Ngay sau khi rời khỏi khuôn viên nhà họ Diệp, Phùng Vũ dừng bước.
Sắc mặt tăm tối nhìn về phía ngục giam Trấn Hồn: “Không thể tưởng tượng được thiên phú của cậu ta lại đáng sợ như vậy, đến cả Long Tích còn có thể mở ra được!”
Thái Tra khó tin nói: “Trong lịch sử của Tổng viện Giám Sát chúng ta còn chưa tới ba mươi người mở được Long Tích nhỉ?”
Phùng Vũ ngượng nghịu gật đầu: “Tổng viện Giám Sát có chưa tới ba mươi người!”
“Tính cả mười mấy đại lục Cao Võ thì tổng cộng chưa có tới trăm người!”
“Cảnh giới Thần Vương mở ra Long Tích thì không có lấy một ai!”
“Cậu ta còn rất trẻ! Trẻ đến mức tiền đồ vô lượng!”
Phùng Vũ phấn khích khua tay múa chân: “Không được, nhất định phải thuyết phục cậu ta gia nhập Tổng viện Giám Sát!”
“Nếu cậu ta gia nhập thế lực khác thì sẽ là tổn thất của chúng ta!”
Chu Long lắc đầu nói: “Thầy Phùng đã cho nhiều ưu đãi như vậy rồi mà cậu ta vẫn lặng yên như nước, rốt cuộc là cậu ta đang cần cái gì chứ?”
“Nếu chúng ta không biết Diệp Bắc Minh cần gì thì rất khó thuyết phục cậu ta”.
Mọi người trầm mặc.
Bỗng nhiên.
“Tôi, hình như tôi biết cậu ta cần gì...”
Hả?
Mọi người đổ dồn ánh mắt vào Đạm Đài U Nguyệt.
Phùng Vũ phấn khỏi hỏi: “U Nguyệt, em có biết cậu ta cần gì không?”
“Chẳng lẽ hai người quen biết nhau thật?”
Đạm Đài U Nguyệt lắc đầu đáp: “Hôm nay cũng là lần đầu tiên tôi gặp cậu ta, nhưng mà...”
“Thầy Phùng, thầy cũng nghe câu vừa rồi nhỉ?”
“Chẳng phải vợ chưa cưới của Diệp Bắc Minh đang nằm trong tay gia tộc Thần Huyết ở đại lục Huyết Thiên hay sao?”
Ánh mắt Phùng Vũ sáng ngời: “Em nói là?”
Đạm Đài U Nguyệt gật đầu: “Đúng vậy!”
“Bây giờ chúng ta mau chóng tới đại lục Huyết Thiên, dùng Tổng viện Giám Sát tạo áp lực”.
“Buộc gia tộc Thần Huyết ấy phải giao vợ chưa cưới của Diệp Bắc Minh ra đây”.
“Còn chúng ta đi trước một bước thuyết phục vợ chưa cưới của cậu ta gia nhập Tổng viện Giám Sát, thầy nói xem Diệp Bắc Minh sẽ làm gì đây?”
Cô ấy bổ sung thêm một câu: “Tôi thấy, tuy Diệp Bắc Minh tàn nhẫn khát máu nhưng lại rất trọng tình nghĩa!”
“Nếu chúng ta đưa người bên cạnh cậu ta gia nhập vào Tổng viện Giám Sát thì sẽ sao đây?”
Thái Tra và Chu Long ngơ ngác, nghẹn học chết trân: “Nếu làm vậy thì phải nói sao với viện trưởng đây?”
“Cái giá này lớn nhường nào chứ?”
Hai người nuốt nước miếng.
Phùng Vũ đăm chiêu suy nghĩ: “Mặc kệ trả giá lớn đến mức nào đi chăng nữa, viện trưởng đều sẽ đồng ý thôi!”
“Tại sao chứ?”
Thái Tra và Chu Long ngơ ngác.
Phùng Vũ nhìn về phía núi Rồng của nhà họ Diệp: “Bởi vì, cậu ta có thể sánh ngang với Diệp Phá Thiên năm ấy!”