Khí Vận Chi Tử, Phản Diện Chi Lộ

Chương 52: Ngươi Hóa Ra Cũng Như Bọn Họ



Chương 52: Ngươi Hóa Ra Cũng Như Bọn Họ

“Phong Công Tử, người đến có việc gì không ?” – Lãnh Mục Hàm cũng có chút thấp thỏm. Chẳng lẽ Âu Dương Phong phát hiện ra chuyện gì khả nghi.



Âu Dương Phong tiến đến gần lão, cố gắng giữ cho giọng nói hòa hoãn nhất có thể:

“Lão bá, ta hy vọng ngươi nói thật cho ta biết. Có phải Hỏa Lân Thạch ngươi đưa cho ta là đồ giả ?”

“Cái gì ? Phong Công Tử, không thể nào. Người cũng thấy vị Giám Định Sư xác nhận đồ vật là thật”

Âu Dương Phong nhìn vào mắt lão:

“Không sai, vậy có thể đưa cho ta kiểm tra chiếc hộp vừa rồi không ?”

“Ta…ta. Vật đó là đồ gia truyền của ta, không thể đưa”- Khuôn mặt lão tỏ ra hoảng sợ

Lãnh Mục Hàm không thể đưa. Gã Thạch Vân đã nói Hỏa Lân Thạch có thể giao, nhưng chiếc hộp phải cầm về. Bằng không hắn sẽ không đưa thuốc giải cho cha con lão.

Âu Dương Phong liền ra lệnh:

“Lục soát căn nhà”

“Không thể, Phong Công Tử, chúng ta quả thật không nói dối. Chiếc hộp đó càng không thể mang đi” – Lãnh Mục Hàm giang hai tay chặn trước phòng ngủ.

Hành động của lão càng khiến Âu Gia nghi ngờ. Âu Dương Phong gằn giọng:

“Lui ra !”

“Phong công tử, công tử rốt cuộc muốn làm gì ?” – Lãnh Vô Yên thực sự hốt hoảng. Nàng trước giờ chưa từng thấy Âu Dương Phong tức giận như vậy. Thậm chí ánh mắt hắn còn hiện lên vành đỏ.

“Công tử, đó là đồ gia truyền của chúng ta, không thể mang đi”

Âu Dương Phong lúc này đã không thể bình tĩnh, trực tiếp nắm lấy tay lão, bóp mạnh:

“Ta nói ngươi lui ra”

Hắn hiện giờ đã là Hóa Hải Cảnh tầng một, cộng thêm cường độ cơ thể được Nguyệt Tinh trui rèn, làm sao một phàm nhân như Lãnh Mục Hàm có thể so sánh

Ngay lập tức, cổ tay lão gãy lìa.

“Phong Nhi!” – Âu Minh Tử quát lên. Âu Dương Phong ra tay quá nhanh, hắn không kịp ngăn lại

“Phụ thân!” - Lãnh Vô Yên không thể tin vào mắt mình. Nàng quả thực không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Đến khi định thần lại đã thấy phụ thân nằm rạp xuống, cánh tay gãy đôi.

Nàng vội vã lao tới ôm lấy lão, ánh mắt quay lại nhìn gã:



“Tại sao…tại sao ngươi lại làm vậy. Phụ thân ta rốt cuộc đã làm gì sai ? Chẳng lẽ chỉ vì vị cô nương kia gặp chuyện, liền trút giận lên chúng ta ?”

Âu Dương Phong lúc này mới định thần, không tự chủ lùi lại:

“Ta…Vô Yên cô nương. Ta thực sự không cố ý”

Hắn quả thực không hiểu tại sao vừa rồi mình lại kích động như thế. Đây vốn dĩ không phải tính cách của hắn. Chẳng lẽ vì mình quá lo cho Viên Nhi, liền áp chế không được sự tức giận.

