Đường Đến Vinh Quang

Chương 43: Quái vật Hai Néo



Chương 43: Quái vật Hai Néo

Max mới mười bảy tuổi, nhưng cao đã một mét tám, thân hình to bự như một con voi chiến.

Cầu thủ này mang áo số 69, vừa vào sân đã chạy hùng hục tới vị trí của mình, nét mặt lạnh lùng.

Dáng người cậu ta to cao bặm trợn, cơ bắp lực lưỡng, bên má phải còn có một vết sẹo chừng ba bốn centimét, vừa vào sân đã khiến các cầu thủ Boulogne phải chú ý.

“Nghe nói trước khi đá cho Valenciennes, gã này ở đội trẻ từng xảy ra v·a c·hạm kinh hoàng khiến tiền đạo đối phương nhập viện, mà nó thì có một vết sẹo trên mặt.” Alain từng đối đầu với Max, lúc này hướng về Phong và các đồng đội nói nhỏ.

“Đừng nhìn nó cao to bặm trợn mà lầm nhé, các cậu phải cẩn thận đó, tốc độ và sức phán đoán của nó đều rất nhanh.” Fontaine bổ sung.

Phong nhìn Max, nuốt nước miếng khan.

‘Có chắc là hắn ta đi đá bóng chứ không phải đi đấu vật chứ?’ Phong thầm nghĩ.

Trong lúc Phong và các đồng đội đánh giá Max thì cậu ta cũng liếc qua quan sát các cầu thủ của Boulogne trước mặt mình.

Ánh mắt cậu ta đảo qua một vòng, sau đó dừng lại ở Phong.

Cái thằng này lúc nãy là người thoát xuống kiến tạo cho tiền đạo chủ lực của Boulogne ghi bàn, cần chăm sóc kỹ.

Max nhìn Phong, liếm mép thèm thuồng.

Ban đầu Phong không hiểu động tác này của khứa Max này là gì, thậm chí còn cảm thấy sau đít mát lạnh, lỗ đít cảm giác nguy hiểm liền không nhịn được nhíu chặt lại.

Không lẽ khứa này…thèm thân thể mình sao?

Nhưng khi trận đấu quay trở lại thi đấu, cậu mới hiểu ra ý nghĩa ánh mắt của thằng Max là gì.

Max vào sân, những pha tì đè của Alain và các trung vệ bên phía Boulogne chẳng khác nào đâm đầu vào bức tường bê tông, dội ‘hự hự’ trở lại, buộc phải chuyển hướng bóng sang hướng khác.



Mà những pha bức tốc của Phong hay Moren dần dần cũng không vượt qua được Max.

Đúng như lời của Fontaine đã cảnh báo, tay Max này tốc độ lúc tăng tốc nhờ sải chân rộng mà chạy không kém bất cứ người nào bên phía đội của Phong.

Ngay cả Phong, vốn tự tin về tốc độ của mình thông qua luyện tập liên tục đã có chỗ tăng lên, thì giờ phút này cũng mơ hồ có cảm giác bất lực trước Max.

Mà lại, khứa Max này dường như có giác quan đặc biệt, nhưng đường bóng của Moren chuyền cho Phong đều bị hắn tắc bóng chuẩn xác, khiến cho Phong không thể dễ dàng thoát xuống như trước.

Có Max bên cánh phải kèm chặt lấy Phong, Boulogne buộc phải chuyển hướng t·ấn c·ông nhiều hơn sang cánh trái.

Phút 86 của trận đấu, Patrick đưa bóng vượt lên, sau đó thực hiện đường chuyền thẳng vào trung tâm trước vòng cấm địa của Didier.

Những pha bóng bổng vượt tuyến như thế này chính là v·ũ k·hí lợi hại để thoát khỏi sự đeo bám quyết liệt của những hung thần của Valenciennes.

“Hừ!” Max nhìn thấy Alain đang đón bóng, liền không thèm quan tâm đến Phong, chạy vào vòng cấm địa nhảy lên không chiến với Alain.

Alain vốn đang chọn điểm rơi đón bóng, đột nhiên cảm thấy cơ thể bị chèn ép nặng nề.

Nhìn lại liền thấy Max đã nhảy lên t·ranh c·hấp.

Alain thân là tiền đạo chủ lực của đội, thể hình đã thuộc dạng cao to lý tưởng, nhưng gặp ‘con quái vật’ như Max thì cũng thì có thể ngước đầu lên, nhìn Max đánh đầu quả bóng như búa tạ nện vào, khiến quả bóng bay cái vèo ra khỏi vòng cấm địa.

Max rơi xuống đất, nhếch mép cười nhạt:

“Gà đất chó sành cút hết cho tao!”

Nhưng vừa xoay đi, Max đột nhiên la ‘Á’ một tiếng, nằm xuống sân ôm lấy chân phải.

Vừa rồi mũi chân của hắn bị ai đó giẫm phải, các ngón chân truyền đến cảm giác đau đớn như muốn nứt ra.



Max cố gắng ngẩng đầu lên nhìn xem đứa nào vừa giẫm mình, liền thấy Moren sắc mặt như thường, lững thững chạy đi không chút quan tâm.

Cẩn thận suy nghĩ kỹ lại, tình huống lộn xộn đánh đầu vừa rồi trước khung thành ngoài hắn ta và Alain, chỉ có thằng Moren này là đứng gần nhất.

“Sếp tài, nó giẫm chân em!” Max thấy trọng tài chính chạy đến hỏi han, lập tức la lớn, chỉ tay về phía Moren.

