Khí Vận Chi Tử, Phản Diện Chi Lộ

Chương 48: Quyết Đấu



Chương 48: Quyết Đấu

Chỉ thấy nơi đó bốn phía giăng cờ, trên thêu chữ vàng. Hai hàng xung quanh còn có cận vệ đứng gác, đao cầm sáng loáng. Bất cứ kẻ nào muốn thừa cơ làm loạn liền sẽ bị xử lý.

Thạch Vân thấy cảnh này không khỏi nghi hoặc, chỗ này vậy mà lại thấy người của Thiên Bảo Các.

Cần biết lũ người này trước nay chỉ hỏi chuyện làm ăn. Chỗ nào có thể kiếm được tiền, liền tới nhanh còn hơn cả sói đói ngửi thấy mùi máu. Mà đặt cược chính là một dạng kiếm lợi lớn nhất.



Phía trên màn chắn có treo hàng loạt bản gỗ, sơn đỏ dễ nhìn. Bảng thứ nhất có ghi:

“Âu Dương Phong bại sau ba chiêu – Tỉ lệ 1 ăn 1,5”

“Âu Dương Phong bại sau năm chiêu – Tỉ lệ 1 ăn 2”

“Âu Dương Phong bại sau bảy chiêu – Tỉ lệ 1 ăn 2.5”

Cứ như vậy, một dãy thẻ gỗ ghi một loạt điều kiện đặt cược khác nhau. Âu Dương Phong chống đỡ được càng lâu, tỉ lệ ăn chênh lệch càng lớn. Đặc biệt là một tấm thẻ bài nằm ở trong góc còn ghi:

“Âu Dương Phong chiến thắng – Tỉ lệ một ăn hai mươi”- Chênh lệch lớn đến như vậy, xem ra nhà cái quá nửa đều tin vào chiến thắng của Lâm Vũ Phong.

Vị lão bản áo lụa vải vóc, đầu đội mũ lông không ngừng giới thiệu:

“Chư vị, Thiên Bảo Các ta trước nay làm ăn đều có chữ tín. Lần này trận đấu là có một không hai, cơ hội thế này càng không thể bỏ lỡ. Mau mau đặt cược”

“Cho ta hai mươi kim tệ, đặt cược Âu Dương Phong bại sau ba chiêu”

“Ngươi đúng là ngu xuẩn. Âu Dương Phong dù gì cũng từng là đệ nhất thiên tài của Linh Hư Thành. Tuy thực lực nay chẳng bằng xưa nhưng độ giãy c·hết vẫn là rất lớn. Ít nhất cũng phải năm chiêu. Lão bản, cho ta đặt ba mươi kim tệ, cược Âu Dương Phong bại sau năm chiêu”

Cũng có người gan lớn hơn, đặt niềm tin vào thực lực của vị Phong Công Tử, trực tiếp đặt một trăm kim tệ, cược hắn thua sau bảy chiêu. Đám đông cứ người một câu, ta một ý, chẳng mấy chốc số lượng đặt cược đã lên tới hàng ngàn.

Mà đây mới chỉ là bắt đầu.

Linh Hư Thành nhân khẩu chục vạn, chỉ riêng nội đô đã có tới vài vạn, không thiếu trong đó còn có các công tử của các tiểu gia tộc. Bọn họ đặt cược đương nhiên là chơi lớn, một lần đặt chính là hai trăm đến ba trăm kim tệ, cộng thêm rất nhiều tán tu góp vào. Con số quả thật khó mà ước lượng.

Từng tấm bảng không ngừng có người ra giá, chỉ có tấm đặt Âu Dương Phong chiến thắng thì không ai ngó ngàng. Tình cảnh không khỏi có chút hẩm hiu.

…..

Bên trong nội đài, Âu Viên Viên đưa cho Âu Dương Phong Hỏa Vân Kiếm. Đấy vốn là Pháp Khí của nàng, Phong ca đi vội không mang v·ũ k·hí, tay không thi đấu tuyệt đối là bất lợi. Ngẫm nghĩ một lúc, nàng vẫn là lôi ra chiếc hộp của Âu Dương Huyền.

“Phong ca, huynh cầm lấy”



“Viên Viên, muội lấy những thứ này từ đâu ?” – Âu Dương Phong vừa nhìn thấy không khỏi kh·iếp sợ.

“Là của một vị nữ tiền bối cho muội"

"Nữ tiền bối ?"