Âu Dương Phong hối hận không thôi, muốn cúi xuống kiểm tra v·ết t·hương của Lãnh Mục Hàm, nhưng bị nàng gạt đi.

“Đừng động vào phụ thân ta!” – Ánh mắt nàng hiện tại đã không còn một chút ôn nhu.Giọng nói mang theo vài phần hàn ý.

“Ngươi…hóa ra cũng như bọn họ. Các ngươi đều như vậy, cái gì Âu Gia, cái gì Lâm Gia đều chẳng khác nhau. Tu luyện giả các người đều là một lũ khốn kh·iếp”

Âu Dương Phong miệng đắng chát, không có lý do để phản bác. Đúng lúc này, một cận vệ của Âu Gia chạy ra ngoài bẩm báo:

“Thiếu gia, đã tìm thấy chiếc hộp”

Âu Minh Tử đón lấy, thần thức quét qua một lượt. Thế nhưng không phát hiện được chút nào khả nghi. Đây hoàn toàn chỉ là một chiếc hộp bình thường. Hắn quay lạị nhìn Âu Dương Phong, lắc đầu.

Âu Dương Phong trầm mặc. Rốt cuộc là tại sao, chẳng lẽ là vị Giám Định Sư kia nói dối, hoặc là trong lúc hắn kiểm định đã tó mó tay chân, âm thầm tráo đổi ?

Hai tay hắn chắp lại, cúi đầu thật sâu:

“Là lỗi của tại hạ. Trong này có Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao, đối với gãy xương có công dụng rất tốt. Còn đây là số linh tệ Âu Gia nợ các vị, xin nhận lấy ” – Nói rồi liền đặt chiếc hộp cùng lọ đan dược lên bàn, quay người rời đi.

Chẳng hiểu sao khi bước ra khỏi cửa, lòng hắn cảm thấy nặng trĩu, tựa như vừa đánh mất một thứ gì đó. Có lẽ ở một thế giới khác, hắn và nàng sẽ đi chung đường. Nàng ưa thích hắn, trợ giúp hắn, cuối cùng trở thành nữ nhân của hắn.

Nhưng hiện tại ở thế giới này, tương lai đó đã không còn có thể xảy ra.

Lãnh Vô Yên không trả lời, thẳng đến khi đám người Âu Gia đã đi. Nước mắt nàng mới chực trào rơi xuống. Từng giọt nước như những viên thủy tinh khiến nàng trông thật đáng thương.

Từng có một Cố Ninh hứa bảo vệ nàng, nhưng đến lúc nguy cấp lại lựa chọn dùng nàng thế thân.

Từng có một Âu Dương Phong khiến nàng sinh hảo cảm. Nàng từng nghĩ hắn khác biệt, nhưng sau cùng hóa ra hắn cũng chỉ như kẻ khác. Một lời không hợp liền động thủ.

“Phụ thân, Yên Nhi xin lỗi. Là lỗi của Yên Nhi” – Nàng không tự chủ ôm lấy lão, khóc òa lên.

Lãnh Mục Hàm cố nén cơn đau, trong miệng đắng chát. Lão cảm thấy ở cái thế giới này, phàm nhân thật như sâu kiến.

.....

Âu Dương Huyền đứng ở ngã tư, hai tay chắp sau lưng. Sau một lúc, một bóng đen đi tới, đưa cho hắn một cái hộp.

“Như ngươi muốn. Ta đã âm thầm tráo chiếc hộp này với chiếc ở nhà Lãnh Mục Hàm”



Âu Dương Huyền cầm lấy, mở nắp ra, bên trong trống rỗng. Hắn cũng không ngạc nhiên, liền lôi ra một tấm kim loại hình tròn. Tấm kim loại đường viền ghồ ghề, dường như cùng chất liệu với cái hộp.

Chỉ thấy Âu Dương Huyền truyền linh lực vào đó. Ngay lập tức, đáy hộp lộn một vòng, mặt dưới không ngờ lại gắn một viên đá đỏ rực như lửa, chính là Hỏa Lân Thạch.

