Giấc Ngủ Nhẹ Nhàng

Chương 10: Chương 10



Ngay lúc Lâm Miên đang định nói lời cảm ơn với Từ Nhiên, cô liếc nhìn những người đang đi xuống lầu, nhìn thấy một đôi mắt đen lạnh lùng, cô cảm thấy hoảng sợ, nhanh chóng quay đầu lại.Cô nhìn thấy khóe miệng Trì Khâm hơi nhếch lên, hai người đi qua như những người xa lạ bình thường.“Sao vậy?” Từ Nhiên nhìn cô gái ngơ ngác. Lâm Miên lắc đầu, theo cậu lên lầu.“Sao lại cười?” Quý Ôn nhìn người bên cạnh đang mím môi, cười đến mức khiến đầu óc tê dại.Trì Khâm vô thức xoa xoa ngón tay: “Cậu không hiểu đâu.”Quý Ôn không chịu được vẻ kiêu ngạo của anh nên lấy điện thoại ra, kéo đến khung trò chuyện của Trì Khâm, cười nhạo anh: “Không hiểu hả? Đừng tưởng là em không nhìn thấy. Tên cô gái vừa rồi là Lâm Miên.”“Người ta đang ở sau lưng thằng nhóc đó, anh còn đưa tay kéo ra hahahahaha.” Quý Ôn nhìn Trì Khâm vẫn đang lười biếng tựa vào tường, cười đến không đứng dậy được.Anh ấy đứng cạnh Trì Khâm, nhưng có thể thấy rõ ràng anh đã đưa tay đỡ eo cô gái: “Là người tự ái, chắc chắn anh đã phạm sai lầm.”Trì Khâm đá vào mông Quý Ôn đang cúi xuống cười lớn, không chút sức lực: “Cậu cũng không cần biết.”Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Ánh mắt Trì Khâm trở nên lạnh lùng, nghĩ đến hai chữ cuối cùng Lâm Miên nói khi anh ở trong phòng đó.Làm ơn đừng xuất hiện nữa, hoặc làm ơn đừng ép buộc tôi nữa.Tuy nhiên, Quý Ôn không biết, thằng nhóc phiền phức bên cạnh cô cũng không biết, và tất cả mọi người trên thế giới cũng không biết.Chỉ có anh và cô biết rằng chiếc quần lót cô đang mặc đã bị thấm ướt khi cô ở bên anh.
“Mấy tuần nữa trong thành phố sẽ có cuộc thi tiếng Anh. Đây là đơn đăng ký.” Lâm Miên và Từ Nhiên đến văn phòng, giáo viên tiếng Anh lấy ra mấy tờ giấy đưa cho bọn họ.“Trường mình rất coi trọng cuộc thi này. Đây là cuộc thi được tổ chức bởi trường Ngoại Ngữ Bắc Kinh, lớp chỉ có năm suất thôi.” Thầy lấy ra một tấm thẻ khác, liếc nhìn hai người đang đứng trước mặt: “Yến Kinh đâu rồi?”Lâm Miên rất ngạc nhiên, làm sao cô ta có thể đạt được một trong năm vị trí đi thi chứ? Yến Kinh chỉ có thể nói tiếng Anh trung bình, nhưng Từ Nhiên - người đứng bên cạnh cô, đã lên tiếng trả lời giáo viên tiếng Anh trước.Cô giáo gật đầu: “Em ấy được nghỉ phép, vậy mấy ngày nay em đưa em ấy xem rồi bảo em ấy chuẩn bị tốt nhé.”Lâm Miên không quá đam mê với loại cuộc thi này, nếu như cô bị mê hoặc bởi nó thì đó hẳn là do tiền thưởng của cuộc thi này.Từ Nhiên rời khỏi lớp học và đưa tờ giấy cho Lâm Miên: "Cả hai cậu đều là con gái, cậu đưa nó cho cậu ấy có lẽ sẽ tiện hơn.”Lâm Miên muốn từ chối, nhưng lại không biết phải nói thế nào, dù sao trong mắt phần lớn các bạn, Yến Kinh là tiểu thư nhà giàu, sẽ không phải là hung thủ bạo lực học đường.Tốt nhất là cô sẽ lấy nó và đặt trên bàn vào ngày Yến Kinh đến lớp.Nhưng Lâm Miên không ngờ mấy ngày tới Yến Kinh lại không đến lớp, không có cô ta cầm đầu, những người còn lại cũng ngoan ngoãn hơn, còn Lâm Miên cũng được yên tâm trong mấy ngày nữa.Thỉnh thoảng vẫn gặp Trì Khâm đang đi xuống hành lang, Lâm Miên cẩn thận hơn, chỉ lên xuống lầu khi có nhiều người.Chỉ là Trì Khâm không biết là cố ý hay vô ý, ánh mắt vô tình và trần trụi xuyên qua đám đông ồn ào luôn nhìn về phía cô khiến cô cảm thấy bối rối, như thể luôn có một con sói đang chờ cơ hội ở bên cạnh cô.Nói chính xác thì anh vẫn là một kẻ biến thái.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.