"Đúng vậy, vị nữ tiền bối đó rất thần bí, muội cũng chỉ là lần đầu gặp. Nhưng muội có cảm giác người này không có ý xấu"

Âu Viên Viên có chút xấu hổ. Nàng từ nhỏ tới lớn đều chưa từng giấu giếm Âu Dương Phong chuyện gì. Lần này cũng là lần đầu tiên lừa dối hắn. Việc này chung quy đều là vì Phong ca. Nàng tự nhủ trong lòng

Âu Dương Phong tuy có chút nghi hoặc nhưng cũng không truy vấn. Hắn chính là tin tưởng Viên Viên vô điều kiện.

"Viên nhi, vị tiền bối đó nếu đưa cho muội, chính là để muội phòng thân. Ta không thể nhận”

"Phong ca, huynh đừng từ chối nữa. Trận đấu lần này rất hung hiểm. Nếu thua đừng nói cái gì Hỏa Lân Thạch, ngay cả con đường tu luyện cũng bị phế bỏ. Chẳng lẽ huynh còn muốn quay lại tình cảnh hai năm trước"

Lời này của nàng dường như chọc đúng vào trọng tâm, rốt cuộc khiến Âu Dương Phong không thể chối từ. Hắn thu lấy hai tấm phù, bước về phía võ đài.

“Giác Đấu Đài đã chuẩn bị xong, xin mời hai vị bước lên sàn đấu”

Tiếng Vu Chính vang vọng khiến đám đông sôi trào. Chỉ thấy từ dưới đài, hai vị công tử cùng bước lên, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía kẻ địch.

Âu Dương Phong từng là cường giả Hóa Hải, đương nhiên biết sự lợi hại của nó. Đạt đến cảnh giới này, trong đan điền tích trữ linh lực. So với nó, cái gọi là nội lực hoàn toàn không cùng một cấp độ.

Muốn đánh bại đối phương, hắn chỉ có thể dựa vào tốc độ, từng bước tìm ra kẽ hở trong công pháp của gã, lấy một chiêu định thắng thua. Bằng không nếu kéo dài, người thua tuyệt đối sẽ là hắn.

Ở phía đối diện, Lâm Vũ Phong cũng lười nói nhảm, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một thanh hắc thương. Thân thương đen nhánh, mũi thương sắc nhọn, trong thoáng chốc còn có thể nghe thấy những tiếng u u kì dị.

Thương cùng Đao, Côn, Kiếm được mệnh danh là Tứ Binh Chi Vương. Thân dài, mũi nhọn, lực đâm so với mọi chủng pháp khí khác đều là vượt trội.

Độc Giác Thương của gã được làm từ Hắc Thiết, chính là một thanh Trung Phẩm Hoàng Khí, cân nặng lên tới hai nghìn.

Đây vốn là phần thưởng sau khi y giành ngôi đệ nhất của Đại Điển Gia Tộc. Từ lúc cầm nó đến nay đều chưa từng sử dụng. Hôm nay liền lấy máu của Âu Dương Phong khai linh cho nó đi.

Lâm Vũ Phong xoay cán thương, thân hình như đằng vân giá vụ. Mũi thương đâm tới, một chiêu đánh ra liền dốc toàn lực

“Hoàng Kỹ Hạ Phẩm: Nhất Diệt Chi Ngân”

Thương mang vừa đến, Âu Dương Phong liền động. Chân phải đạp một cái đã lùi ra sau ba thước. Còn chưa định thần, thương mang đột nhiên biến đổi.



Một luồng thanh quang kéo dài từ mũi thương đuổi theo Âu Dương Phong, vốn là cách ba thước, hiện tại chỉ còn cách có mười phân.

“Nguy Hiểm” – Âu Viên Viên quát lên.

Âu Dương Phong phản ứng cũng cực nhanh, rút ra sau lưng Hỏa Vân Kiếm, cũng là một kiện pháp khí Hoàng Cấp. Chỉ thấy hắn vung kiếm lên, một chiêu đánh gạt thanh quang.

“Cái gì ?” – Lâm Thiên Vũ không tin vào mắt mình

Uy lực của Nhất Diệt Chi Ngân thế nào, hắn là kẻ biết rõ. Lực đạo uy mãnh, nặng tựa ngàn cân, lại có linh lực gia trì. Tuy kiếm trên tay đối phương cũng là Hoàng Cấp Pháp Khí, nhưng thực lực vẫn chỉ là Tôi Thể Cảnh, làm sao lại có thể gạt được Thanh Quang do mình tạo ra ?

Hắn không biết cơ thể Âu Dương Phong trải qua Nguyệt Tinh trui rèn, đã ẩn ẩn bắt kịp Hóa Hải Cảnh Tầng Một. Lực lượng cơ thể đạt tới mười hai vạn cân, nếu cùng Tôi Thể Cảnh thông thường đọ sức, tuyệt đối là miểu sát.