Thạch Vân nhìn chiếc hộp, không khỏi thán phục. Chiếc hộp này vốn là Mục Vạn Cừu làm ra theo yêu cầu của Âu Dương Huyền, là một dạng cơ quan kỹ xảo có hai lớp.

Ban đầu, lớp ở trên đựng Hóa Lân Thạch thật, còn lớp ở dưới thì đựng viên giả. Tấm bàn tròn liên kết với chiếc hộp, chỉ cần truyền linh lực vào đó, liền sẽ khiến phần đáy xoay một vòng, đưa viên thật xuống dưới, chuyển viên giả lên trên.

Viên Hỏa Lân Thạch mà Lãnh Mục Hàm đưa cho Âu Dương Phong chính là viên giả.

Đây cũng là lý do hắn yêu cầu Lãnh Mục Hàm phải lấy về cái hộp, sau đó liền âm thầm tới trước, tráo đổi hai chiếc, tránh cho Âu Gia tìm thấy.

Chuyện này ngay cả Lãnh Mục Hàm cũng không biết.

Âu Dương Huyền ngắm nghía Hỏa Lân Thạch, có chút hài lòng. Kế hoạch lần này cũng không phải chỉ nhắm vào Âu Dương Phong mà còn bao gồm cả Lãnh Vô Yên.

Hắn làm sao không rõ nữ nhân này có tình cảm với Khi Vận Chi Tử. Năng lực của nàng rất kỳ lạ, tuyệt đối không phải phàm nhân.

Một khi để Khí Vận Chi Tử thu vào tay, chắc chắn sẽ là đại họa. Đây là điều Âu Dương Huyền không muốn xảy ra. Thế nên khi bảo Mục Vạn Cừu làm giả Hỏa Lân Thạch, đã yêu cầu phải thêm một chút bột Tụ Dẫn Huyết.

Tụ Dẫn Huyết là một loại bột khí, một khi hít phải liền sẽ khiến máu huyết tăng nhanh, tâm tình trở nên kích động.

Loại này thường được tu luyện giả sử dùng khi chiến đấu, nhằm kích thích tiềm lực của bản thân.

Nó không phải độc dược, đương nhiên không sợ Âu Dương Phong sinh ra cái gì miễn nhiễm.

Một người tốn bao công sức, liều cả tính mạng nhưng chỉ nhận được về một thứ đồ giả, tâm tình làm sao không nóng giận.

Âu Dương Huyền chỉ đơn giản là châm thêm một mồi lửa, khiến Âu Dương Phong không tự chủ mà động chân đông tay với cha con Lãnh Mục Hàm.

Một khi làm như vậy, tình cảm giữa hai người họ tuyệt đối sẽ rạn nứt.

Khí Vận Chi Tử, ngươi có Khí Vận bảo kê. Còn ta, thứ ta am hiểu nhất lại là lòng người, mà ngươi suy cho cùng cũng chỉ là con người - Âu Dương Huyền mỉm cười suy nghĩ.

"Điều kiện đã làm xong. Nhớ kỹ ước hẹn của người. Bằng không ta đảm bảo ngươi sẽ c·hết rất khó coi" – Thạch Vân trầm giọng nhắc nhở.

Âu Dương Huyền gật đầu, đang muốn nói gì đó, lông mày chợt nhíu lại.

“Làm sao ?” -Thạch Vân thấy hắn biểu hiện khác thường cũng có chút nghi hoặc.

Âu Dương Huyền lắc đầu, vừa rồi hắn ẩn ẩn cảm thấy có người đi bên cạnh bọn họ, nhưng thần thức quét qua một lượt cũng không phát hiện ra cái gì khả nghi. Xem ra là do mình quá n·hạy c·ảm.

Hắn không hề biết, cách đó hơn trăm mét, quả thực có một bóng người. Nàng vận một thân bạch y trắng muốt, tinh khôi như sương, không nhiễm bụi trần. Đôi chân đi giày thêu.

