Vào buổi trưa, Kha Chí Tân cầm được thông tin điều tra chi tiết về Hà Niệm Chân vợ mình, do con trai1 cả cầm tới. Tần Nguyễn căng mặt lên, đáp lại bằng giọng mũi: “Ừm?”
Hoắc Diêu lấy từ trên người mình ra chiếc vảy rắn màu đen mà tối hôm qua Trường Uyên đưa cho nó: “Đây là quà gặp mặt mà tối hôm qua con bò sát kia tặng cho con, hắn nói đây là vảy đen của tộc Câu Xà, là chiếc vảy bảo vệ do tộc Câu Xà dùng kỹ thuật đỉnh cao luyện chế thành.” Mà trên tay cô ta cũng không chỉ có một mạng người.
Thấy nạn nhân có bạn gái, Hà Niệm Chân đã dùng chuyện này để uy hiếp bao nuôi nạn nhân. Sau khi bạn gái của nạn nhân biết chuyện thì xảy ra tranh cãi, Hà Niệm Chân đã không làm thì thôi, còn đã làm thì làm đến cùng, cô ta bèn dùng tiền tìm người đâm chết đối phương. Tần Nguyễn gật nhẹ: “Bọn họ cũng có lòng với hai đứa.”
Cô buông chân Hoắc Diêu và Hoắc An Kỳ ra, ngồi xuống, nửa người trên dựa vào mép giường. Hoắc Diêu và Hoắc An Kỳ ngồi trên giường, quay ra nhìn nhau, trong mắt hai đứa toát ra cảm xúc sợ hãi giống nhau.
Tần Nguyễn đi tới bên giường, cô cất giọng nói mềm mại và cực kỳ dịu dàng: “A Diêu, An Kỳ, mẹ tới rồi, hai đứa không gọi mẹ một tiếng sao?” Hoắc An Kỳ bò đến bên cạnh, thằng bé ngửa đầu, đôi mắt đen láy nhìn Tần Nguyễn, vẻ mặt nó buồn rầu: “Bọn con mới được mấy tháng tuổi, sẽ làm mẹ sợ mất.”
Tần Nguyễn bật cười, không mặn không nhạt nói: “Hai đứa sinh ra vốn đã bất phàm rồi, sao có thể đánh đồng với những đứa trẻ bình thường được. Nếu đã biết nói thì đừng giả câm nữa, chờ khi nào ba trở về, nhớ phải gọi ba đấy.” Anh ta đặt tay lên vai cha mình và nghiêm túc nói: “Ba, chắc chắn là phải báo cảnh sát rồi, nhưng chuyện này cần phải làm trong bí mật, không thể làm lớn chuyện rồi ảnh hưởng đến công ty. Việc cấp bách nhất bây giờ là phải điều tra xem số tiền trong tay Hà Niệm Chân đến từ đâu. Mấy tháng trước cô ta vừa nhận một bộ phim cổ trang, công ty đã đưa cho cô ta 100 triệu tiền đầu tư, đoàn làm phim sắp đóng máy rồi, theo lý mà nói tiền đã sử dụng hết, trong tay Hà Niệm Chân không thể có nhiều tiền như vậy. Chẳng lẽ cô ta lại dùng danh nghĩa giám sát để kiếm lời ở giữa? Mấy năm nay cô ta đã phụ trách rất nhiều dự án do công ty đầu tư. Nhắc tới cũng thấy kỳ quái, mỗi một dự án cô ta phụ trách đều không có chút lời lãi nào. Tuy công ty coi thường chút lợi ích đó, nhưng cũng không thể làm mất hết tiền như vậy được.”
Lý trí của Kha Chí Tân trở về, đôi mắt đỏ ké của ông ta nhìn chằm chằm vào con trai, một luồng hơi lạnh từ lòng bàn chân chạy thẳng lên não. Cô nhéo cái chân nhỏ của Hoắc An Kỳ, thằng bé lập tức hiểu chuyện lấy ra cái đuôi do Hồ Nhất Ngạn cho nó, xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
Hoắc An Kỳ ngoan ngoãn đưa cái đuôi gãy đến trước mặt Tần Nguyễn: “Đây là quà gặp mặt mà chú Hồ Nhất Ngạn đưa cho con, nếu như con gặp phải nguy hiểm gì thì có thể gọi chú ấy, đây là bí thuật giữ mạng của tộc Hồ ly.” Kha Chí Tân tức quá nói tục, ông ta lấy điện thoại di động ra bắt đầu gọi điện thoại.
... “Vâng thưa phu nhân.”
Người hầu đặt đồ đang dọn trong tay xuống, nhanh chóng rời khỏi phòng. Kha Di Huy tự mình đi nhờ người điều tra. Ngay khi cầm được thông tin, anh đã biết tất cả những việc xấu xa mà Hà Niệm Chân đã làm. Anh ta rất sốc, nhưng lại càng lo lắng cho người cha tuổi tác đã lớn của mình, cùng chuyện xảy ra sau này sẽ mang đến cho công ty bao nhiêu ảnh hưởng.