Lâm Thiên Vũ hừ lạnh, một thương đâm không trúng liền hồi thương chuyển thế. Thương pháp của hắn đã luyện nhiều năm, một chiêu biến chuyển liền là nước cuốn mây trôi, vô cùng linh hoạt.

Tay trái giữ chắc, tay phải mềm dẻo. Thương vừa rút về lại tiếp tục đâm tới. Tám thương cùng ra nhắm thẳng vào bộ phận yếu hại của đối thủ.

Âu Dương Phong chỉ cảm thấy toàn thân đều bị mũi thương phong tỏa. Thân hình như một bóng ma không ngừng né tránh. Mặc dù có U Ảnh, vẫn là hết sức chật vật. Một thương xẹt qua vai trái, tạo thành một vết rạch đỏ tươi.

Hắn rốt cuộc trúng chiêu.

Đứng dưới sàn đấu. Âu Dương Huyền không khỏi nhíu mày. Bộ pháp của Khí Vận Chi Tử quả thật vô cùng huyền diệu .Nó cùng với Tùy Ba Trục Lãng, đều là dạng thân pháp kiểu tùy biến, nhưng bộ pháp này rõ ràng là cao minh hơn, ngay cả những góc tưởng như không thể né lại vẫn có thể tránh thoát.

Có điều muốn tu luyện thành công, đòi hỏi người tu luyện phải có cơ thể vô cùng mạnh. Chí ít hắn cảm thấy nếu là mình, tuyệt đối sẽ không làm được

Không riêng gì Âu Dương Huyền, rất nhiều kẻ đứng xem đều có chung suy nghĩ tương tự.

“Thân pháp của tiểu tử này vô cùng tà môn, không giống thân pháp của Âu Gia” – Viên Từ Bối nhận xét

“Thân pháp tuy linh hoạt nhưng Tôi Thể Cảnh chung quy vẫn chỉ là Tôi Thể Cảnh. Nội lực có hạn. Phong Nhi chỉ cần tiết kiệm linh lực, dùng thương pháp không ngừng phong tỏa vị trí của đối phương. Chờ thêm nửa nén nhang liền sẽ mài c·hết gã”

Lâm Ngạo Phương không hổ là cường giả Tụ Đan, lập tức nhìn ra phương pháp phá giải. Quả nhiên, gã họ Lâm đánh lâu không trúng, liền bắt đầu điều tiết linh lực, chuyển sang chiến thuật tiêu hao chiến.

Nhất Diệt Chi Ngân của hắn có tổng cộng ngũ thức. Đâm, Thọc, Khều, Gạt, Quấn. Hắn lần này sử dụng chính là Quấn

Âu Dương Phong tuy dựa vào thân pháp kỳ ảo để né tránh, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy phạm vi của gã chỉ quanh quẩn chưa tới năm bước xung quanh. Mỗi lần hắn định né ra xa hơn, liền bị một mũi thương ngăn trở, bức hắn quay trở lại vị trí cũ.

Tình cảnh có thể nói là vô cùng hung hiểm

Âu Dương Phong cố nén cơn đau, biết nếu cứng đối cứng sẽ vô cùng bất lợi. Hắn chỉ có thể chờ, chờ đối phương lộ ra một sơ hở để phản kích. Đáng tiếc người này thủy chung tâm vững như bàn thạch, ngay cả một dấu hiệu lơi là cũng không có.

“Lâm Vũ Phong đang làm gì vậy. Đường đường là Hóa Hải Tầng Hai, vậy mà mãi không thể đánh thắng một tên Tôi Thể Cảnh”

“Tiền của ta mất sạch rồi. Sớm biết như vậy đã không đặt cho hắn”



Đám đông phía dưới không ngừng hò hét, nhưng Lâm Vũ Phong một câu cũng không nghe lọt. Hắn trước giờ chỉ quan tâm kết quả, không quan tâm quá trình. Cái gì danh tiếng so với chiến thắng không đáng một xu.

Lâm Vũ Phong tiếp tục duy trì chiến thuật của mình. Từng thương từng thương, mang theo từng đợt thanh khí không ngừng đâm ra.

Âu Dương Phong hiện tại cơ thể đã có gần chục v·ết t·hương, nếu không phải nhờ Nguyệt Tinh cải tạo, sớm đã gục ngã. Điều này cũng khó trách hắn, nếu cho hắn thêm thời gian, vượt qua Đại Điển Gia Tộc, lại tấn cấp Hóa Hải, vậy thì Lâm Vũ Phong tuyệt đối không phải là đối thủ.