Điều kỳ lạ là hình bóng của nàng rất mờ ảo, giống như không cùng tồn tại với thế giới này.



Nàng bước đi thật chậm, nhưng mỗi bước lại khiến thân hình di chuyển rất nhanh, mà phương hướng của nàng không ngờ lại chính là Âu Phủ.

....

Trở về Âu Gia, Âu Dương Huyền nghe tin gia tộc vẫn đang náo loạn về chuyện của Viên Viên, tạm thời không có tâm tư để ý đến hắn.

Bước chân hắn chậm rãi tiến đên gian phòng thiếu nữ. Nơi này có cận vệ đứng gác khiến hắn quyết định đi đường vòng, đến một bệ cửa sổ liền âm thầm nhảy vào.

Bên trên giường, Âu Viên Viên đang nằm, dường như đang ngủ say. Trên khuôn mặt vẫn đeo tấm mặt nạ.

Âu Dương Huyền lấy ra Hỏa Lân Thạch đặt nó vào ngực nữ tử. Hắn có thể mang thứ này đi bán đấu giá, như vậy có thể kiếm được một khoản lợi không nhỏ từ Âu Gia.

Chỉ có điều nếu như thế sẽ rất dễ bị Âu Gia chĩa mũi dùi.

Hơn nữa Âu Viên Viên đối với Khí Vận Chi Tử quá quan trọng, nếu nàng xảy ra chuyện chỉ e sẽ tạo thành biến số mà hắn không lường được.

Nghĩ đi nghĩ lại vẫn là lùi một bước mang cho nàng Hỏa Lân Thạch.

Âu Dương Huyền ngồi vào thành giường, lặng yên ngắm nhìn nữ tử. Kể từ lần đầu gặp nàng, hắn đã có cảm giác rất quen thuộc. Cảm giác này cho đến giờ vẫn không mất đi.

Nữ nhân băng sương, tóc màu lam nhạt. Nàng nằm nghiêng người, đầu tựa vào tay, tựa như một vị tiên tử đang say ngủ.

Khí chất toát ra đầy vẻ xuất trần, có chút không hợp với độ tuổi. Đáng tiếc khuôn mặt lại bị che đi bởi một tầng mặt nạ.

Âu Dương Huyền thực sự tò mò, rốt cuộc nữ nhân này trông như thế nào. Đôi tay không cưỡng được, muốn tháo chiếc mặt nạ xuống.

Đột nhiên, thiếu nữ động, môi thơm mở ra rên lên một tiếng,

Nàng chậm rãi mở mắt, nhíu mày thật sâu, trong con ngươi ánh lên nét nghi hoặc.

Vừa rồi trong lúc ngủ, nàng thấp thoáng thấy được một bóng lưng của ai đó. Thế nhưng nhìn quanh một lúc vẫn không thấy ai.

Có lẽ là là do mình tưởng tượng, nàng thầm nhủ.

Đột nhiên, ánh mắt quét qua viên đá đang đặt trên giường, không tự chủ thốt lên:

“Đây là Hỏa Lân Thạch ?”

.....

Âu Dương Huyền nấp ở cái cây phía xa. Vừa rồi suýt chút nữa thì bị phát hiện. Cũng may hắn mặc Song Trong Yểm, đã sớm mở ra Tốc Yểm, kết hợp với Tùy Ba Trục Lãng nên nhanh chóng lủi đi.

Đang định cất bước, cả người liễn sững lại. Phía trước không biết từ lúc nào xuất hiện một bóng người.

Người này lưng hơi còng, thân hình khoác hôi bào. Lão chỉ đứng đó, lặng yên không tiếng động, nhưng khiến Âu Dương Huyền áp lực tăng cao.

Cố nén sự bất an, hắn chắp tay cung kính nói:

“Huyền Nhi bái kiến Gia Gia”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.