Hàng chục tinh nhuệ trong hội quán Kim Đao cùng hét lên, cầm binh khí xông tới.
Hai bên ngay lập tức lao vào đánh nhau ác liệt.
Lập tức, nổ ra một cuộc chiến kinh thiên động địa, máu bắn tung tóe khắp nơi.
Đao Gia vẫn lặng lẽ ngồi đó.
Ánh mắt của ông ta chưa từng rời khỏi đối phương từ lúc hắn bước vào đến giờ, ông ta đã sớm khóa chặt Ngụy Tiêu Dương, người đang đứng bên trái Ngụy Hàn Siêu.
Đại sảnh tráng lệ của hội quán Kim Đao đã thấm đẫm máu tươi.
Hai bên đánh nhau vô cùng ác liệt.
Ban đầu, bên Ngụy Hàn Siêu liên tục lùi dần về phía sau, nhưng từ khi ba cao thủ bên cạnh hắn ra tay.
Điều Minh Cường và Diêu Nhược Nam cũng lần lượt bị thương.
Một trong những cao thủ thậm chí còn cầm dao định đâm vào cổ Diêu Nhược Nam.
"Chờ đã! Để người đẹp này cho tao chơi đêm nay”.
Ngụy Hàn Siêu vừa nói xong những lời này, Đao Gia vốn đang ngồi yên bất động đột nhiên đứng dậy.
Không biết từ bao giờ, thanh phác đao đã nằm trong tay Đao Gia.
Ông ta hành động.
Khí tức giống như áp lực trên đỉnh Thái Sơn lập tức khiến những người đang chiến đấu trong đại sảnh đồng loạt dừng lại.
Cả hai bên đều cảm thấy hơi thở hơi ngưng đọng lại.
Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn Đao Gia.
Đao Gia đã đứng giữa đại sảnh.
Ba tên cao thủ đã bao vây lấy ông ta.
Nhưng Đao Gia như thể không nhìn thấy ba tên đó, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Ngụy Tiêu Dương.
"Mày không xuất chiêu sao?"
Giọng Đao Gia có chút thô ráp, thậm chí hơi khàn khàn.
Tuy nhiên, mỗi từ ông ta thốt ra đều mang theo uy lực ghê gớm.
Ngụy Tiêu Dương cười lạnh: "Mười năm trước, tôi nghe nói trong tay ông có một thanh Kim Đao”.
"Đáng tiếc là tôi chưa có cơ hội nhìn thấy nó. Hôm nay để tôi mở mang tầm mắt trước đã”.
Ngụy Tiêu Dương vừa nói xong, ba tên cao thủ đồng loạt ra tay!
Chúng tấn công Đao Gia từ ba góc độ và ba cách thức khác nhau.