Đáng tiếc chỉ vì một Âu Dương Huyền, lại khiến cho hắn gặp Lâm Vũ Phong quá sớm, rốt cuộc rơi vào thế hạ phong

“Không được, vì Viên Nhi, vì chính ta, tuyệt đối không thể thua”

Âu Dương Phong cắn răng, Nguyệt Tinh trong cơ thể bắt đầu điều động. tiến hành quá trình cải tạo kinh mạch. Màu sắc kinh mạch vốn rực rỡ như vàng kim, càng về sau càng nhạt dần. Rốt cuộc đến một khắc sau đó, liền bắt đầu trở nên trong suốt như thủy tinh.

Ngay khi chuyện này diễn ra, từ trên trời cao, mây đen đột nhiên tụ lại. Bầu trời vốn trong xanh, hiện tại lại có chút âm u.

“Chuyện gì vậy. Sao đột nhiên lại có mây đen ?” Âu Minh Tử nheo mắt khó hiểu.

Phía dưới sàn đấu, khí thế của Âu Dương Phong dần tăng lên, cảnh giới vẫn là Tôi Thể nhưng linh khí xung quanh lại không ngừng dao động. Thanh khí của Lâm Vũ Phong dường như cũng vì vậy mà có phần bị bức lui

Họ Lâm có chút kinh hãi. Hắn ẩn ẩn cảm thấy có chuyện đáng sợ sắp xảy ra, mũi thương đâm ra càng nhanh. Chỉ nghe xoạt một tiếng, vai trái của Âu Dương Phong lại bị trúng một kích. Cũng may gã phản ứng nhanh, bằng không tuyệt đối là trọng thương.

Vừa phải sử dụng nội lực duy trì U Ảnh, vừa phải dùng Nguyệt Tinh bồi đắp kinh mạch. Âu Dương Phong có cảm giác thân thể như muốn nứt ra. Hắn cắn chặt răng, vẫn là không bỏ cuộc.

Bên phía Âu Gia nhìn thấy cảnh này, trong lòng lo lắng không thôi, chỉ có Âu Dương Huyền thủy chung vẫn bình tĩnh. Mười luồng thần thức nhập vào nhau, chuyển sang trạng thái Tâm Chú.

Trong thoáng chốc, hắn nhìn thấy bên trong cơ thể của Khí Vận Chi Tử có những điểm tinh quang đang không ngừng di động, mà mục tiêu chúng hướng đến chính là mười bốn đường kinh mạch. Những kinh mạch này dần có xu hướng chuyển sang màu trong suốt.

“Đây là…”

Âu Dương Huyền có chút không tin vào mắt mình. Kinh mạch vốn phân làm Thiên Địa Nhân. Nhân mạch màu đồng, Địa Mạch màu bạc mà Thiên Mạch thì lại có màu vàng. Thiên Mạch Tam Giai lại là cực phẩm trong cực phẩm kinh mạch, là ước mơ của hàng vạn tu sĩ.

Thế nhưng trong truyền thuyết, còn tồn tại một loại kinh mạch thứ tư, được gọi là Tiên Mạch. Nghe đồn thời hồng hoang, chỉ có hai người từng đạt đến đẳng cấp này. Người sở hữu Tiên Mạch một khi đi vào Hóa Hải liền sẽ đạt tới Hóa Hải trăm trượng, cũng là chí cực trong Hóa Hải Cảnh.

Xem ra đây chính là chỗ dựa của gã. Khí Vận Chi Tử rốt cuộc đã bước vào con đường Nghịch Thiên rồi sao ?

Trên sàn đấu, Âu Dương Phong bắt đầu phản công, linh lực tụ vào kinh mạch ngày một nhiều. Chỉ thấy hắn xoay một vòng, kiếm quang bay lượn, chém về phía Lâm Vũ Phong.

“Hoàng Kỹ Hạ Phẩm: Hỏa Long Phần Thiên”

Từ kiếm tỏa ra một luồng vân vụ, lại từ trong vân vụ hình thành nên một đầu hỏa long to cỡ nửa trượng. Đầu rồng rít gào, thuận theo thế kiếm mà đánh tới. Miệng nó nhô ra muốn đớp lấy kẻ địch trước mặt

Tròng mắt Lâm Vũ Phong co rút. Hắn rất nhanh đã lấy lại tinh thần. Hai tay cầm chắc thân thương, linh lực quán thông. Từ trên mũi thương vậy mà cũng tỏa ra một đầu Thanh Bằng. Hỏa Long cùng Thanh Bằng va vào nhau, nhe nanh múa vuốt, không ngừng cắn xé.

Linh lực mà chúng tỏa ra khiến gạch đá dưới chân lập tức nát vụn. Chỉ nghe Uỳnh Uỳnh hai tiếng, hai người cùng lúc bị bức lùi.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.