“Đứng dậy đi, các cậu hôm nay như vậy là đủ rồi.” trọng tài chính nhìn Max lăn lộn, sắc mặt đen lại nhắc nhở.

“Nhưng mà nó đạp chân em. Sếp không thấy sao?” Max ngồi dậy, đưa tay xoa bóp lấy những đầu ngón chân, không phục nói.

“Tôi cảnh cáo cậu, không có lần thứ hai. Tiếp tục thi đấu.” Trọng tài chính đưa tay, đỡ Max đứng dậy, nghiêm giọng nhắc nhở.

Sắc mặt Max lúc này đỏ lựng lên vì tức.

Nhất là nhìn thấy Moren đang nói gì đó với Phong, hai đứa cười hú hí với nhau, càng làm cho Max thêm nổi khùng.

“Làm sao cậu biết nó dễ nổi khùng vậy?” Moren đối với Phong giơ lên ngón tay cái, khâm phục hỏi.

“Hên xui thôi. Nếu nó hay toàn diện như vậy làm sao không được ông John đưa vào đá ngay từ đầu. Thằng này chắc chắn phải có điểm yếu gì đó, vừa rồi nếu nó không nổi nóng, thì chúng ta lại thử cách khác thôi, thế nào cũng phải moi cho ra điểm yếu của nó. Hắc hắc, cậu tiếp tục chọc tức nó, một khi nó nổi khùng lên thì đó chính là thời cơ của chúng ta.” Phong cười hề hề, nhỏ giọng với Moren. “Còn chọc tức như thế nào, không cần tớ nói với cậu chứ?”

“Hê hê, dĩ nhiên, từ đầu trận đến giờ bọn Valenciennes nó dạy tớ nhiều trò lắm.” Moren tầm mắt lấp lánh, trong lòng rộng mở, cảm giác một chút bí bách dồn nén trong ngực cũng bị đẩy ra, cười ha ha với Phong.

Chính Moren cũng không ngờ cậu đồng đội tân binh từ dưới học viện đôn lên này cũng nhiều chiêu trò ra phết. Bình thường nhìn cậu ta nghiêm túc chăm chỉ tập luyện, thật không nhìn ra.

Thời gian trận đấu lại tiếp tục trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến phút 90.

Trọng tài bàn cầm bảng, báo hiệu trận đấu có đến 8 phút bù giờ.

Do trong trận đấu có quá nhiều tình huống v·a c·hạm nằm sân, dẫn đến thời gian bù giờ bị kèo dài ra.



Ban huấn luyện của Valenciennes nhìn thấy khoảng bù giờ dài này, lập tức chạy đến bàn trọng tài bực tức góp ý, liền bị trọng tài chính nhìn thấy, chạy đến rút cho hai chiếc thẻ vàng cho hai người.

Trên sân, trận đấu lại tiếp tục.

Lúc này mặt Max đã đỏ như gấc, ánh mắt long sòng sọc đỏ kè nhìn Moren như lân thấy pháo, liên tục tìm cách v·a c·hạm chèn ép.

Đáng tiếc Moren xoay trở cực kỳ linh hoạt, khi thì xoay người, khi thì lách qua, đem bóng phối hợp với Alain và Phong cực kỳ nhuần nhuyễn, hình thành một hình mũi nhọn khoan thẳng vào vị trí của Max.

Ở giữa, Wissé thỉnh thoảng lại bọc lót cho Alain, vừa thấy Max nhào lên c·ướp bóp của đồng đội thì Wissé liền nhận đường chuyền trả về sau đó luân chuyển bóng lại sang hướng khác.

Hai lỗ tai Max đỏ lựng lên.

Từ lúc thằng Moren và thằng Phong thì thầm to nhỏ với nhau, mỗi khi tiếp cận thằng Moren và Phong, nó liền bị các loại thủ đoạn của hai thằng này tiếp đón nồng nhiệt.

Thằng Moren thì cù lét, thọc chỏ kín đáo, ‘vô tình’ giẫm chân khi trọng tài không chú ý.

Còn thằng Phong thì gọi nó bằng ‘Hai Néo’.

Mặc dù bản thân Max không hiểu chữ Hai Néo có ý nghĩa gì, nhưng nhìn đám cầu thủ của Boulogne, thậm chí các đồng đội bên phía Valenciennes của gã đều nhịn không được che miệng cười, Max liền biết ‘Hai Néo’ không có ý nghĩa gì tốt đẹp.

Điều này càng khiến nó nổi sùng hơn.

Phút 90+6, nhìn thấy bản thân bị Moren dùng skill lắc léo dưới chân qua mặt, đem bóng vòng qua phía sau Max, sau đó nhìn thấy Phong trống trải liền đem bóng chọc qua. Max lúc này rốt cuộc nhịn không nổi, hai mắt nổi đom đóm, lao tới đạp thẳng gầm giày vào chân Phong.

Hai chân nó chéo lại như cây kéo, dường như muốn đem chân Phong đạp tan từng mảnh nhỏ mới có thể hả giận.

Giờ phút này dù có ông trời đi xuống cũng không thể ngăn cản nó triệt hạ khứa Phong với nét mặt tự tin đáng ghét này.

Tất cả mọi người trên sân, nhìn pha đạp bóng đầy thô bạo này đều nhịn không được nuốt nước miếng, tim đập thình thịch đứng dậy nhìn tới.

Theo bản năng, trọng tài chính cầm lấy còi, bác sĩ Sophie thì đưa tay nắm lấy túi cứu thương bên cạnh siết chặt.

Nhưng đúng lúc này, Phong lại làm ra một hành động khiến cả sân vận động không nhịn được đứng dậy, tim như ngừng đập.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.