh Thành để ổn định vết thương cho cô!
Hắn lại lấy ra mấy viên đan dược, đút cho Lạc Khuynh Thành nuốt xuống!
Lạc Vô Tà lau nước mắt: "Anh rể, đều là lỗi của em, nếu không phải em bị thương thì chị em cũng sẽ không tới Thần Mộc Tông!"
"Càng không tham gia kỳ thi nhập tông gì đó của Thần Mộc Tông, vừa nãy, lúc chúng em trèo lên vách núi!"
"Một người đàn ông tự xưng là người của nhà họ Mạc ở Hắc Hải, Mạc Vô Nhân, vô duyên vô cớ ra tay với chị em!"
"Chị em không muốn buông tay, nên hắn đã giẫm nát mười ngón tay của chị em !!! ʹ
Lạc Vô Tà nghiến răng nghiến lợi!
Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh lùng, cẩn thận băng bó mười ngón tay của Lạc Khuynh Thành!
Không nói một lời!
Đột nhiên.
"Vị trí thứ nhất, Hàn Đằng!"
"Vị trí thứ hai, Chung Hỏa!"
"Vị trí thứ ba ... "
Người đứng dưới chân vách núi ngẩng đầu lên: "Đã có người leo lên đỉnh rồi, người đứng đầu quả nhiên là Hàn Đằng, không hổ là thiên tài trẻ tuổi của nhà họ Hàn!'