Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 186: Có người muốn động vào cục vàng của tam gia



Nghe thấy Tần Nguyễn nói câu này, ngay lập tức Tần Cảnh Sầm và Tần Muội dừng lại động tác trong tay.

Ba cha con sữn1g sờ ngay tại chỗ. Thỉnh thoảng Lục Hàn lại nhìn vào đồng hồ đeo trên cổ tay mình, khuôn mặt toát ra sự vội vàng.

“Đỉnh!”
Trong gian phòng riêng, Hoắc Dịch Dung đang ngồi đối diện với một người đàn ông hừng hực khí phách chính trực, ngay thẳng.

Người này chính là con trai trưởng của nhà họ Lục, Lục Hàn.
Đến bây giờ hồi tưởng lại cảnh tượng khi ấy, Tần Muội vẫn còn nhớ rất rõ tâm trạng mất mát và thất vọng của mình.

Nhưng giờ nghĩ lại chỉ có hối hận.
Tần Nguyễn nói đã từng nếm thử, như vậy thì chỉ có một khả năng.

Không biết Tần Muội đang tự tưởng tượng cái gì mà hai mắt đỏ hoe, muốn nói cái gì đó nhưng lại chẳng nói được lời nào.
Gặp rồi Hoắc Dịch Dung mới biết được, chuyện Lục Hàn muốn đề cập với anh ta vậy mà lại có liên quan đến Tần Nguyễn.

Hiện tại, Tần Nguyễn đang là đối tượng bảo hộ trọng điểm của nhà họ Hoắc, là cục vàng của em ba nhà anh ta, cho nên anh ta không thể tự ý quyết định việc này.
Anh ta thì thào hỏ2i: “Nguyễn Nguyễn, em muốn ăn thật à?”

Trước hôm nay, anh ta không hề biết rằng lúc Tần Nguyễn ở trong trại trẻ mồ0 côi đã từng bị người ta đổ cả bát nạm bò hầm cà chua nóng hầm hập vào cổ họng.
Hoắc Dịch Dụng quyết định muốn gặp mặt Lục Hàn để xem ý tứ của nhà họ Lục, và xem thái độ của họ đối với nhà họ Tiêu như thế nào.

Vì dù sao nhà họ Tiêu và nhà họ Lục cũng có quan hệ thống gia, trước khi nhà họ Hoắc ra tay, họ muốn đánh tiếng trước với ba nhà khác, nhất là nhà họ Lục.
“Anh cũng đi.” Tần Cảnh Sầm thu lại vẻ tính toán trên mặt,7 cũng đuổi theo bước chân của cha.

Chỉ có Tần Muội là do dự đi đến trước mặt Tần Nguyễn
Chuyện phải kể bắt đầu từ giữa buổi trưa.

Trong sáu thế gia, ba nhà Tô, Tiêu và Nam Cung ngày càng bành trướng dã tâm, nên nhà họ Hoắc nhất định sẽ ra tay.
Bên trong phòng bếp của nhà họ Tần, ba người đàn ông cao lớn vừa nấu ăn, vừa vụng trộm đỏ mắt.

Quán trà ở bên cạnh Cục điều tra hình sự.
Tần An Quốc là người có phản ứng đầu tiên, ông đè tay lên khóe mắt, nói năng lộn xộn: “Được, đư2ợc, để ba làm cho con ăn, ba đi làm ngay đây!”

Ông quay người đi vào phòng bếp, bước chân vội vàng gần như là chạy7, không dám để cho con gái nhìn thấy mắt mình đang ướt.
“Chẳng lẽ..” Tần Muội như hiểu ra cái gì, trên mặt anh ta là biểu cảm không dám tin.

Lần đầu tiên anh ta cùng cha và anh cả làm món nạm bò hầm cà chua, là vì lúc đó Hàn Nhàn nói với bọn họ rằng đó là món mà em gái thích ăn nhất.
Hoắc Xuyên mang theo mệnh lệnh của Hoắc Dịch Dung đến gặp Lục Hàn để hẹn gặp mặt.

Ai ngờ đối phương lại chủ động hẹn gặp vào hôm nay, thái độ còn rất vội vàng.
Bên trong gian phòng riêng bài trí theo phong cách cổ.

Hoắc Dịch Dụng cầm chén trà làm bằng sứ Thanh Hoa, bình tĩnh đưa lên miệng nếm thử. Ngồi đối diện với anh ta là một người thanh niên có khí chất chính trực, vẻ mặt nghiêm túc, nhưng lại có phần ngồi không yên.
“Để anh đi nấu cho em ăn!” Tần Muội quay người chạy vào phòng bếp.

Tần nhị thiểu là người không biết giấu giếm chuyện gì, vì vậy anh ta đã thuật lại một lần đoạn đối thoại giữa mình và Tần Nguyễn cho anh trai và cha nghe.
“Nhưng bọn anh chỉ từng làm một lần”

Tần Nguyễn mỉm cười không nói gì, hai mắt cô cong lên thành hình trăng khuyết.
Chỉ cần thoáng đặt mình vào hoàn cảnh lúc ấy thôi là có thể biết cảm giác đó đau đớn như thế nào.

Dưới ánh mắt lo lắng bất an của Tần Muội, Tần Nguyễn nhẹ nhàng nói: “Em muốn ăn món nạm bò hầm cà chua do ba, anh hai và anh cả làm, em đã từng nếm thử rồi, ăn rất ngon.”
Có tiếng chuông báo tin nhắn vang lên.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.