Thấy cha mình tức giận như vậy, Kha Di Huy lấy ra thuốc trợ tim tác dụng nhanh mà anh ta đã chuẩn bị sẵn: “Ba, ba đừng tức giận, uống thuốc trước đi đã, cẩn thận tức quá lại gây nguy hiểm đến tính mạng.” Đúng, Hà Niệm Chân lấy đâu ra nhiều tiền như vậy để mời Thiên Sư giải quyết lệ quỷ.
Tuy ông ta chưa bao giờ bạc đãi Hà Niệm Chân, nhưng số tiền ông ta cung cấp cho cô ta cũng không lớn, từ trước đến nay ông ta vẫn luôn phân biệt rõ ràng giữa tình cảm và tiền bạc. Khu nhà họ Hoắc.
Tần Nguyễn không biết tình huống của nhà họ Kha phát triển như thế nào, nhớ tới chuyện tối hôm qua Trường Uyên gặp Hoắc Diêu và Hoắc An Kỳ, lại nghĩ hai đứa bé đã biết nói, cô chuẩn bị đi tìm bọn trẻ để nói chuyện. Thấy sắc mặt cô đã dịu đi, Hoắc Diêu được đà lấn tới leo vào trong lòng Tần Nguyễn, thò gương mặt đáng yêu ngọt ngào ra, nhỏ giọng hỏi: “Mẹ ơi, mẹ không tức giận sao?”
Tần Nguyễn híp mắt nhìn Hoắc Diêu nằm trong lòng mình: “Nếu đã biết nói chuyện, vì sao lại muốn giấu?” Tần Nguyễn vốn cố ý trêu chọc hai đứa nhỏ, ai ngờ chúng lại nhát gan như vậy, chẳng giống với vẻ to gan làm loạn như tối hôm qua, lúc đối mặt với hung thú thời thượng cổ gì cả.
Cô quỳ một chân xuống bên giường, mỗi tay nắm lấy một bàn chân nhỏ, kéo Hoắc Diêu và Hoắc An Kỳ đến trước mặt mình. Quá trình giết người diễn ra bí mật, sự việc không bị bại lộ ngay, nhưng người kia lại hóa thành lệ quỷ tới đòi mạng cô ta.
Hà Niệm Chân phát giác có chuyện không ổn, bèn dùng chục triệu tiền đặt cọc mời Thiên Sư giết lệ quỷ thay cô ta. Kha Chí Tân tức giận đến mức run người, ông ta không hề biết rằng, người phụ nữ từng nằm bên gối mình thực chất lại là một kẻ độc ác như vậy.
Ông ta đập mạnh tập tài liệu xuống bàn: “Tốt! Tốt lắm! Con đàn bà độc ác này vậy mà cái gì cũng dám làm!” “Ông muốn giết con đàn bà kia!” Kha Chí Tân vung tay lên, cự tuyệt thuốc của con trai, miệng chửi rủa: “Con ả khốn nạn, đĩ thõa! Báo cảnh sát! Bắt cô ta lại!”
Kha Di Huy chưa bao giờ nhìn thấy cha mình mặt đầy căm hận, không để ý tới hình tượng của bản thân mà nói những lời thô tục như vậy. Bên trên chiếc vảy màu đen tỏa ra sát khí của hung thú thời thượng cổ, chiếc vảy to bằng lòng bàn tay nằm trong tay của Hoắc Diêu lại ngoan ngoãn thu lại sự hung hãn của mình.
Tần Nguyễn cong môi nở nụ cười, sắc mặt dịu dàng: “Thứ này không tệ.” Thấy phu nhân đẩy cửa đi vào, người hầu khom người cung kính chào hỏi: “Phu nhân.”
Tần Nguyễn khoát tay: “Ở đây không cần cô nữa, tôi muốn ở riêng với A Diêu và An Kỳ.” Bàn tay bóp chặt tư liệu nổi lên cả gân xanh, vẻ mặt của ông ta rất giận dữ và đáng sợ, đôi mắt sắc bén như chim ưng của 2ông ta tràn ngập tơ máu, như thể chỉ một giây sau chúng sẽ nổ tung.
Chỉ mất vài phút để xem hết những thông tin này, Kha Chí Tân sắp t7ức đến nổ phổi. Hai đứa nhỏ ở trên giường thi nhau rùng mình một cái, trực giác cảm thấy không ổn bèn lập tức bò đến đầu giường.
Hai cái mông nhỏ uốn éo vặn vẹo, tay chân nhanh chóng bò đi. Vào nửa cuối năm nay, Hà Niệm Chân coi trọng một 0người mới bước vào làng giải trí, cô ta đã dùng tiền và tài nguyên để bao nuôi đối phương.
Nhưng một tháng trước, bởi vì vấn đề tình cảm mà cô ta sát hại người này. Kể từ khi Hà Niệm Chân kết hôn với ông ta đã lừa dối nhiều lần, cô ta bí mật sử dụng danh tiếng của công ty Giải trí Á7 Hoàng để ngủ với trai trẻ, hết người này đến người khác.
Những gã kia đều không phải là ngôi sao nổi tiếng gì, hai bên thỏa thuận trả2 tiền, đáp ứng nhu cầu thể xác của nhau, và không có bất kỳ tranh chấp tình cảm nào. Trong lòng cô hy vọng Tam gia cũng biết được chuyện hai đứa bé đã biết gọi ba gọi mẹ rồi.